Đồ Âm

Chương 34:

chill

12/02/2024

Còn có, lão bà hôm qua chúng tôi nhìn thấy, khắp mặt là nếp nhăn, mặc dù còn có thể nhận ra dung mạo, nhưng cũng đánh giá phải năm sáu mươi tuổi.

Nếu quả thật là cùng một người, thì vì sao một nữ sinh viên trẻ tuổi, qua một đêm lại biến thành như vậy?

Nghĩ tới điều này, tôi vô cùng cảnh giác. Vội nói cho Tống Long Cơ, nếu như thuận tiện, tốt nhất đuổi đám người mỗi đêm tụ tập trong Chim Quyên lâu đi, nếu không sẽ nguy hiểm tới tính mạng.

Tống Long Cơ nhíu mày, nói nếu đem bọn chúng đuổi đi, chẳng phải sẽ kinh động đến chủ nhân sợi dây chuyền kia sao. Đến lúc đó chỉ sợ hắn thận trọng, không đến Chim Quyên lâu nữa.

Tôi nghĩ, hắn nói cũng đúng, trong nhất thời không biết phải quyết định thế nào.

Sau một hồi bàn bạc, chúng tôi vẫn đi đến quyết định, là tạm thời không đánh rắn động cỏ, tất cả hành động bí mật.

Đã lên kế hoạch xong, chúng tôi liền tách ra. Tôi vừa nghỉ ngơi một lát, không ngờ Tống Long Cơ rất nhanh đã trở lại, thần thái hốt hoảng báo cho chúng tôi, ở Chim Quyên Lâu có người chết.

“Nhanh như vậy?” Tôi giật nảy mình, không nghĩ chuyện lại phiền đến thế. “Đi, đi xem một chút.”

Tống Long Cơ gật đầu. Lên xe một mạch chở chúng tôi tới Chim Quyên lâu. Chắc hẳn do nơi này quỷ khí âm trầm, những chuyện thế này thường xuyên xảy ra, nên cũng không có nhiều người hiếu kỳ.

Chúng tôi theo cảnh sát dẫn đầu, đi tới hiện trường ở lầu ba.

Xa xa đã ngửi thấy mùi máu tanh nồng, khiến mọi người buồn nôn. Tới hiện trường, nhìn thấy sự việc, càng tê cả da đầu. Cả cái phòng, bên trong đều là máu, trên sàn nhà, trên vách tường, thậm chí trên trần nhà cũng có máu vương. Mà trong vũng máu, một cô gái gợi cảm, tóc đỏ, nhìn kỹ không phải chính là cô gái đêm qua chúng tôi gặp hay sao?

Nàng nhìn qua tầm khoảng hai mươi tuổi. Khả năng do hút máu có thể thật sự nuôi dưỡng dung nhan, nên làn da vô cùng mịn màng.

Tống Long Cơ che mũi: “Pháp y đâu, nguyên nhân cái chết là gì?”

Một cảnh sát ngồi xổm bên cạnh đang viết báo cáo đi tới: “Người chết, toàn thân huyết dịch chảy hết tám mươi phần trăm, chủ yếu chảy qua động mạch chủ tứ chi. Qua hiện trường cho thấy, là người chết tự cắt động mạch mình, sau đó điên cuồng uống máu, tới vỡ bụng mà chết.”

Một viên cảnh sát khác cũng đi tới: “Tổ trưởng, chúng tôi thu thập chứng cứ cũng cho thấy nàng là tự sát, mà máu trên trần nhà, là do nàng ngậm trong miệng rồi phun lên.”



“Hoang đường!” Tống Long Cơ giận giữ: “Ngươi đã thấy ai có thể uống máu của mình tới vỡ bụng mà chết chưa?”

Pháp y vội nói: “Hiện trường cũng phát hiện dấu máu của người khác. Có điều cụ thể là ai thì không có cách nào giám định.”

Tống Long Cơ nhìn tôi một cái, tôi cũng bất đắc dĩ lắc đầu cười khổ.

Tuy trực giác nói với tôi, cô gái này khẳng định là chết do dây chuyền xương người gây ra, nhưng nhất thời, tôi cũng không có manh mối gì. Chỉ đến khi ánh mắt của tôi dừng lại ở cổ tay thi thể.

Trên cổ tay của nàng có dấu ấn bị chèn ép, dấu vết rất rõ, có thể là do bị ép thật chặt, cho nên có chút máu ứ đọng.

Tôi liền bảo pháp y tiến hành kiểm tra vết ngấn. Pháp y rất nhanh chóng kết luận: Có thể là đeo tương đối gấp một loại vật phẩm trang sức.

Nàng khi còn sống, chắc hẳn đã đeo dây chuyền xương người, dây chuyền hút nhân khí của nàng, làm sinh ra ảo giác, khiến nàng uống cạn máu của chính mình, tới vỡ bụng.

Mấy người Lý mặt rỗ sắc mặt cũng rất khó coi, lúc tôi vạch vết ngấn trên cổ tay, có lẽ bọn hắn cũng đoán được.

Đương nhiên tôi không thể nói cho pháp y, bởi pháp y tuyệt đối sẽ không tin đây là do một sợi dây chuyền hại người.

Tôi hít một hơi thật sâu, ra hiệu cho Tống Long Cơ đi theo.

Tới một nơi hẻo lánh, tôi liền đem tất cả suy nghĩ nói cho hắn…

Hắn nghe xong liên tiếp thở dài, nói dây chuyền kia thực sự lợi hại như vậy sao? Tôi nói đúng là như thế.

Dù gì đã đến đây, tôi vẫn quyết định đi lên lầu tám, nói không chừng có thể tìm thấy lão bà. Tìm được lão bà, sự liên hệ tới án mạng trong phòng ngủ sinh viên sẽ được sáng tỏ!Dù bây giờ là ban ngày, cũng không có ai dám lên lầu tám.

Nơi này quạnh quẽ vô cùng, gió lạnh thổi xào xạc, tôi đi lên giống như đang bước vào âm tào địa phủ.



Mới đặt chân lên lầu tám, chúng tôi phát hiện trên mặt đất có một vệt máu kéo dài, từ đầu cầu thang, lan dọc theo hành lang. Vệt máu đã khô, hẳn là tối qua do lão bà kìa lúc bò lưu lại.

Nhưng, lại có thêm một vết máu rất tươi mới, tôi ngồi xổm xuống sờ tay, còn ướt. Vết máu này, là hướng lên mái nhà. Tôi nảy ra ý nghĩ, là đối phương chưa dời đi, mà đang ẩn nấp trên mái nhà.

Đây cũng coi như thu hoạch ngoài ý muốn. Tôi lập tức cùng mọi người lên sân thượng. Chim Quyên lâu đã hoang phế lâu dài, mái nhà mọc đầy cỏ dại, còn có nhiều lan can đứt gãy, nếu không cẩn thận có thể ngã xuống dưới.

Tôi thận trọng quan sát bốn phía, rất nhanh, tại một đầu hàng rào, tìm được bóng dáng lão bà. Bà lão yên lặng nằm trên hàng rào, giống như đang ngủ, quần áo rách rưới, toàn thân bốc mùi.

Tư thế bà lão ngủ rất nguy hiểm, chỉ cần thoáng xoay người, liền có thể từ trên lầu ngã xuống. Đây là một tòa nhà tám tầng, nếu ngã xuống, chỉ e là thịt nát xương tan. Đối mặt với một người không rõ sống chết, chúng tôi không dám đi lên đánh thức. Cứ như vậy giằng co trong chốc lát, Lý mặt rỗ bỗng nhiên chỉ vào túi đối phương nói: “Các ngươi nhìn, túi của lão chưa cái gì kia?”

Tôi lập tức nhìn kỹ, ngạc nhiên phát hiện trong túi lão bà thò ra một cái điện thoại di động.

Tống Long Cơ phản ứng nhanh nhất: “Muốn biết bà lão còn sống, hay là thi thể sinh viên đã chết, chúng ta gọi điện vào số sinh viên, chẳng phải xác định được sao?”

Cũng đúng. Tôi liền bảo Tống Long Cơ lấy số điện thoại người chết trong tập hồ sơ ra gọi. Tống Long Cơ rút điện thoại ra, nói rằng điện thoại của hắn không có sóng, bảo tôi gọi thử xem.

Tôi cũng không để ý gì nhiều, khẩn trương bấm số. Tiếng chuông iphone quen thuộc vang lên, từ túi bà lão phát ra, chúng tôi hết thảy đều kinh hãi. Khỏi cần nói, lão bà này chắc hẳn là sinh viên đại học bị chết kia!

Đúng lúc tôi chuẩn bị đi tới đánh thức lão bà, lão lại bị tiếng chuông làm giật mình, trong chớp mắt ngã lăn xuống dưới…

Tôi trừng lớn hai mắt, từ trên nhìn xuống, lão bà đã sớm rơi máu thịt be bét. Tiếng vang lên nặng nề, thu hút sự chú ý của đám cảnh sát dưới lầu ba, nhao nhao chạy đến hướng lên nhìn.

Khi nhìn thấy chúng tôi, ánh mắt họ tràn đầy kinh ngạc, đoán chừng là coi chúng tôi như hung thủ giết người.

Tống Long Cơ vội trấn tĩnh lại, nói với chúng tôi: “Đợi chút nữa nhất định mọi người phải bình tĩnh, cảnh sát tra hỏi điều gì phải cẩn thận trả lời.” Tôi lau mồ hôi trán, khẽ gật đầu.

Nhìn qua xác chết, tôi bất giác tiến tới bên cạnh Tống Long Cơ.

Rất nhanh, những cảnh sát kia đã có mặt ở sân thượng, thở hổn hển, hỏi đã xảy ra chuyện gì.

Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net

truyện Đam Mỹ
truyện sắc

Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.

truyện bách hợp

Nhận xét của độc giả về truyện Đồ Âm

Số ký tự: 0

    Bình luận Facebook