Chương 1852: Rời khỏi Đông Hải
SS Hà Thần
10/11/2023
- Mặc dù Lục Lâm Thiên giảo hoạt gian trá, nhưng cũng có thể kết giao, ai tốt với hắn, hắn đều nhớ kỹ, lần này muốn vuốt giận với các thế lực lại lấy cả Diễn Linh thiên quả cùng Linh Khí địa cấp đưa ra, xem như không tệ rồi!
Phục Yêu Tôn Giả nói.
- Theo ta xem không bao lâu nữa đại lục sẽ thay đổi bất ngờ!
Tử Yên nhíu mày, lo lắng nói.
- Tử Yên, sau khi Lục Lâm Thiên biết tình huống của Cổ Vực, có tính toán gì không?
Hỏa Vân Tôn Giả hỏi.
- Không có nói thẳng, nhưng lộ sát khí, với tính cách của hắn, dám đánh chết Thu Thủy vương, Thần Hỏa vương bọn hắn, cũng không e ngại ba sơn môn kia đâu!
Tử Yên nói.
- Ba sơn môn kia vốn tưởng rằng có thể chèn ép Phi Linh môn, dẫn dụ Linh Thiên môn, như vậy là có thể đánh tan Linh Thiên môn cùng Phi Linh môn, chủ yếu là muốn chèn ép Linh Thiên môn. Bởi vì thực lực của Phi Linh môn còn chưa tới nỗi khiến cho ba sơn môn kia liên thủ bao vây tiễu trừ.
Diệu Linh Tôn Giả cười nói:
- Nhưng ba sơn môn kia phỏng chừng còn chưa biết rõ thực lực bây giờ của Phi Linh môn đã tới mức khủng bố, mà Phi Linh môn vẫn luôn nhường nhịn, bọn hắn băn khoăn trong Phi Linh môn có cường giả ẩn cư, lần này chỉ sợ ba sơn môn kia sẽ phiền toái, hơn nữa có thực lực Thánh Linh giáo, nếu Lục Lâm Thiên độc ác một chút, liên thủ Nhật Sát các, Vân Dương tông, Linh Thiên môn là có thể gắt gao ngăn chặn ba sơn môn kia, bọn hắn sẽ trộm gà không được còn mất nắm gạo!
- Mấy lão gia hỏa của ba sơn môn kia phỏng chừng đang vội vàng ứng phó đại sự kia, không tới lúc sơn môn sống còn cũng không dễ dàng rời núi, nhưng những lão gia hỏa của Vân Dương tông cùng Linh Thiên môn cũng vậy, như vậy sẽ tạo cơ hội cho Lục Lâm Thiên, nhưng muốn làm ba sơn môn kia bị tổn thương trí mạng là không thể nào, Lục Lâm Thiên còn chưa có thế lực như thế.
Phục Yêu Tôn Giả nói.
- Vậy phải xem Lục Lâm Thiên độc ác bao nhiêu, nếu hắn ngoan độc, ba sơn môn kia chỉ sợ cũng bị lột da, già sợ tráng, mềm sợ cứng rắn, cứng sợ ngang, ngang sợ liều mạng, tóm lại có trò hay để nhìn!
Diệu Linh Tôn Giả nói.
- Chỉ sợ chính Lục Lâm Thiên cũng không được yên thân, hắn gϊếŧ đám người Thu Thủy vương, không biết những lão gia hỏa của Nguyệt Long các, Viêm đảo có liều lĩnh rời núi hay không, nếu thật là như thế hắn sẽ gặp phiền toái!
Hỏa Vân Tôn Giả nói.
- Đừng quên, Lục gia còn có Bắc Cung gia tộc bảo hộ, Lục Vô Song là đại tiểu thư, Lục Lâm Thiên cũng không phải không có cứu viện. Quan hệ giữa Độc Cô Cảnh Văn cùng Lục Lâm Thiên chỉ sợ không đơn giản, tuy trưởng lão Độc Cô gia phản đối, nhưng cuối cùng sẽ thế nào cũng thật khó suy đoán, đám người Nguyệt Long các muốn ra tay, cũng phải băn khoăn.
Phục Yêu Tôn Giả nói.
- Rối loạn, tóm lại sau khi tin tức truyền ra, hết thảy đều sẽ rối loạn.
Diệu Linh Tôn Giả có chút vui sướиɠ khi thấy người gặp họa, nói:
- Trên đại lục bình tĩnh quá lâu, không nghĩ tới lại bị tiểu tử Lục Lâm Thiên quấy đυ.c!
- Lần này đám người Nguyệt Long các bị thương nặng, người đi Vạn Đảo nhai đều bị đánh chết, ta phỏng chừng Nhật Sát các, Thiên Vân đảo, Tinh Ngục các, Càn Hiên đảo thật vất vả mới có được cơ hội như vậy, nhất định sẽ không bỏ qua. Mà đám người Nguyệt Long các bị thương nặng, chỉ sợ trong một đoạn thời gian muốn đi tìm Lục Lâm Thiên phiền phức cũng thật khó khăn. Trừ phi là những lão gia hỏa kia tự mình ra tay, nhưng chuyện đại sự kia sắp tới, nếu bọn hắn tự động thủ chỉ sợ sẽ làm ảnh hưởng tới chuyện đó, cho nên cơ hội xuất thủ thật không lớn.
Tử Yên nói.
- Đại lục cần phong vân biến sắc, Thiên Địa các không đếm xỉa tới hay nhúng tay vào cũng phải cân nhắc một phen mới được, Lục Lâm Thiên, không biết sau lưng tiểu tử kia rốt cục có người nào, ta luôn cảm giác sau lưng hắn vẫn luôn có người một mực phụ tá.
Diệu Linh Tôn Giả nói.
- Ai...
Các cường giả Thiên Địa các khẽ thở dài, sắc mặt ngưng trọng, chỉ sợ sau khi trở về trên đại lục sẽ gió giục mây vần.
Trên lưng Thiên Sí Tuyết Sư, Lục Lâm Thiên nhắm mắt điều tức, vài giờ sau Tuyết Sư mới xuất hiện trong một mảnh núi non liên miên khôn cùng.
- Hô!
Thở ra một hơi trọc khí, Lục Lâm Thiên mở mắt, cảm giác chân khí sau đó phân phó Tuyết Sư bay vào tận sâu trong dãy núi.
- Chưởng môn!
Sau một lát từ trong dãy núi có hai thân ảnh bay ra, chính là Bàn Hủy cùng Bàn Vân.
- Tê tê...
Bảo nhi cùng Bối nhi thật thân thiết đi tới bên người Tiểu Long cùng Lục Tâm Đồng.
- Bàn Hủy huynh, vẫn ổn chứ?
Lục Lâm Thiên hỏi.
- Đã tới đông đủ, chỉ tiếc cấp độ đê giai vẫn chưa thể thông qua được không gian thông đạo.
Bàn Vân nói.
Không bao lâu sau, Lục Lâm Thiên hạ xuống dãy núi, nhìn thấy phía trước là một mảnh thú ảnh đông nghìn nghịt, khóe môi lộ nụ cười, sau khi rời khỏi nham động hắn đã phân phó Bàn Hủy cùng Bàn Vân giúp đàn thú đi ra khỏi thông đạo không gian dao động, cũng may là như thế, nếu không thông đạo vỡ tan sẽ tổn thất lớn.
Hống hống...
Ô ô...
Từng tiếng thú minh gầm gừ truyền ra, nhìn thấy Tiểu Long, đàn yêu thú có chút xao động.
- Bái kiến Yêu Hoàng!
Đàn yêu thú cảm giác được chân khí của Tiểu Long, trong lòng sợ hãi, lập tức phủ phục hành lễ.
- Bái kiến chưởng môn!
Một trăm mười ba thân ảnh xuất hiện trước mặt Lục Lâm Thiên chắp tay hành lễ.
- Không cần đa lễ!
Lục Lâm Thiên mỉm cười, một trăm mười ba yêu thú thất giai, trong đó có ba thất giai hậu kỳ đỉnh, hơn hai mươi thất giai hậu kỳ, nhiều yêu thú thất giai như vậy còn mạnh hơn cả Thánh Thú bộ của Thánh Linh giáo.
Ánh mắt Lục Lâm Thiên lướt qua đàn thú, hơn ngàn yêu thú lục giai, hơn bốn ngàn ngũ giai, còn là trung kỳ trở đi, thậm chí không có ngũ giai sơ kỳ, bởi vì thực lực thấp không thể đi qua thông đạo không gian dao động, Lục Lâm Thiên cũng đành bất đắc dĩ.
- Không gian sụp đổ, đáng tiếc linh thú bên trong không chạy thoát!
Ánh mắt Long Linh lộ vẻ bi thương, trong không gian nàng là linh vương, mấy trăm năm bị khí tức quỷ dị khống chế, không biết đàn linh thú như thế nào.
- Việc này cũng không còn cách nào, không cần quá thương cảm, ít nhất ngươi đã khôi phục lại thần trí!
Bàn Vân nói.
- Không nghĩ tới trước kia chúng ta đấu mấy ngàn năm, cho tới bây giờ đều gia nhập Phi Linh môn, chỉ sợ chưa từng nghĩ tới.
Long Long mỉm cười nói.
- Phải a, đấu mấy ngàn năm, sau này cũng không cần đấu tiếp!
Bàn Vân cười đáp.
- Chưởng môn, chúng ta xuất phát đi Cổ Vực sao, đàn thú của Bàn Hủy chỉ sợ là đi quá chậm, động tĩnh thật quá lớn.
Thiên Thủ Quỷ Tôn nhìn thấy đàn thú, không nhịn được cảm thán, có đàn yêu thú này thực lực Phi Linh môn càng thêm khủng bố.
- Không sao, ta có biện pháp!
Lục Lâm Thiên mỉm cười, yêu thú ngoài tứ giai đã có thể thu nhỏ thân hình, số lượng không gian thú nang cũng đã đủ sử dụng.
Một canh giờ sau, trong ánh mắt kinh ngạc của mọi người, Lục Tâm Đồng cùng Lục Lâm Thiên lần lượt thu mấy ngàn yêu thú vào trong không gian thú nang.
Phục Yêu Tôn Giả nói.
- Theo ta xem không bao lâu nữa đại lục sẽ thay đổi bất ngờ!
Tử Yên nhíu mày, lo lắng nói.
- Tử Yên, sau khi Lục Lâm Thiên biết tình huống của Cổ Vực, có tính toán gì không?
Hỏa Vân Tôn Giả hỏi.
- Không có nói thẳng, nhưng lộ sát khí, với tính cách của hắn, dám đánh chết Thu Thủy vương, Thần Hỏa vương bọn hắn, cũng không e ngại ba sơn môn kia đâu!
Tử Yên nói.
- Ba sơn môn kia vốn tưởng rằng có thể chèn ép Phi Linh môn, dẫn dụ Linh Thiên môn, như vậy là có thể đánh tan Linh Thiên môn cùng Phi Linh môn, chủ yếu là muốn chèn ép Linh Thiên môn. Bởi vì thực lực của Phi Linh môn còn chưa tới nỗi khiến cho ba sơn môn kia liên thủ bao vây tiễu trừ.
Diệu Linh Tôn Giả cười nói:
- Nhưng ba sơn môn kia phỏng chừng còn chưa biết rõ thực lực bây giờ của Phi Linh môn đã tới mức khủng bố, mà Phi Linh môn vẫn luôn nhường nhịn, bọn hắn băn khoăn trong Phi Linh môn có cường giả ẩn cư, lần này chỉ sợ ba sơn môn kia sẽ phiền toái, hơn nữa có thực lực Thánh Linh giáo, nếu Lục Lâm Thiên độc ác một chút, liên thủ Nhật Sát các, Vân Dương tông, Linh Thiên môn là có thể gắt gao ngăn chặn ba sơn môn kia, bọn hắn sẽ trộm gà không được còn mất nắm gạo!
- Mấy lão gia hỏa của ba sơn môn kia phỏng chừng đang vội vàng ứng phó đại sự kia, không tới lúc sơn môn sống còn cũng không dễ dàng rời núi, nhưng những lão gia hỏa của Vân Dương tông cùng Linh Thiên môn cũng vậy, như vậy sẽ tạo cơ hội cho Lục Lâm Thiên, nhưng muốn làm ba sơn môn kia bị tổn thương trí mạng là không thể nào, Lục Lâm Thiên còn chưa có thế lực như thế.
Phục Yêu Tôn Giả nói.
- Vậy phải xem Lục Lâm Thiên độc ác bao nhiêu, nếu hắn ngoan độc, ba sơn môn kia chỉ sợ cũng bị lột da, già sợ tráng, mềm sợ cứng rắn, cứng sợ ngang, ngang sợ liều mạng, tóm lại có trò hay để nhìn!
Diệu Linh Tôn Giả nói.
- Chỉ sợ chính Lục Lâm Thiên cũng không được yên thân, hắn gϊếŧ đám người Thu Thủy vương, không biết những lão gia hỏa của Nguyệt Long các, Viêm đảo có liều lĩnh rời núi hay không, nếu thật là như thế hắn sẽ gặp phiền toái!
Hỏa Vân Tôn Giả nói.
- Đừng quên, Lục gia còn có Bắc Cung gia tộc bảo hộ, Lục Vô Song là đại tiểu thư, Lục Lâm Thiên cũng không phải không có cứu viện. Quan hệ giữa Độc Cô Cảnh Văn cùng Lục Lâm Thiên chỉ sợ không đơn giản, tuy trưởng lão Độc Cô gia phản đối, nhưng cuối cùng sẽ thế nào cũng thật khó suy đoán, đám người Nguyệt Long các muốn ra tay, cũng phải băn khoăn.
Phục Yêu Tôn Giả nói.
- Rối loạn, tóm lại sau khi tin tức truyền ra, hết thảy đều sẽ rối loạn.
Diệu Linh Tôn Giả có chút vui sướиɠ khi thấy người gặp họa, nói:
- Trên đại lục bình tĩnh quá lâu, không nghĩ tới lại bị tiểu tử Lục Lâm Thiên quấy đυ.c!
- Lần này đám người Nguyệt Long các bị thương nặng, người đi Vạn Đảo nhai đều bị đánh chết, ta phỏng chừng Nhật Sát các, Thiên Vân đảo, Tinh Ngục các, Càn Hiên đảo thật vất vả mới có được cơ hội như vậy, nhất định sẽ không bỏ qua. Mà đám người Nguyệt Long các bị thương nặng, chỉ sợ trong một đoạn thời gian muốn đi tìm Lục Lâm Thiên phiền phức cũng thật khó khăn. Trừ phi là những lão gia hỏa kia tự mình ra tay, nhưng chuyện đại sự kia sắp tới, nếu bọn hắn tự động thủ chỉ sợ sẽ làm ảnh hưởng tới chuyện đó, cho nên cơ hội xuất thủ thật không lớn.
Tử Yên nói.
- Đại lục cần phong vân biến sắc, Thiên Địa các không đếm xỉa tới hay nhúng tay vào cũng phải cân nhắc một phen mới được, Lục Lâm Thiên, không biết sau lưng tiểu tử kia rốt cục có người nào, ta luôn cảm giác sau lưng hắn vẫn luôn có người một mực phụ tá.
Diệu Linh Tôn Giả nói.
- Ai...
Các cường giả Thiên Địa các khẽ thở dài, sắc mặt ngưng trọng, chỉ sợ sau khi trở về trên đại lục sẽ gió giục mây vần.
Trên lưng Thiên Sí Tuyết Sư, Lục Lâm Thiên nhắm mắt điều tức, vài giờ sau Tuyết Sư mới xuất hiện trong một mảnh núi non liên miên khôn cùng.
- Hô!
Thở ra một hơi trọc khí, Lục Lâm Thiên mở mắt, cảm giác chân khí sau đó phân phó Tuyết Sư bay vào tận sâu trong dãy núi.
- Chưởng môn!
Sau một lát từ trong dãy núi có hai thân ảnh bay ra, chính là Bàn Hủy cùng Bàn Vân.
- Tê tê...
Bảo nhi cùng Bối nhi thật thân thiết đi tới bên người Tiểu Long cùng Lục Tâm Đồng.
- Bàn Hủy huynh, vẫn ổn chứ?
Lục Lâm Thiên hỏi.
- Đã tới đông đủ, chỉ tiếc cấp độ đê giai vẫn chưa thể thông qua được không gian thông đạo.
Bàn Vân nói.
Không bao lâu sau, Lục Lâm Thiên hạ xuống dãy núi, nhìn thấy phía trước là một mảnh thú ảnh đông nghìn nghịt, khóe môi lộ nụ cười, sau khi rời khỏi nham động hắn đã phân phó Bàn Hủy cùng Bàn Vân giúp đàn thú đi ra khỏi thông đạo không gian dao động, cũng may là như thế, nếu không thông đạo vỡ tan sẽ tổn thất lớn.
Hống hống...
Ô ô...
Từng tiếng thú minh gầm gừ truyền ra, nhìn thấy Tiểu Long, đàn yêu thú có chút xao động.
- Bái kiến Yêu Hoàng!
Đàn yêu thú cảm giác được chân khí của Tiểu Long, trong lòng sợ hãi, lập tức phủ phục hành lễ.
- Bái kiến chưởng môn!
Một trăm mười ba thân ảnh xuất hiện trước mặt Lục Lâm Thiên chắp tay hành lễ.
- Không cần đa lễ!
Lục Lâm Thiên mỉm cười, một trăm mười ba yêu thú thất giai, trong đó có ba thất giai hậu kỳ đỉnh, hơn hai mươi thất giai hậu kỳ, nhiều yêu thú thất giai như vậy còn mạnh hơn cả Thánh Thú bộ của Thánh Linh giáo.
Ánh mắt Lục Lâm Thiên lướt qua đàn thú, hơn ngàn yêu thú lục giai, hơn bốn ngàn ngũ giai, còn là trung kỳ trở đi, thậm chí không có ngũ giai sơ kỳ, bởi vì thực lực thấp không thể đi qua thông đạo không gian dao động, Lục Lâm Thiên cũng đành bất đắc dĩ.
- Không gian sụp đổ, đáng tiếc linh thú bên trong không chạy thoát!
Ánh mắt Long Linh lộ vẻ bi thương, trong không gian nàng là linh vương, mấy trăm năm bị khí tức quỷ dị khống chế, không biết đàn linh thú như thế nào.
- Việc này cũng không còn cách nào, không cần quá thương cảm, ít nhất ngươi đã khôi phục lại thần trí!
Bàn Vân nói.
- Không nghĩ tới trước kia chúng ta đấu mấy ngàn năm, cho tới bây giờ đều gia nhập Phi Linh môn, chỉ sợ chưa từng nghĩ tới.
Long Long mỉm cười nói.
- Phải a, đấu mấy ngàn năm, sau này cũng không cần đấu tiếp!
Bàn Vân cười đáp.
- Chưởng môn, chúng ta xuất phát đi Cổ Vực sao, đàn thú của Bàn Hủy chỉ sợ là đi quá chậm, động tĩnh thật quá lớn.
Thiên Thủ Quỷ Tôn nhìn thấy đàn thú, không nhịn được cảm thán, có đàn yêu thú này thực lực Phi Linh môn càng thêm khủng bố.
- Không sao, ta có biện pháp!
Lục Lâm Thiên mỉm cười, yêu thú ngoài tứ giai đã có thể thu nhỏ thân hình, số lượng không gian thú nang cũng đã đủ sử dụng.
Một canh giờ sau, trong ánh mắt kinh ngạc của mọi người, Lục Tâm Đồng cùng Lục Lâm Thiên lần lượt thu mấy ngàn yêu thú vào trong không gian thú nang.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.