Chương 710: Vũ Tướng cửu trọng (1)
SS Hà Thần
10/11/2023
Nói xong, Thiên Sí Tuyết Sư dẫn đầu lướt qua thành tường, Lục Lâm Thiên một đường đi tới đây, dựa vào tốc độ hiện tại của Thiên Sí Tuyết Sư so với đám người Chu Ngọc Hậu còn nhanh hơn nhiều.
– Các đệ tử, vào thành. Hôm nay phải diệt Thiên Nhất môn.
Chu Ngọc Hậu hét lớn một tiếng.
– Diệt Thiên Nhất môn.
Hơn một nghìn đệ tử Phi Linh môn tức thì giơ roi ngựa lên rồi chạy thẳng vào trong thành.
Trong thành to lớn như vậy lúc này lại cảm thấy vô cùng áp lực, tín hiệu nguy hiểm vang lên khiến cho những người đi đường trong thành Thiên Nhất lập tức chạy toán loạn tìm chỗ trốn.
Các cửa sổ của nhà trong thành Thiên Nhất đều bị đóng chặn. Người lớn ôm trẻ con không dám ra ngoài, thỉnh thoảng có trẻ con nhà nào đó chạy ra lập tức sẽ bị người lớn vội vã ôm vào rồi đóng cửa lại.
Trên những con đường rộng lớn lúc này vô cùng vắng vẻ, bên cạnh tùy ý có thể thấy được những mặt hàng chưa kịp thu dọn.
Hơn một nghìn con ngựa chạy vào khiến cho mặt đất rung lên, trong nháy mắt từ cửa thành chạy thẳng vào trong thành.
– Xem ra bọn chúng đã có sự chuẩn bị.
Trên lưng Thiên Sí Tuyết Sư, Lục Lâm Thiên từ trên cao nhìn xuống phía dưới, khóe miệng khẽ nở nụ cười nhạt.
Trước Thiên Nhất môn, tại một cái sân rộng to lớn, lúc này toàn bộ Thiên Nhất môn, chừng ba nghìn đệ tử Thiên Nhất môn đang bày sẵn trận địa đón địch, vẻ mặt cả đám khẩn trương, lo lắng.
Rống.
Trong bầu trời, một tiếng thú rống vang lên, thanh âm mang theo tiếng gầm khuếch tán bốn phía. Đám người Thiên Nhất môn giật mình nhìn lên bầu trời. Trong bầu trời lúc này có một yêu thú màu trắng đang vỗ cánh bay tới. Một cỗ khí lưu mạnh mẽ xuất hiện rồi thổi qua toàn bộ sân rộng.
Sưu Sưu.
Trên lưng yêu thú màu trắng khổng lồ kia có một đạo thân ảnh nhảy xuống, người này mặc một bộ y phục màu xanh, hai mắt thâm thúy, trên vai còn có một con rắn màu vàng nho nhỏ. Sau đó lại còn vài đầu yêu thú nhỏ nhảy xuống rồi đứng phía sau người thanh niên kia.
Trên đường, đám ngựa chạy như bay tới rồi lập tức dừng lại trước sân rộng trước Thiên Nhất môn.
– Lục Lâm Thiên, Phi Linh môn ngươi dám làm phản sao?
Trước đám người Thiên Nhất môn lúc này có một lão giả mặc hoàng bào nói với Lục Lâm Thiên, hàn ý trong mắt bắn ra.
Lục Lâm Thiên quét qua, khóe miệng khẽ nhếch lên, hai hàng lông mày hơi nhíu lại. Người này Lục Lâm Thiên cũng không xa lạ, chính là trưởng lão của Quỷ Vũ Tông, người khi trước trên đại hội tông môn tại Quỷ Vũ Tông hắn cũng đã gặp mặt. Lúc thôn phệ một trưởng lão Vũ Tướng ngũ trọng của Quỷ Vũ Tông trong sơn mạch Vụ Đô, lại dùng sưu linh thuật trên người hắn mà Lục Lâm Thiên biết được người này tên là Chu Minh, là Vũ Tướng cửu trọng gần tới đỉnh phong, thực lực xếp thứ tư trong Quỷ Vũ Tông.
Còn có một tin tức nhỏ Lục Lâm Thiên từ trong đầu Vũ Tướng ngũ trọng trong sơn mạch Vụ Đô biết được, người này là người của Đới Cương Tử, Quỷ Vũ Tông không cùng một lòng, hai huynh đệ Đới Đường, Đới Cương Tử từ trước tới nay đều bất hòa với nhau.
Ánh mắt nhíu lại, đám người có mặt ở đây Lục Lâm Thiên đều đảo qua một lần. Vũ Phách có mười mấy người, còn một Linh Tướng nhị trọng, một Vũ Tướng nhất trọng, còn hai Linh Phách và mấy Linh Sư.
– Người của Quỷ Vũ Tông.
Phía sau Chu Minh, Lục Lâm Thiên nhìn thấy còn có một trăm người mặc trang phục Quỷ Vũ Tông, đều có tu vi Vũ Sư, có lẽ đều là đệ tử tinh anh của Quỷ Vũ Tông.
– Đới Đường quả nhiên đã có sắp xếp.
Lục Lâm Thiên mở miệng cười, có lẽ sau khi từ trấn Hoa Môn trở về, Đới Đường đã sắp xếp cho người chạy tới Thiên Nhất môn.
– Lục Lâm Thiên, ngươi điếc sao? Ta nói chuyện với ngươi mà ngươi không nghe thấy hả?
Nhìn thấy Lục Lâm Thiên không trả lời mình, vẻ mặt Chu Minh lập tức trầm xuống.
– Lão đại, đệ đi giết hắn.
Hung quang trong mắt Tiểu Long chợt lóe lên, một cỗ sát khí tràn ra. Đôi mắt nhỏ lúc này tràn ngập sát ý nhìn vào Chu Minh.
– Người này giao cho ta, những người khác giao cho bọn đệ, cố gắng giữa lại đám linh giả cho ta.
Lục Lâm Thiên nói với Tiểu Long. Sau đó hắn quay đầu lại nói với đám người Chu Ngọc Hậu, Lưu Á Lôi:
– Chu trưởng lão, Lưu hộ pháp, các ngươi cứ đứng xem là được rồi, có người đào tẩu thì giết cho ta.
– Yên tâm đi lão đại, đối phó với những người này quá dễ dàng.
Tiểu Long phun ra nuốt vào cái lưỡi của mình, lập tức ngẩng đầu nói với chúng yêu thú phía sau:
– Nghe thấy lão đại nói chưa, linh giả lưu lại những kẻ khác đánh chết toàn bộ.
Rống Rống.
Năm đạo lưu quang trong nháy mắt phóng lên cao, bốn đạo lưu quang đáp xuống sân rộng, một đạo phóng lên cao. Khí tức cường hãn ngập trời khuếch tán, chỉ trong nháy mắt năm đầu yêu thú khổng lồ đột nhiên xuất hiện trước mặt mọi người.
Đầu yêu thú trước mặt một người cà một đầu cự hổ, cái miệng lớn mở ra, khí lưu tràn ra giống như rít gào. Trong cái miệng lớn như bồn máu có hai cái răng nanh, móng vuốt sắc bén vô cùng hung mãnh, quanh thân có một cỗ uy thế mạnh mẽ.
Bên người đầu cự hổ này có một con cự mãng hai đầu, trên người có tầng tầng lớp lớp lân phiến bao trùm, ánh mắt lộ ra hung quang, thân thể chừng gần năm trăm thước.
Một đầu yêu thú màu xanh đứng ở bên người đầu cự mãng hai đầu này, thân thể vài trăm thước, bộ lông trên người màu xanh, khí tức mạnh mẽ tỏa ra.
Đầu yêu thú cuối cùng, toàn thân như có lân phiến màu đỏ bao trùm, ánh mắt vô cùng dữ tợn.
Rống Rống.
Trong bầu trời thân thể Thiên Sí Tuyết Sư mở rộng, cái miệng lớn rít gào liên tục, hàn mang trên răng nanh lấp lóe, tiếng gầm gừ quanh quẩn ở trên không.
Mà bên người Thiên Sí Tuyết Sư, thân thể to lớn của Nghịch Lân Yêu Bằng đã bành trướng tới hơn sáu trăm thước, móng vuốt, khí tức của Nghịch Lân Yêu Bằng trong đám yêu thú là cường hãn nhất, hai cánh mở ra khiến cho không gian gợn sóng.
Phì.
Lúc này, trên vai Lục Lâm Thiên, Tiểu Long trong nháy mắt nhảy xuống mặt đất, quang mang lóe lên, thân thể bành trướng tới bốn năm trăm thước. Đường kính của thân thể nó đã hơn mười thước, một cỗ khí tức cường hãn tỏa ra ngập trời.
ô Ô
Khí tứ của đám yêu thú khổng lồ này tỏa ra khiến cho đám ngựa của Phi Linh môn hoảng sợ, thân thể run rẩy, uy áp mạnh mẽ này không phải là thứ mà đám ngựa bình thường này có thể chống lại.
Sáu đầu yêu thú khổng lồ xuất hiện, sáu đạo khí tức cường hãn tỏa ra khiến cho những người thực lực thấp lúc này hô hấp cũng có chút khó khăn.
– Trời ơi.
– Là yêu thú ngũ giai.
– Còn có yêu thú lục giai, đầu hắc ưng trên bầu trời là yêu thú lục giai.
Giờ phút này, không ít đệ tử Thiên Nhất môn ném binh khí xuống, toàn thân run rẩy kinh hãi. Đám người hai mắt nhìn nhau đều không khỏi hít sâu một hơi.
Chu Minh nhìn đám yêu thú đột nhiên xuất hiện trước mặt này, sắc mặt trong nháy mắt đại biến, cuối cùng ánh mắt rơi vào thân thể Nghịch Lân Yêu Bằng trên bầu trời thì vẻ mặt lại càng thêm kinh hãi. Bằng vào thực lực của hắn cũng không khó nhận ra đây là một yêu thú lục giai.
– Các đệ tử, vào thành. Hôm nay phải diệt Thiên Nhất môn.
Chu Ngọc Hậu hét lớn một tiếng.
– Diệt Thiên Nhất môn.
Hơn một nghìn đệ tử Phi Linh môn tức thì giơ roi ngựa lên rồi chạy thẳng vào trong thành.
Trong thành to lớn như vậy lúc này lại cảm thấy vô cùng áp lực, tín hiệu nguy hiểm vang lên khiến cho những người đi đường trong thành Thiên Nhất lập tức chạy toán loạn tìm chỗ trốn.
Các cửa sổ của nhà trong thành Thiên Nhất đều bị đóng chặn. Người lớn ôm trẻ con không dám ra ngoài, thỉnh thoảng có trẻ con nhà nào đó chạy ra lập tức sẽ bị người lớn vội vã ôm vào rồi đóng cửa lại.
Trên những con đường rộng lớn lúc này vô cùng vắng vẻ, bên cạnh tùy ý có thể thấy được những mặt hàng chưa kịp thu dọn.
Hơn một nghìn con ngựa chạy vào khiến cho mặt đất rung lên, trong nháy mắt từ cửa thành chạy thẳng vào trong thành.
– Xem ra bọn chúng đã có sự chuẩn bị.
Trên lưng Thiên Sí Tuyết Sư, Lục Lâm Thiên từ trên cao nhìn xuống phía dưới, khóe miệng khẽ nở nụ cười nhạt.
Trước Thiên Nhất môn, tại một cái sân rộng to lớn, lúc này toàn bộ Thiên Nhất môn, chừng ba nghìn đệ tử Thiên Nhất môn đang bày sẵn trận địa đón địch, vẻ mặt cả đám khẩn trương, lo lắng.
Rống.
Trong bầu trời, một tiếng thú rống vang lên, thanh âm mang theo tiếng gầm khuếch tán bốn phía. Đám người Thiên Nhất môn giật mình nhìn lên bầu trời. Trong bầu trời lúc này có một yêu thú màu trắng đang vỗ cánh bay tới. Một cỗ khí lưu mạnh mẽ xuất hiện rồi thổi qua toàn bộ sân rộng.
Sưu Sưu.
Trên lưng yêu thú màu trắng khổng lồ kia có một đạo thân ảnh nhảy xuống, người này mặc một bộ y phục màu xanh, hai mắt thâm thúy, trên vai còn có một con rắn màu vàng nho nhỏ. Sau đó lại còn vài đầu yêu thú nhỏ nhảy xuống rồi đứng phía sau người thanh niên kia.
Trên đường, đám ngựa chạy như bay tới rồi lập tức dừng lại trước sân rộng trước Thiên Nhất môn.
– Lục Lâm Thiên, Phi Linh môn ngươi dám làm phản sao?
Trước đám người Thiên Nhất môn lúc này có một lão giả mặc hoàng bào nói với Lục Lâm Thiên, hàn ý trong mắt bắn ra.
Lục Lâm Thiên quét qua, khóe miệng khẽ nhếch lên, hai hàng lông mày hơi nhíu lại. Người này Lục Lâm Thiên cũng không xa lạ, chính là trưởng lão của Quỷ Vũ Tông, người khi trước trên đại hội tông môn tại Quỷ Vũ Tông hắn cũng đã gặp mặt. Lúc thôn phệ một trưởng lão Vũ Tướng ngũ trọng của Quỷ Vũ Tông trong sơn mạch Vụ Đô, lại dùng sưu linh thuật trên người hắn mà Lục Lâm Thiên biết được người này tên là Chu Minh, là Vũ Tướng cửu trọng gần tới đỉnh phong, thực lực xếp thứ tư trong Quỷ Vũ Tông.
Còn có một tin tức nhỏ Lục Lâm Thiên từ trong đầu Vũ Tướng ngũ trọng trong sơn mạch Vụ Đô biết được, người này là người của Đới Cương Tử, Quỷ Vũ Tông không cùng một lòng, hai huynh đệ Đới Đường, Đới Cương Tử từ trước tới nay đều bất hòa với nhau.
Ánh mắt nhíu lại, đám người có mặt ở đây Lục Lâm Thiên đều đảo qua một lần. Vũ Phách có mười mấy người, còn một Linh Tướng nhị trọng, một Vũ Tướng nhất trọng, còn hai Linh Phách và mấy Linh Sư.
– Người của Quỷ Vũ Tông.
Phía sau Chu Minh, Lục Lâm Thiên nhìn thấy còn có một trăm người mặc trang phục Quỷ Vũ Tông, đều có tu vi Vũ Sư, có lẽ đều là đệ tử tinh anh của Quỷ Vũ Tông.
– Đới Đường quả nhiên đã có sắp xếp.
Lục Lâm Thiên mở miệng cười, có lẽ sau khi từ trấn Hoa Môn trở về, Đới Đường đã sắp xếp cho người chạy tới Thiên Nhất môn.
– Lục Lâm Thiên, ngươi điếc sao? Ta nói chuyện với ngươi mà ngươi không nghe thấy hả?
Nhìn thấy Lục Lâm Thiên không trả lời mình, vẻ mặt Chu Minh lập tức trầm xuống.
– Lão đại, đệ đi giết hắn.
Hung quang trong mắt Tiểu Long chợt lóe lên, một cỗ sát khí tràn ra. Đôi mắt nhỏ lúc này tràn ngập sát ý nhìn vào Chu Minh.
– Người này giao cho ta, những người khác giao cho bọn đệ, cố gắng giữa lại đám linh giả cho ta.
Lục Lâm Thiên nói với Tiểu Long. Sau đó hắn quay đầu lại nói với đám người Chu Ngọc Hậu, Lưu Á Lôi:
– Chu trưởng lão, Lưu hộ pháp, các ngươi cứ đứng xem là được rồi, có người đào tẩu thì giết cho ta.
– Yên tâm đi lão đại, đối phó với những người này quá dễ dàng.
Tiểu Long phun ra nuốt vào cái lưỡi của mình, lập tức ngẩng đầu nói với chúng yêu thú phía sau:
– Nghe thấy lão đại nói chưa, linh giả lưu lại những kẻ khác đánh chết toàn bộ.
Rống Rống.
Năm đạo lưu quang trong nháy mắt phóng lên cao, bốn đạo lưu quang đáp xuống sân rộng, một đạo phóng lên cao. Khí tức cường hãn ngập trời khuếch tán, chỉ trong nháy mắt năm đầu yêu thú khổng lồ đột nhiên xuất hiện trước mặt mọi người.
Đầu yêu thú trước mặt một người cà một đầu cự hổ, cái miệng lớn mở ra, khí lưu tràn ra giống như rít gào. Trong cái miệng lớn như bồn máu có hai cái răng nanh, móng vuốt sắc bén vô cùng hung mãnh, quanh thân có một cỗ uy thế mạnh mẽ.
Bên người đầu cự hổ này có một con cự mãng hai đầu, trên người có tầng tầng lớp lớp lân phiến bao trùm, ánh mắt lộ ra hung quang, thân thể chừng gần năm trăm thước.
Một đầu yêu thú màu xanh đứng ở bên người đầu cự mãng hai đầu này, thân thể vài trăm thước, bộ lông trên người màu xanh, khí tức mạnh mẽ tỏa ra.
Đầu yêu thú cuối cùng, toàn thân như có lân phiến màu đỏ bao trùm, ánh mắt vô cùng dữ tợn.
Rống Rống.
Trong bầu trời thân thể Thiên Sí Tuyết Sư mở rộng, cái miệng lớn rít gào liên tục, hàn mang trên răng nanh lấp lóe, tiếng gầm gừ quanh quẩn ở trên không.
Mà bên người Thiên Sí Tuyết Sư, thân thể to lớn của Nghịch Lân Yêu Bằng đã bành trướng tới hơn sáu trăm thước, móng vuốt, khí tức của Nghịch Lân Yêu Bằng trong đám yêu thú là cường hãn nhất, hai cánh mở ra khiến cho không gian gợn sóng.
Phì.
Lúc này, trên vai Lục Lâm Thiên, Tiểu Long trong nháy mắt nhảy xuống mặt đất, quang mang lóe lên, thân thể bành trướng tới bốn năm trăm thước. Đường kính của thân thể nó đã hơn mười thước, một cỗ khí tức cường hãn tỏa ra ngập trời.
ô Ô
Khí tứ của đám yêu thú khổng lồ này tỏa ra khiến cho đám ngựa của Phi Linh môn hoảng sợ, thân thể run rẩy, uy áp mạnh mẽ này không phải là thứ mà đám ngựa bình thường này có thể chống lại.
Sáu đầu yêu thú khổng lồ xuất hiện, sáu đạo khí tức cường hãn tỏa ra khiến cho những người thực lực thấp lúc này hô hấp cũng có chút khó khăn.
– Trời ơi.
– Là yêu thú ngũ giai.
– Còn có yêu thú lục giai, đầu hắc ưng trên bầu trời là yêu thú lục giai.
Giờ phút này, không ít đệ tử Thiên Nhất môn ném binh khí xuống, toàn thân run rẩy kinh hãi. Đám người hai mắt nhìn nhau đều không khỏi hít sâu một hơi.
Chu Minh nhìn đám yêu thú đột nhiên xuất hiện trước mặt này, sắc mặt trong nháy mắt đại biến, cuối cùng ánh mắt rơi vào thân thể Nghịch Lân Yêu Bằng trên bầu trời thì vẻ mặt lại càng thêm kinh hãi. Bằng vào thực lực của hắn cũng không khó nhận ra đây là một yêu thú lục giai.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.