Chương 2122: Niếp Phong xuất hiện (2)
SS Hà Thần
10/11/2023
- Tất cả đệ tử thân truyền phù hợp với điều kiện lên đài.
Trong Vũ đường lúc này có một đại hán râu quai nón lên đài, người này không phải là ai khác mà chính là người cầm đâu lâu của hai mươi người Lan Lăng sơn trang và hai sơn môn khác mang tới trước mặt chưởng môn để đổi Vũ linh khí, là người vô cùng có danh tiếng hai năm trước, đồng thời hiện tại cũng là trưởng lão của Vũ đường.
Thanh âm của đại hán râu quai nón này vừa dứt, quảng trường đột nhiên tĩnh lặng, lúc này có không ít thân ảnh nam nữ nối đuôi nhau xuất hiện. Cả đám đều có tư thế hiên ngang, khí độ bất phàm, thân là đệ tử thân truyền của Phi Linh môn, những người này so với những đệ tử bình thường mà nói, ít nhiều cũng có chút ngạo khí.
Người đi đầu mặc một bộ y phục màu đỏ, tư thế linh lung, chính là Hoàng Tĩnh Ngọc. Thứ hai chính là một người mặc trường bào, ánh mắt có chút cao ngạo, Trịnh Thánh Kiệt. Người thứ ba là một thanh niên bất phàm, trong mắt vô cùng bình tĩnh, chính là Dương Linh Hạo.
Những người này đều có thanh danh hiển hách trong đám người trẻ tuổi, khi xuất hiện lập tức khiến cho tiếng hô ầm ĩ vang lên, trong đó người ủng hộ Hoàng Tĩnh Ngọc không thể nghi ngờ là lớn nhất.
- Hoàng trưởng lão, danh khí của Tĩnh Ngọc không nhỏ a.
Trên đài, Lưu Tinh Hà nói với Hoàng Đan.
- Cũng không biết hôm nay Tĩnh Ngọc biểu hiện như thế nào, có thể tiến vào top hai mươi hai không.
Hoàng Đan mỉm cười, nụ cười yếu ớt, phong tình vạn chủng, loại vũ mị này ít người có thể so sánh.
- Hoàng Đan trưởng lão khiêm tốn rồi, ta thấy, trong top ba nhất định sẽ có Tĩnh Ngọc.
Ngô Dũng nói.
Cơ hồ tất cả đệ tử thân truyền đều nối đuôi nhau lên đài. Hiện tại số người có thân phận đệ tử thân truyền trong Phi Linh môn cũng có tới gần năm trăm người. Năm trăm người đứng trên đài, trong lòng tràn ngập lửa nóng. Ngày hôm nay tuyển chọn ra hai mươi người, không ai muốn xảy ra chuyện gì bất ngờ.
- Ồ, các ngươi có phát hiện ra không? Đoan Mộc Hồng Chí kia dường như còn chưa tới.
- Không phải nói Đoan Mộc Hồng Chí cũng tham gia sao? Thế nào còn chưa có xuất hiện?
- Niếp Phong cũng không có mặt, hắn cũng là đệ tử thân truyền, tuổi tác dường như cũng phù hợp điều kiện, thế nào còn chưa tới a?
- Có lẽ Niếp Phong không dám tham gia, thực lực của hắn không đủ, cho nên không dám tới chịu mất mặt.
- Hình như đã rất lâu ta không nhìn thấy Niếp Phong, có lẽ hắn đã trốn đi rồi, ha ha.
Tiếng nghị luận trong đám người vang lên không ngừng. Mà trong tiếng nghị luậ, có một đạo thân ảnh gầy gò cùng với một đạo thân ảnh rắn chắc dắt tay nhau mà đi tới. Chiều cao của hai người không chênh lệch là bao. Một người có đôi lông mày màu xanh, một người nhìn qua có chút chất phác. Ánh mắt hai người này cực kỳ trong suốt.
- Là Niếp Phong, không ngờ Niếp Phong lại tới.
- Bên cạnh hắn là Đoan Mộc Hồng Chí, nghe nói hắn là vũ giả tam hệ.
Người xuất hiện đúng là Niếp Phong và Đoan Mộc Hồng Chí. Hai người xuất hiện lập tức hấp dẫn không ít ánh mắt. Mấy trăm đệ tử thân truyền cũng không khỏi quay người lại. Loại trường hợp này, một là Đoan Mộc Hồng Chí đột nhiên xuất hiện, một là Niếp Phong - đệ tử chưởng môn trên danh nghĩa xuất hiện cũng khiến cho người ta đặc biệt chú ý.
Trên đài cao cũng có không ít trưởng lão nhìn vào thân ảnh của hai người.
Hai người đi tới chậm rãi đứng ở một chỗ ít người trên quảng trường, không có quá nhiều biến hóa. Đoan Mộc Hồng Chí chắp tay đứng thẳng, ánh mắt quét qua mọi người, đôi mắt nhẹ nhàng khép lại.
Niếp Phong thì nhìn vào nữ tử áo đỏ bắt mắt trong đám người.
- Các đệ tử nghe kỹ, hôm nay sẽ chọn lựa ra hai mươi đệ tử thi đấu với các sơn môn lớn. Sau khi ta tuyên bố bắt đầu các ngươi có thể trực tiếp động thủ, mãi đến khi trên đài còn lại hai mươi người. Kẻ thua tự động xuống đài, cũng đừng dày mặt ở lại phía trên. Trong lúc giao thủ không được hạ sát thủ. Một khi bị trưởng lão phát hiện ra, nhẹ thì trục xuất sư môn, nặng thì trực tiếp đánh chét.
Đại hán râu quai nón nói xong, ngừng một lát rồi lập tức quát to:
- Bắt đầu.
Đại hán râu quai nón nói xong, đám đệ tử nhìn nhau, không có ai ngờ tới quy tắc chính là hỗn chiến cho tới khi còn lại hai mươi người.
Phanh Phanh.
Trong nháy mắt ngắn ngủi lập tức có đệ tử bắt đầu phát ra công kích, thanh âm trầm thấp, bạo liệt vang vọng.
Phía xa xa, trên một ngọn núi không có ai chú ý, lúc này có hơn chục đạo thân ảnh đang quan sát trận chiến phía xa.
- Chưởng môn, trong lúc hỗn chiến chọn ra hai mươi đệ tử sợ rằng có chút không công bằng.
Khấu Phi Yến nói. Hỗn chiến như vậy, bên trong có xen lẫn vận khí. Nếu như vận khí không tốt, thì cho dù thực lực có mạnh, có thể tiến vào top hai mươi cũng phải dừng bước.
Trảo ấn tiếp tục đánh tới, cỗ lực lượng mạnh mẽ hung hăng đánh vào trên quyền ấn của thanh niên, cả cánh tay đều bị hỏa diễm thiêu đốt.
Một cỗ lực lượng mạnh mẽ tràn ra, kình khí cực lớn đánh tới, sắc mặt thanh niên mặc hoàng bào đột nhiên trở nên tái nhợt, thân thể trực tiếp lui lại, nặng nề đập vào mặt đất cách đó mấy thước.
- Sư huynh, ngươi nhận thua đi. Giữ lại thực lực đối phó với người mấy sơn môn kia.
Hoàng Tĩnh Ngọc nhìn thanh niên mặc hoàng bào rồi nói.
- Ta thua.
Thanh niên mặc hoàng bào nói, cánh tay khẽ vẫy mọt cái, hắn tự biết mình không phải là đối thủ của nàng.
Phanh.
Một thanh âm bạo liệt bên cạnh truyền tới, Trịnh Thánh Kiệt phất tay, chân khí thuộc tính thổ hội tụ, đột nhiên một đạo quyền ấn bắn ra đánh vào người đối thủ.
Phốc phốc.
Trong miệng đối thủ của hắn phun ra một ngụm máu tươi, thân thể nặng nề đập vào mặt đất, mặt đất xuất hiện khe nứt nhỏ. Một chiêu đã mất đi lực tái chiến, bản thân cũng bị trọng thương.
Sưu.
Cùng lúc đó, trước người Đoan Mộc Hồng Chí, linh hỏa nóng bỏng của Linh Sư kia bắn tới, bao phủ không gian mấy thước.
Phá.
Đoan Mộc Hồng Chí khẽ quát một tiếng, chân khí thuộc tính thủy hội tụ quanh thân. Không gian quanh người, linh hỏa không thể tiến thêm một bước. Cùng lúc đó, Đoan Mộc Hồng Chí kết thủ ấn, trong tay có một đạo thủy vụ dược ngưng tụ, Đoan Mộc Hồng Chí lập tức đẩy ra.
Thủy vụ được đẩy ra, nhanh chóng bành trướng, lập tức hóa thành một vòng xoáy cực lớn, giống như là một cơn lốc, mang theo sương mù gào thét đánh vào trên người Linh giả kia. Mặt đất chung quanh rạn nứt, trong nháy mắt bao phủ Linh Sư kia vào bên trong.
Phanh Phanh.
Kình khí tán đi, bên trong vòng xoáy có một cỗ lực lượng khổng lồ trút xuống, Linh Sư kia ngã xuống mặt đất, sắc mặt đã chuyển thành tái nhợt. Thực lực của hắn còn không có cách nào có thể chống lại Đoan Mộc Hồng Chí, lập tức có một lựa chọn sáng suốt đó là nhận thua.
Sưu..
Cơ hồ không kém bao lâu sau, dưới một đạo chưởng ấn, Dương Linh Hạo cũng đánh bại đối thủ, thuận lợi tấn cấp vào top mười.
Chỉ trong một giây lát, Hoàng Tĩnh Ngọc, Đoan Mộc Hồng Chí, Trịnh Thánh Kiệt, Dương Linh Hạo, bốn người cơ hồ đều dùng một chiêu đánh bại đối thủ, tu vi hơn kém quá lớn, cơ hồ không có chút bất ngờ gì xảy ra.
Trong Vũ đường lúc này có một đại hán râu quai nón lên đài, người này không phải là ai khác mà chính là người cầm đâu lâu của hai mươi người Lan Lăng sơn trang và hai sơn môn khác mang tới trước mặt chưởng môn để đổi Vũ linh khí, là người vô cùng có danh tiếng hai năm trước, đồng thời hiện tại cũng là trưởng lão của Vũ đường.
Thanh âm của đại hán râu quai nón này vừa dứt, quảng trường đột nhiên tĩnh lặng, lúc này có không ít thân ảnh nam nữ nối đuôi nhau xuất hiện. Cả đám đều có tư thế hiên ngang, khí độ bất phàm, thân là đệ tử thân truyền của Phi Linh môn, những người này so với những đệ tử bình thường mà nói, ít nhiều cũng có chút ngạo khí.
Người đi đầu mặc một bộ y phục màu đỏ, tư thế linh lung, chính là Hoàng Tĩnh Ngọc. Thứ hai chính là một người mặc trường bào, ánh mắt có chút cao ngạo, Trịnh Thánh Kiệt. Người thứ ba là một thanh niên bất phàm, trong mắt vô cùng bình tĩnh, chính là Dương Linh Hạo.
Những người này đều có thanh danh hiển hách trong đám người trẻ tuổi, khi xuất hiện lập tức khiến cho tiếng hô ầm ĩ vang lên, trong đó người ủng hộ Hoàng Tĩnh Ngọc không thể nghi ngờ là lớn nhất.
- Hoàng trưởng lão, danh khí của Tĩnh Ngọc không nhỏ a.
Trên đài, Lưu Tinh Hà nói với Hoàng Đan.
- Cũng không biết hôm nay Tĩnh Ngọc biểu hiện như thế nào, có thể tiến vào top hai mươi hai không.
Hoàng Đan mỉm cười, nụ cười yếu ớt, phong tình vạn chủng, loại vũ mị này ít người có thể so sánh.
- Hoàng Đan trưởng lão khiêm tốn rồi, ta thấy, trong top ba nhất định sẽ có Tĩnh Ngọc.
Ngô Dũng nói.
Cơ hồ tất cả đệ tử thân truyền đều nối đuôi nhau lên đài. Hiện tại số người có thân phận đệ tử thân truyền trong Phi Linh môn cũng có tới gần năm trăm người. Năm trăm người đứng trên đài, trong lòng tràn ngập lửa nóng. Ngày hôm nay tuyển chọn ra hai mươi người, không ai muốn xảy ra chuyện gì bất ngờ.
- Ồ, các ngươi có phát hiện ra không? Đoan Mộc Hồng Chí kia dường như còn chưa tới.
- Không phải nói Đoan Mộc Hồng Chí cũng tham gia sao? Thế nào còn chưa có xuất hiện?
- Niếp Phong cũng không có mặt, hắn cũng là đệ tử thân truyền, tuổi tác dường như cũng phù hợp điều kiện, thế nào còn chưa tới a?
- Có lẽ Niếp Phong không dám tham gia, thực lực của hắn không đủ, cho nên không dám tới chịu mất mặt.
- Hình như đã rất lâu ta không nhìn thấy Niếp Phong, có lẽ hắn đã trốn đi rồi, ha ha.
Tiếng nghị luận trong đám người vang lên không ngừng. Mà trong tiếng nghị luậ, có một đạo thân ảnh gầy gò cùng với một đạo thân ảnh rắn chắc dắt tay nhau mà đi tới. Chiều cao của hai người không chênh lệch là bao. Một người có đôi lông mày màu xanh, một người nhìn qua có chút chất phác. Ánh mắt hai người này cực kỳ trong suốt.
- Là Niếp Phong, không ngờ Niếp Phong lại tới.
- Bên cạnh hắn là Đoan Mộc Hồng Chí, nghe nói hắn là vũ giả tam hệ.
Người xuất hiện đúng là Niếp Phong và Đoan Mộc Hồng Chí. Hai người xuất hiện lập tức hấp dẫn không ít ánh mắt. Mấy trăm đệ tử thân truyền cũng không khỏi quay người lại. Loại trường hợp này, một là Đoan Mộc Hồng Chí đột nhiên xuất hiện, một là Niếp Phong - đệ tử chưởng môn trên danh nghĩa xuất hiện cũng khiến cho người ta đặc biệt chú ý.
Trên đài cao cũng có không ít trưởng lão nhìn vào thân ảnh của hai người.
Hai người đi tới chậm rãi đứng ở một chỗ ít người trên quảng trường, không có quá nhiều biến hóa. Đoan Mộc Hồng Chí chắp tay đứng thẳng, ánh mắt quét qua mọi người, đôi mắt nhẹ nhàng khép lại.
Niếp Phong thì nhìn vào nữ tử áo đỏ bắt mắt trong đám người.
- Các đệ tử nghe kỹ, hôm nay sẽ chọn lựa ra hai mươi đệ tử thi đấu với các sơn môn lớn. Sau khi ta tuyên bố bắt đầu các ngươi có thể trực tiếp động thủ, mãi đến khi trên đài còn lại hai mươi người. Kẻ thua tự động xuống đài, cũng đừng dày mặt ở lại phía trên. Trong lúc giao thủ không được hạ sát thủ. Một khi bị trưởng lão phát hiện ra, nhẹ thì trục xuất sư môn, nặng thì trực tiếp đánh chét.
Đại hán râu quai nón nói xong, ngừng một lát rồi lập tức quát to:
- Bắt đầu.
Đại hán râu quai nón nói xong, đám đệ tử nhìn nhau, không có ai ngờ tới quy tắc chính là hỗn chiến cho tới khi còn lại hai mươi người.
Phanh Phanh.
Trong nháy mắt ngắn ngủi lập tức có đệ tử bắt đầu phát ra công kích, thanh âm trầm thấp, bạo liệt vang vọng.
Phía xa xa, trên một ngọn núi không có ai chú ý, lúc này có hơn chục đạo thân ảnh đang quan sát trận chiến phía xa.
- Chưởng môn, trong lúc hỗn chiến chọn ra hai mươi đệ tử sợ rằng có chút không công bằng.
Khấu Phi Yến nói. Hỗn chiến như vậy, bên trong có xen lẫn vận khí. Nếu như vận khí không tốt, thì cho dù thực lực có mạnh, có thể tiến vào top hai mươi cũng phải dừng bước.
Trảo ấn tiếp tục đánh tới, cỗ lực lượng mạnh mẽ hung hăng đánh vào trên quyền ấn của thanh niên, cả cánh tay đều bị hỏa diễm thiêu đốt.
Một cỗ lực lượng mạnh mẽ tràn ra, kình khí cực lớn đánh tới, sắc mặt thanh niên mặc hoàng bào đột nhiên trở nên tái nhợt, thân thể trực tiếp lui lại, nặng nề đập vào mặt đất cách đó mấy thước.
- Sư huynh, ngươi nhận thua đi. Giữ lại thực lực đối phó với người mấy sơn môn kia.
Hoàng Tĩnh Ngọc nhìn thanh niên mặc hoàng bào rồi nói.
- Ta thua.
Thanh niên mặc hoàng bào nói, cánh tay khẽ vẫy mọt cái, hắn tự biết mình không phải là đối thủ của nàng.
Phanh.
Một thanh âm bạo liệt bên cạnh truyền tới, Trịnh Thánh Kiệt phất tay, chân khí thuộc tính thổ hội tụ, đột nhiên một đạo quyền ấn bắn ra đánh vào người đối thủ.
Phốc phốc.
Trong miệng đối thủ của hắn phun ra một ngụm máu tươi, thân thể nặng nề đập vào mặt đất, mặt đất xuất hiện khe nứt nhỏ. Một chiêu đã mất đi lực tái chiến, bản thân cũng bị trọng thương.
Sưu.
Cùng lúc đó, trước người Đoan Mộc Hồng Chí, linh hỏa nóng bỏng của Linh Sư kia bắn tới, bao phủ không gian mấy thước.
Phá.
Đoan Mộc Hồng Chí khẽ quát một tiếng, chân khí thuộc tính thủy hội tụ quanh thân. Không gian quanh người, linh hỏa không thể tiến thêm một bước. Cùng lúc đó, Đoan Mộc Hồng Chí kết thủ ấn, trong tay có một đạo thủy vụ dược ngưng tụ, Đoan Mộc Hồng Chí lập tức đẩy ra.
Thủy vụ được đẩy ra, nhanh chóng bành trướng, lập tức hóa thành một vòng xoáy cực lớn, giống như là một cơn lốc, mang theo sương mù gào thét đánh vào trên người Linh giả kia. Mặt đất chung quanh rạn nứt, trong nháy mắt bao phủ Linh Sư kia vào bên trong.
Phanh Phanh.
Kình khí tán đi, bên trong vòng xoáy có một cỗ lực lượng khổng lồ trút xuống, Linh Sư kia ngã xuống mặt đất, sắc mặt đã chuyển thành tái nhợt. Thực lực của hắn còn không có cách nào có thể chống lại Đoan Mộc Hồng Chí, lập tức có một lựa chọn sáng suốt đó là nhận thua.
Sưu..
Cơ hồ không kém bao lâu sau, dưới một đạo chưởng ấn, Dương Linh Hạo cũng đánh bại đối thủ, thuận lợi tấn cấp vào top mười.
Chỉ trong một giây lát, Hoàng Tĩnh Ngọc, Đoan Mộc Hồng Chí, Trịnh Thánh Kiệt, Dương Linh Hạo, bốn người cơ hồ đều dùng một chiêu đánh bại đối thủ, tu vi hơn kém quá lớn, cơ hồ không có chút bất ngờ gì xảy ra.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.