[Đn Harry Potter] Nếu Hermione Cùng Krum Ở Bên Nhau.
Chương 15: Phiên Ngoại - Câu Lạc Bộ Truy Tinh - End.
Thánh Đản Đích Snow
26/05/2022
Chào mọi người, tôi là Emily · Brook (đây chỉ là một nhân vật hư cấu), là một nhân viên nhỏ cẩn trọng làm việc trong Bộ Pháp thuật. Tôi là một người nhiệt tình yêu thương công việc, chịu thương chịu khó, thẳng đến……
Tôi nhìn thấy tin tức Victor · Krum tái nhậm chức Tầm thủ!
Quần đùi bảy màu của Merlin biết cô thích Krum nhiều bao nhiêu!
Cô còn nhớ rõ thời điểm mình vẫn đang học năm thứ 5 tại Hogwarts, Krum thế nhưng lại đến tham dự giải đấu Triwizard do trường cô làm chủ nhà. Đừng nhìn ngày thường cô không thích vận động, môn học không thích nhất lại là môn bay, nhưng cô nghĩ rằng bản thân đang giữ lại tất cả sức lực để bùng nổ vào đúng thời điểm thích hợp nhất——
Lúc Krum bước vào Đại sảnh đườn Hogwarts, tất cả mọi người đều thở hổn hển, thét chói tai, tiếng hò hét vang lên khắp nơi, chỉ có cô lấy tốc độ cùng khí thế của một quả Snitch lao về phí Krum, cũng móc ra son môi của mình!
Vì có được chữ ký mà bản thân mơ ước tha thiết bao lâu nay nên cô kích động đến không ngủ được, nhưng làm một fans hâm mộ trung thực đối với cô vẫn chưa đủ, cô còn gia nhập "Câu lạc bộ truy tinh Krum", một nhóm thiếu nam thiếu nữ mỗi ngày đúng hạn chạy theo bước chân của Krum.
Krum lúc nào có vẻ mặt cực kỳ âm u, bất quá cô cho rằng điều này không ảnh hưởng đến mị lực của anh một chút nào, ngược lại còn vì anh tăng thêm một loại lực hấp dẫn cực kỳ độc đáo.
Chúng ta không dám đứng ở quá gần anh, luôn luôn ở một khoảng cách nhất định vừa cười trộm vừa ngắm anh. Krum tựa hồ đã quá quen với điều đó, không quá để ý.
Đột nhiên có một ngày, Krum xoay người, đi về phía kệ sách mà bọn họ đang ẩn mình. Cô nghĩ, tâm tình của cô và mọi người lúc đó đều giống nhau đi, vừa khẩn trương lại vừa mừng thầm. Đặc biệt là nam sinh đang đứng bên cạnh cô lúc đó, cậu ta cơ hồ thất thanh thét chói tai.
Cô đứng ở phía trước, còn gần gũi với anh như vậy, điều này làn cô quả thực không thở nổi. Khuôn cằm Krum sạch sẽ hữu lực, mũi cao đĩnh bạt, hốc mắt thâm thúy, lông mi nồng đậm… Tất cả sắp làm cô ngất xỉu.
"Cảm ơn sự yêu thích của mọi người. Bất quá ký tên xong, sau này không cần đi theo tôi nữa."
Hoạt động hằng ngày của "Câu lạc bộ truy tinh Krum" cứ như vậy chết non. Cô thương tâm suốt hai tuần, lại không đoán trước được trên đời này còn có rất nhiều chuyện thương tâm hơn nữa.
“Kru, Krum, anh nguyện ý cùng em tham dự Vũ hội Giáng sinh sao…”
“Xin lỗi, tôi đã có bạn nhảy.”
Krum rất kiên quyết mà cự tuyệt, trên mặt còn mang vẻ tươi cười mà trước nay cô chưa từng nhìn thấy, một loại tươi cười xán lạn như ánh mặt trời, phát ra từ nội tâm. Một khắc đó, cô hiểu được âm trầm không phải là mị lực chỉ thuộc về anh mà lúc tươi cười trông anh càng mê người hơn.
“Cư nhiên là Granger! Cái kia Hermione · Granger!”
Chị em tốt của cô Misa · McAdam ( hư cấu ) cũng là một thành viên của câu lạc bộ. Nhìn bộ dạng không thể tin được, ồn ào lớn tiếng của cô ấy, không cần soi gương cô cũng có thể biết được biểu tình trên khuôn mặt mình bây giờ khẳng định tràn đầy khiếp sợ cùng ghen ghét.
Hermione · Granger, vạn sự thông chọc người phiền, tiểu thư sóc chuột, như thế nào mà Krum lại chọn cô ta làm bạn nhảy được?!
Thẳng đến một học kỳ trôi qua, cô mới bình tĩnh lại được, tính, bạn nhảy cũng không có gì ghê gớm, chỉ cần không phải……
"Bồ biết không, một người bạn ở Gryffindor nói với mình rằng Hermione · Granger cùng Krum yêu đương! Thư mà Granger viết cho Krum còn dài hơn so với luận văn của cô ta, độ dài đều nhanh rớt đến trên mặt đất…"
Cái gì?!
Cô hướng về phía Merlin thề, cô vĩnh viễn chán ghét Hermione · Granger!
Sau khi Krum tuyên bố giải nghệ, cô cũng không truy tinh nữa. Tuy rằng cô vẫn rất thích xem thi đấu Quidditch, nhưng không còn trải qua cuộc sống điên cuồng đoạt vé xem như trước đây. Cuộc sống của cô trở nên bình tĩnh hơn rất nhiều.
Nhưng mà… Hôm nay cô lại trở về với cuộc sống dẫn đầu đoạt vé như trước đây.
Cứ việc cô đã là mẹ của hai đứa trẻ, là một người phụ nữ bình thường đang nỗ lực cân bằng giữa công việc và gia đình, một người phụ nữ trung niên 35 tuổi, nhưng khi cô nhìn thấy 38 tuổi Krum tái nhậm chức Tầm thủ, cô phảng phất như đang quay trở về thời kỳ thanh xuân cùng bạn bè điên cuồng, cười vui, cùng nhau tranh chấp hoặc hò hét cho đội bóng mình yêu thích, cùng nhau nhiệt huyết sôi trào…
Không chỉ một mình cô, trên sân thi đấu trận chung kết World Cup Quidditch năm 2014, mọi người lệ nóng doang tròng, đưa mắt nhìn lại khăn quàng cổ màu đỏ tươi của đội Quidditch Quốc gia Bulgaria, tiếng hoan hô dời non lấp biển, tất cả đều đang chúc mừng Bulgaria đoạt giải quán quân…
“Ba ba —— tuyệt nhất ——”
Bé gái ngồi bên trái cô bỗng dưng khí thế ngất trời mà rống ra những lời này, khiến không khí bốn phía đình chỉ lưu động.
Bé gái ước chừng 6 tuổi, vóc dáng nho nhỏ, một đầu tóc dài màu đen, đôi mắt nho đen mở tròn tròn, hai má đỏ bừng giống một trái táo nhỏ. Nếu không phải cô tin tưởng lỗ tai của mình hoàn toàn không xảy ra vấn đề thì cô quả thực không thể tin được con chim cánh cụt nhỏ này lại có thể phát ra thanh âm lớn đến thế.
Nhưng mà Krum cũng không để ý đến ánh mắt kinh ngạc chung quanh, anh cưỡi chổi bay lại đây, bế bé gái kia lên, lại hướng về phía khác lộ ra tươi cười làm cô xuất thần, hoảng hốt không thôi.
Mà người đứng ở phương hướng đó lại là người phụ nữ cô vô cùng quen thuộc… Hermione · Granger.
“Cảm ơn em, em yêu.” Krum nói.
Người phụ nữ tóc nâu trên khán đài cũng lộ ra một nụ cười vô cùng ngọt ngào đáp lại anh.
( The end )
Tôi nhìn thấy tin tức Victor · Krum tái nhậm chức Tầm thủ!
Quần đùi bảy màu của Merlin biết cô thích Krum nhiều bao nhiêu!
Cô còn nhớ rõ thời điểm mình vẫn đang học năm thứ 5 tại Hogwarts, Krum thế nhưng lại đến tham dự giải đấu Triwizard do trường cô làm chủ nhà. Đừng nhìn ngày thường cô không thích vận động, môn học không thích nhất lại là môn bay, nhưng cô nghĩ rằng bản thân đang giữ lại tất cả sức lực để bùng nổ vào đúng thời điểm thích hợp nhất——
Lúc Krum bước vào Đại sảnh đườn Hogwarts, tất cả mọi người đều thở hổn hển, thét chói tai, tiếng hò hét vang lên khắp nơi, chỉ có cô lấy tốc độ cùng khí thế của một quả Snitch lao về phí Krum, cũng móc ra son môi của mình!
Vì có được chữ ký mà bản thân mơ ước tha thiết bao lâu nay nên cô kích động đến không ngủ được, nhưng làm một fans hâm mộ trung thực đối với cô vẫn chưa đủ, cô còn gia nhập "Câu lạc bộ truy tinh Krum", một nhóm thiếu nam thiếu nữ mỗi ngày đúng hạn chạy theo bước chân của Krum.
Krum lúc nào có vẻ mặt cực kỳ âm u, bất quá cô cho rằng điều này không ảnh hưởng đến mị lực của anh một chút nào, ngược lại còn vì anh tăng thêm một loại lực hấp dẫn cực kỳ độc đáo.
Chúng ta không dám đứng ở quá gần anh, luôn luôn ở một khoảng cách nhất định vừa cười trộm vừa ngắm anh. Krum tựa hồ đã quá quen với điều đó, không quá để ý.
Đột nhiên có một ngày, Krum xoay người, đi về phía kệ sách mà bọn họ đang ẩn mình. Cô nghĩ, tâm tình của cô và mọi người lúc đó đều giống nhau đi, vừa khẩn trương lại vừa mừng thầm. Đặc biệt là nam sinh đang đứng bên cạnh cô lúc đó, cậu ta cơ hồ thất thanh thét chói tai.
Cô đứng ở phía trước, còn gần gũi với anh như vậy, điều này làn cô quả thực không thở nổi. Khuôn cằm Krum sạch sẽ hữu lực, mũi cao đĩnh bạt, hốc mắt thâm thúy, lông mi nồng đậm… Tất cả sắp làm cô ngất xỉu.
"Cảm ơn sự yêu thích của mọi người. Bất quá ký tên xong, sau này không cần đi theo tôi nữa."
Hoạt động hằng ngày của "Câu lạc bộ truy tinh Krum" cứ như vậy chết non. Cô thương tâm suốt hai tuần, lại không đoán trước được trên đời này còn có rất nhiều chuyện thương tâm hơn nữa.
“Kru, Krum, anh nguyện ý cùng em tham dự Vũ hội Giáng sinh sao…”
“Xin lỗi, tôi đã có bạn nhảy.”
Krum rất kiên quyết mà cự tuyệt, trên mặt còn mang vẻ tươi cười mà trước nay cô chưa từng nhìn thấy, một loại tươi cười xán lạn như ánh mặt trời, phát ra từ nội tâm. Một khắc đó, cô hiểu được âm trầm không phải là mị lực chỉ thuộc về anh mà lúc tươi cười trông anh càng mê người hơn.
“Cư nhiên là Granger! Cái kia Hermione · Granger!”
Chị em tốt của cô Misa · McAdam ( hư cấu ) cũng là một thành viên của câu lạc bộ. Nhìn bộ dạng không thể tin được, ồn ào lớn tiếng của cô ấy, không cần soi gương cô cũng có thể biết được biểu tình trên khuôn mặt mình bây giờ khẳng định tràn đầy khiếp sợ cùng ghen ghét.
Hermione · Granger, vạn sự thông chọc người phiền, tiểu thư sóc chuột, như thế nào mà Krum lại chọn cô ta làm bạn nhảy được?!
Thẳng đến một học kỳ trôi qua, cô mới bình tĩnh lại được, tính, bạn nhảy cũng không có gì ghê gớm, chỉ cần không phải……
"Bồ biết không, một người bạn ở Gryffindor nói với mình rằng Hermione · Granger cùng Krum yêu đương! Thư mà Granger viết cho Krum còn dài hơn so với luận văn của cô ta, độ dài đều nhanh rớt đến trên mặt đất…"
Cái gì?!
Cô hướng về phía Merlin thề, cô vĩnh viễn chán ghét Hermione · Granger!
Sau khi Krum tuyên bố giải nghệ, cô cũng không truy tinh nữa. Tuy rằng cô vẫn rất thích xem thi đấu Quidditch, nhưng không còn trải qua cuộc sống điên cuồng đoạt vé xem như trước đây. Cuộc sống của cô trở nên bình tĩnh hơn rất nhiều.
Nhưng mà… Hôm nay cô lại trở về với cuộc sống dẫn đầu đoạt vé như trước đây.
Cứ việc cô đã là mẹ của hai đứa trẻ, là một người phụ nữ bình thường đang nỗ lực cân bằng giữa công việc và gia đình, một người phụ nữ trung niên 35 tuổi, nhưng khi cô nhìn thấy 38 tuổi Krum tái nhậm chức Tầm thủ, cô phảng phất như đang quay trở về thời kỳ thanh xuân cùng bạn bè điên cuồng, cười vui, cùng nhau tranh chấp hoặc hò hét cho đội bóng mình yêu thích, cùng nhau nhiệt huyết sôi trào…
Không chỉ một mình cô, trên sân thi đấu trận chung kết World Cup Quidditch năm 2014, mọi người lệ nóng doang tròng, đưa mắt nhìn lại khăn quàng cổ màu đỏ tươi của đội Quidditch Quốc gia Bulgaria, tiếng hoan hô dời non lấp biển, tất cả đều đang chúc mừng Bulgaria đoạt giải quán quân…
“Ba ba —— tuyệt nhất ——”
Bé gái ngồi bên trái cô bỗng dưng khí thế ngất trời mà rống ra những lời này, khiến không khí bốn phía đình chỉ lưu động.
Bé gái ước chừng 6 tuổi, vóc dáng nho nhỏ, một đầu tóc dài màu đen, đôi mắt nho đen mở tròn tròn, hai má đỏ bừng giống một trái táo nhỏ. Nếu không phải cô tin tưởng lỗ tai của mình hoàn toàn không xảy ra vấn đề thì cô quả thực không thể tin được con chim cánh cụt nhỏ này lại có thể phát ra thanh âm lớn đến thế.
Nhưng mà Krum cũng không để ý đến ánh mắt kinh ngạc chung quanh, anh cưỡi chổi bay lại đây, bế bé gái kia lên, lại hướng về phía khác lộ ra tươi cười làm cô xuất thần, hoảng hốt không thôi.
Mà người đứng ở phương hướng đó lại là người phụ nữ cô vô cùng quen thuộc… Hermione · Granger.
“Cảm ơn em, em yêu.” Krum nói.
Người phụ nữ tóc nâu trên khán đài cũng lộ ra một nụ cười vô cùng ngọt ngào đáp lại anh.
( The end )
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.