Chương 1645: Phản khống Linh khí
SS Hà Thần
10/11/2023
Thu Lục Lâm Thiên vào trong Trấn Linh Diệt Hồn tháp, Âm Hồn Vương cười lạnh nhìn toàn trường.
– Âm Hồn Vương, ngươi mau thả người!
Phiên Hải Vương nháy mắt đi tới trước mặt Âm Hồn Vương, quát to.
– Phiên Hải Vương, ngươi đang uy hϊếp ta sao, Thiên Hạp đảo đã biến thành như vậy, ta còn e ngại ngươi cái gì, chẳng qua cá chết lưới rách, ta cũng làm cho Nhật Sát các trả giá thảm trọng!
Âm Hồn Vương cười lạnh nói, có hồn khí địa cấp trong tay, dù không địch lại hắn cũng có đủ lực đào thoát.
– Âm Hồn Vương, ngươi nên nghĩ kỹ hậu quả!
Lạc Kiến Hồng lạnh lùng nói.
– Phiên Hải Vương, hậu quả thả Lục Lâm Thiên càng nặng hơn đi, ta muốn gϊếŧ tiểu tử đó, không ai cứu được hắn!
Âm Hồn Vương cười lạnh, người bị thu vào trong hắc tháp không ai còn sống đi ra, nhất định sẽ ăn mòn toàn bộ chân khí Linh lực, lúc đó Lục Lâm Thiên chỉ còn lại hồn anh, đồng thời còn làm uy lực hắc tháp càng thêm mạnh mẽ.
Nghĩ tới sau khi Lục Lâm Thiên bị luyện hóa, trên người tiểu tử kia không ít bảo vật, như vậy mình cũng có đại thu hoạch, Thiên Hạp đảo trở thành danh nghĩa cũng không sao cả, mình hoàn toàn có thể xây dựng lại Thiên Hạp đảo.
Lúc này Lục Lâm Thiên đang ở trong một không gian tối tăm, tràn ngập chân khí âm hàn như địa ngục, mà chân khí kia có thể tiêu hao chân khí của chính bản thân hắn, làm người ta có cảm giác vô lực, thậm chí Linh hồn cũng uể oải.
– Không gian trong Linh khí!
– Muốn vây khốn ta sao?
Ánh mắt Lục Lâm Thiên trầm xuống, nhìn không gian hôn ám quỷ dị, khóe môi nhếch lên, nhẹ giọng lẩm bẩm:
– Âm Hồn Vương, Linh khí địa cấp này thật sự không tệ!
Dứt lời, một cỗ tử kim sắc hào quang chợt lóe, ngay tiếp theo Tử Lôi Huyền Đỉnh liền xuất hiện, tử kim sắc điện mang thổi quét, khí tức chung quanh trở nên quỷ dị, nhất thời cỗ chân khí hôn ám kia cũng không dám tới gần.
– Đây là khác biệt giữa địa cấp cùng thiên cấp!
Nhìn Tử Lôi Huyền Đỉnh trong tay mình, Lục Lâm Thiên mỉm cười, thân hình lập tức khôi phục nhìn không gian hôn ám chung quanh, thân ảnh hắn chợt lóe, nháy mắt bay đi.
– Di!
Ở bên ngoài, mỗi phản ứng trong hắc tháp đều không thoát khỏi tâm thần của Âm Hồn Vương, hết thảy những gì phát sinh trong tháp đều làm cho hắn kinh ngạc.
Sau một lát thân ảnh Lục Lâm Thiên xuất hiện trong một không gian tối tăm, không gian chẳng khác gì vực sâu, hắc mang bao phủ, vô biên vô hạn, trong hắc mang đầy trời lại có một đoàn bạch quang ở bên trong, đó chính là hồn khí, bất kỳ Linh khí gì cũng cần bố trí Linh hồn ấn ký mới có thể sử dụng, chỉ cần phá hủy Linh hồn ấn ký, Linh khí sẽ biến thành vật vô chủ.
– Lục Lâm Thiên, tại sao ngươi không sợ âm hồn khí!
Trong không gian truyền ra thanh âm của Âm Hồn Vương.
Lục Lâm Thiên có thể cảm thấy được ánh mắt Âm Hồn Vương đang nhìn chằm chằm vào Tử Lôi Huyền Đỉnh của mình, mà ánh mắt Lục Lâm Thiên lại đang quan sát đoàn bạch quang phía trên.
– Lục Lâm Thiên, ngươi muốn làm gì!
Âm Hồn Vương có cảm giác bất an, thanh âm truyền ra trong Trấn Linh Diệt Hồn tháp đồng thời làm bên ngoài cũng nghe được tiếng quát của hắn.
Nghe được tiếng quát của Âm Hồn Vương, không ít cường giả cau mày, chẳng lẽ bên trong hắc tháp kia lại xảy ra biến cố?
Ô ô…
Vào lúc này bên trong không gian tối đen, lực lượng Linh hồn tràn tới, nháy mắt tràn ngập cả không gian, âm hồn khí tức ngập trời như quỷ khóc thần hào phóng về phía Lục Lâm Thiên, giống như muốn đem hắn xé nát.
– Hừ!
Ánh mắt Lục Lâm Thiên run lên, quát một tiếng, trên Tử Lôi Huyền Đỉnh tản ra điện mang bao phủ toàn thân hắn, âm hồn khí gào thét lao tới nhưng không cách nào tiến tới gần.
– Phá!
Cùng một thời gian Lục Lâm Thiên thấp giọng quát, trên Tử Lôi Huyền Đỉnh hiện ra tử kim điện mang nháy mắt bắn ra, dễ dàng phá vỡ âm hồn khí, lập tức rơi lên bạch quang kia.
Tử kim điện mang đánh trúng bạch quang, trong phút chốc trên bạch quang lưu chuyển điện mang, nháy mắt vỡ thành bốn năm mảnh, âm hồn khí lập tức biến mất không còn bóng dáng.
– Không xong!
Ở bên ngoài sắc mặt Âm Hồn Vương đại biến, hắn đã mất đi liên hệ với Trấn Linh Diệt Hồn tháp, Linh hồn ấn ký bị người xóa bỏ, khuôn mặt trắng bệch phun ra ngụm máu tươi.
Hô hô!
Trấn Linh Diệt Hồn tháp lập tức thu nhỏ lại, khi chỉ còn cỡ lòng bàn tay, một đạo thanh quang lao ra, thân ảnh Lục Lâm Thiên xuất hiện giữa không trung, trong tay cầm lấy Trấn Linh Diệt Hồn tháp.
– Xảy ra chuyện gì?
Một màn này làm toàn bộ cường giả Nhật Sát các vắng lặng, không nghĩ tới hồn khí địa cấp của Âm Hồn Vương đã bị Lục Lâm Thiên cướp đi, thật làm người chấn kinh, dù là người có thực lực cường hãn như Vũ Tôn cao giai cũng chưa chắc làm được, trừ phi đánh chết Âm Hồn Vương, nhưng lúc này hắc tháp kia thật sự đã bị Lục Lâm Thiên cướp đoạt.
– Âm Hồn Vương, ngươi mau thả người!
Phiên Hải Vương nháy mắt đi tới trước mặt Âm Hồn Vương, quát to.
– Phiên Hải Vương, ngươi đang uy hϊếp ta sao, Thiên Hạp đảo đã biến thành như vậy, ta còn e ngại ngươi cái gì, chẳng qua cá chết lưới rách, ta cũng làm cho Nhật Sát các trả giá thảm trọng!
Âm Hồn Vương cười lạnh nói, có hồn khí địa cấp trong tay, dù không địch lại hắn cũng có đủ lực đào thoát.
– Âm Hồn Vương, ngươi nên nghĩ kỹ hậu quả!
Lạc Kiến Hồng lạnh lùng nói.
– Phiên Hải Vương, hậu quả thả Lục Lâm Thiên càng nặng hơn đi, ta muốn gϊếŧ tiểu tử đó, không ai cứu được hắn!
Âm Hồn Vương cười lạnh, người bị thu vào trong hắc tháp không ai còn sống đi ra, nhất định sẽ ăn mòn toàn bộ chân khí Linh lực, lúc đó Lục Lâm Thiên chỉ còn lại hồn anh, đồng thời còn làm uy lực hắc tháp càng thêm mạnh mẽ.
Nghĩ tới sau khi Lục Lâm Thiên bị luyện hóa, trên người tiểu tử kia không ít bảo vật, như vậy mình cũng có đại thu hoạch, Thiên Hạp đảo trở thành danh nghĩa cũng không sao cả, mình hoàn toàn có thể xây dựng lại Thiên Hạp đảo.
Lúc này Lục Lâm Thiên đang ở trong một không gian tối tăm, tràn ngập chân khí âm hàn như địa ngục, mà chân khí kia có thể tiêu hao chân khí của chính bản thân hắn, làm người ta có cảm giác vô lực, thậm chí Linh hồn cũng uể oải.
– Không gian trong Linh khí!
– Muốn vây khốn ta sao?
Ánh mắt Lục Lâm Thiên trầm xuống, nhìn không gian hôn ám quỷ dị, khóe môi nhếch lên, nhẹ giọng lẩm bẩm:
– Âm Hồn Vương, Linh khí địa cấp này thật sự không tệ!
Dứt lời, một cỗ tử kim sắc hào quang chợt lóe, ngay tiếp theo Tử Lôi Huyền Đỉnh liền xuất hiện, tử kim sắc điện mang thổi quét, khí tức chung quanh trở nên quỷ dị, nhất thời cỗ chân khí hôn ám kia cũng không dám tới gần.
– Đây là khác biệt giữa địa cấp cùng thiên cấp!
Nhìn Tử Lôi Huyền Đỉnh trong tay mình, Lục Lâm Thiên mỉm cười, thân hình lập tức khôi phục nhìn không gian hôn ám chung quanh, thân ảnh hắn chợt lóe, nháy mắt bay đi.
– Di!
Ở bên ngoài, mỗi phản ứng trong hắc tháp đều không thoát khỏi tâm thần của Âm Hồn Vương, hết thảy những gì phát sinh trong tháp đều làm cho hắn kinh ngạc.
Sau một lát thân ảnh Lục Lâm Thiên xuất hiện trong một không gian tối tăm, không gian chẳng khác gì vực sâu, hắc mang bao phủ, vô biên vô hạn, trong hắc mang đầy trời lại có một đoàn bạch quang ở bên trong, đó chính là hồn khí, bất kỳ Linh khí gì cũng cần bố trí Linh hồn ấn ký mới có thể sử dụng, chỉ cần phá hủy Linh hồn ấn ký, Linh khí sẽ biến thành vật vô chủ.
– Lục Lâm Thiên, tại sao ngươi không sợ âm hồn khí!
Trong không gian truyền ra thanh âm của Âm Hồn Vương.
Lục Lâm Thiên có thể cảm thấy được ánh mắt Âm Hồn Vương đang nhìn chằm chằm vào Tử Lôi Huyền Đỉnh của mình, mà ánh mắt Lục Lâm Thiên lại đang quan sát đoàn bạch quang phía trên.
– Lục Lâm Thiên, ngươi muốn làm gì!
Âm Hồn Vương có cảm giác bất an, thanh âm truyền ra trong Trấn Linh Diệt Hồn tháp đồng thời làm bên ngoài cũng nghe được tiếng quát của hắn.
Nghe được tiếng quát của Âm Hồn Vương, không ít cường giả cau mày, chẳng lẽ bên trong hắc tháp kia lại xảy ra biến cố?
Ô ô…
Vào lúc này bên trong không gian tối đen, lực lượng Linh hồn tràn tới, nháy mắt tràn ngập cả không gian, âm hồn khí tức ngập trời như quỷ khóc thần hào phóng về phía Lục Lâm Thiên, giống như muốn đem hắn xé nát.
– Hừ!
Ánh mắt Lục Lâm Thiên run lên, quát một tiếng, trên Tử Lôi Huyền Đỉnh tản ra điện mang bao phủ toàn thân hắn, âm hồn khí gào thét lao tới nhưng không cách nào tiến tới gần.
– Phá!
Cùng một thời gian Lục Lâm Thiên thấp giọng quát, trên Tử Lôi Huyền Đỉnh hiện ra tử kim điện mang nháy mắt bắn ra, dễ dàng phá vỡ âm hồn khí, lập tức rơi lên bạch quang kia.
Tử kim điện mang đánh trúng bạch quang, trong phút chốc trên bạch quang lưu chuyển điện mang, nháy mắt vỡ thành bốn năm mảnh, âm hồn khí lập tức biến mất không còn bóng dáng.
– Không xong!
Ở bên ngoài sắc mặt Âm Hồn Vương đại biến, hắn đã mất đi liên hệ với Trấn Linh Diệt Hồn tháp, Linh hồn ấn ký bị người xóa bỏ, khuôn mặt trắng bệch phun ra ngụm máu tươi.
Hô hô!
Trấn Linh Diệt Hồn tháp lập tức thu nhỏ lại, khi chỉ còn cỡ lòng bàn tay, một đạo thanh quang lao ra, thân ảnh Lục Lâm Thiên xuất hiện giữa không trung, trong tay cầm lấy Trấn Linh Diệt Hồn tháp.
– Xảy ra chuyện gì?
Một màn này làm toàn bộ cường giả Nhật Sát các vắng lặng, không nghĩ tới hồn khí địa cấp của Âm Hồn Vương đã bị Lục Lâm Thiên cướp đi, thật làm người chấn kinh, dù là người có thực lực cường hãn như Vũ Tôn cao giai cũng chưa chắc làm được, trừ phi đánh chết Âm Hồn Vương, nhưng lúc này hắc tháp kia thật sự đã bị Lục Lâm Thiên cướp đoạt.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.