Chương 2747: Thụ nhân to lớn 2
SS Hà Thần
10/11/2023
Cột sáng chân khí màu vàng đυ.ng vào dây leo màu xanh, dây leo mãi không bị phá hủy giờ đã tan nát.
Bùm bùm!
Trong tiếng nổ trầm đυ.c Lục Lâm Thiên lại bị đẩy lùi, sắc mặt mừng rỡ. Lực công kích thuộc tính kim rốt cuộc thể trực tiếp phá hủy những sợi dây leo kỳ dị.
Ầm ầm ầm ầm ầm!
Bắc Cung Vô Song lắc thân hình thướt tha, kết thủ ấn ra. Năng lượng thiên địa không gian quanh thân như mây đen tụ tập lại. Năng lượng thiên địa bàng bạc ức chế không gian lung lay sắp sập. Một chưởng ấn to lớn nhanh như tia chớp lao ra đè mạnh xuống ba sợi dây leo xanh. Lực lượng mạnh mẽ chấn nát không gian bốn phía, thần khí của Bắc Cung Vô Song bị đẩy lùi. Bắc Cung Vô Song lảo đảo lùi mấy bước, mặ hơi tái.
Vù vù vù vù vù!
Còn lại mấy dây leo màu xanh theo đuổi, không cho hai người thời gian thở dốc.
Lục Lâm Thiên ổn định thân hình, thấy Vô Song bị đẩy lùi thì lòng máy động, Huyết Lục nằm trong tay:
- Vô Song cẩn thận!
Lục Lâm Thiên quát to:
- Duệ Kim Hồn Đao!
Người Lục Lâm Thiên tỏa ánh sáng vàng chói lòa, Huyết Lục vạch ra đường cong huyền ảo. Giây lát Lục Lâm Thiên giơ đao chém vào mấy dây leo màu xanh.
- Grao!
Cùng với tiếng rồng ngâm vang vọng, một luồng đao quang mang theo khí tiêu sát hùng hồn, đao quang màu vàng kèm theo tiếng nổ sắc nhọn cực kỳ chói tai nhanh như tia chớp rạch phá không gian. Cả không gian run rẩy, đao quang màu vàng phô thiên cái địa tỏa ra.
Răng rắc!
Nơi đao quang vàng xẹt qua sóng không gian trực tiếp hóa thành tro tàn lộ ra khe nứt không gian dài, thật là sắc bén khủng bố. Khí tiêu sát ngập trời càn quét.
Răng rắc!
Chỉ giây lát ngắn ngủi, trong không gian vang tiếng sóng không gian vỡ nát. Kình khí đao quang vàng vặn vẹo không gian, khí thế cường đại trực tiếp chặt đứt dây leo màu xanh. Đao quang còn sót lại chém xuống đất. Mặt đất nứt ra, đao quang chém một cái khe to.
Một chuỗi dây leo xanh bị phá hủy, bốn phía lại lặng yên.
Bắc Cung Vô Song hét lên:
- Lâm Thiên cẩn thận dưới đất!
Mặt đất lại rung rinh.
Xoẹt xoẹt xoẹt xoẹt xoẹt!
Lục Lâm Thiên chưa lấy lại tinh thần thì trên đôi chân bị rễ cây màu xanh quấn lấy. Rễ cây khác với dây leo màu xanh vừa rồi nhưng càng rắc chắc hơn, khiến Lục Lâm Thiên không kịp né tránh.
Lục Lâm Thiên biến sắc mặt nói:
- Nguy rồi!
Lục Lâm Thiên định giơ đao chém xuống thì rễ cây kỳ dị chui ra từ mặt đất quấn quanh cánh tay phải của hắn, kèm theo lực lượng kỳ lạ giam cầm chân khí, trong phút chốc không thoát ra được.
- Không gian thuộc tính kim!
Lục Lâm Thiên không chút do dự vận dụng chân khí thuộc tính kim phô thiên cái địa tuôn ra. Không gian quanh người tràn ngập ánh sáng vàng, khí thế sát phạt sắc bén khuếch tán.
Xoẹt xoẹt xoẹt xoẹt xoẹt!
2n lthuộc tính kim khuếch tán, dây leo màu xanh quấn đôi chân, cánh tay phải Lục Lâm Thiên héo rút, rung rinh chui vào lòng đất mất tăm. Ảnh hưởng trong người Lục Lâm Thiên đã mất.
Lục Lâm Thiên thầm giật mình:
- Thật kỳ dị, may mắn thuộc tính kim hơi khắc chế được nó.
Lục Lâm Thiên thụt lùi lại.
Bắc Cung Vô Song nói:
- Lâm Thiên, chắc đây là rễ của Thiên Mộc Thần Thụ, hãy cẩn thận chút.
Lục Lâm Thiên dặn dò:
- Nàng cũng cẩn thận, đi theo sau ta.
Ánh mắt Lục Lâm Thiên cảnh giác nhìn bốn phía.
Vù vù vù vù vù!
Lúc này vô số rễ cây chui ra từ mặt đất, mặt đất như sống lại, nguyên khối đát rung rinh. Từng luồng sáng xanh phô thiên cái địa bắn trong không trung mang theo khí thế hùng hồn kinh người.
Xoẹt xoẹt xoẹt xoẹt xoẹt!
Trường đao dây leo xanh trong khoảnh khắc tụ tập lại trước cặp mắt ngạc nhiên của Lục Lâm Thiên, Bắc Cung Vô Song, ngưng tụ thành hình người bằng cây to lớn.
Thụ nhân hình người cao ngàn thước tựa như ngọn núi, toàn thân do dây leo xanh tụ lại, ánh sáng xanh lấp lánh, khí thế hùng hồn khuếch tán khiến người run sợ, lòng dâng lên cảm giác nguy hiểm.
Thụ nhân to lớn đứng trong không trung, uy thế khủng bố đè ép không gian vặn vẹo. Con ngươi Lục Lâm Thiên co rút nhìn thụ nhân khổng lồ, uy áp to lớn làm hắn run rẩy.
Trước thụ nhân to lớn, Lục Lâm Thiên cảm nhận nguy hiểm tuyệt đối.
- Vô Song, nàng hãy lùi lại một chút.
Người Lục Lâm Thiên tỏa ánh sáng vàng, hắn nhảy lên đạp không lên, đạp hai bước trong hư không. Sóng không gian dưới chân, Huyết Lục vạch đường cong huyền ảo.
Huyết Lục bắn ra đao quang, nhát đao kia làm không gian run rẩy, khí tiêu sát sắc bén cực kỳ khủng bố khuếch tán. Đao quang đan xen, khí tiêu sát sắc bén hùng hồn cùng với năng lượng thiên địa rơi vào thụ nhân khổng lồ.
Răng rắc!
Nhát đao đánh xuống, đao quang rơi chặt đứt mấy chục cánh tay bằng rễ cây nhưng không gây thương tổn gì lớn cho thụ nhân khổng lồ. Thụ nhân khổng lồ hơi lắc người, các rễ cây bị chặt đứt chớp mắt phục hồi lại.
Xoẹt!
Chỉ giây lát bàn tay thụ nhân khổng lồ do vô số rễ cây ngưng tụ tựa thiên thạch rơi xuống đất, không gian vặn vẹo, dọc đường đi lộ ra hư không to lớn, tốc độ siêu nhanh vỗ vào người Lục Lâm Thiên.
Bùm bùm bùm bùm bùm!
Lục Lâm Thiên bị đập trúng, lực lượng mạnh mẽ không có đường đỡ. Cơ thể Lục Lâm Thiên bị đập mạnh từ trên cao té cái rầm xuống bình nguyên.
Bùm bùm bùm bùm bùm!
Trời sụp đất nứt, vang tiếng nổ điếc tai. Nơi Lục Lâm Thiên rớt xuống mặt đất thủng một lỗ, đất đai bình nguyên bị xung lực làm nứt rạn.
Lục Lâm Thiên rơi xuống đất không đứng dậy nổi, máu trào lên họng, máu phun ra từ cổ họng:
- Phụt!
Lực lượng một kích kia quá cường đại, hoàn toàn vượt qua dự đoán của Lục Lâm Thiên.
Bắc Cung Vô Song biến sắc mặt xé gió lao tới trước mặt Lục Lâm Thiên:
- Lâm Thiên!
Con ngươi Lục Lâm Thiên co rút:
- Ta không sao, thứ quái quỷ này mạnh thật.
Lục Lâm Thiên không bị thương nặng, lực phòng ngự của hắn rất mạnh.
Ầm ầm ầm ầm ầm!
Thân hình to như ngọn núi của thụ nhân khổng lồ sải bước đi tới như ngọn núi di động. Năng lượng phát ra, sóng không gian xung quanh không ngừng phát ra tiếng răng rắc không chịu nổi gánh nặng, từng khe nứt như mạng nhện nhanh chóng lan tràn từ quanh thân hình khổng lồ.
Uy thế kinh người khiến mắt Lục Lâm Thiên âm trầm, hắn nhìn thụ nhân khổng lồ, đôi mắt đen lấy lóe tia sáng vàng.
Lục Lâm Thiên quát to:
- Vô Song, lùi lại!
Lục Lâm Thiên lần nữa nhảy lên, thủ ấn biến đổi, lẩm bẩm:
- Thủy sinh mộc, mộc sinh hỏa, hỏa sinh thổ!
Lục Lâm Thiên dứt lời, Thì Không Lao Ngục thuộc tính thổ uy năng gấp tám lần khuếch tán trong không trung. Không gian lung lay sắp đổ, năng lượng thuộc tính thổ bàng bạc bỗng chốc ụt tập lại, cả không gian như đóng băng bao phủ không gian phạm vi mấy ngàn thước vào trong. Thụ nhân khổng lồ như ngọn núi cũng bị bao lấy.
Ầm ầm ầm ầm ầm!
Thụ nhân khổng lồ bị lực lượng không gian trói buộc, cơ thể to lớn run rẩy, ánh sáng lục quanh thân thụ nhân khổng lồ chói lòa như muốn vùng thoát Thì Không Lao Ngục bao bọc. Không gian vỡ ra từng tấc, Thì Không Lao Ngục uy năng tám lần khó mà trói được thụ nhân khổng lồ.
Cảm nhận thụ nhân khổng lồ cường đại, biểu tình Lục Lâm Thiên trầm trọng đạp không đứng thẳng, thủ ấn kỳ dị lại kết ra.
Bùm bùm!
Trong tiếng nổ trầm đυ.c Lục Lâm Thiên lại bị đẩy lùi, sắc mặt mừng rỡ. Lực công kích thuộc tính kim rốt cuộc thể trực tiếp phá hủy những sợi dây leo kỳ dị.
Ầm ầm ầm ầm ầm!
Bắc Cung Vô Song lắc thân hình thướt tha, kết thủ ấn ra. Năng lượng thiên địa không gian quanh thân như mây đen tụ tập lại. Năng lượng thiên địa bàng bạc ức chế không gian lung lay sắp sập. Một chưởng ấn to lớn nhanh như tia chớp lao ra đè mạnh xuống ba sợi dây leo xanh. Lực lượng mạnh mẽ chấn nát không gian bốn phía, thần khí của Bắc Cung Vô Song bị đẩy lùi. Bắc Cung Vô Song lảo đảo lùi mấy bước, mặ hơi tái.
Vù vù vù vù vù!
Còn lại mấy dây leo màu xanh theo đuổi, không cho hai người thời gian thở dốc.
Lục Lâm Thiên ổn định thân hình, thấy Vô Song bị đẩy lùi thì lòng máy động, Huyết Lục nằm trong tay:
- Vô Song cẩn thận!
Lục Lâm Thiên quát to:
- Duệ Kim Hồn Đao!
Người Lục Lâm Thiên tỏa ánh sáng vàng chói lòa, Huyết Lục vạch ra đường cong huyền ảo. Giây lát Lục Lâm Thiên giơ đao chém vào mấy dây leo màu xanh.
- Grao!
Cùng với tiếng rồng ngâm vang vọng, một luồng đao quang mang theo khí tiêu sát hùng hồn, đao quang màu vàng kèm theo tiếng nổ sắc nhọn cực kỳ chói tai nhanh như tia chớp rạch phá không gian. Cả không gian run rẩy, đao quang màu vàng phô thiên cái địa tỏa ra.
Răng rắc!
Nơi đao quang vàng xẹt qua sóng không gian trực tiếp hóa thành tro tàn lộ ra khe nứt không gian dài, thật là sắc bén khủng bố. Khí tiêu sát ngập trời càn quét.
Răng rắc!
Chỉ giây lát ngắn ngủi, trong không gian vang tiếng sóng không gian vỡ nát. Kình khí đao quang vàng vặn vẹo không gian, khí thế cường đại trực tiếp chặt đứt dây leo màu xanh. Đao quang còn sót lại chém xuống đất. Mặt đất nứt ra, đao quang chém một cái khe to.
Một chuỗi dây leo xanh bị phá hủy, bốn phía lại lặng yên.
Bắc Cung Vô Song hét lên:
- Lâm Thiên cẩn thận dưới đất!
Mặt đất lại rung rinh.
Xoẹt xoẹt xoẹt xoẹt xoẹt!
Lục Lâm Thiên chưa lấy lại tinh thần thì trên đôi chân bị rễ cây màu xanh quấn lấy. Rễ cây khác với dây leo màu xanh vừa rồi nhưng càng rắc chắc hơn, khiến Lục Lâm Thiên không kịp né tránh.
Lục Lâm Thiên biến sắc mặt nói:
- Nguy rồi!
Lục Lâm Thiên định giơ đao chém xuống thì rễ cây kỳ dị chui ra từ mặt đất quấn quanh cánh tay phải của hắn, kèm theo lực lượng kỳ lạ giam cầm chân khí, trong phút chốc không thoát ra được.
- Không gian thuộc tính kim!
Lục Lâm Thiên không chút do dự vận dụng chân khí thuộc tính kim phô thiên cái địa tuôn ra. Không gian quanh người tràn ngập ánh sáng vàng, khí thế sát phạt sắc bén khuếch tán.
Xoẹt xoẹt xoẹt xoẹt xoẹt!
2n lthuộc tính kim khuếch tán, dây leo màu xanh quấn đôi chân, cánh tay phải Lục Lâm Thiên héo rút, rung rinh chui vào lòng đất mất tăm. Ảnh hưởng trong người Lục Lâm Thiên đã mất.
Lục Lâm Thiên thầm giật mình:
- Thật kỳ dị, may mắn thuộc tính kim hơi khắc chế được nó.
Lục Lâm Thiên thụt lùi lại.
Bắc Cung Vô Song nói:
- Lâm Thiên, chắc đây là rễ của Thiên Mộc Thần Thụ, hãy cẩn thận chút.
Lục Lâm Thiên dặn dò:
- Nàng cũng cẩn thận, đi theo sau ta.
Ánh mắt Lục Lâm Thiên cảnh giác nhìn bốn phía.
Vù vù vù vù vù!
Lúc này vô số rễ cây chui ra từ mặt đất, mặt đất như sống lại, nguyên khối đát rung rinh. Từng luồng sáng xanh phô thiên cái địa bắn trong không trung mang theo khí thế hùng hồn kinh người.
Xoẹt xoẹt xoẹt xoẹt xoẹt!
Trường đao dây leo xanh trong khoảnh khắc tụ tập lại trước cặp mắt ngạc nhiên của Lục Lâm Thiên, Bắc Cung Vô Song, ngưng tụ thành hình người bằng cây to lớn.
Thụ nhân hình người cao ngàn thước tựa như ngọn núi, toàn thân do dây leo xanh tụ lại, ánh sáng xanh lấp lánh, khí thế hùng hồn khuếch tán khiến người run sợ, lòng dâng lên cảm giác nguy hiểm.
Thụ nhân to lớn đứng trong không trung, uy thế khủng bố đè ép không gian vặn vẹo. Con ngươi Lục Lâm Thiên co rút nhìn thụ nhân khổng lồ, uy áp to lớn làm hắn run rẩy.
Trước thụ nhân to lớn, Lục Lâm Thiên cảm nhận nguy hiểm tuyệt đối.
- Vô Song, nàng hãy lùi lại một chút.
Người Lục Lâm Thiên tỏa ánh sáng vàng, hắn nhảy lên đạp không lên, đạp hai bước trong hư không. Sóng không gian dưới chân, Huyết Lục vạch đường cong huyền ảo.
Huyết Lục bắn ra đao quang, nhát đao kia làm không gian run rẩy, khí tiêu sát sắc bén cực kỳ khủng bố khuếch tán. Đao quang đan xen, khí tiêu sát sắc bén hùng hồn cùng với năng lượng thiên địa rơi vào thụ nhân khổng lồ.
Răng rắc!
Nhát đao đánh xuống, đao quang rơi chặt đứt mấy chục cánh tay bằng rễ cây nhưng không gây thương tổn gì lớn cho thụ nhân khổng lồ. Thụ nhân khổng lồ hơi lắc người, các rễ cây bị chặt đứt chớp mắt phục hồi lại.
Xoẹt!
Chỉ giây lát bàn tay thụ nhân khổng lồ do vô số rễ cây ngưng tụ tựa thiên thạch rơi xuống đất, không gian vặn vẹo, dọc đường đi lộ ra hư không to lớn, tốc độ siêu nhanh vỗ vào người Lục Lâm Thiên.
Bùm bùm bùm bùm bùm!
Lục Lâm Thiên bị đập trúng, lực lượng mạnh mẽ không có đường đỡ. Cơ thể Lục Lâm Thiên bị đập mạnh từ trên cao té cái rầm xuống bình nguyên.
Bùm bùm bùm bùm bùm!
Trời sụp đất nứt, vang tiếng nổ điếc tai. Nơi Lục Lâm Thiên rớt xuống mặt đất thủng một lỗ, đất đai bình nguyên bị xung lực làm nứt rạn.
Lục Lâm Thiên rơi xuống đất không đứng dậy nổi, máu trào lên họng, máu phun ra từ cổ họng:
- Phụt!
Lực lượng một kích kia quá cường đại, hoàn toàn vượt qua dự đoán của Lục Lâm Thiên.
Bắc Cung Vô Song biến sắc mặt xé gió lao tới trước mặt Lục Lâm Thiên:
- Lâm Thiên!
Con ngươi Lục Lâm Thiên co rút:
- Ta không sao, thứ quái quỷ này mạnh thật.
Lục Lâm Thiên không bị thương nặng, lực phòng ngự của hắn rất mạnh.
Ầm ầm ầm ầm ầm!
Thân hình to như ngọn núi của thụ nhân khổng lồ sải bước đi tới như ngọn núi di động. Năng lượng phát ra, sóng không gian xung quanh không ngừng phát ra tiếng răng rắc không chịu nổi gánh nặng, từng khe nứt như mạng nhện nhanh chóng lan tràn từ quanh thân hình khổng lồ.
Uy thế kinh người khiến mắt Lục Lâm Thiên âm trầm, hắn nhìn thụ nhân khổng lồ, đôi mắt đen lấy lóe tia sáng vàng.
Lục Lâm Thiên quát to:
- Vô Song, lùi lại!
Lục Lâm Thiên lần nữa nhảy lên, thủ ấn biến đổi, lẩm bẩm:
- Thủy sinh mộc, mộc sinh hỏa, hỏa sinh thổ!
Lục Lâm Thiên dứt lời, Thì Không Lao Ngục thuộc tính thổ uy năng gấp tám lần khuếch tán trong không trung. Không gian lung lay sắp đổ, năng lượng thuộc tính thổ bàng bạc bỗng chốc ụt tập lại, cả không gian như đóng băng bao phủ không gian phạm vi mấy ngàn thước vào trong. Thụ nhân khổng lồ như ngọn núi cũng bị bao lấy.
Ầm ầm ầm ầm ầm!
Thụ nhân khổng lồ bị lực lượng không gian trói buộc, cơ thể to lớn run rẩy, ánh sáng lục quanh thân thụ nhân khổng lồ chói lòa như muốn vùng thoát Thì Không Lao Ngục bao bọc. Không gian vỡ ra từng tấc, Thì Không Lao Ngục uy năng tám lần khó mà trói được thụ nhân khổng lồ.
Cảm nhận thụ nhân khổng lồ cường đại, biểu tình Lục Lâm Thiên trầm trọng đạp không đứng thẳng, thủ ấn kỳ dị lại kết ra.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.