Chương 419: Phòng ngự kinh khủng
SS Hà Thần
10/11/2023
Thân ảnh hắn nhanh như thiểm điện bắn về phía Lý Đại Giang. Quang mang trên Thanh Linh Khải giáp sáng rực, trong tay hắn lúc này có thể mơ hồ thấy một đám phong nhận, thế nhưng lúc này căn bản không có ai có thể nhìn thấy được.
Nhìn vào Lục Lâm Thiên đang phóng tới, Lý Đạt Giang nhíu mày, trường thương trong tay không ngừng di động, chân khí dưới chân chợt lóe, chân khẽ dậm một cái thân thể nhảy về phía sau.
– Phong Quyển Tàn Vân.
Cũng vào lúc này, trên người Lục Lâm Thiên có một cỗ chân khí phô thiên cái địa bộc phát ra. Năng lượng phong hệ chung quanh không gian lập tức hội tụ đến, trong không gian có một vòng xoáy cuồng bạo không ngừng xoay tròn. Vòng xoáy này giống như một cơn lốc, cơn lốc xuất hiện làm cho mặt đất xuất hiện những vết nứt kéo dài.
Cơn cuồng phong được ngưng tụ tới cực hạn, cuồng phong gào thét trong nháy mắt bắn về phía Lý Đạt Giang.
– Không nghĩ tới Lục Lâm Thiên lại tu luyện Phong Quyển Tàn Vân nhanh như vậy, lại còn tạo thành uy lực kinh khủng nha. Ta tu luyện ba năm rồi cũng chưa đạt phân nửa uy lực của hắn.
– Uy lực không kém, thế nhưng chỉ sợ khó có thể chống lại Hỏa Vân Thương của Lý Đạt Giang.
Nhưng vào lúc này, trên không trung truyền đến một tiếng quát sắc lạnh:
– Hỏa Vân Thương.
Âm thanh vừa dứt, lúc này Lý Đạt Giang cũng đã ngưng tụ thành công Hỏa Vân Thương, tay đẩy ra. Trong khoảnh khắc, một cỗ lực lưởng khồng lồ bắn về phía trước, mà lúc này trường thương trong tay Lý Đạt Giang xuất ra vô số thương mang, lúc này đã ngưng tụ ra một đám thương mang cực lớn chừng hơn một nghìn thước. Kình khí nóng bỏng không ngừng tỏa ra chung quanh, giống như một đám mây lửa vô cùng kinh khủng.
Chân khí dưới chân chớp động, hàn ý trong mắt Lý Đạt Giang bắn ra, thân thể tiến lên một chút, tay khẽ đẩy về phía trước đem thương mang chằng chịt trên bầu trời trong nháy mắt đánh về phía Lục Lâm Thiên.
Đám thương mang khổng lồ như đám mây này cắt qua không gian, khí tức cuồng bạo tỏa ra chung quanh khiến cho không gian dường như bị gấp khúc. Trong đám mây lúc này có vô số đạo thương mang không ngừng lóe lên, xé tan không gian chung quanh, nhiệt độ trong quảng trường lúc này không ngừng tăng cao.
– Thực lực thật mạnh mẽ.
Lúc này trong lòng mọi người đều không khỏi lo lắng cho Lục Lâm Thiên, ai cũng có thể nhìn ra được, Phong Quyển Tàn Vân và Hỏa Vân Thương tuy rằng đều là vũ kỹ Hoàng cấp cao giai thế nhưng uy lực Hỏa Vân Thương của Lý Đạt Giang so với Phong Quyển Tàn Vân của Lục Lâm Thiên mạnh hơn không phải là ít. Đây là sự khác biệt giữa trình tự tu vi, thực lực, tu vi cao hơn khi thi triển cùng một loại vũ kỹ, uy lực đương nhiên cũng mạnh hơn nhiều.
– Cẩn thận.
Lục Vô Song lúc này không khỏi lo lắng, trong lòng không khỏi thầm nhắc Lục Lâm Thiên một tiếng.
Chỉ có hai người Lục Thiếu Hổ, Triệu Kình Thiên lúc này khóe miệng nở nụ cười nhàn nhạt.
Trong những ánh mắt kinh ngạc của mọi người, hai đạo lực lượng khổng lồ va chạm với nhau. Lực lượng cuồng bạo va chạm tạo ra âm thanh bạo liệt, dưới kình khí khinh khủng, giữa sân lúc này vang lên tiếng nổ kinh thiên.
Đùng. Đùng.
Tiếng nổ kinh thiên vang lên, kình khí tăng vọt, cỗ năng lượng khổng lồ đột nhiên bạo phát khiến cho gần ba nghìn đệ tử ở chung quanh lúc này ngạc nhiên không ngớt. Tiếng nổ vang lên tức thì tạo ra quang mang chói mắt khiến cho mọi người không dám nhìn thẳng.
Coi như là một ít đệ tử có chút thực lực vào lúc cuối cùng cũng chỉ mơ hồ nhìn thấy dưới đám hỏa vân khổng lồ kia Phong Quyển Tàn Vân của Lục Lâm Thiên chỉ chống lại trong chốc lát rồi lập tức tan rã.
Trong nháy mắt này, dưới kình khí cuồng bạo, sắc mặt Lục Lâm Thiên trầm xuống, thủ ấn nhanh chóng đánh ra, Đại Địa Cương Thuẫn nhanh chóng được bố trí trước người.
Trong quảng trường, dưới sự bao phủ của kình khí cuồng bạo, mặt đất bắt đầu nứt nẻ, vô số khe nứt trong kình khí cuồng bạo bắt đầu kéo dài ra, đá vụn bị cuốn lên cao. Trong không gian lúc này đầy rẫy kình khí cuồng bạo mà nóng bỏng. Uy lực khủng bố như vậy khiến cho chúng đệ tử dưới đài không khỏi hít sâu một hơi.
Trong kình khí kinh khủng như vậy, thân ảnh Lý Đạt Giang lúc này xuất hiện trước mặt mọi người, sắc mặt hắn tái nhợt, dường như sau khi ngưng tụ ra một kích này khiến cho hắn tiêu hao gần hết. Để phế bỏ Lục Lâm Thiên hắn đã thi triển ra toàn lực, tuyệt đối không cho đối phương cơ hội.
– Lục Lâm Thiên thảm rồi.
– Lý Đạt Giang chính là cường giả bài danh thứ hai mươi trên Long bảng a. Lục Lâm Thiên chung quy vẫn kém hắn không ít, làm sao có thể chống lại được Lý Đạt Giang, đây chính là sự khác biệt của thực lực.
– Thực lực của Lục Lâm Thiên quả thực không tồi, thế nhưng lại quá kiêu ngạo, ứng chiến Lý Đạt Giang, đây chính là giáo huấn cho sự càn rỡ của hắn.
Giờ phút này, mọi người đều khẽ thở dài, trong kình khí cuồng bạo mà nóng bỏng kia, hậu quả của Lục Lâm Thiên không cần đoán cũng biết, chỉ sợ không chết cũng bị thương nặng.
Trên cao, vẻ mặt của bốn vị hộ pháp cũng trầm xuống, ánh mắt khẩn trương nhìn vào phía bên trong đám kình khí cuồng bạo, nóng bỏng kia. Dường như lúc này đang có một đạo thân ảnh đang di động.
Kình khí cuồng bạo bắt đầu chậm rãi tán đi, lúc này hầu như tất cả mọi người đều cho rằng Lục Lâm Thiên đã thất bại, bại rất triệt để, hầu như không có khả năng chống lại một kích toàn lực của Lý Đạt Giang. Một kích này, có lẽ ngay cả Vũ Phách bát trọng cũng không tiếp được.
Sắc mặt của Lục Vô Song cũng tái nhợt, đôi mắt chăm chú nhìn vào phía trong kình khí cuồng bạo, thân thể run rẩy lảo đảo lui về phía sau.
Chỉ là, ngay khi kình khí cuồng bạo tán đi, một đạo quang mang màu vàng hiện ra, một đạo thân ảnh chậm rãi xuất hiện, trên khuôn mặt kiên nghị kia xuất hiện nụ cười.
– Trời ạ, hắn không có việc gì, Lục Lâm Thiên không ngờ lại không có việc gì.
– Trên người hắn chính là vũ kỹ phòng ngự, vũ kỹ phòng ngự này không ngờ lại kinh khủng như vậy.
– Chẳng lẽ là vũ kỹ phòng ngự Huyền cấp?
Nhìn thấy thân ảnh này xuất hiện mọi người không khỏi hít sâu một hơi, dưới kình khí cuồng bạo cuốn đi tất cả kia, Lục Lâm Thiên không ngờ lại không bị làm sao, nếu như đổi lại là bọn họ ở bên trong, hậu quả không cần nói cũng biết.
Lục Lâm Thiên xuất hiện, quanh thân dưới sự bao phủ của lân phiến, chân khí run lên, những kình khí còn sót lại trên lân phiến tức thì bị đánh cho biến mất.
Tuy rằng hiện tại khí huyết trong cơ thể Lục Lâm Thiên đang nhộn nhạo, thế nhưng kình khí vừa rồi cũng không tạo thành thương tổn thực chất cho hắn. Sau khi đột phá tới Vũ Phách nhị trọng, lực phòng ngự của Thanh Linh Khải Giáp càng kinh khủng hơn. Hơn nữa sau khi thôi động Đại Địa Cương Thuẫn, còn có thân thể cường hãn, ba tầng phòng ngự cường hãn, đúng như trong dự đoán của Lục Lâm Thiên, hắn chỉ có tu vi Vũ Phách nhị trọng, ba tầng phòng ngự hợp nhất cũng đủ chống lại Vũ Phách thất trọng, coi như là Vũ Phách bát trọng cũng không cần quá để ý.
– Hắn không bị làm sao.
Giờ phút này, nhìn thấy thân ảnh của Lục Lâm Thiên, Lý Đạt Giang, Triệu Kình Thiên, Lục Thiếu Hổ tức thì kinh ngạc.
Nhìn vào Lục Lâm Thiên đang phóng tới, Lý Đạt Giang nhíu mày, trường thương trong tay không ngừng di động, chân khí dưới chân chợt lóe, chân khẽ dậm một cái thân thể nhảy về phía sau.
– Phong Quyển Tàn Vân.
Cũng vào lúc này, trên người Lục Lâm Thiên có một cỗ chân khí phô thiên cái địa bộc phát ra. Năng lượng phong hệ chung quanh không gian lập tức hội tụ đến, trong không gian có một vòng xoáy cuồng bạo không ngừng xoay tròn. Vòng xoáy này giống như một cơn lốc, cơn lốc xuất hiện làm cho mặt đất xuất hiện những vết nứt kéo dài.
Cơn cuồng phong được ngưng tụ tới cực hạn, cuồng phong gào thét trong nháy mắt bắn về phía Lý Đạt Giang.
– Không nghĩ tới Lục Lâm Thiên lại tu luyện Phong Quyển Tàn Vân nhanh như vậy, lại còn tạo thành uy lực kinh khủng nha. Ta tu luyện ba năm rồi cũng chưa đạt phân nửa uy lực của hắn.
– Uy lực không kém, thế nhưng chỉ sợ khó có thể chống lại Hỏa Vân Thương của Lý Đạt Giang.
Nhưng vào lúc này, trên không trung truyền đến một tiếng quát sắc lạnh:
– Hỏa Vân Thương.
Âm thanh vừa dứt, lúc này Lý Đạt Giang cũng đã ngưng tụ thành công Hỏa Vân Thương, tay đẩy ra. Trong khoảnh khắc, một cỗ lực lưởng khồng lồ bắn về phía trước, mà lúc này trường thương trong tay Lý Đạt Giang xuất ra vô số thương mang, lúc này đã ngưng tụ ra một đám thương mang cực lớn chừng hơn một nghìn thước. Kình khí nóng bỏng không ngừng tỏa ra chung quanh, giống như một đám mây lửa vô cùng kinh khủng.
Chân khí dưới chân chớp động, hàn ý trong mắt Lý Đạt Giang bắn ra, thân thể tiến lên một chút, tay khẽ đẩy về phía trước đem thương mang chằng chịt trên bầu trời trong nháy mắt đánh về phía Lục Lâm Thiên.
Đám thương mang khổng lồ như đám mây này cắt qua không gian, khí tức cuồng bạo tỏa ra chung quanh khiến cho không gian dường như bị gấp khúc. Trong đám mây lúc này có vô số đạo thương mang không ngừng lóe lên, xé tan không gian chung quanh, nhiệt độ trong quảng trường lúc này không ngừng tăng cao.
– Thực lực thật mạnh mẽ.
Lúc này trong lòng mọi người đều không khỏi lo lắng cho Lục Lâm Thiên, ai cũng có thể nhìn ra được, Phong Quyển Tàn Vân và Hỏa Vân Thương tuy rằng đều là vũ kỹ Hoàng cấp cao giai thế nhưng uy lực Hỏa Vân Thương của Lý Đạt Giang so với Phong Quyển Tàn Vân của Lục Lâm Thiên mạnh hơn không phải là ít. Đây là sự khác biệt giữa trình tự tu vi, thực lực, tu vi cao hơn khi thi triển cùng một loại vũ kỹ, uy lực đương nhiên cũng mạnh hơn nhiều.
– Cẩn thận.
Lục Vô Song lúc này không khỏi lo lắng, trong lòng không khỏi thầm nhắc Lục Lâm Thiên một tiếng.
Chỉ có hai người Lục Thiếu Hổ, Triệu Kình Thiên lúc này khóe miệng nở nụ cười nhàn nhạt.
Trong những ánh mắt kinh ngạc của mọi người, hai đạo lực lượng khổng lồ va chạm với nhau. Lực lượng cuồng bạo va chạm tạo ra âm thanh bạo liệt, dưới kình khí khinh khủng, giữa sân lúc này vang lên tiếng nổ kinh thiên.
Đùng. Đùng.
Tiếng nổ kinh thiên vang lên, kình khí tăng vọt, cỗ năng lượng khổng lồ đột nhiên bạo phát khiến cho gần ba nghìn đệ tử ở chung quanh lúc này ngạc nhiên không ngớt. Tiếng nổ vang lên tức thì tạo ra quang mang chói mắt khiến cho mọi người không dám nhìn thẳng.
Coi như là một ít đệ tử có chút thực lực vào lúc cuối cùng cũng chỉ mơ hồ nhìn thấy dưới đám hỏa vân khổng lồ kia Phong Quyển Tàn Vân của Lục Lâm Thiên chỉ chống lại trong chốc lát rồi lập tức tan rã.
Trong nháy mắt này, dưới kình khí cuồng bạo, sắc mặt Lục Lâm Thiên trầm xuống, thủ ấn nhanh chóng đánh ra, Đại Địa Cương Thuẫn nhanh chóng được bố trí trước người.
Trong quảng trường, dưới sự bao phủ của kình khí cuồng bạo, mặt đất bắt đầu nứt nẻ, vô số khe nứt trong kình khí cuồng bạo bắt đầu kéo dài ra, đá vụn bị cuốn lên cao. Trong không gian lúc này đầy rẫy kình khí cuồng bạo mà nóng bỏng. Uy lực khủng bố như vậy khiến cho chúng đệ tử dưới đài không khỏi hít sâu một hơi.
Trong kình khí kinh khủng như vậy, thân ảnh Lý Đạt Giang lúc này xuất hiện trước mặt mọi người, sắc mặt hắn tái nhợt, dường như sau khi ngưng tụ ra một kích này khiến cho hắn tiêu hao gần hết. Để phế bỏ Lục Lâm Thiên hắn đã thi triển ra toàn lực, tuyệt đối không cho đối phương cơ hội.
– Lục Lâm Thiên thảm rồi.
– Lý Đạt Giang chính là cường giả bài danh thứ hai mươi trên Long bảng a. Lục Lâm Thiên chung quy vẫn kém hắn không ít, làm sao có thể chống lại được Lý Đạt Giang, đây chính là sự khác biệt của thực lực.
– Thực lực của Lục Lâm Thiên quả thực không tồi, thế nhưng lại quá kiêu ngạo, ứng chiến Lý Đạt Giang, đây chính là giáo huấn cho sự càn rỡ của hắn.
Giờ phút này, mọi người đều khẽ thở dài, trong kình khí cuồng bạo mà nóng bỏng kia, hậu quả của Lục Lâm Thiên không cần đoán cũng biết, chỉ sợ không chết cũng bị thương nặng.
Trên cao, vẻ mặt của bốn vị hộ pháp cũng trầm xuống, ánh mắt khẩn trương nhìn vào phía bên trong đám kình khí cuồng bạo, nóng bỏng kia. Dường như lúc này đang có một đạo thân ảnh đang di động.
Kình khí cuồng bạo bắt đầu chậm rãi tán đi, lúc này hầu như tất cả mọi người đều cho rằng Lục Lâm Thiên đã thất bại, bại rất triệt để, hầu như không có khả năng chống lại một kích toàn lực của Lý Đạt Giang. Một kích này, có lẽ ngay cả Vũ Phách bát trọng cũng không tiếp được.
Sắc mặt của Lục Vô Song cũng tái nhợt, đôi mắt chăm chú nhìn vào phía trong kình khí cuồng bạo, thân thể run rẩy lảo đảo lui về phía sau.
Chỉ là, ngay khi kình khí cuồng bạo tán đi, một đạo quang mang màu vàng hiện ra, một đạo thân ảnh chậm rãi xuất hiện, trên khuôn mặt kiên nghị kia xuất hiện nụ cười.
– Trời ạ, hắn không có việc gì, Lục Lâm Thiên không ngờ lại không có việc gì.
– Trên người hắn chính là vũ kỹ phòng ngự, vũ kỹ phòng ngự này không ngờ lại kinh khủng như vậy.
– Chẳng lẽ là vũ kỹ phòng ngự Huyền cấp?
Nhìn thấy thân ảnh này xuất hiện mọi người không khỏi hít sâu một hơi, dưới kình khí cuồng bạo cuốn đi tất cả kia, Lục Lâm Thiên không ngờ lại không bị làm sao, nếu như đổi lại là bọn họ ở bên trong, hậu quả không cần nói cũng biết.
Lục Lâm Thiên xuất hiện, quanh thân dưới sự bao phủ của lân phiến, chân khí run lên, những kình khí còn sót lại trên lân phiến tức thì bị đánh cho biến mất.
Tuy rằng hiện tại khí huyết trong cơ thể Lục Lâm Thiên đang nhộn nhạo, thế nhưng kình khí vừa rồi cũng không tạo thành thương tổn thực chất cho hắn. Sau khi đột phá tới Vũ Phách nhị trọng, lực phòng ngự của Thanh Linh Khải Giáp càng kinh khủng hơn. Hơn nữa sau khi thôi động Đại Địa Cương Thuẫn, còn có thân thể cường hãn, ba tầng phòng ngự cường hãn, đúng như trong dự đoán của Lục Lâm Thiên, hắn chỉ có tu vi Vũ Phách nhị trọng, ba tầng phòng ngự hợp nhất cũng đủ chống lại Vũ Phách thất trọng, coi như là Vũ Phách bát trọng cũng không cần quá để ý.
– Hắn không bị làm sao.
Giờ phút này, nhìn thấy thân ảnh của Lục Lâm Thiên, Lý Đạt Giang, Triệu Kình Thiên, Lục Thiếu Hổ tức thì kinh ngạc.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.