Đỉnh Phong Thiên Hạ

Chương 1725: Oan gia ngõ hẹp (1)

SS Hà Thần

10/11/2023

Phanh Phanh Phanh.  

Cả Hỏa đảo liếc nhìn không thấy tận cùng chìm trong dung nham, không những vậy dung nham nóng bỏng còn phóng lên cao bao phủ toàn bộ hải vực. Thứ có thể nhìn thấy trong hải vực rộng lớn lúc này chỉ có thể là dung nham nóng bỏng. Cảnh tượng chấn động bực này khiến cho bất luận kẻ nào cũng không thể nói ra lời nào.  

Dung nham nóng bỏng bắn lên trời rồi rơi xuống vô số ngọn núi phía dưới, cây cối héo rũ, phá hủy tất cả sinh cơ. Yêu thú, dã thú trong nháy mắt bị vùi lấp. Dung nham rơi xuống hải vực, nước biển tức thì cuồn cuộn, sôi trào. Vô số sinh vật trong biển không có cách nào chạy trốn khỏi cơn ác mộng này.  

Phía xa, không ít khí tức mịt mờ lúc này cũng đang nhanh chóng thối lui.  

Phanh Phanh.  

Trong không trung, thanh âm bạo liệt kinh người truyền ra, đám người Lục Lâm Thiên toàn lực thối lui, chỉ trong nháy mắt chạy ra cách đó ngàn dặm. Lúc này cỗ khí tức nóng bỏng kia mới phai nhạt một chút. Cảm nhận khí tức đáng sợ không thể tạo thành thương tổn với bản thân thì mọi người mới dừng lại, thở dài một hơi.  

Khi mọi người nhìn về phía trước, dung nham ngập trời nóng bỏng trút xuống, một đám lớn người nhanh chóng thối lui. Tốc độ chậm một chút thì lập tức bị tầng tầng lớp lớp dung nham bao phủ. Vô số thân ảnh lăn lộn trong dung nham, tiếng kêu thảm thiết vang lên không ngừng. Đặc biệt những người không thể phi hành như Vũ Tướng cùng Vũ Phách, Linh Tướng, Linh Phách cho dù nhanh chân chạy cũng không thể nào thoát khỏi dung nham đáng sợ kia. Dung nham trực tiếp bao phủ thân thể bọn họ, tiếng kêu thảm lập tức vang lên rồi tắt lịm, thân thể bị hòa tan trong dòng dung nham nóng bỏng.  

Hỏa Sơn phun trào kéo theo hơn hai mươi vạn người. Hơn hai mươi vạn người này thậm chí đến khi chết còn không hiểu rõ. Mê hoặc của trọng bảo khiến cho bọn họ mất đi tính mạng, thế nhưng cho dù chết cũng còn chưa biết mặt mũi trọng bảo ra sao.  

– Hỏa sơn thật là khủng khϊếp, không ngờ lại có uy lực như vậy.  

Lục Lâm Thiên sợ hãi than, dung nham này dường như cũng không phải dung nham trong núi lửa kiếp trước. Nhiệt độ cao như vậy quả thực quá kinh khủng. Tu luyện giả có tu vi Suất cấp một khi bị bao phủ tuyệt đối khó có thể chạy trốn, sợ rằng ngay cả cường giả Vương cấp ở bên trong cũng vô cùng phiền phức.  

– Hỏa sơn phun trào thật là khủng khϊếp a.  

Nhìn dung nham trút xuống phía dưới, khắp bầu trời bị nhuộm thành mọt màu đỏ, hai mươi vạn người trực tiếp bị hòa tan thành tro. Trên mặt đám người Lục Tâm Đồng, Dương Quá, Tiểu Long hiện lên vẻ kinh hãi. Cảnh tượng kinh khủng như vậy đây là lần đầu tiên mọi người nhìn thấy.  

– Hỏa sơn này phun trào thật đáng sợ.  



Quân Lâm Hàn cùng đám người Tiêu Dao bang lúc này cũng lùi lại bên đám người Lục Lâm Thiên rồi kinh ngạc nói.  

– Chạy… Chạy mau…  

Từng tiếng gấp gáp mang theo sự kinh hãi từ trên không trung vang lên. Trên không trung và mặt đất có vô số người thối lui. Trên mặt mỗi người đều mang theo vẻ kinh hãi, và hoảng loạn. Dưới dung nham ngập trời này rốt cuộc lý trí mà bọn họ vừa mới đánh mất đã khôi phục lại một chút. Cả đám vội vàng chạy trối chết.  

Ầm ầm.  

Phía xa, trên Hỏa đảo khổng lồ không gì sánh được kia dung nham không ngừng phóng lên cao, vẫn còn đang tiếp tục phun trào. Nhìn bộ dáng này chỉ sợ không phải trong thời gian ngắn có thể dừng lại. Nhưng mà nhìn thấy cảnh tượng dung nham che trời, độ hung hãn hủy thiên diệt địa này đã yếu đi một chút.  

– Hơn hai mươi vạn người trong nháy mắt bị thiêu chết. Lực mê hoặc của trọng bảo thực sự có thể khiến cho người ta mất đi lý trí, điên cuồng a.  

Trên một ngọn núi, Tử Yên nhíu mày, trong đôi mắt xinh đẹp hiện lên sự bất đắc dĩ.  

– Cũng đáng đời, muốn đoạt bảo mà cũng không nhìn xem thực lực của mình có đủ không.  

Lam Thập Tam nói.  

– Ai cũng muốn thử vận khí, cho rằng vận khí của mình không tồi. Đây là bệnh chung của nhân loại.  

Kình Linh Vương nói.  

Sưu Sưu.  

Khí tức nóng bỏng tràn ngập không gian, xung quanh tầm mắt đều là dung nham nóng bỏng. Vạn vật hóa thành tro tàn, trên đỉnh núi liên miên lúc này đã trở thành thiên hạ của dung nham nóng bỏng. Ngay cả hải vực to lớn phía dưới lúc này cũng đã bị dung nham nóng bỏng chiếm giữ.  

Nhìn cảnh này, những người thoát được trong lòng không khỏi cảm thấy lạnh lẽo, rốt cuộc cũng nhặt được về một mạng, Hỏa sơn này phun trào quá kinh khủng.  



Lục Lâm Thiên đưa mắt nhìn phía trước, lúc này trước mắt hán hoàn toàn bị che lại, chỉ có thể nhìn thấy màu đỏ ở bên trong. Trong không gian mông lung trước mặt có một cỗ năng lượng bàng bạc không ngừng lan tràn, chấn động nhân tâm.  

– Năng lượng thật mạnh mẽ. Lẽ nào có bảo vật xuất thế sao?  

Ánh mắt Lục Lâm Thiên trầm xuống, cảm nhận phía trước dường như cũng không còn nguy hiểm gì nữa, dung nham nóng bỏng kia dường như cũng không có hiện tượng phun trào, không thể tạo thành thương tổn gì với bản thân cho nên chân khí quanh thân hắn tràn ra nói:  

– Quân bang chủ, chúng ta đi trước nhìn xem một chút.  

Nói xong, thân ảnh Lục Lâm Thiên chợt lóe, lập tức hóa thành một đạo lưu qunag màu xanh bắn về phía không gian mông lung trước mặt. Hắc Vũ cũng không ngăn cản Lục Lâm Thiên. Sau khi cảm nhận năng lượng bàng bạc phía trước cũng lập tức theo sau Lục Thiếu Du.  

– Lục chưởng môn, chúng ta cùng nhau đi xem xét một chút.  

Quân Lâm Hàn vừa dứt lời lập tức phất tay ý bảo mọi người đi theo sau. Trước mặt bảo vật, có ai lại cam lòng làm kẻ tới sau chứ.  

Ngay lúc đó, đông đảo cường giả thuận lợi thoát khỏi dung nham giống như hủy thiên diệt địa từ Hỏa sơn cũng cảm nhận được năng lượng bàng bạc phía trước. Thân hình cả đám nhoáng lên, hóa thành từng đạo tàn ảnh bắn về phía Hỏa sơn.  

Hơn mươn mười vạn người thối lui ở phía xa lúc này không thể đi tới. Dung nham hỏa diễm khuếch tán ra phạm vi hơn ngàn dặm. Trong lúc nhất thời dung nham thay thế hải vực, mặt đất tạo thành một hải dương dung nham, những người không thể phi hành trên không trung căn bản không thể tiến thêm một bước. Nếu như đặt chân vào dung nham thì lập tức chân sẽ hóa thành tro tàn. Dung nham này cũng không biết bao giờ mới có thể tắt được.  

Không ít Vũ Tướng, Linh Tướng thử không ít biện pháp đi tới, thế nhưng đi được mấy bước lập tức lùi về phía sau, nhiệt độ của dung nham này càng đi vào bên trong càng đáng sợ. Những người không thể phi hành chỉ có thể sốt ruột, trong ngàn dặm đều là dung nham, bọn họ không thể vượt qua được.  

Lúc này cũng có không ít vũ giả phong hệ và người có yêu thú phi hành thi triển vũ kỹ phi hành và cưỡi yêu thú mang theo sự đắc ý, kích động và ước ao của mọi người đi về phía Hỏa sơn.  

– A…  

Nhưng mà những người này cũng không đắc ý bao lâu. Ngay khi tiến vào không gian mông lung trong Hỏa sơn, dưới khí tức nỏng rực kinh người kia yêu thú phi hành liền hiện lên vẻ uể oải, cả đám từ trên không trung rơi xuống phía dưới. Trong Hỏa sơn này, cỗ khí tức nóng bỏng kinh người kia giống như có thể đốt cháy chân khí, chân khí đình trệ khiến cho đám người thi triển vũ kỹ phi hành lập tức rơi từ trên không trung rơi xuống dung nham. Tiếng kêu thảm thiết vang lên liên tục, thân thể bị hoàn tan trong dung nham nóng bỏng.

Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net

truyện trọng sinh
truyện sắc

Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.

truyện bách hợp

Nhận xét của độc giả về truyện Đỉnh Phong Thiên Hạ

Số ký tự: 0

    Bình luận Facebook