Chương 2334: Ta đi đô�? Long (2)
SS Hà Thần
10/11/2023
- Này, các ngươi không thể đi như thế được.
Nhìn thấy Tiểu Long cùng với Lục Tâm Đồng không để ý tới mình, nữ tử tóc đỏ lập tức đuổi theo, ngăn cản trước mặt Thiên Sí Tuyết Sư. Hai tay vươn ra, ngẩng đầu ưỡn ngực làm cho bộ phận trước ngực thoạt nhìn ngạo nghễ không thôi, khiến cho Lục Tâm Đồng nhìn qua cũng phải mặc cảm,.
- Nếu như ngươi không đi, có tin ta không khách khí với ngươi hay không?
Ánh mắt Tiểu Long trầm xuống.
- Muốn ta đi cũng được, các phải nói cho ta biết các ngươi là ai. Vì sao lại biết ta là tộc nhân của Chu Tước Hoàng tộc.
Nữ tử tóc đỏ này vô cùng nghi hoặc, những người này tạo cho nàng một loại cảm giác không nói nên lời, ánh mắt cẩn thận đảo qua mọi người, dường như chỉ có hai người là nhân loại, những người khác đều là yêu thú, lại là yêu thú bát giai.
- Tiểu nha đầu, Chu Loan là gì của ngươi?
Huyền Hạo nhìn nữ tử tóc đỏ cười nhạt một tiếng rồi nói.
- Ồ, ngươi biết Đại tỷ của ta sao?
Ánh mắt nữ tử tóc đỏ nhảy lên, cực kỳ nghi hoặc. Lúc này nàng mới biết mình lỡ miệng, tức thì thở phì phò nhìn đám người trên lưng Thiên Sí Tuyết Sư nói:
- Các ngươi rốt cuộc là ai?
- Tiểu nha đầu, một mình ngươi chạy đến đây sao? Ta có thể nói cho ngươi biết, người trong tộc các ngươi sắp đuổi tới rồi. Nếu như ngươi không chạy đi, có lẽ một lát nữa sẽ bị tóm về.
Huyền Hạo chắp tay đứng, ánh mắt nhìn chăm chú về phía xa.
- Ồ? Ngươi nói thật sao?
Nữ tử tóc đỏ nghe vậy tức thì có chút bối rối, nàng mới chạy ra được không bao lâu, không thể cứ như vậy mà bị bắt trở về tộc được.
- Chúng ta là ai cho dù nói ngươi cũng không biết. Đi đi, đừng quản tới chúng ta.
Tiểu Long nói.
- Vậy được rồi, các ngươi nói cho ta biết các ngươi đi đâu được không?
Đôi mắt đen nhánh của nữ tử tóc đỏ rốt cuộc khôi phục vẻ vô hại, ngây thơ như cũ. Nàng mỉm cười nói với mọi người, hỏa diễm chung quanh cũng biến mất.
- Chúng ta đi đồ long, ngươi có dám đi không?
Tiểu Long khinh thường trừng mắt nhìn nữ tử tóc đỏ. Thế nhưng lại không tự chủ mà nhìn thêm vài lần.
- Đồ long?
Ánh mắt nữ tử tóc đỏ biến ảo, lập tức có phản ứng nói:
- Chẳng lẽ các ngươi muốn đi tới Thanh Long Hoàng tộc?
- Tiểu nha đầu, bọn họ sắp tới nơi rồi, nếu như ngươi không đi sẽ không đi được đâu.
Huyền Hạo mỉm cười nhắc nhở nữ tử tóc đỏ này.
Đôi mắt nữ tử tóc đỏ chuyển động, trong lòng thầm nghĩ cho dù nàng tới đâu cũng bị trưởng lão trong tộc và nhị tỷ tìm thấy. Nếu như đi tới Thanh Long Hoàng tộc thì không nhất định.
- Này, ta cho các ngươi đi. Thế nhưng các ngươi phải đáp ứng với ta một chuyện.
Nữ tử tóc đỏ chu miệng, mắt nhìn mọi người trên Thiên Sí Tuyết Sư rồi nói.
- Nói.
Tiểu Long nhìn chăm chú vào nữ tử tóc đỏ rồi nói.
- Các ngươi dẫn ta cùng đi.
Nữ tử tóc đỏ cười giảo hoạt, nhìn Tiểu Long nói:
- Các ngươi không có lựa chọn nào khác. Bằng không ta sẽ nói cho trưởng lão trong tộc các ngươi bắt nạt ta. Đến lúc đó... Khanh khách, các ngươi sẽ gặp phiền phức lớn.
Nữ tử tóc đỏ cười tới mức run rẩy, đắc ý không thôi.
- Đến thì thế nào? Ngươi nghĩ rằng chúng ta sẽ sợ sao?
Tiểu Long trực tiếp dùng ánh mắt khinh thường nhìn nàng. Người khác kính sợ với Tứ đại thú hoàng tộc thế nhưng Tiểu Long lại không đặt vào trong lòng.
- Tốt. Các ngươi không dẫn ta đi thì ta sẽ nói cho các trưởng lão các ngươi bắt nạt ta. Dù sao vừa rồi ngươi cũng bắt nạt ta.
Nữ tử tóc đỏ chu miệng nói, tăng thêm ánh mắt ngây thơ kia quả thực vô cùng động lòng người, còn thiếu một chút nữa là lê hoa đái vũ.
- Vậy được rồi, ngươi đi cùng chúng ta cũng được. Thế nhưng có một chuyện ta phải nói trước. Là ngươi cầu chúng ta mang theo ngươi đi chứ không phải là chúng ta muốn dẫn ngươi đi.
Tiểu Long đang muốn nói thì Huyền Hạo đã đồng ý, vẻ mặt có chút cao thâm mạt trắc.
Lục Lâm Thiên nhìn Huyền Hạo, chung quy hắn vẫn có cảm giác Huyền Hạo có chút không quá bình thường. Tất cả chuyện này, Lục Lâm Thiên có cảm giác giống như là một bước đi của Huyền Hạo. Càng nghĩ Lục Lâm Thiên càng cảm thấy sợ rằng tất cả chuyện này chính là một nước cờ dài mà Huyền Hạo đã định sẵn.
- Tốt, chỉ cần các ngươi mang ta theo, ta tuyệt đối không làm khó dễ các ngươi. Quân tử nhất ngôn, tứ mã nan truy.
Nghe thấy đối phương đồi ý, nữ tử tóc đỏ sáng mắt, thân thể mềm mại mà nóng bỏng lóe lên, giống như trực tiếp vượt qua không gian. Đôi chân dài trắng nõn như ngọc đáp xuống bên cạnh Tiểu Long. Thân thể khiến cho người khác sôi trào đứng ở cạnh Tiểu Long, cái đầu cũng xấp xỉ với Tiểu Long, thái độ cũng không quá tốt. Sau khi đáp xuống lập tức hừ một tiếng với Tiểu Long.
Ánh mắt Lục Lâm Thiên khẽ đổi, thủ đoạn kéo giãn khoảng cách trong không gian của nữ tử này khiến cho Lục Lâm Thiên có chút kích động. Bởi vì phương phá này rõ ràng so với lực lượng khống chế không gian của cường giả bình thường có không ít chỗ khác.
- Còn nói quân tử nhất ngôn. Ngươi Nhưng mà một con chim mà thôi.
Tiểu Long không cam lòng yếu thế, thấp giọng hừ lạnh một câu.
- Thì cũng là chim, nhiều nhất Nhưng mà một con chim lửa mà thôi.
Tiểu Long lạnh nhạt liếc nhìn nữ tử tóc đỏ rồi nói.
- Ngươi...
Nữ tử tóc đỏ chu cái miệng nhỏ nhắn thở phì phò, quả thực tức tới nỗi muốn động thủ với Tiểu Long. Nắm tay nhỏ đã giương lên, tùy thời có khả năng nện vào thân thể Tiểu Long.
- Đừng quên, ngươi không làm gì được ta.
Tiểu Long hoàn toàn không thèm để ý, cũng không chịu yếu thế chút nào.
- Chúng ta đi thôi.
Mắt nhìn Tiểu Long tranh cãi gay gắt cùng nữ tử tóc đỏ, Huyền Hạo cũng không thèm để ý mà cúi đầu nói với Lục Lâm Thiên.
Tâm thần Lục Lâm Thiên thông tri cho Thiên Sí Tuyết Sư tiếp tục. Ánh mắt Lục Lâm Thiên nhìn về phía Huyền Hạo, chung quy hắn có cảm giác dường như tất cả đều do Huyền Hạo cố ý sắp xếp. Đồng thời Linh Hoàng khí trên người nữ tử tóc đỏ này không kém. Vừa rồi hắn cũng phải dựa vào kim đao màu vàng mới có thể chống lại, sợ rằng địa vị của nàng ta ở trong Chu Tước Hoàng tộc cũng không tầm thường.
- Chẳng lẽ?
Lục Lâm Thiên nhíu mày, phía trước không xa dường như là Thanh Long Hoàng tộc, hiện tại mọi người định xông vào trong Thanh Long Hoàng tộc, nữ tử tóc đỏ này lại là người của Chu Tước Hoàng tộc, Huyền Hạo mang theo nàng nhất định là có ý riêng. Có người của Chu Tước Hoàng tộc đi theo, đến lúc đó có lẽ sẽ giảm bớt một chút phiền toái. Có lẽ Thanh Long Hoàng tộc cho dù như thế nào cũng sẽ không tùy tiện ra tay với người của Chu Tước Hoàng tộc.
Nghĩ tới đó, khóe miệng Lục Lâm Thiên mỉm cười, xem ra phụ thân của Tiểu
Long cũng không phải là người không có suy nghĩ.
Nhìn thấy Tiểu Long cùng với Lục Tâm Đồng không để ý tới mình, nữ tử tóc đỏ lập tức đuổi theo, ngăn cản trước mặt Thiên Sí Tuyết Sư. Hai tay vươn ra, ngẩng đầu ưỡn ngực làm cho bộ phận trước ngực thoạt nhìn ngạo nghễ không thôi, khiến cho Lục Tâm Đồng nhìn qua cũng phải mặc cảm,.
- Nếu như ngươi không đi, có tin ta không khách khí với ngươi hay không?
Ánh mắt Tiểu Long trầm xuống.
- Muốn ta đi cũng được, các phải nói cho ta biết các ngươi là ai. Vì sao lại biết ta là tộc nhân của Chu Tước Hoàng tộc.
Nữ tử tóc đỏ này vô cùng nghi hoặc, những người này tạo cho nàng một loại cảm giác không nói nên lời, ánh mắt cẩn thận đảo qua mọi người, dường như chỉ có hai người là nhân loại, những người khác đều là yêu thú, lại là yêu thú bát giai.
- Tiểu nha đầu, Chu Loan là gì của ngươi?
Huyền Hạo nhìn nữ tử tóc đỏ cười nhạt một tiếng rồi nói.
- Ồ, ngươi biết Đại tỷ của ta sao?
Ánh mắt nữ tử tóc đỏ nhảy lên, cực kỳ nghi hoặc. Lúc này nàng mới biết mình lỡ miệng, tức thì thở phì phò nhìn đám người trên lưng Thiên Sí Tuyết Sư nói:
- Các ngươi rốt cuộc là ai?
- Tiểu nha đầu, một mình ngươi chạy đến đây sao? Ta có thể nói cho ngươi biết, người trong tộc các ngươi sắp đuổi tới rồi. Nếu như ngươi không chạy đi, có lẽ một lát nữa sẽ bị tóm về.
Huyền Hạo chắp tay đứng, ánh mắt nhìn chăm chú về phía xa.
- Ồ? Ngươi nói thật sao?
Nữ tử tóc đỏ nghe vậy tức thì có chút bối rối, nàng mới chạy ra được không bao lâu, không thể cứ như vậy mà bị bắt trở về tộc được.
- Chúng ta là ai cho dù nói ngươi cũng không biết. Đi đi, đừng quản tới chúng ta.
Tiểu Long nói.
- Vậy được rồi, các ngươi nói cho ta biết các ngươi đi đâu được không?
Đôi mắt đen nhánh của nữ tử tóc đỏ rốt cuộc khôi phục vẻ vô hại, ngây thơ như cũ. Nàng mỉm cười nói với mọi người, hỏa diễm chung quanh cũng biến mất.
- Chúng ta đi đồ long, ngươi có dám đi không?
Tiểu Long khinh thường trừng mắt nhìn nữ tử tóc đỏ. Thế nhưng lại không tự chủ mà nhìn thêm vài lần.
- Đồ long?
Ánh mắt nữ tử tóc đỏ biến ảo, lập tức có phản ứng nói:
- Chẳng lẽ các ngươi muốn đi tới Thanh Long Hoàng tộc?
- Tiểu nha đầu, bọn họ sắp tới nơi rồi, nếu như ngươi không đi sẽ không đi được đâu.
Huyền Hạo mỉm cười nhắc nhở nữ tử tóc đỏ này.
Đôi mắt nữ tử tóc đỏ chuyển động, trong lòng thầm nghĩ cho dù nàng tới đâu cũng bị trưởng lão trong tộc và nhị tỷ tìm thấy. Nếu như đi tới Thanh Long Hoàng tộc thì không nhất định.
- Này, ta cho các ngươi đi. Thế nhưng các ngươi phải đáp ứng với ta một chuyện.
Nữ tử tóc đỏ chu miệng, mắt nhìn mọi người trên Thiên Sí Tuyết Sư rồi nói.
- Nói.
Tiểu Long nhìn chăm chú vào nữ tử tóc đỏ rồi nói.
- Các ngươi dẫn ta cùng đi.
Nữ tử tóc đỏ cười giảo hoạt, nhìn Tiểu Long nói:
- Các ngươi không có lựa chọn nào khác. Bằng không ta sẽ nói cho trưởng lão trong tộc các ngươi bắt nạt ta. Đến lúc đó... Khanh khách, các ngươi sẽ gặp phiền phức lớn.
Nữ tử tóc đỏ cười tới mức run rẩy, đắc ý không thôi.
- Đến thì thế nào? Ngươi nghĩ rằng chúng ta sẽ sợ sao?
Tiểu Long trực tiếp dùng ánh mắt khinh thường nhìn nàng. Người khác kính sợ với Tứ đại thú hoàng tộc thế nhưng Tiểu Long lại không đặt vào trong lòng.
- Tốt. Các ngươi không dẫn ta đi thì ta sẽ nói cho các trưởng lão các ngươi bắt nạt ta. Dù sao vừa rồi ngươi cũng bắt nạt ta.
Nữ tử tóc đỏ chu miệng nói, tăng thêm ánh mắt ngây thơ kia quả thực vô cùng động lòng người, còn thiếu một chút nữa là lê hoa đái vũ.
- Vậy được rồi, ngươi đi cùng chúng ta cũng được. Thế nhưng có một chuyện ta phải nói trước. Là ngươi cầu chúng ta mang theo ngươi đi chứ không phải là chúng ta muốn dẫn ngươi đi.
Tiểu Long đang muốn nói thì Huyền Hạo đã đồng ý, vẻ mặt có chút cao thâm mạt trắc.
Lục Lâm Thiên nhìn Huyền Hạo, chung quy hắn vẫn có cảm giác Huyền Hạo có chút không quá bình thường. Tất cả chuyện này, Lục Lâm Thiên có cảm giác giống như là một bước đi của Huyền Hạo. Càng nghĩ Lục Lâm Thiên càng cảm thấy sợ rằng tất cả chuyện này chính là một nước cờ dài mà Huyền Hạo đã định sẵn.
- Tốt, chỉ cần các ngươi mang ta theo, ta tuyệt đối không làm khó dễ các ngươi. Quân tử nhất ngôn, tứ mã nan truy.
Nghe thấy đối phương đồi ý, nữ tử tóc đỏ sáng mắt, thân thể mềm mại mà nóng bỏng lóe lên, giống như trực tiếp vượt qua không gian. Đôi chân dài trắng nõn như ngọc đáp xuống bên cạnh Tiểu Long. Thân thể khiến cho người khác sôi trào đứng ở cạnh Tiểu Long, cái đầu cũng xấp xỉ với Tiểu Long, thái độ cũng không quá tốt. Sau khi đáp xuống lập tức hừ một tiếng với Tiểu Long.
Ánh mắt Lục Lâm Thiên khẽ đổi, thủ đoạn kéo giãn khoảng cách trong không gian của nữ tử này khiến cho Lục Lâm Thiên có chút kích động. Bởi vì phương phá này rõ ràng so với lực lượng khống chế không gian của cường giả bình thường có không ít chỗ khác.
- Còn nói quân tử nhất ngôn. Ngươi Nhưng mà một con chim mà thôi.
Tiểu Long không cam lòng yếu thế, thấp giọng hừ lạnh một câu.
- Thì cũng là chim, nhiều nhất Nhưng mà một con chim lửa mà thôi.
Tiểu Long lạnh nhạt liếc nhìn nữ tử tóc đỏ rồi nói.
- Ngươi...
Nữ tử tóc đỏ chu cái miệng nhỏ nhắn thở phì phò, quả thực tức tới nỗi muốn động thủ với Tiểu Long. Nắm tay nhỏ đã giương lên, tùy thời có khả năng nện vào thân thể Tiểu Long.
- Đừng quên, ngươi không làm gì được ta.
Tiểu Long hoàn toàn không thèm để ý, cũng không chịu yếu thế chút nào.
- Chúng ta đi thôi.
Mắt nhìn Tiểu Long tranh cãi gay gắt cùng nữ tử tóc đỏ, Huyền Hạo cũng không thèm để ý mà cúi đầu nói với Lục Lâm Thiên.
Tâm thần Lục Lâm Thiên thông tri cho Thiên Sí Tuyết Sư tiếp tục. Ánh mắt Lục Lâm Thiên nhìn về phía Huyền Hạo, chung quy hắn có cảm giác dường như tất cả đều do Huyền Hạo cố ý sắp xếp. Đồng thời Linh Hoàng khí trên người nữ tử tóc đỏ này không kém. Vừa rồi hắn cũng phải dựa vào kim đao màu vàng mới có thể chống lại, sợ rằng địa vị của nàng ta ở trong Chu Tước Hoàng tộc cũng không tầm thường.
- Chẳng lẽ?
Lục Lâm Thiên nhíu mày, phía trước không xa dường như là Thanh Long Hoàng tộc, hiện tại mọi người định xông vào trong Thanh Long Hoàng tộc, nữ tử tóc đỏ này lại là người của Chu Tước Hoàng tộc, Huyền Hạo mang theo nàng nhất định là có ý riêng. Có người của Chu Tước Hoàng tộc đi theo, đến lúc đó có lẽ sẽ giảm bớt một chút phiền toái. Có lẽ Thanh Long Hoàng tộc cho dù như thế nào cũng sẽ không tùy tiện ra tay với người của Chu Tước Hoàng tộc.
Nghĩ tới đó, khóe miệng Lục Lâm Thiên mỉm cười, xem ra phụ thân của Tiểu
Long cũng không phải là người không có suy nghĩ.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.