Chương 2388: Trở lại sơn môn 2
SS Hà Thần
10/11/2023
Rống.
Ngoài Phi Linh môn, tiếng rống trầm thấp vang vọng.
- Có yêu thú phi hành.
Vô số đệ tử nhìn lên không trung. Một đầu Thiên Sí Tuyết Sư khổng lồ lập tức xuất hiện trên không trung, hai cánh khẽ vỗ tạo thành một cơn cuồng phong.
- Là Thiên Sí Tuyết Sư, tọa kỵ của chưởng môn.
- Chưởng môn ở trên đó, chưởng môn trở về rồi.
- Bái kiến chưởng môn.
Ngoài Phi Linh môn, chúng đệ tử lập tức hành lễ. Đã nhiều năm rồi chưởng môn bọn họ chưa có lộ diện.
- Tất cả đứng lên đi.
Thanh âm vừa dứt, Thiên Sí Tuyết Sư trực tiếp bay vào trong Phi Linh môn.
Trong đình viện hậu sơn Phi Linh môn, Thiên Sí Tuyết Sư xoay quanh trên tầng trời thấp, mọi người nhảy xuống, lúc này Thiên Sí Tuyết Sư mới hóa thành hình người.
- Kim Huyền thúc, đây là Phi Linh môn.
Lục Lâm Thiên nói với Kim Huyền. Một lần đi ra ngoài cũng đã hơn ba năm. Trong Phi Linh môn hiện tại cũng không có bao nhiêu biến hóa.
- Đại trận phòng ngự này cũng không tồi. Bên trong dường như còn có một Tụ linh trận.
Kim Huyền kinh ngạc, năng lượng thiên địa bên trong chấn động, so với bên ngoài còn mạnh hơn.
- Kim Huyền thúc, ánh mắt của thúc rất tốt a.
Lục Lâm Thiên mỉm cười với Kim Huyền. Tinh Nguyệt Thiên Sát Đại Trận và Tụ Linh trận do Nam thúc bố trí đều bị Kim Huyền liếc mắt nhìn ra.
- Ồ, cường giả không ít, còn có người mạnh như thế, khí tức này không đơn giản a.
Ánh mắt Kim Huyền đột nhiên biến hóa, ánh mắt nhìn về phía một ngọn núi.
Cùng một lúc, trong một đình viện, ánh mắt Nam thúc khẽ đổi, lẩm bẩm nói:
- Không ngờ tiểu tử này lại mang theo cường giả bực này về. Khí tức này thật không đơn giản a.
- Chưởng môn, Tâm Đồng, các người trở về rồi sao?
Trong đình viện, Nhan Kỳ, Bạch Toa Toa, Tân Hiểu Kỳ chạy tới, nhìn thấy chưởng môn quay về mọi người cao hứng không thôi.
- Thật đúng là trùng hợp, ngươi có thể trở về kịp thời là tốt rồi.
Thôi Hồn Độc Vương Đông Vô Mệnh và Quỷ Tiên Tử Bạch Oánh cảm nhận được động tĩnh lập tức từ trong đình viện đi ra. Mắt thấy Lục Lâm Thiên, lập tức nhìn nhau. Bọn họ vốn còn không biết lúc nào tiểu tử này mới trở về, không ngờ hiện tại đã trở lại Phi Linh môn rồi.
- Đông lão, Oánh tỷ, sao vậy? Chẳng lẽ xảy ra chuyện gì sao?
Lục Lâm Thiên mỉm cười tiến lên nghênh đón. Cảm nhận khí tức của hai người Quỷ Tiên Tử Bạch Oánh và Thôi Hồn Độc Vương Đông Vô Mệnh, đều có đột phá. Đám người Bạch Toa Toa, Tân Hiểu Kỳ cũng có tiến bộ không ít.
- Chuyện lớn thì không có. Vốn tưởng rằng ngươi không kịp trở về, mà thôi, vào trong rồi nói.
Quỷ Tiên Tử Bạch Oánh nhìn mọi người rồi nói:
- Tiểu Long đâu rồi?
- Vào trong rồi nói sau.
Lục Lâm Thiên nói.
Một lát sau, trong đình viện, Lục Lâm Thiên để cho Lục Tâm Đồng, Dương Quá đi sắp xếp nơi ở cho Kim Huyền. Thiên Độc Yêu Long thì đi tìm Như Hoa.
Trong đình viện, Lục Lâm Thiên nói một chút tình huống đại khái cho Quỷ Tiên Tử Bạch Oánh và Thôi Hồn Độc Vương Đông Vô Mệnh. Hai người này rung động, kinh ngạc không nói nên lời.
Rồi sau đó từ trong miệng hai người Thôi Hồn Độc Vương Đông Vô Mệnh, Quỷ Tiên Tử Bạch Oánh Lục Lâm Thiên mới biết được Độc Cô Băng Lan ngày hôm qua tới Phi Linh môn. Hắn đoán sợ rằng Độc Cô Cảnh Văn phái Độc Cô Băng Lan tới đây cho nên lập tức hỏi:
- Đông lão, Đông lão có biết trong Độc Cô gia xảy ra chuyện gì không?
- Ta không quá rõ, thϊếp mời của Độc Cô gia Lục Tiểu Bạch đã để ở chỗ Nam thúc. Dường như Nam thúc biết rõ một chút gì đó.
Quỷ Tiên Tử Bạch Oánh nói.
- Vậy ta tới đó xem một chút.
Chuyện liên quan tới Độc Cô Cảnh Văn, Lục Lâm Thiên cũng không muốn chậm trễ, đi hỏi Nam thúc thì tốt hơn. Hắn vội vàng nói một hai câu, sau đó rời khỏi đình viện phía sau núi.
61
Trong một đình viện, nơi này chính là nơi ở của mấy người mạnh nhất Phi Linh môn. Lục Lâm Thiên đi tới đình viện, nhìn thấy sư huynh Sát Phá Quân, còn có Nam thúc và sư phụ Thánh Thủ Linh Tôn.
Sau khi thi lễ, Lục Lâm Thiên mới phát hiện ra ánh mắt mọi người đều nhìn về phía mình, trong mắt đều có chút nghi hoặc.
Thánh Thủ Linh Tôn, Thiên Địa nhị lão, Hắc Vũ đều có thể cảm giác được khí tức trên người Lục Lâm Thiên có chút bất đồng, thế nhưng cũng không biết được thực lực cụ thể hiện tại của Lục Lâm Thiên. Có Ám Ảnh mật bào và Âm Dương Linh Vũ Quyết có tác dụng thu liễm khí tức bản thân, làm cho bọn họ cũng khó mà suy đoán ra được.
Thế nhưng khí tức này cũng không thoát khỏi sự dò xét của Nam thúc, sắc mặt Nam thúc kinh ngạc, nói:
- Vậy mà đã tới Vũ Tôn lục trọng, tốc độ cũng không chậm.
- Ồ, Vũ Tôn lục trọng sao?
Mọi người nghe vậy lập tức kinh ngạc, tuy rằng mấy người ở đây cũng biết Lục Lâm Thiên có Âm Dương Linh Vũ Quyết, thế nhưng tốc độ tăng trưởng tu vi nhanh chóng như vậy khiến cho mấy người kinh ngạc. Dù sao đột phá mỗi một trọng trong Tôn cấp đều là một cái hào cực rộng.
Lục Lâm Thiên nhìn mọi người, tay khẽ vuốt mũi. Lục Lâm Thiên nói với Nam thúc, sư phụ Thánh Thủ Linh Tôn và Thiên Địa Nhị lão:
- Sư phụ, Nam thúc, Nhị lão, có một chuyện tiểu tử muốn nói cùng mọi người. Mọi người đừng có kích động, kỳ thật cũng không có gì quá lớn. Mọi người đừng kích động là được.
- Chuyện gì mà có thể khiến cho chúng ta kích động vậy? Nói đi.
Địa lão Tạ Địa nhìn Lục Lâm Thiên nói.
- Càng ngày càng nói nhảm, có chuyện gì mà ấp a ấp úng như vậy? Chẳng lẽ ngươi còn có chuyện gì khiến chúng ta kích động sao? Chẳng lẽ là trêu vào đại họa? Tiểu tử ngươi trừ biết gây phiền toái ra dường như cũng không làm được chuyện tốt gì a.
Nam thúc rất kinh bỉ liếc mắt nhìn Lục Lâm Thiên nói.
Thánh Thủ Linh Tôn cũng nhìn Lục Lâm Thiên nói:
- Có chúng ta ở đây coi như ngươi bị Huyền Vũ Hoàng tộc và Thanh Long Hoàng tộc đuổi gϊếŧ cũng có thể chống lại một chút. Có gì mau nói, tiểu tử ngươi gần đây không làm được chuyện gì tốt cả.
Lục Lâm Thiên bất đắc dĩ liếc nhìn mấy trưởng bối, chẳng lẽ trong mắt của bọn họ hắn chỉ biết gây chuyện thôi sao? Ngón tay lần nữa vuốt mũi, Lục Lâm Thiên nhìn mọi người, ung dung nói:
- Kỳ thật cũng không có gì, chỉ là tiểu tử không ngờ mình lại lĩnh ngộ ra một loại thuộc tính mới.
Lục Lâm Thiên nói xong, đồng thời ra vẻ khoe khoang, thủ ấn đánh xuống, quang mang năm loại thuộc tính mộc, thủy, hỏa, thổ, phong xuất hiện quanh thân. Ở giữa năm loại thuộc tính này là quang mang thuộc tính thổ. Một cỗ khí tức sắc bén, bá đạo lan tràn ra.
Lục Lâm Thiên vừa mới dứt lời, mọi người sáng mứt lên, nhìn qua sáu loại quang mang thuộc tính quanh thân Lục Lâm Thiên lúc này. Còn có khí tức sắc bén, bá đạo của thuộc tính mới. Sau khi ngốc trệ một lát, mọi người nghẹn họng, nhìn trân trối. Ánh mắt gắt gao, nhìn chằm chằm vào trên thuộc tính mới do Lục Lâm Thiên lĩnh ngộ ra.
- Cái gì?
- Trời.
- Là thuộc tính mới, tiểu tử ngươi lĩnh ngộ ra thuộc tính mới sao?
Mấy người này là người nào, cả đám đều có ánh mắt phi phàm, đương nhiên bọn họ có thể nhìn ra được. Trong giây lát, đám người Thiên Địa nhị lão, Hắc Vũ, Sát Phá Quân trực tiếp từ trên ghế nhảy xuống.
Ngoài Phi Linh môn, tiếng rống trầm thấp vang vọng.
- Có yêu thú phi hành.
Vô số đệ tử nhìn lên không trung. Một đầu Thiên Sí Tuyết Sư khổng lồ lập tức xuất hiện trên không trung, hai cánh khẽ vỗ tạo thành một cơn cuồng phong.
- Là Thiên Sí Tuyết Sư, tọa kỵ của chưởng môn.
- Chưởng môn ở trên đó, chưởng môn trở về rồi.
- Bái kiến chưởng môn.
Ngoài Phi Linh môn, chúng đệ tử lập tức hành lễ. Đã nhiều năm rồi chưởng môn bọn họ chưa có lộ diện.
- Tất cả đứng lên đi.
Thanh âm vừa dứt, Thiên Sí Tuyết Sư trực tiếp bay vào trong Phi Linh môn.
Trong đình viện hậu sơn Phi Linh môn, Thiên Sí Tuyết Sư xoay quanh trên tầng trời thấp, mọi người nhảy xuống, lúc này Thiên Sí Tuyết Sư mới hóa thành hình người.
- Kim Huyền thúc, đây là Phi Linh môn.
Lục Lâm Thiên nói với Kim Huyền. Một lần đi ra ngoài cũng đã hơn ba năm. Trong Phi Linh môn hiện tại cũng không có bao nhiêu biến hóa.
- Đại trận phòng ngự này cũng không tồi. Bên trong dường như còn có một Tụ linh trận.
Kim Huyền kinh ngạc, năng lượng thiên địa bên trong chấn động, so với bên ngoài còn mạnh hơn.
- Kim Huyền thúc, ánh mắt của thúc rất tốt a.
Lục Lâm Thiên mỉm cười với Kim Huyền. Tinh Nguyệt Thiên Sát Đại Trận và Tụ Linh trận do Nam thúc bố trí đều bị Kim Huyền liếc mắt nhìn ra.
- Ồ, cường giả không ít, còn có người mạnh như thế, khí tức này không đơn giản a.
Ánh mắt Kim Huyền đột nhiên biến hóa, ánh mắt nhìn về phía một ngọn núi.
Cùng một lúc, trong một đình viện, ánh mắt Nam thúc khẽ đổi, lẩm bẩm nói:
- Không ngờ tiểu tử này lại mang theo cường giả bực này về. Khí tức này thật không đơn giản a.
- Chưởng môn, Tâm Đồng, các người trở về rồi sao?
Trong đình viện, Nhan Kỳ, Bạch Toa Toa, Tân Hiểu Kỳ chạy tới, nhìn thấy chưởng môn quay về mọi người cao hứng không thôi.
- Thật đúng là trùng hợp, ngươi có thể trở về kịp thời là tốt rồi.
Thôi Hồn Độc Vương Đông Vô Mệnh và Quỷ Tiên Tử Bạch Oánh cảm nhận được động tĩnh lập tức từ trong đình viện đi ra. Mắt thấy Lục Lâm Thiên, lập tức nhìn nhau. Bọn họ vốn còn không biết lúc nào tiểu tử này mới trở về, không ngờ hiện tại đã trở lại Phi Linh môn rồi.
- Đông lão, Oánh tỷ, sao vậy? Chẳng lẽ xảy ra chuyện gì sao?
Lục Lâm Thiên mỉm cười tiến lên nghênh đón. Cảm nhận khí tức của hai người Quỷ Tiên Tử Bạch Oánh và Thôi Hồn Độc Vương Đông Vô Mệnh, đều có đột phá. Đám người Bạch Toa Toa, Tân Hiểu Kỳ cũng có tiến bộ không ít.
- Chuyện lớn thì không có. Vốn tưởng rằng ngươi không kịp trở về, mà thôi, vào trong rồi nói.
Quỷ Tiên Tử Bạch Oánh nhìn mọi người rồi nói:
- Tiểu Long đâu rồi?
- Vào trong rồi nói sau.
Lục Lâm Thiên nói.
Một lát sau, trong đình viện, Lục Lâm Thiên để cho Lục Tâm Đồng, Dương Quá đi sắp xếp nơi ở cho Kim Huyền. Thiên Độc Yêu Long thì đi tìm Như Hoa.
Trong đình viện, Lục Lâm Thiên nói một chút tình huống đại khái cho Quỷ Tiên Tử Bạch Oánh và Thôi Hồn Độc Vương Đông Vô Mệnh. Hai người này rung động, kinh ngạc không nói nên lời.
Rồi sau đó từ trong miệng hai người Thôi Hồn Độc Vương Đông Vô Mệnh, Quỷ Tiên Tử Bạch Oánh Lục Lâm Thiên mới biết được Độc Cô Băng Lan ngày hôm qua tới Phi Linh môn. Hắn đoán sợ rằng Độc Cô Cảnh Văn phái Độc Cô Băng Lan tới đây cho nên lập tức hỏi:
- Đông lão, Đông lão có biết trong Độc Cô gia xảy ra chuyện gì không?
- Ta không quá rõ, thϊếp mời của Độc Cô gia Lục Tiểu Bạch đã để ở chỗ Nam thúc. Dường như Nam thúc biết rõ một chút gì đó.
Quỷ Tiên Tử Bạch Oánh nói.
- Vậy ta tới đó xem một chút.
Chuyện liên quan tới Độc Cô Cảnh Văn, Lục Lâm Thiên cũng không muốn chậm trễ, đi hỏi Nam thúc thì tốt hơn. Hắn vội vàng nói một hai câu, sau đó rời khỏi đình viện phía sau núi.
61
Trong một đình viện, nơi này chính là nơi ở của mấy người mạnh nhất Phi Linh môn. Lục Lâm Thiên đi tới đình viện, nhìn thấy sư huynh Sát Phá Quân, còn có Nam thúc và sư phụ Thánh Thủ Linh Tôn.
Sau khi thi lễ, Lục Lâm Thiên mới phát hiện ra ánh mắt mọi người đều nhìn về phía mình, trong mắt đều có chút nghi hoặc.
Thánh Thủ Linh Tôn, Thiên Địa nhị lão, Hắc Vũ đều có thể cảm giác được khí tức trên người Lục Lâm Thiên có chút bất đồng, thế nhưng cũng không biết được thực lực cụ thể hiện tại của Lục Lâm Thiên. Có Ám Ảnh mật bào và Âm Dương Linh Vũ Quyết có tác dụng thu liễm khí tức bản thân, làm cho bọn họ cũng khó mà suy đoán ra được.
Thế nhưng khí tức này cũng không thoát khỏi sự dò xét của Nam thúc, sắc mặt Nam thúc kinh ngạc, nói:
- Vậy mà đã tới Vũ Tôn lục trọng, tốc độ cũng không chậm.
- Ồ, Vũ Tôn lục trọng sao?
Mọi người nghe vậy lập tức kinh ngạc, tuy rằng mấy người ở đây cũng biết Lục Lâm Thiên có Âm Dương Linh Vũ Quyết, thế nhưng tốc độ tăng trưởng tu vi nhanh chóng như vậy khiến cho mấy người kinh ngạc. Dù sao đột phá mỗi một trọng trong Tôn cấp đều là một cái hào cực rộng.
Lục Lâm Thiên nhìn mọi người, tay khẽ vuốt mũi. Lục Lâm Thiên nói với Nam thúc, sư phụ Thánh Thủ Linh Tôn và Thiên Địa Nhị lão:
- Sư phụ, Nam thúc, Nhị lão, có một chuyện tiểu tử muốn nói cùng mọi người. Mọi người đừng có kích động, kỳ thật cũng không có gì quá lớn. Mọi người đừng kích động là được.
- Chuyện gì mà có thể khiến cho chúng ta kích động vậy? Nói đi.
Địa lão Tạ Địa nhìn Lục Lâm Thiên nói.
- Càng ngày càng nói nhảm, có chuyện gì mà ấp a ấp úng như vậy? Chẳng lẽ ngươi còn có chuyện gì khiến chúng ta kích động sao? Chẳng lẽ là trêu vào đại họa? Tiểu tử ngươi trừ biết gây phiền toái ra dường như cũng không làm được chuyện tốt gì a.
Nam thúc rất kinh bỉ liếc mắt nhìn Lục Lâm Thiên nói.
Thánh Thủ Linh Tôn cũng nhìn Lục Lâm Thiên nói:
- Có chúng ta ở đây coi như ngươi bị Huyền Vũ Hoàng tộc và Thanh Long Hoàng tộc đuổi gϊếŧ cũng có thể chống lại một chút. Có gì mau nói, tiểu tử ngươi gần đây không làm được chuyện gì tốt cả.
Lục Lâm Thiên bất đắc dĩ liếc nhìn mấy trưởng bối, chẳng lẽ trong mắt của bọn họ hắn chỉ biết gây chuyện thôi sao? Ngón tay lần nữa vuốt mũi, Lục Lâm Thiên nhìn mọi người, ung dung nói:
- Kỳ thật cũng không có gì, chỉ là tiểu tử không ngờ mình lại lĩnh ngộ ra một loại thuộc tính mới.
Lục Lâm Thiên nói xong, đồng thời ra vẻ khoe khoang, thủ ấn đánh xuống, quang mang năm loại thuộc tính mộc, thủy, hỏa, thổ, phong xuất hiện quanh thân. Ở giữa năm loại thuộc tính này là quang mang thuộc tính thổ. Một cỗ khí tức sắc bén, bá đạo lan tràn ra.
Lục Lâm Thiên vừa mới dứt lời, mọi người sáng mứt lên, nhìn qua sáu loại quang mang thuộc tính quanh thân Lục Lâm Thiên lúc này. Còn có khí tức sắc bén, bá đạo của thuộc tính mới. Sau khi ngốc trệ một lát, mọi người nghẹn họng, nhìn trân trối. Ánh mắt gắt gao, nhìn chằm chằm vào trên thuộc tính mới do Lục Lâm Thiên lĩnh ngộ ra.
- Cái gì?
- Trời.
- Là thuộc tính mới, tiểu tử ngươi lĩnh ngộ ra thuộc tính mới sao?
Mấy người này là người nào, cả đám đều có ánh mắt phi phàm, đương nhiên bọn họ có thể nhìn ra được. Trong giây lát, đám người Thiên Địa nhị lão, Hắc Vũ, Sát Phá Quân trực tiếp từ trên ghế nhảy xuống.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.