Đỉnh Phong Thiên Hạ

Chương 2395: Tỷ muội Dương gia

SS Hà Thần

10/11/2023

Nhìn kiến trúc to lớn trước mắt, đình viện liên miên, so với Lục gia khi trước còn lớn hơn nhiều. Bên ngoài có treo hai chữ Lục gia bằng Khải tự vô cùng to. Ngoài cửa lớn còn có mấy đệ tử Lục gia đang canh gác. Nhìn thấy một đầu yêu thú khổng lồ đột nhiên xuất hiện cùng với không ít người từ trên nhảy xuống, cả đám trực tiếp ngây dại.  

- Lâm Thiên đại ca trơ về rồi. Là Lâm Thiên đại ca cùng phu nhân. Nhanh đi thông báo cho Tam thúc và tộc trưởng, trưởng lão trong tộc là Lâm Thiên đại ca cùng với phu nhân trở về.  

Một thân ảnh nói xong lập tức bước lên phía trước. Người mặc bộ trường bào, bộ dáng chừng hai mươi tám, hai mươi chín tuổi. Lục Lâm Thiên nheo mắt nhìn, hắn không khó nhận ra đây chính là nhi tử của Tứ thúc, tên là Lục Thiếu Hùng.  

- Tam thẩm, Lâm Thiên đại ca.  

Lục Thiếu Hùng kích động đi tới trước mặt Lục Lâm Thiên và La Lan thị, thế nhưng sắc mặt lại biến đổi. Những năm nay ở nơi nào hắn cũng nghe nói tới sự tích và truyền thuyết của vị đường ca này. Linh Vũ Chiến Tôn, chưởng môn Phi Linh môn, minh chủ Đế Đạo minh, đồng thời đã sớm ngang bằng với các sơn môn như Tam tông Tứ môn. Lục gia cũng vì có vị đường ca này mới có thể trùng kiến. Mà khi trước, hắn cùng với Lục Thiếu Hổ, Chu Hải Minh cùng nhau bắt nạt vị đường ca này.  

- Thiếu Hùng, lớn như vậy rồi sao?  

La Lan thị nhiệt tình tiến lên, vỗ vai Lục Thiếu Hùng.  

- Lâm Thiên ca, trước kia là đệ không tốt, là đệ đáng chết, mong Lâm Thiên ca tha thứ.  

Mặc kệ La Lan thị đang cười với mình, Lục Thiếu Hùng đột nhiên quỳ gối trước mặt Lục Lâm Thiên.  

- Ngươi làm gì vậy? Mau đứng lên đi.  

Lục Lâm Thiên nâng Lục Thiếu Hùng dậy. Suy nghĩ trong lòng Lục Thiếu Hùng lúc này làm sao Lục Lâm Thiên có thê không rõ. Chuyện trước kia hắn đã quên. Lục Thiếu Hùng quỳ như vậy cũng khiến cho Lục Lâm Thiên thoải mái không ít. Huống chi Lục Thiếu Hùng lại là nhi tử của tứ thúc. Hắn cũng nên nể mặt Tứ thúc. Khi còn bé Tứ thúc đối với hắn cũng không tệ.  

- Lâm Thiên ca, huynh tha thứ cho đệ thật sao?  

Lục Thiếu Hùng nhìn Lục Lâm Thiên, dưới cỗ khí tức vô hình kia khiến cho trong lòng hắn run lên, không dám nhìn thẳng.  

- Chúng ta đều là đệ tử Lục gia, chuyện trước kia cho qua đi. Về sau Lục gia còn phải nhờ vào ngươi.  



Lục Lâm Thiên nói.  

- Lâm Thiên, ngươi trở về rồi sao?  

- La Lan...  

Trong khi hai người nói chuyện, bên ngoài đại môn đã có không ít người Lục gia vọt tới. Trong Lục gia cũng có bóng người xuất hiện, nhao nhao chạy ra. Lục Đông cùng với phụ nhân chạy ra đầu tiên. Sau đó Lục Trung, Lục Bắc cùng với không ít người vốn là trưởng lão, đệ tử trong tộc khi trước theo sau.  

- Đại bá, đại thẩm, tứ thúc...  

Lục Lâm Thiên chào hỏi từng người, đối với đám trưởng lão Lục gia thì chỉ gật đầu một cái mà thôi.  

- Phụ thân.  

Nhìn thấy Lục Trung, hai người Dương Quá, Lục Tâm Đồng đồng thời tiến lên thi lễ khiến cho không ít người kinh ngạc. Mọi người trong Lục gia hiện tại cũng biết rõ La Lan đã thu một nghĩa tử và một nghĩa nữ. Một là cường gia thứ ba trong thập đại cường giả trẻ tuổi - Độc Linh Ma nữ Lục Tâm Đồng. Một là cường giả xếp thứ tư Trọng Kiếm Vô song Dương Quá. Hai người đều là cường giả trẻ tuổi đỉnh cấp trong đại lục.  

- Đại gia, tam gia, tứ gia, chư vị trưởng lão. Ta đã trở về.  

Lục Tiểu Bạch tiến lên, khẽ mỉm cười nói.  

- Lục Tiểu Bạch.  

Lục Đông, Lục Tây cùng với chúng trưởng lão Lục gia hiện tại cũng không dám tùy tiện nhận lễ của Lục Tiểu Bạch. Ai cũng biết địa vị của Lục Tiểu Bạch hiện tại. Đường chủ Kim đường của Phi Linh môn. Phụ tá đắc lực của Lục Lâm Thiên, mấy trưởng lão Lục gia nho nhỏ như bọn họ làm sao có thể so sánh.  

- Tất cả trở về là tốt rồi. Nhanh đi vào bên trong rồi nói.  



Lục Trung mỉm cười, người một nhà rốt cuộc cũng tụ họp đông đủ.  

Lục Lâm Thiên gật đầu, theo mọi người tiến vào Lục gia. Trải qua một lần sửa chữa, Lục gia trở nên xa hoa hơn không ít. Thế nhưng dùng tầm mắt hiện tại của Lục Lâm Thiên, cũng không có gì để hắn quá đê ý.  

Còn đám người Lục Tâm Đồng, Lục Kinh Vân, Bạch Toa Toa, Nhan Kỳ, đại tiểu thư Lưu Uyển của Lưu gia cùng với những người khác thì đi dạo khắp nơi trong Lục gia.  

Mà Lục Lâm Thiên thì bị phụ thân kéo vào đại điện to lớn của Lục gia. Bên trong có Lục Đông, Lục Tây, còn có trưởng lão Lục gia. Mọi người nói tới tình huống của Lục gia hiện tại. Đệ tử trong tộc đều quay về, một ít lão bộc sau khi nghe tin tức đều đã trở về không ít. Có một ít người lớn tuổi Lục gia cũng cố gắng nhận lấy, sắp xếp cho bọn họ làm chuyện nhẹ nhàng, coi như là dưỡng lão.  

Hiện tại cả trấn Thanh Vân đều là của Lục gia. Vân Dương Tông đã mở miệng, sinh ý trên trấn Thanh Vân này Lục gia cũng lần nữa nhúng tay vào, đương nhiên không thể chờ miệng ăn núi lở.  

Trên đại điện, một loạt trưởng lão Lục gia đứng trước mặt Lục Lâm Thiên, trong mắt có chút rung động, thế nhưng lại cố gắng áp chế. Từ trong miệng mọi người Lục Lâm Thiên cũng biết được Lục gia đã đi vào quỹ đạo, mấy năm nay cũng vất vả cho phụ thân Lục Trung của hắn.  

Chuyện Lục gia Lục Lâm Thiên đương nhiên không muốn quản quá nhiều, cho nên hắn cũng không nói gì. Ngược lại đại bá Lục Đông hoi chuyện của Vô Song, Lục Lâm Thiên nói qua một lần khiến cho Lục Đông kinh ngạc không thôi. Hắn cũng không biết Vô Song lại có lai lịch lớn như vậy.  

Những thứ cần thiết cho Lục gia phát triển lúc trước Bắc Cung gia đã cho không ít, tăng thêm Lục gia khi trước cũng có một ít nội tình cho nên tạm thời cũng không thiếu cái gì.  

Rời khỏi đại điện Lục gia, Lục Lâm Thiên cùng mọi người đi khắp nơi một chút, nhớ lại một ít dấu vết năm đó, coi như là hoài niệm lúc này.  

Mà cả Lục gia sau khi Lục Lâm Thiên cùng với La Lan thị quay về triệt để sôi trào. Cũng không bao lâu các đại gia tộc trên trấn Thanh Vân cũng biết được chuyện này. Tần gia, Vương Gia, La gia, gia chủ ba gia tộc này đều tới đây. Gia chủ ba tộc cũng không nói muốn tới gặp Lục Lâm Thiên, chỉ là đưa tới một ít lễ vật liền đi. Hiện tại Lục Lâm Thiên có thân phận gì, bọn họ cũng tự mình hiểu lấy cho nên không gặp mắt. Tự mình tới đây chỉ là tỏ lòng mà thôi.  

Tần gia có Tần Thiên Hạo ở trong Vân Dương Tông, địa vị cũng không thấp. Tần gia đã sớm di chuyển sinh ý ra khỏi trấn Thanh Vân, thế nhưng căn cơ vẫn còn ở trong trấn. Trấn Thanh Vân hiện tại là của Lục gia, đương nhiên phải kính Lục gia ba phần. Huống chi chỉ sợ Tần gia cũng hiểu rõ, Tần Thiên Hạo ở trong Vân Dương Tông cũng không có cách nào so sánh với Lục Lâm Thiên của Lục gia, quả thực không thể so sánh.  

Ngược lại Lục Trung cũng tự mình đón tiếp ba người, hàn huyên một phen, coi như cho mấy đại gia tộc này mặt mũi.  

Sáng sớm hôm sau, ngoài cửa Lục gia xuất hiện hai nữ nhân. Một người có thân thể mềm mại, mắt to động

lòng người, lại có má lúm đồng tiền. Làn da trắng nõn như ngọc, mái tóc dài màu đen giống như thác nước xõa trên vai. Dáng vẻ thanh thuần lại có vài phần yêu mị, người này chính là Dương Diệu của Dương gia.

Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net

truyện Đam Mỹ
truyện sắc

Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.

ngôn tình sắc

Nhận xét của độc giả về truyện Đỉnh Phong Thiên Hạ

Số ký tự: 0

    Bình luận Facebook