Chương 3048: Phá kén mà ra 2
SS Hà Thần
10/11/2023
Sưu...
Trên không trung, một đạo lưu quang giống như tia chớp rơi vào trên người Lục T â m Đồng, tựa như một đạo lạc ấn huyền ảo xuyên qua mi tâm Lục Tâm Đồng tiến vào trong cơ thể.
Tiếp đó trong nháy mắt, trên người Lục Tâm Đồng xuất hiện một kiện khải giáp phong cách cổ xưa. Phía trên khải giáp không ngừng có điện mang khiến cho tim đập nhanh lóe lên. Khí tức mênh mông ngập trời khiến cho linh hồn run run.
- Ồ, dường như phía dưới có động tĩnh.
Trong không gian yên tĩnh, thân thể linh lung của Mẫu Đơn khoanh chân ngồi đó, hai con mắt nhắm chặt đột nhiên mở ra, tinh quang màu đỏ lóe lên, ánh mắt ngưng tụ nhìn chăm chú về phía cái hố sâu thăm thẳm dưới mặt đất. Dưới tâm thần dò xét, nàng có thể cảm nhận được một cỗ khí tức nóng bỏng chấn động. Sự chấn động này khiến cho trong lòng nàng căng thẳng, dưới tình huống bình thường, dường như không nhanh như vậy, trừ phi là thất bại.
Thế nhưng Mẫu Đơn cũng nhanh chóng cảm nhận được một cỗ khí tức quen thuộc.
- Là khí tức của lão đại, là lão đại đi ra.
Trường bào màu vàng trên người Tiểu Long tung bay, hai hàng lông mày dãn ra, thân ảnh hóa thành một đạo lưu quang màu vàng phóng về phía cái hố sâu dưới mặt đất.
- Tiểu Long, cẩn thận.
Thân ảnh xinh đẹp của Bạch Linh lóe lên, thân thể hóa thành một đạo lưu quang màu trắng cũng lập tức tiến vào trong hố sâu dưới mặt đất.
Sưu Sưu.
Ba người còn lại cũng không có chút do dự nào, thân ảnh lần nữa tiếp vào trong hố sâu dưới lòng đất.
Trong hư không mênh mông, hỏa diễm màu xanh da trời vẫn còn tồn tại, khí tức nóng bỏng vẫn còn lan tràn, vô cùng vô tận, giống như vĩnh viễn không cạn kiệt.
Ngay khi năm người đáp xuống không gian tràn ngập hỏa diễm màu xanh da trời này, ánh mắt nhìn vè phía trước lập tức nghẹn họng, nhìn trân trối.
- Trời ạ.
Mọi người nhìn nhau, nhịn không được mà hít sâu một ngụm khí lạnh. Lúc này ở trong biển lửa màu xanh da trời kia nổi lên sóng to gió lớn, dung nham nóng bỏng cuồn cuộn tạo thành cột sóng hơn trăm thước. Từng cơn sóng đang hội tụ về phía trung tâm.
Mà trong ánh mắt kinh ngạc của mọi người, một bóng người cực lớn chừng hơn ngàn thước xuất hiện ở giữa không trung. Đạo thân ảnh này chính là một cự nhân bằng lửa khổng lồ.
Cự nhân bằng hỏa diễm màu xanh da trời khổng lồ này đang mở cái miệng rộng của mình, hít dung nham nóng bỏng trong không gian vào trong bụng, giống như cá voi hút nước vậy. Hỏa diễm khủng bố mà ngay cả Đế giả cũng phải vẫn lạc lúc này lại bị cự nhân hút vào trong bụng.
Cảnh này khiến cho người ta há hốc mồm. Đều xoa xoa mắt, căn bản không thể tin được.
Cùng lúc tất cả mọi người cảnh giác, ngược lại, Tiểu Long chăm chú nhìn vào trên người cự nhân bằng hỏa diễm khổng lồ kia.
Sưu Sưu.
Bên trong hỏa diễm màu xanh da trời, cự nhân bằng hỏa diễm khổng lồ không ngừng thôn phệ, không gian tràn ngập hỏa diễm màu xanh da trời bao la này bắt đầu giảm bớt, bị cắn nuốt cực nhanh. Trong ánh mắt kinh ngạc của mọi người, một lát sau đã bị thôn phệ sạch sẽ. Biển lửa dung nham màu xanh da trời vô tận, vô biên đều bị nuốt vào trong cơ thể cự nhân bằng hỏa diễm lớn hơn ngàn thước. Giống như được áp súc, khiến cho năm người nghẹn họng, không nói được lời nào.
- Là hắn, làm sao có thể?
Khi hỏa diễm màu xanh da trời gần biến mất, trước người cự nhân bằng hỏa diễm màu xanh da trời có một đạo thân ảnh màu xanh hiện ra, thân ảnh này đang đứng chắp tay, vẻ mặt lạnh nhạt, khóe miệng nhếch lên nở nụ cười tà. Không phải là Lục Lâm Thiên thì còn có thể là ai.
Hít.
Nhìn thấy thân ảnh mặc áo xanh kia, đôi mắt Bạch Linh khẽ đổi, sau đó hít sâu một hơi.
- Lão đại, lão đại không có việc gì chứ.
Tiểu Long nhìn thân ảnh mặc áo xanh kia, lập tức bổ nhào qua, trên mặt tuôn ra vẻ mừng rỡ.
- Ta biết ngay ngươi không có việc gì.
- Bạch Linh, dường như ngươi rất quan tâm tới Lục Lâm Thiên, đúng không?
Mẫu Đơn đi tới bên người Bạch Linh, khẽ mở miệng cười nói.
- Có vấn đề gì sao?
Ánh mắt lạnh lùng uy nghiêm của Bạch Linh nhìn về phía Mẫu Đơn.
- Xin ngươi, ngươi đừng nhìn ta bằng ánh mắt lạnh băng như vậy a. Trong lòng ta thấy không thoải mái. Ta chỉ tùy tiện hỏi một câu mà thôi. Tuy rằng ngươi là Thú tộc, thế nhưng đã tới cấp độ Đế giả, dường như cũng không có vấn đề gì.
Mẫu Đơn nhìn Bạch Linh, đôi mắt xinh đẹp màu đỏ chuyển động, nói:
- Nhưng mà ta có chút kỳ quái, tại sao lại có nhiều nữ nhân thích hắn như vậy, trên đại lục có phải hắn rất nổi danh hay không?
- Lục sư đệ ở bên ngoài chính là nhân vật phong vân nhất, không có ai có thể so sánh được với đệ ấy.
Khiên Bách Biến bên người nhị nữ chen miệng vào nói.
- Thật sao?
Con mắt màu đỏ của Mẫu Đơn chuyển động, nhìn nam tử áo xanh giữa không trung phía xa, khẽ nói:
- Ta có chút chờ mong đối với thế giới bên ngoài a. Ta muốn nhìn xem hắn phong vân như thế nào. Đi theo bên người một nhân vật phong vân, chung quy đi theo một người lặng lẽ, vô danh thì tốt hơn nhiều.
- Lão đại, đệ biết ngay huynh không có việc gì mà.
Thân ảnh màu vàng của Tiểu Long lóe lên, nhanh như thiểm điện phóng tới bên người Lục Lâm Thiên.
- Đương nhiên, lão đại ta làm sao có thể có chuyện gì được cơ chứ. Bằng không tại sao lại làm lão đại của đệ được.
Lục Lâm Thiên mỉm cười, theo thói quen vỗ gáy Tiểu Long.
- Kháo, lão đại, huynh đừng lại đây.
Tiểu Long nhìn Lục Lâm Thiên, tỏ vẻ phản kháng nói:
- Lần trước đệ đã nói huynh sẽ làm rối kiểu tóc của đệ.
- Ta là lão đại của đệ mà còn sợ ta làm hỏng kiểu tóc của đệ sao?
Lục Lâm Thiên cười cười, ý nói phản kháng cũng vô dụng.
Cái miệng nhỏ của Tiểu Long nhếch lên, thế nhưng cũng không có vẻ gì là phản kháng nữa.
- Lâm Thiên, không có chuyện gì chứ?
Nam thúc đi tới bên người Lục Lâm Thiên, nhìn Lục Lâm Thiên không có chuyện gì, tảng đá lớn đè nặng trong lòng rốt cuộc cũng biến mất.
Lục Lâm Thiên lắc đầu, nói với Nam thúc:
- Nghĩa phụ, mọi người không sao chứ?
- Chúng ta thì có thể có chuyện gì được cơ chứ? Nhưng mà không có cách nào đi ra ngoài được mà thôi.
Nam thúc nói, hắn vừa mới nói xong, âm thanh kinh ngạc của Tiểu Long đã truyền tới.
- Lão đại, chẳng lẽ đây là linh hồn phân thân của huynh hay sao?
Tiểu Long đang dùng ánh mắt kinh ngạc nhìn chăm chú vào cự nhân bằng hỏa diễm màu xanh da trời ở đằng xa. Trên người cự nhân bằng hỏa diễm màu xanh da trời khổng lồ này Tiểu Long rõ ràng có thể cảm nhận được khí tức của lão đại.
- Đúng vậy.
Cự nhân bằng hỏa diễm màu xanh da trời khổng lồ hơn ngàn thước cuối cùng cũng hút một tia dung nham cuối cùng vào trong cơ thể, há mồm nói với Tiểu Long một tiếng. Trong âm thanh mang theo một cỗ khí tức nóng bỏng vô cùng. Trên thân thể khổng lồ, có một cỗ khí tức hủy diệt tuyệt đối khiến cho người ta có cảm giác nhỏ bé.
Trong không gian lúc này lần nữa khôi phục lại hư không mênh mông, tất cả biến mất không thấy gì nữa, khí tức nóng bỏng kia cũng biến
Trên không trung, một đạo lưu quang giống như tia chớp rơi vào trên người Lục T â m Đồng, tựa như một đạo lạc ấn huyền ảo xuyên qua mi tâm Lục Tâm Đồng tiến vào trong cơ thể.
Tiếp đó trong nháy mắt, trên người Lục Tâm Đồng xuất hiện một kiện khải giáp phong cách cổ xưa. Phía trên khải giáp không ngừng có điện mang khiến cho tim đập nhanh lóe lên. Khí tức mênh mông ngập trời khiến cho linh hồn run run.
- Ồ, dường như phía dưới có động tĩnh.
Trong không gian yên tĩnh, thân thể linh lung của Mẫu Đơn khoanh chân ngồi đó, hai con mắt nhắm chặt đột nhiên mở ra, tinh quang màu đỏ lóe lên, ánh mắt ngưng tụ nhìn chăm chú về phía cái hố sâu thăm thẳm dưới mặt đất. Dưới tâm thần dò xét, nàng có thể cảm nhận được một cỗ khí tức nóng bỏng chấn động. Sự chấn động này khiến cho trong lòng nàng căng thẳng, dưới tình huống bình thường, dường như không nhanh như vậy, trừ phi là thất bại.
Thế nhưng Mẫu Đơn cũng nhanh chóng cảm nhận được một cỗ khí tức quen thuộc.
- Là khí tức của lão đại, là lão đại đi ra.
Trường bào màu vàng trên người Tiểu Long tung bay, hai hàng lông mày dãn ra, thân ảnh hóa thành một đạo lưu quang màu vàng phóng về phía cái hố sâu dưới mặt đất.
- Tiểu Long, cẩn thận.
Thân ảnh xinh đẹp của Bạch Linh lóe lên, thân thể hóa thành một đạo lưu quang màu trắng cũng lập tức tiến vào trong hố sâu dưới mặt đất.
Sưu Sưu.
Ba người còn lại cũng không có chút do dự nào, thân ảnh lần nữa tiếp vào trong hố sâu dưới lòng đất.
Trong hư không mênh mông, hỏa diễm màu xanh da trời vẫn còn tồn tại, khí tức nóng bỏng vẫn còn lan tràn, vô cùng vô tận, giống như vĩnh viễn không cạn kiệt.
Ngay khi năm người đáp xuống không gian tràn ngập hỏa diễm màu xanh da trời này, ánh mắt nhìn vè phía trước lập tức nghẹn họng, nhìn trân trối.
- Trời ạ.
Mọi người nhìn nhau, nhịn không được mà hít sâu một ngụm khí lạnh. Lúc này ở trong biển lửa màu xanh da trời kia nổi lên sóng to gió lớn, dung nham nóng bỏng cuồn cuộn tạo thành cột sóng hơn trăm thước. Từng cơn sóng đang hội tụ về phía trung tâm.
Mà trong ánh mắt kinh ngạc của mọi người, một bóng người cực lớn chừng hơn ngàn thước xuất hiện ở giữa không trung. Đạo thân ảnh này chính là một cự nhân bằng lửa khổng lồ.
Cự nhân bằng hỏa diễm màu xanh da trời khổng lồ này đang mở cái miệng rộng của mình, hít dung nham nóng bỏng trong không gian vào trong bụng, giống như cá voi hút nước vậy. Hỏa diễm khủng bố mà ngay cả Đế giả cũng phải vẫn lạc lúc này lại bị cự nhân hút vào trong bụng.
Cảnh này khiến cho người ta há hốc mồm. Đều xoa xoa mắt, căn bản không thể tin được.
Cùng lúc tất cả mọi người cảnh giác, ngược lại, Tiểu Long chăm chú nhìn vào trên người cự nhân bằng hỏa diễm khổng lồ kia.
Sưu Sưu.
Bên trong hỏa diễm màu xanh da trời, cự nhân bằng hỏa diễm khổng lồ không ngừng thôn phệ, không gian tràn ngập hỏa diễm màu xanh da trời bao la này bắt đầu giảm bớt, bị cắn nuốt cực nhanh. Trong ánh mắt kinh ngạc của mọi người, một lát sau đã bị thôn phệ sạch sẽ. Biển lửa dung nham màu xanh da trời vô tận, vô biên đều bị nuốt vào trong cơ thể cự nhân bằng hỏa diễm lớn hơn ngàn thước. Giống như được áp súc, khiến cho năm người nghẹn họng, không nói được lời nào.
- Là hắn, làm sao có thể?
Khi hỏa diễm màu xanh da trời gần biến mất, trước người cự nhân bằng hỏa diễm màu xanh da trời có một đạo thân ảnh màu xanh hiện ra, thân ảnh này đang đứng chắp tay, vẻ mặt lạnh nhạt, khóe miệng nhếch lên nở nụ cười tà. Không phải là Lục Lâm Thiên thì còn có thể là ai.
Hít.
Nhìn thấy thân ảnh mặc áo xanh kia, đôi mắt Bạch Linh khẽ đổi, sau đó hít sâu một hơi.
- Lão đại, lão đại không có việc gì chứ.
Tiểu Long nhìn thân ảnh mặc áo xanh kia, lập tức bổ nhào qua, trên mặt tuôn ra vẻ mừng rỡ.
- Ta biết ngay ngươi không có việc gì.
- Bạch Linh, dường như ngươi rất quan tâm tới Lục Lâm Thiên, đúng không?
Mẫu Đơn đi tới bên người Bạch Linh, khẽ mở miệng cười nói.
- Có vấn đề gì sao?
Ánh mắt lạnh lùng uy nghiêm của Bạch Linh nhìn về phía Mẫu Đơn.
- Xin ngươi, ngươi đừng nhìn ta bằng ánh mắt lạnh băng như vậy a. Trong lòng ta thấy không thoải mái. Ta chỉ tùy tiện hỏi một câu mà thôi. Tuy rằng ngươi là Thú tộc, thế nhưng đã tới cấp độ Đế giả, dường như cũng không có vấn đề gì.
Mẫu Đơn nhìn Bạch Linh, đôi mắt xinh đẹp màu đỏ chuyển động, nói:
- Nhưng mà ta có chút kỳ quái, tại sao lại có nhiều nữ nhân thích hắn như vậy, trên đại lục có phải hắn rất nổi danh hay không?
- Lục sư đệ ở bên ngoài chính là nhân vật phong vân nhất, không có ai có thể so sánh được với đệ ấy.
Khiên Bách Biến bên người nhị nữ chen miệng vào nói.
- Thật sao?
Con mắt màu đỏ của Mẫu Đơn chuyển động, nhìn nam tử áo xanh giữa không trung phía xa, khẽ nói:
- Ta có chút chờ mong đối với thế giới bên ngoài a. Ta muốn nhìn xem hắn phong vân như thế nào. Đi theo bên người một nhân vật phong vân, chung quy đi theo một người lặng lẽ, vô danh thì tốt hơn nhiều.
- Lão đại, đệ biết ngay huynh không có việc gì mà.
Thân ảnh màu vàng của Tiểu Long lóe lên, nhanh như thiểm điện phóng tới bên người Lục Lâm Thiên.
- Đương nhiên, lão đại ta làm sao có thể có chuyện gì được cơ chứ. Bằng không tại sao lại làm lão đại của đệ được.
Lục Lâm Thiên mỉm cười, theo thói quen vỗ gáy Tiểu Long.
- Kháo, lão đại, huynh đừng lại đây.
Tiểu Long nhìn Lục Lâm Thiên, tỏ vẻ phản kháng nói:
- Lần trước đệ đã nói huynh sẽ làm rối kiểu tóc của đệ.
- Ta là lão đại của đệ mà còn sợ ta làm hỏng kiểu tóc của đệ sao?
Lục Lâm Thiên cười cười, ý nói phản kháng cũng vô dụng.
Cái miệng nhỏ của Tiểu Long nhếch lên, thế nhưng cũng không có vẻ gì là phản kháng nữa.
- Lâm Thiên, không có chuyện gì chứ?
Nam thúc đi tới bên người Lục Lâm Thiên, nhìn Lục Lâm Thiên không có chuyện gì, tảng đá lớn đè nặng trong lòng rốt cuộc cũng biến mất.
Lục Lâm Thiên lắc đầu, nói với Nam thúc:
- Nghĩa phụ, mọi người không sao chứ?
- Chúng ta thì có thể có chuyện gì được cơ chứ? Nhưng mà không có cách nào đi ra ngoài được mà thôi.
Nam thúc nói, hắn vừa mới nói xong, âm thanh kinh ngạc của Tiểu Long đã truyền tới.
- Lão đại, chẳng lẽ đây là linh hồn phân thân của huynh hay sao?
Tiểu Long đang dùng ánh mắt kinh ngạc nhìn chăm chú vào cự nhân bằng hỏa diễm màu xanh da trời ở đằng xa. Trên người cự nhân bằng hỏa diễm màu xanh da trời khổng lồ này Tiểu Long rõ ràng có thể cảm nhận được khí tức của lão đại.
- Đúng vậy.
Cự nhân bằng hỏa diễm màu xanh da trời khổng lồ hơn ngàn thước cuối cùng cũng hút một tia dung nham cuối cùng vào trong cơ thể, há mồm nói với Tiểu Long một tiếng. Trong âm thanh mang theo một cỗ khí tức nóng bỏng vô cùng. Trên thân thể khổng lồ, có một cỗ khí tức hủy diệt tuyệt đối khiến cho người ta có cảm giác nhỏ bé.
Trong không gian lúc này lần nữa khôi phục lại hư không mênh mông, tất cả biến mất không thấy gì nữa, khí tức nóng bỏng kia cũng biến
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.