Đỉnh Phong Thiên Hạ

Chương 2898: Trảm Hồn Đại Đế

SS Hà Thần

10/11/2023

Ánh mắt Nguyên Nhược Lan chớp động, ngoại trừ có chút than nhẹ ra nàng không thể làm gì khác. Coi như là nàng ra tay cũng không làm nên chuyện gì. Thực lực của nàng căn bản không phải là đối thủ của Lục Lâm Thiên. Mà tất cả chuyện này cũng là người Huyền Sơn môn tự tìm đến, sao có thể trách được ai.  

Lục Lâm Thiên ném Linh Tôn lục trọng bị cấm chế xuống mặt đất, hoàn toàn không để ý tới Đế Khôi gϊếŧ chóc sau lưng, thân ảnh lóe lên đi tới mảnh đất bằng phẳng ở trong sơn cốc.  

Cẩn thận từng tí một, sợ Thiên Sí Tuyết Sư Yêu Đế cùng với Đế giả kia đều lưu lại tàn hồn.  

Chỉ là Lục Lâm Thiên lại có chút ngoài ý muốn phát hiện ra, Thiên Sí Tuyết Sư cấp độ Yêu Đế và Đế giả này đều không có một chút tàn hồn nào. Từ hoàn cảnh chung quanh mà Lục Lâm Thiên có thể phán đoán ra một chút. Thiên Sí Tuyết Sư Yêu Đế cùng với Đế giả thượng cổ hẳn đã đại chiến ở nơi này, từ thi thể Thiên Sí Tuyết Sư Yêu Đế cùng với Đế giả thượng cổ có thể mơ hồ nhìn thấy một ít thương thế.  

Cuối cùng dưới đại chiến, không biết tại sao hai người lại dường như tiêu hao không còn, không giống như đồng quy vu tận, nếu như đồng quy vu tận thì thi thể cũng không bảo tồn hoàn hảo như vậy.  

Sau khi xác định không có nguy hiểm gì Lục Lâm Thiên mới cẩn thận tiến lên phía trước kiểm tra Thiên Sí Tuyết Sư cấp bậc Yêu Đế và thân thể Đế giả, lúc này hắn càng chắc chắc nhận định của mình là đúng. Thiên Sí Tuyết Sư cấp bậc Yêu Đế này và Đế giả thượng cổ không ai làm gì được ai, cuối cùng hai người vẫn lạc ở nơi này. Chung quanh sơn mạch vài vạn năm trôi qua thế nhưng vẫn có thể nhìn thấy dấu vết lờ mờ của đại chiến kinh thiên động định lúc trước.  

Khiên Bách Biến cùng Nguyên Nhược Lan cũng đáp xuống mặt đất, hai người nhìn qua Thiên Sí Tuyết Sư cấp độ Yêu Đế và thi thể Đế giả, cũng không có hành động. THế nhưng ánh mắt Khiên Bách Biến nhìn qua thân thể Đế giả và Thần khí kia thì ánh mắt đã chuyển thành nóng bỏng, đây đối với bất luận kẻ nào mà nói, đều có lực hấp dẫn cực lớn.  

Thân ảnh Lục Lâm Thiên lần nữa đi tới trước người thi thể Đế giả, Lục Lâm Thiên muốn biết trên người Đế giả này có Đế giả chi nguyên hoặc là truyền thừa hay không, đây mới là bảo tàng quan trọng nhất trên người Đế giả.  

- Tiền bối, tiểu tử đắc tội.  

Lục Lâm Thiên do dự một chút rồi thi lễ với thân thể Đế giả, thủ ấn trong tay biến hóa, một đạo linh hồn lực lập tức rơi vào trong mi tâm của thân thể Đế giả này.  

Sưu.  

Ngay khi đạo linh hồn lực của Lục Lâm Thiên rót vào trong mi tâm của thân thể Đế giả, trong giây lát thân thể Đế giả này run lên, không gian chung quanh như ngưng đọng lại.  

Lúc này thần khí ở trong tay Đế giả kia đột nhiên rút lên khỏi mặt đất, kiếm quang bắn tứ phía, một đạo kiếm quang nhỏ mấy thước bao phủ Lục Lâm Thiên vào bên trong.  

Lục Lâm Thiên còn chưa phục hồi tinh thần lại, tốc độ bao phủ của kiếm quang thực sự quá nhanh. Hắn chỉ cảm thấy hoa mắt thì chung quanh lập tức được một cỗ quang mang quỷ dị, chói mắt bao phủ. Hai mắt không có cách nào nhìn thẳng, đành phải nhắm hai mắt lại.  

- Sư đệ.  



Biến hóa bực này khiến cho Khiên Bách Biến biến sắc, ánh mắt cảnh giác nhìn về phía Nguyên Nhược Lan.  

- Yên tâm đi, ta sẽ không ra tay với hắn.  

Cảm nhận khí tức cảnh giác trên người Khiên Bách Biến, Nguyên Nhược Lan nói.  

- Vậy là tốt, ngươi là người Thiên Địa minh, ta vẫn nên đề phòng một chút thì tốt hơn.  

Khiên Bách Biến nhìn Nguyên Nhược Lan nói, trong khoảng thời gian ngắn ở cùng một chỗ với Lục Lâm Thiên, đối với tiềm lực của Lục Lâm Thiên hắn vô cùng hiểu rõ. Đây là lựa chọn hiện tại của hắn, hắn cũng xác định lựa chọn của mình không sai. Cho nên lão hồ ly như hắn biết bản thân mình nên làm như thế nào.  

Nguyên Nhược Lan nhìn Khiên Bách Biến, đôi mắt xinh đẹp biến ảo, nói:  

- Vận khí của hắn quá tốt, trên người Linh Đế thượng cổ này hẳn có truyền thừa. Sau khi đạt được truyền thừa, sợ rằng thực lực của hắn sẽ tiến bộ không ít.  

- Ngươi không lo lắng sao? Nếu như thực lực của sư đệ ta ngày càng mạnh, Thiên Địa minh các ngươi càng khó có thể giữ vững.  

Khiên Bách Biến nói, đối với việc Lục Lâm Thiên và Nguyên Nhược Lan ở cùng một chỗ hắn vẫn luôn hiếu kỳ.  

- Có một chút chuyện ta quản không được, cũng không có cách nào quản được, tất cả đều là số phận đã định.  

Nguyên Nhược Lan nói, ánh mắt nhìn về phía Khiên Bách Biến nói tiếp:  

- Các hạ, chung quy ta vẫn có cảm giác dường như đã từng gặp các hạ ở nơi nào đó.  

- Thật không? Ta luôn ở trong thâm sơn tiềm tu, gần đây mới được sư đệ mời ra, trước kia ta chưa từng gặp Nguyên minh chủ.  

Khiên Bách Biến cười nhạt một tiếng.  



- Thật sao?  

Rõ ràng NGuyên Nhược Lan không tin, thế nhưng đối phương không nói nàng cũng không tiện hỏi nhiều.  

Sưu.  

Đế Khôi đánh chết cơ hồ tất cả Tôn giả như không có gì, ngay cả Vũ Tôn cửu trọng kia cũng không thể chạy thoát, thân thể màu xám tái nhợt đi tới bên người Lục Lâm Thiên. Khi Lục Lâm Thiên phá hiện ra biến hóa đã dùng tâm thần phân phó Đế Khôi hộ pháp.  

- Đây là đâu?  

Mà lúc này Lục Lâm Thiên cảm giác tâm thần mình xuất hiện ở một không gian chói mắt, trong không gian này tràn ngập khí tức linh hồn bàng bạc.  

- Rốt cuộc cũng có người tới, có thể đi vào không gian linh hồn do bổn để lưu lại cũng coi như ngươi có duyên.  

Ngay trong lúc Lục Lâm Thiên dang nghi hoặc, ở trong quang mang chói mắt phía trước mơ hồ có một đạo thân ảnh hư ảo xuất hiện.  

Đạo thân ảnh này cao ngất mang theo một cỗ khí tức chấn động nhân tâm, trên người mặc một bộ trường bào, hai mắt thâm thúy tựa như biển cả, trên người có một cỗ uy áp Đế giả lan tràn. Thân thể nhẹ nhàng lướt tới trước người Lục Lâm Thiên, cùng với thân thể Đế giả bên ngoài giống như đúc.  

Trước mặt đạo thân ảnh này Lục Lâm Thiên cảm thấy rõ ràng minh không có cảm giác được một chút uy áp nào, thế nhưng lại không có lực phản kháng, toàn thân trong lúc vô hình không có một chút sức lực nào. Loại uy áp Đế giả này so với sư bá Thánh Linh lão tổ mạnh hơn quá nhiều.  

- Đại chiến kinh thiên, chúng Đế vẫn lạc. Trong lúc kiếp nạn, bổn Đế tránh khỏi, trong lúc vội vàng không lưu lại quá nhiêu, chỉ lưu lại truyền thừa. Ngươi nhận được y bát cũng coi như đồ nhi của ta. Thần khí gọi là Đồ Hồn, có thể trợ giúp ngươi một hai. Bổn Đế được người ta gọi là Trảm Hồn Đại Đế.  

Thanh âm lạnh nhạt không có bất kỳ chấn động nào vang lên từ sâu trong đầu Lục Lâm Thiên, mỗi một chữ dường như đều có thể khiến cho linh hồn Lục Lâm Thiên chấn động.  

Sưu.  

Ngay khi vừa dứt lời, Lục Lâm Thiên đột nhiên cảm giác được trước mặt chấn động một hồi, khi ngẩng đầu thì thân ảnh hư ảo kia đã hóa thành một đạo lưu quang màu trắng mang theo linh hốn chấn động tiến vào trong tâm thần Lục Lâm Thiên rồi biến mất không thấy.  

Khi Lục Lâm Thiên phục hồi tinh thần lại cũng phát hiện ra trên người thân thể Đế giả này có một cỗ năng lượng cực lớn trút xuống thân thể hắn, hóa thành một cỗ tin tức khổng lồ trong đầu hắn.

Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net

truyện bách hợp
truyện ngôn tình

Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.

ngôn tình sắc

Nhận xét của độc giả về truyện Đỉnh Phong Thiên Hạ

Số ký tự: 0

    Bình luận Facebook