Chương 1807: Vũ Dực tấn thần (2)
SS Hà Thần
10/11/2023
Tiểu Long lần nữa đi tới bên người lão đại, nhìn Huyễn Ảnh Thanh Vũ phía xa, ánh mắt nó tràn ngập vẻ kinh hãi. Đôi cánh linh khí này không ngờ lại giống như Huyễn Ảnh Thanh Vũ trên người lão đại như đúc.
– Là Huyễn Ảnh Thanh Vũ. Một nửa khác của Huyễn Ảnh Thanh Vũ.
Trong lòng Lục Lâm Thiên run lên, Huyễn Ảnh Thanh Vũ tổng cộng có hai nửa, chỉ cần dung hợp nửa còn lại là có thể tấn chức lên linh khí Thiên cấp, đây cũng là cấp bậc của thần khí.
Lúc này Lục Lâm Thiên rốt cuộc đã hiểu vì sao người này muốn gϊếŧ hắn. Có lẽ sau khi nhìn thấy hắn thi triển Huyễn Ảnh Thanh Vũ a. Từ trước tới nay hắn luôn tìm kiếm Huyễn Ảnh Thanh Vũ, thế nhưng cũng không có một chút tin tức nào. Hắn cũng không biết nơi hạ lạc của Phá Vân Tôn giả kia, thế nhưng không ngờ lại đυ.ng phải đối phương dưới tình huống này.
Sưu.
Trên Huyễn Ảnh Thanh Vũ phía xa đột nhiên có chút ba động. Một đạo quang mang màu trắng mang theo một cỗ linh hồn lực bàng bạc lan tràn. Uy năng của linh hồn lực này khiến cho Lục Lâm Thiên trong lúc vô hình đã bị chèn ép.
Bạch quang thu liễm, một hư ảnh hình người to bằng nắm tay trẻ con hiện lên. Từ khuôn mặt có thể đoán ra đây là một lão giả chừng lục tuần, ánh mắt thâm thúy, mang theo sự âm lệ, dáng dấp không ngờ lại không giống với lão giả áo xám vừa rồi.
– Hồn anh Vũ Tôn ngũ trọng?
Lục Lâm Thiên trợn mắt líu lưỡi. Từ khí tức có thể nhận ra khí tức trên người hồn anh này đã tới Vũ Tôn ngũ trọng, thậm chí còn không dưới Thánh Vũ Thiên Tôn, sợ rằng đã tiếp cận Vũ Tôn ngũ trọng đỉnh phong.
– Khặc khặc. Tiểu tử, ngươi là người như thế nào với Truy Phong Tôn giả?
Hồn anh kia xuất hiện trên Huyễn Ảnh Thanh Vũ lập tức nhìn Lục Lâm Thiên hỏi.
– Lẽ nào ngươi chính là Phá Vân Tôn giả?
Ánh mắt Lục Lâm Thiên chợt lóe, nhìn hồn anh đang tỏa ra uy áp linh hồn kinh người kia hỏi. Truy Phong Tôn giả kia từng nói qua, một nửa khác của Huyễn Ảnh Thanh Vũ nằm trên người Phá Vân Tôn giả. Năm nghìn năm trước Phá Vân Tôn giả này chỉ có thực lực Vũ Tôn nhất trọng. Thế nhưng lão giả áo xám vừa rồi lại là Linh Tôn tam trọng, và hồn anh này rõ ràng không phải là của người nọ. Hơn nữa từ uy áp có thể thấy được đẳng cấp của hồn anh này là Vũ Tôn ngũ trọng. Trong đầu Lục Lâm Thiên không ngừng suy nghĩ, dường như đã nhớ tới chuyện gì đó.
– Không sai, không nghĩ tới tiểu tử ngươi lại biết ta. Lẽ nào ngươi chính là đệ tử của Truy Phong Tôn giả?
Hồn ánh này nhìn về phía Lục Lâm Thiên rồi hỏi.
– Phá Vân Tôn giả, lẽ nào ngươi đã bị gϊếŧ một lần? Vũ Tôn tam trọng kia chỉ là thân thể mà ngươi đoạt xá mà thôi?
Lục Lâm Thiên đưa mắt kinh ngạc nhìn hồn anh kia rồi hỏi. Trong lúc giao thủ, lão giả áo xám dường như có lực mà tâm không đủ, vẫn gây áp lực cho Lục Lâm Thiên khiến cho Lục Lâm Thiên vô cùng kỳ quái. Lúc này nhìn thấy hồn anh không phải là của lão giả áo xám kia hắn mới nghĩ ra lão giả áo xám chỉ là thân thể bị đoạt xá. Thân thể Tôn cấp tam trọng không thể thừa nhận lực lượng Vũ Tôn ngũ trọng, cho nên mới có cảm giác dư lực mà tâm không đủ. Một khi phát ra năng lượng mà thân thể không thể chịu đựng được thì cỗ thân thể này sẽ nổ tung.
– Không sai, bản tôn ba trăm năm trước bị bốn cừu nhân vây công, ba Vũ Tôn ngũ trọng, một Vũ Tôn lục trọng. Bản tôn dùng thực lực Vũ Tôn ngũ trọng không e ngại bọn họ, có Huyễn Ảnh Thanh Vũ, muốn rời đi cũng không quá khó khăn. Chỉ tiếc bản tôn bị bọn chúng mai phục cho nên mới bị diệt mất bản thể. Cũng may hồn anh có Huyễn Ảnh Thanh Vũ cho nên mới thuận lợi rời đi. Cuối cùng không thể làm gì khác hơn là đoạt xá một phế vật vừa mới đột phá Vũ Tôn tam trọng.
Trong lúc nói chuyện, trong mắt Phá Vân Tôn giả tràn ngập hàn ý, mấy tên cừu nhân kia hắn nhất định không thể buông tha.
– Hóa ra là như vậy.
Ánh mắt Lục Lâm Thiên trầm xuống, lúc này Phá Vân Tôn giả ở trạng thái hồn anh, sợ rằng so với trạng thái có thân thể còn mạnh hơn. Thân thể Vũ Tôn tam trọng không thể thừa nhận thực lực của Vũ Tôn ngũ trọng, cho nên Phá Vân Tôn giả kia vẫn luôn tạo cho hắn cảm giác đó. Hiện tại Phá Vân Tôn giả ở trạng thái hồn anh, thực lực ngược lại sẽ mạnh hơn một chút.
– Tiểu tử, ngươi quả thực khiến cho ta cảm thấy ngoài ý muốn. Tử Lôi Huyền Đỉnh của Huyền Thiên Yêu Tôn không ngờ lại nằm trên người ngươi. Thủ đoạn quỷ dị vô số, thú hồn Bôn Lôi Thiên Hổ viễn cổ, tu vi Vũ Vương bát trọng mà lại có thể đánh chết Vũ Tôn tam trọng đỉnh phong mà bản thân không bị làm sao. Quả thực chính là yêu nghiệt.
Phá Vân Tôn giả lạnh nhạt nói:
– Nếu như khi trước ta đoạt xá được Vũ Tôn tứ trọng mà không phải là Vũ Tôn tam trọng thì ngươi không thể làm gì được ta. Ngươi hủy thân thể của ta, quả thực ta phải đa tạ ngươi, bởi vì hiện tại ta đã có ý khác.
– Ngươi muốn đoạt xá ta?
Nghe Phá Vân Tôn giả nói vậy, ánh mắt Lục Lâm Thiên trầm xuống.
– Khặc Khặc, tiểu tử thật thông minh.
Phá Vân Tôn giả cười lạnh nói:
– Không sai, đoạt xá ngươi cũng không tồi. Dung hợp với Huyễn Ảnh Thanh Vũ của ngươi, đến lúc đó Tử Lôi Huyền Đỉnh của ngươi cũng là của ta.
– Ta chỉ là Vũ Vương bát trọng, ngươi đoạt xá ta thì thân thể ta sẽ nổ tung mà chết, ngươi tự suy nghĩ đi.
Lục Lâm Thiên nhíu mày lạnh lùng nói.
– Tiểu tử, ngươi lừa gạt được ai chứ không lừa gạt được ta đâu. Ta đã từng nghe nói qua về Tử Lôi Huyền Đỉnh một chút. Khi trước đồn rằng Huyền Thiên Yêu Tôn còn có lực phòng ngự cường hãn không gì sánh được, có thể nói là bất tử. Mà ngươi đứt tay đứt chân cũng có thể khôi phục, ta thấy chuyện này có liên quan tới Tử Lôi Huyền Đỉnh. Thân thể của ngươi hiện tại không thua Vũ Tôn, còn có thể nói là khó mà chết được. Sợ rằng chỉ cần không làm tổn thương tới linh hồn thì sẽ không có việc gì. Cho nên ta Đoạt Xá ngươi thân thể của ngươi cũng có thể thừa nhận được. Tuy rằng chỉ là thân thể của Vũ Vương bát trọng. Thế nhưng tới lúc đó bản tôn có hai kiện thần khí, lại thêm thú hồn Bôn Lôi Thiên Hổ bát giai hậu kỳ đỉnh phong. Thú hồn do ta thôi động, uy lực sẽ tăng lên nhiều. Thực lực sợ rằng so với thời kỳ toàn thịnh của bản tôn còn mạnh hơn nhiều. Khặc Khặc, sở dĩ bản tôn phải thực sự cảm tạ ngươi hủy thân thể của bản tôn. Thân thể của ngươi so với thân thể của Vũ Tôn tam trọng kia còn mạnh hơn nhiều.
Phá Vân Tôn giả cười lạnh không ngừng, thân thể tiểu tử trước mắt này không kém so với Tôn giả, hơn nữa toàn thân đều là bảo vật, thế nhưng tất cả thứ này ngay lập tức sẽ là của hắn.
Sắc mặt Lục Lâm Thiên trầm xuống, người này quả thực định đoạt xá hắn. Tất cả những thứ trên người hắn không ngờ người này có thể nhìn thấu, không hổ là cường giả Tôn cấp ngũ trọng. Hiện tại hắn không còn lực để phản kháng, tiêu hao gần như cạn kiệt, tuyệt đối không phải là địch thủ của người này. Coi như là thời kỳ toàn thịnh sợ rằng cũng không thể làm gì được hồn anh của Phá Vân Tôn giả.
– Là Huyễn Ảnh Thanh Vũ. Một nửa khác của Huyễn Ảnh Thanh Vũ.
Trong lòng Lục Lâm Thiên run lên, Huyễn Ảnh Thanh Vũ tổng cộng có hai nửa, chỉ cần dung hợp nửa còn lại là có thể tấn chức lên linh khí Thiên cấp, đây cũng là cấp bậc của thần khí.
Lúc này Lục Lâm Thiên rốt cuộc đã hiểu vì sao người này muốn gϊếŧ hắn. Có lẽ sau khi nhìn thấy hắn thi triển Huyễn Ảnh Thanh Vũ a. Từ trước tới nay hắn luôn tìm kiếm Huyễn Ảnh Thanh Vũ, thế nhưng cũng không có một chút tin tức nào. Hắn cũng không biết nơi hạ lạc của Phá Vân Tôn giả kia, thế nhưng không ngờ lại đυ.ng phải đối phương dưới tình huống này.
Sưu.
Trên Huyễn Ảnh Thanh Vũ phía xa đột nhiên có chút ba động. Một đạo quang mang màu trắng mang theo một cỗ linh hồn lực bàng bạc lan tràn. Uy năng của linh hồn lực này khiến cho Lục Lâm Thiên trong lúc vô hình đã bị chèn ép.
Bạch quang thu liễm, một hư ảnh hình người to bằng nắm tay trẻ con hiện lên. Từ khuôn mặt có thể đoán ra đây là một lão giả chừng lục tuần, ánh mắt thâm thúy, mang theo sự âm lệ, dáng dấp không ngờ lại không giống với lão giả áo xám vừa rồi.
– Hồn anh Vũ Tôn ngũ trọng?
Lục Lâm Thiên trợn mắt líu lưỡi. Từ khí tức có thể nhận ra khí tức trên người hồn anh này đã tới Vũ Tôn ngũ trọng, thậm chí còn không dưới Thánh Vũ Thiên Tôn, sợ rằng đã tiếp cận Vũ Tôn ngũ trọng đỉnh phong.
– Khặc khặc. Tiểu tử, ngươi là người như thế nào với Truy Phong Tôn giả?
Hồn anh kia xuất hiện trên Huyễn Ảnh Thanh Vũ lập tức nhìn Lục Lâm Thiên hỏi.
– Lẽ nào ngươi chính là Phá Vân Tôn giả?
Ánh mắt Lục Lâm Thiên chợt lóe, nhìn hồn anh đang tỏa ra uy áp linh hồn kinh người kia hỏi. Truy Phong Tôn giả kia từng nói qua, một nửa khác của Huyễn Ảnh Thanh Vũ nằm trên người Phá Vân Tôn giả. Năm nghìn năm trước Phá Vân Tôn giả này chỉ có thực lực Vũ Tôn nhất trọng. Thế nhưng lão giả áo xám vừa rồi lại là Linh Tôn tam trọng, và hồn anh này rõ ràng không phải là của người nọ. Hơn nữa từ uy áp có thể thấy được đẳng cấp của hồn anh này là Vũ Tôn ngũ trọng. Trong đầu Lục Lâm Thiên không ngừng suy nghĩ, dường như đã nhớ tới chuyện gì đó.
– Không sai, không nghĩ tới tiểu tử ngươi lại biết ta. Lẽ nào ngươi chính là đệ tử của Truy Phong Tôn giả?
Hồn ánh này nhìn về phía Lục Lâm Thiên rồi hỏi.
– Phá Vân Tôn giả, lẽ nào ngươi đã bị gϊếŧ một lần? Vũ Tôn tam trọng kia chỉ là thân thể mà ngươi đoạt xá mà thôi?
Lục Lâm Thiên đưa mắt kinh ngạc nhìn hồn anh kia rồi hỏi. Trong lúc giao thủ, lão giả áo xám dường như có lực mà tâm không đủ, vẫn gây áp lực cho Lục Lâm Thiên khiến cho Lục Lâm Thiên vô cùng kỳ quái. Lúc này nhìn thấy hồn anh không phải là của lão giả áo xám kia hắn mới nghĩ ra lão giả áo xám chỉ là thân thể bị đoạt xá. Thân thể Tôn cấp tam trọng không thể thừa nhận lực lượng Vũ Tôn ngũ trọng, cho nên mới có cảm giác dư lực mà tâm không đủ. Một khi phát ra năng lượng mà thân thể không thể chịu đựng được thì cỗ thân thể này sẽ nổ tung.
– Không sai, bản tôn ba trăm năm trước bị bốn cừu nhân vây công, ba Vũ Tôn ngũ trọng, một Vũ Tôn lục trọng. Bản tôn dùng thực lực Vũ Tôn ngũ trọng không e ngại bọn họ, có Huyễn Ảnh Thanh Vũ, muốn rời đi cũng không quá khó khăn. Chỉ tiếc bản tôn bị bọn chúng mai phục cho nên mới bị diệt mất bản thể. Cũng may hồn anh có Huyễn Ảnh Thanh Vũ cho nên mới thuận lợi rời đi. Cuối cùng không thể làm gì khác hơn là đoạt xá một phế vật vừa mới đột phá Vũ Tôn tam trọng.
Trong lúc nói chuyện, trong mắt Phá Vân Tôn giả tràn ngập hàn ý, mấy tên cừu nhân kia hắn nhất định không thể buông tha.
– Hóa ra là như vậy.
Ánh mắt Lục Lâm Thiên trầm xuống, lúc này Phá Vân Tôn giả ở trạng thái hồn anh, sợ rằng so với trạng thái có thân thể còn mạnh hơn. Thân thể Vũ Tôn tam trọng không thể thừa nhận thực lực của Vũ Tôn ngũ trọng, cho nên Phá Vân Tôn giả kia vẫn luôn tạo cho hắn cảm giác đó. Hiện tại Phá Vân Tôn giả ở trạng thái hồn anh, thực lực ngược lại sẽ mạnh hơn một chút.
– Tiểu tử, ngươi quả thực khiến cho ta cảm thấy ngoài ý muốn. Tử Lôi Huyền Đỉnh của Huyền Thiên Yêu Tôn không ngờ lại nằm trên người ngươi. Thủ đoạn quỷ dị vô số, thú hồn Bôn Lôi Thiên Hổ viễn cổ, tu vi Vũ Vương bát trọng mà lại có thể đánh chết Vũ Tôn tam trọng đỉnh phong mà bản thân không bị làm sao. Quả thực chính là yêu nghiệt.
Phá Vân Tôn giả lạnh nhạt nói:
– Nếu như khi trước ta đoạt xá được Vũ Tôn tứ trọng mà không phải là Vũ Tôn tam trọng thì ngươi không thể làm gì được ta. Ngươi hủy thân thể của ta, quả thực ta phải đa tạ ngươi, bởi vì hiện tại ta đã có ý khác.
– Ngươi muốn đoạt xá ta?
Nghe Phá Vân Tôn giả nói vậy, ánh mắt Lục Lâm Thiên trầm xuống.
– Khặc Khặc, tiểu tử thật thông minh.
Phá Vân Tôn giả cười lạnh nói:
– Không sai, đoạt xá ngươi cũng không tồi. Dung hợp với Huyễn Ảnh Thanh Vũ của ngươi, đến lúc đó Tử Lôi Huyền Đỉnh của ngươi cũng là của ta.
– Ta chỉ là Vũ Vương bát trọng, ngươi đoạt xá ta thì thân thể ta sẽ nổ tung mà chết, ngươi tự suy nghĩ đi.
Lục Lâm Thiên nhíu mày lạnh lùng nói.
– Tiểu tử, ngươi lừa gạt được ai chứ không lừa gạt được ta đâu. Ta đã từng nghe nói qua về Tử Lôi Huyền Đỉnh một chút. Khi trước đồn rằng Huyền Thiên Yêu Tôn còn có lực phòng ngự cường hãn không gì sánh được, có thể nói là bất tử. Mà ngươi đứt tay đứt chân cũng có thể khôi phục, ta thấy chuyện này có liên quan tới Tử Lôi Huyền Đỉnh. Thân thể của ngươi hiện tại không thua Vũ Tôn, còn có thể nói là khó mà chết được. Sợ rằng chỉ cần không làm tổn thương tới linh hồn thì sẽ không có việc gì. Cho nên ta Đoạt Xá ngươi thân thể của ngươi cũng có thể thừa nhận được. Tuy rằng chỉ là thân thể của Vũ Vương bát trọng. Thế nhưng tới lúc đó bản tôn có hai kiện thần khí, lại thêm thú hồn Bôn Lôi Thiên Hổ bát giai hậu kỳ đỉnh phong. Thú hồn do ta thôi động, uy lực sẽ tăng lên nhiều. Thực lực sợ rằng so với thời kỳ toàn thịnh của bản tôn còn mạnh hơn nhiều. Khặc Khặc, sở dĩ bản tôn phải thực sự cảm tạ ngươi hủy thân thể của bản tôn. Thân thể của ngươi so với thân thể của Vũ Tôn tam trọng kia còn mạnh hơn nhiều.
Phá Vân Tôn giả cười lạnh không ngừng, thân thể tiểu tử trước mắt này không kém so với Tôn giả, hơn nữa toàn thân đều là bảo vật, thế nhưng tất cả thứ này ngay lập tức sẽ là của hắn.
Sắc mặt Lục Lâm Thiên trầm xuống, người này quả thực định đoạt xá hắn. Tất cả những thứ trên người hắn không ngờ người này có thể nhìn thấu, không hổ là cường giả Tôn cấp ngũ trọng. Hiện tại hắn không còn lực để phản kháng, tiêu hao gần như cạn kiệt, tuyệt đối không phải là địch thủ của người này. Coi như là thời kỳ toàn thịnh sợ rằng cũng không thể làm gì được hồn anh của Phá Vân Tôn giả.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.