Chương 136: Trả thù huyết tinh (1)
SS Hà Thần
10/11/2023
Lúc này toàn bộ không gian dường như đều run rẩy. Mặt nước dưới sông nổi lên từng cơn sóng, không ngừng gào thét, dùng tốc độ nhanh nhất tạo thành một vòng xoáy khổng lồ.
Dòng xoáy giống như những con sóng lớn ở biển rộng, không những ầm ĩ mà còn mang theo khí tức kinh khủng khiến cho người ta sợ hãi. Cả không gian dường như run rẩy, vòng xoáy lại tiếp tục cao dần lên hơn mấy chục thước.
Thân bị vây trong dòng xoáy, hai mắt hán tử lộ ra vẻ kinh hoàng, một cỗ lực lượng khổng lồ áp chế thực lực hắn, hộ thân cương khí của hắn bắt đầu vặn vẹo, lực lượng cuồng bạo cũng không ngừng trùng kích tới, thân thể dường như cũng sắp tan thành những mãnh nhỏ.
– Đi chết đi, Nộ Hải Cuồng Khiếu.
Lục Lâm Thiên kết ấn một lần cuối cùng, đem một nửa chân khí trong người rút đi. Tiếng quát vừa chấm dứt cũng là lúc hắn đem hai tay đẩy về phía trước, lúc này dòng xoáy cũng càng trở nên kích động, uy áp sắc bén từ trong truyền ra bên ngoài, không gian chung quanh cũng rung động theo.
Một vòng xoáy lớn như vậy quả thực giống như biển cả tức giận, lực lượng này có biết bao kinh khủng.
Phanh Phanh.
Dòng xoáy cuối cùng cũng vỡ ra tạo thành tiếng nổ đinh tai nhức óc, kình khí giống như một cơn lốc đem tất cả mọi thứ trong sơn cốc cuốn đi. Một lát sau thì ngừng lại, thế nhưng trong phạm vi sơn cốc, nơi dòng xoáy phá tan tất cả đột nhiên lại xuất hiện mưa rào.
Phốc..
Dòng xoáy vỡ tan, hán tử gầy gò có cảm giác thân thể mình bị một lực lượng đánh xuống, hộ thân cương khí cũng vô pháp ngăn lại, âm hưởng nghiền nát vang lên, lực lượng cường hãn từ bốn phương tám hướng không ngừng trùng kích lục phủ ngũ tạng của hắn.
Cùng lúc đó miệng hán tử gầy gò phun ra một ngụm máu, bên trong đó còn có không ít nội tạng bị nghiền nát. Cả thân thể bị đánh bay về phía sau. Công kích của đối phương căn bản không phải là thứ mà một Vũ sĩ bình thường có thể phát ra, dưới lực lượng kinh khủng này, ngay cả lục phủ ngũ tạng của hắn cũng bị nghiền nát.
– Ngươi ẩn dấu thực lực…
Hán tử nhìn vào Lục Lâm Thiên, ánh mắt toát lên vẻ không cam lòng, rồi ngừng thở. Cho đến lúc chết hắn vẫn tin rằng Lục Lâm Thiên ẩn dấu thực lực, thực lực của Lục Lâm Thiên tuyệt không thể là Vũ Sĩ.
Lúc này sắc mặt Lúc Lâm Thiên cũng trắng bệch đi tới bên cạnh thi thể hán tử. May mắn hắn dựa vào cảm giác nhạy cảm này mà phát hiện được nguy hiểm, sau đó đề phòng, bằng không người chết hiện tại chính là hắn rồi.
Đồng thời Lục Lâm Thiên cũng không khỏi cảm thán sự cường hãn của vũ kỹ Hoàng cấp Nộ hải cuồng khiếu này mang lại. Tuy rằng khi thi triển tạo ra uy lực cực lớn, ngay cả hán tử này là nhất trọng Vũ Sư cũng không đỡ được, thế nhưng lại tiêu hao quá lớn. Kết quả này cũng khiến hắn hài lòng, phải biết rằng hắn chỉ là Vũ sĩ thất trọng mà thôi.
Sau khi đánh chết tam đầu lĩnh của Bạo Lang dong binh đoàn, Lục Lâm Thiên cũng biết lúc này hắn thắng là do lợi dụng tốt ưu thế địa hình, nếu như ở địa phương khác hắn thi triển Nộ hải cuồng khiếu, uy lực nhất định không cường hãn như vậy. Mà hiện tại, ở cạnh con sông này, uy lực của vũ kỹ Thủy hệ quả thực được tăng lên không ít.
Hơn nữa, tam đầu lĩnh Bạo Lang dong binh đoàn muốn đánh lén hắn mà không biết hắn đã sớm có chuẩn bị, khiến cho đối phương trở tay không kịp, cũng đã chiếm không ít ưu thế, lúc này mới có thể dùng một chiêu đánh chết đối phương.
– Lần sau mọi khắc phải cẩn thận hơn mới được.
Lục Lâm Thiên âm thầm nói một câu, sau đó gỡ túi trữ vật bên người hán tử kia tu lại.
Sưu…
Một đạo quang mang hoàng sắc chợt phóng đến rồi dừng lại trên vai Lục Lâm Thiên, ngoại trừ Tiểu Long đương nhiên là không còn thứ gì khác. Tiểu Long dùng ánh mắt quan tâm nhìn Lục Lâm Thiên, dường như nó muốn hỏi vừa rồi đã xảy ra chuyện gì tại sao lại có động tĩnh lớn như vậy, khiến cho nó đang chơi ở xa cũng bị kinh động.
– Không có việc gì, chỉ là chúng ta đã bị phát giác, nơi này đã không còn an toàn, chúng ta phải lập tức rời khỏi đây.
Lục Lâm Thiên nói với Tiểu Long, hắn tu luyện Nộ hải cuồng khiếu miễn cưỡng coi như quá quan, tuy rằng chưa đủ thành thạo, bằng vào thực lực hiện tại cũng khó có thể phát huy ra uy lực cực hạn của nó, cho nên hiện tại cũng chỉ có thể nhanh chóng chạy đi.
Sau khi thu thập một phen, một người một thú nhanh chóng rời khỏi sơn cốc. Sơn cốc này đã không còn là bí mật nữa, Lục Lâm Thiên hắn đương nhiên sẽ không lưu lại nơi này, đám người Bạo Lang dong binh đoàn hẳn sẽ lập tức tới đây.
Ba canh giờ sau khi Lục Lâm Thiên rời khỏi sơn cốc thì có gần hai mươi người nhanh chóng tiến vào bên trong sơn cốc, chính là đám người đại hán to lớn của Bạo Lang dong binh đoàn.
Mà cảnh vật trong sơn cốc lúc này cũng khiến cho đám người Bạo Lang dong binh đoàn kinh hãi.
Chỉ thấy trên tảng đá phía trước người tam đầu lĩnh của bọn họ bị chặt thành mấy khúc, phía trên còn có một loại chữ viết bằng máu:
– Trả thù bắt đầu từ đây, hắn chỉ là người thứ nhất, kế tiếp sẽ là từng người trong các ngươi.
– Lão đại, lão tam chết thật là thảm a.
Nhị đầu lĩnh nhìn một màn này tức thì nổi giận, trong lòng hận không thể chém đôi một nam một nữ kia.
– Tìm cho ta, nhất định bọn chúng còn chưa đi xa, nhất định phải tìm ra bọn chúng.
Đại hán cầm đầu cả giận, đây chính là kɧıêυ ҡɧí©ɧ trần trụi.
Rống.
Tại một nơi khác lúc này có một đầu cự viên thân thể cao chừng hai thước đang rống lên với Lục Lâm Thiên.
– Hùng Viên, yêu thú mộc hệ.
Lục Lâm Thiên nhìn vào đầu cự viên này, đầu yêu thú này từ khí thế mà phán đoán hẳn đã tới nhị giai hậu kỳ, coi như là Vũ sĩ cửu trọng cũng khó mà thắng được nó.
Đầu Hùng viên này chính là một yên thú đặc thù, diện mạo một nửa giống gấu, một nửa giống vượn, tốc độ cực nhanh, mắt so với mắt trâu còn lớn hơn không ít, toàn thân được bao phủ bởi một tầng lông rậm rạp, tuy rằng là yêu thú mộc hệ thế nhưng lực phòng ngự cũng rất mạnh.
Sưu…
Đầu Hùng viên này nhanh chóng công kích, thân thể to lớn bắn thẳng về phía trước, móng vuốt hạ xuống.
Phanh.
Chân khí Lục Lâm Thiên nhanh chóng xuất hiện, hai tay đẩy ra Khai Sơn Chưởng ngạnh kháng một trảo của nó. Không khí chung quanh vang lên âm thanh bạo liệt, sau đó thân thể của Lục Lâm Thiên lảo đảo lùi về phía sau một bước, bàn tay truyền đến cảm giác tê dại.
Sưu… Sưu… Sưu…
Thân thể Lục Lâm Thiên còn chưa ổn định thì đúng lúc này thân thể cao vót của Hùng viên đã xuất hiện trước mặt hắn, kèm theo đó có mấy đạo thụ đằng màu xanh.
– Hỏa ảnh chỉ.
Vẻ mặt Lục Lâm Thiên trầm xuống, vũ kỹ hỏa hệ – Hỏa Ảnh Chỉ được ngưng kết ra, trong nháy mắt ngăn trở mấy đạo thụ đằng do Hùng viên tạo ra.
Mấy đạo thụ đằng kia cũng do năng lượng mộc hệ ngưng kết mà ra, lúc này hai cỗ năng lượng va chạm với nhau, tức thì đều biến mất trên không trung. Lần thứ hai Lục Lâm Thiên lọt vào một cỗ xung lực thật lớn, thân thể thối lui và bước, trong lòng thầm nghĩ thực lực đầu Hùng viên này quả thực là lợi hại a.
Dòng xoáy giống như những con sóng lớn ở biển rộng, không những ầm ĩ mà còn mang theo khí tức kinh khủng khiến cho người ta sợ hãi. Cả không gian dường như run rẩy, vòng xoáy lại tiếp tục cao dần lên hơn mấy chục thước.
Thân bị vây trong dòng xoáy, hai mắt hán tử lộ ra vẻ kinh hoàng, một cỗ lực lượng khổng lồ áp chế thực lực hắn, hộ thân cương khí của hắn bắt đầu vặn vẹo, lực lượng cuồng bạo cũng không ngừng trùng kích tới, thân thể dường như cũng sắp tan thành những mãnh nhỏ.
– Đi chết đi, Nộ Hải Cuồng Khiếu.
Lục Lâm Thiên kết ấn một lần cuối cùng, đem một nửa chân khí trong người rút đi. Tiếng quát vừa chấm dứt cũng là lúc hắn đem hai tay đẩy về phía trước, lúc này dòng xoáy cũng càng trở nên kích động, uy áp sắc bén từ trong truyền ra bên ngoài, không gian chung quanh cũng rung động theo.
Một vòng xoáy lớn như vậy quả thực giống như biển cả tức giận, lực lượng này có biết bao kinh khủng.
Phanh Phanh.
Dòng xoáy cuối cùng cũng vỡ ra tạo thành tiếng nổ đinh tai nhức óc, kình khí giống như một cơn lốc đem tất cả mọi thứ trong sơn cốc cuốn đi. Một lát sau thì ngừng lại, thế nhưng trong phạm vi sơn cốc, nơi dòng xoáy phá tan tất cả đột nhiên lại xuất hiện mưa rào.
Phốc..
Dòng xoáy vỡ tan, hán tử gầy gò có cảm giác thân thể mình bị một lực lượng đánh xuống, hộ thân cương khí cũng vô pháp ngăn lại, âm hưởng nghiền nát vang lên, lực lượng cường hãn từ bốn phương tám hướng không ngừng trùng kích lục phủ ngũ tạng của hắn.
Cùng lúc đó miệng hán tử gầy gò phun ra một ngụm máu, bên trong đó còn có không ít nội tạng bị nghiền nát. Cả thân thể bị đánh bay về phía sau. Công kích của đối phương căn bản không phải là thứ mà một Vũ sĩ bình thường có thể phát ra, dưới lực lượng kinh khủng này, ngay cả lục phủ ngũ tạng của hắn cũng bị nghiền nát.
– Ngươi ẩn dấu thực lực…
Hán tử nhìn vào Lục Lâm Thiên, ánh mắt toát lên vẻ không cam lòng, rồi ngừng thở. Cho đến lúc chết hắn vẫn tin rằng Lục Lâm Thiên ẩn dấu thực lực, thực lực của Lục Lâm Thiên tuyệt không thể là Vũ Sĩ.
Lúc này sắc mặt Lúc Lâm Thiên cũng trắng bệch đi tới bên cạnh thi thể hán tử. May mắn hắn dựa vào cảm giác nhạy cảm này mà phát hiện được nguy hiểm, sau đó đề phòng, bằng không người chết hiện tại chính là hắn rồi.
Đồng thời Lục Lâm Thiên cũng không khỏi cảm thán sự cường hãn của vũ kỹ Hoàng cấp Nộ hải cuồng khiếu này mang lại. Tuy rằng khi thi triển tạo ra uy lực cực lớn, ngay cả hán tử này là nhất trọng Vũ Sư cũng không đỡ được, thế nhưng lại tiêu hao quá lớn. Kết quả này cũng khiến hắn hài lòng, phải biết rằng hắn chỉ là Vũ sĩ thất trọng mà thôi.
Sau khi đánh chết tam đầu lĩnh của Bạo Lang dong binh đoàn, Lục Lâm Thiên cũng biết lúc này hắn thắng là do lợi dụng tốt ưu thế địa hình, nếu như ở địa phương khác hắn thi triển Nộ hải cuồng khiếu, uy lực nhất định không cường hãn như vậy. Mà hiện tại, ở cạnh con sông này, uy lực của vũ kỹ Thủy hệ quả thực được tăng lên không ít.
Hơn nữa, tam đầu lĩnh Bạo Lang dong binh đoàn muốn đánh lén hắn mà không biết hắn đã sớm có chuẩn bị, khiến cho đối phương trở tay không kịp, cũng đã chiếm không ít ưu thế, lúc này mới có thể dùng một chiêu đánh chết đối phương.
– Lần sau mọi khắc phải cẩn thận hơn mới được.
Lục Lâm Thiên âm thầm nói một câu, sau đó gỡ túi trữ vật bên người hán tử kia tu lại.
Sưu…
Một đạo quang mang hoàng sắc chợt phóng đến rồi dừng lại trên vai Lục Lâm Thiên, ngoại trừ Tiểu Long đương nhiên là không còn thứ gì khác. Tiểu Long dùng ánh mắt quan tâm nhìn Lục Lâm Thiên, dường như nó muốn hỏi vừa rồi đã xảy ra chuyện gì tại sao lại có động tĩnh lớn như vậy, khiến cho nó đang chơi ở xa cũng bị kinh động.
– Không có việc gì, chỉ là chúng ta đã bị phát giác, nơi này đã không còn an toàn, chúng ta phải lập tức rời khỏi đây.
Lục Lâm Thiên nói với Tiểu Long, hắn tu luyện Nộ hải cuồng khiếu miễn cưỡng coi như quá quan, tuy rằng chưa đủ thành thạo, bằng vào thực lực hiện tại cũng khó có thể phát huy ra uy lực cực hạn của nó, cho nên hiện tại cũng chỉ có thể nhanh chóng chạy đi.
Sau khi thu thập một phen, một người một thú nhanh chóng rời khỏi sơn cốc. Sơn cốc này đã không còn là bí mật nữa, Lục Lâm Thiên hắn đương nhiên sẽ không lưu lại nơi này, đám người Bạo Lang dong binh đoàn hẳn sẽ lập tức tới đây.
Ba canh giờ sau khi Lục Lâm Thiên rời khỏi sơn cốc thì có gần hai mươi người nhanh chóng tiến vào bên trong sơn cốc, chính là đám người đại hán to lớn của Bạo Lang dong binh đoàn.
Mà cảnh vật trong sơn cốc lúc này cũng khiến cho đám người Bạo Lang dong binh đoàn kinh hãi.
Chỉ thấy trên tảng đá phía trước người tam đầu lĩnh của bọn họ bị chặt thành mấy khúc, phía trên còn có một loại chữ viết bằng máu:
– Trả thù bắt đầu từ đây, hắn chỉ là người thứ nhất, kế tiếp sẽ là từng người trong các ngươi.
– Lão đại, lão tam chết thật là thảm a.
Nhị đầu lĩnh nhìn một màn này tức thì nổi giận, trong lòng hận không thể chém đôi một nam một nữ kia.
– Tìm cho ta, nhất định bọn chúng còn chưa đi xa, nhất định phải tìm ra bọn chúng.
Đại hán cầm đầu cả giận, đây chính là kɧıêυ ҡɧí©ɧ trần trụi.
Rống.
Tại một nơi khác lúc này có một đầu cự viên thân thể cao chừng hai thước đang rống lên với Lục Lâm Thiên.
– Hùng Viên, yêu thú mộc hệ.
Lục Lâm Thiên nhìn vào đầu cự viên này, đầu yêu thú này từ khí thế mà phán đoán hẳn đã tới nhị giai hậu kỳ, coi như là Vũ sĩ cửu trọng cũng khó mà thắng được nó.
Đầu Hùng viên này chính là một yên thú đặc thù, diện mạo một nửa giống gấu, một nửa giống vượn, tốc độ cực nhanh, mắt so với mắt trâu còn lớn hơn không ít, toàn thân được bao phủ bởi một tầng lông rậm rạp, tuy rằng là yêu thú mộc hệ thế nhưng lực phòng ngự cũng rất mạnh.
Sưu…
Đầu Hùng viên này nhanh chóng công kích, thân thể to lớn bắn thẳng về phía trước, móng vuốt hạ xuống.
Phanh.
Chân khí Lục Lâm Thiên nhanh chóng xuất hiện, hai tay đẩy ra Khai Sơn Chưởng ngạnh kháng một trảo của nó. Không khí chung quanh vang lên âm thanh bạo liệt, sau đó thân thể của Lục Lâm Thiên lảo đảo lùi về phía sau một bước, bàn tay truyền đến cảm giác tê dại.
Sưu… Sưu… Sưu…
Thân thể Lục Lâm Thiên còn chưa ổn định thì đúng lúc này thân thể cao vót của Hùng viên đã xuất hiện trước mặt hắn, kèm theo đó có mấy đạo thụ đằng màu xanh.
– Hỏa ảnh chỉ.
Vẻ mặt Lục Lâm Thiên trầm xuống, vũ kỹ hỏa hệ – Hỏa Ảnh Chỉ được ngưng kết ra, trong nháy mắt ngăn trở mấy đạo thụ đằng do Hùng viên tạo ra.
Mấy đạo thụ đằng kia cũng do năng lượng mộc hệ ngưng kết mà ra, lúc này hai cỗ năng lượng va chạm với nhau, tức thì đều biến mất trên không trung. Lần thứ hai Lục Lâm Thiên lọt vào một cỗ xung lực thật lớn, thân thể thối lui và bước, trong lòng thầm nghĩ thực lực đầu Hùng viên này quả thực là lợi hại a.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.