Đồ Đằng

Chương 70: Đêm trăng tròn (2)

Du Tạc Bao Tử

17/04/2013



Mới đầu, Sorent đích xác quay đầu sang trái, cũng thuận thế tránh Giang Nam ở bên phải người hắn!

Nhưng đúng lúc Giang Nam tung vôi thì đầu Sorent… không ngờ còn đang tiếp tục vặn sang trái!

50 độ!

90 độ!

180 độ!

Cuối cùng, đầu hắn không ngờ vặn được 270 độ! Chẳng những né được bụi vôi, còn lấy góc độ cực độ không thể tin nổi này, một lần nữa mặt đối mặt với Giang Nam!

Sói ngoảnh ưng dò!

Chỉ có động vật như lang và diều hâu, mới có thể làm ra động tác quay đầu trên 180 độ!

Mả cha nó, Sorent không hề tín ngưỡng Lang. Hắn, hắn sao có thể thực hiện động tác đặc trưng của Lang Đồ Đằng – Lang Cố!?

Trong lòng Giang Nam bốc lên lớp lớp nghi vấn, nhưng trên Đồ Đằng lôi đài, sinh tử chỉ trong một ý niệm!

Ngay khi Giang Nam kinh ngạc, Sorent chẳng những vặn đầu, còn đột ngột há miệng, phun ra một luồng khí xoáy đậm mùi thú!

Luồng khí xoáy này hệt như một máy xay thịt cỡ lớn, yên lặng chờ Giang Nam từ không trung rớt xuống…

Hệt như chiêu nọ của Victor – Hồi Toàn Đao!

Được rồi, được rồi, chỉ có thể liều!

Giang Nam không kịp cân nhắc quá lâu, hắn đang ở giữa không trung, nếu không giết địch thì mình sẽ bị cắn thành thịt xay! Mắt thấy mình sắp rơi vào trong máy xay thịt, Giang Nam tránh cũng không thể tránh, nương theo quán tính đang xoay của thân thể, hắn liều mạng lật mình bổ nhào một cái, chủ động chui vào máy xay thịt!

Mà song song lúc lật người bổ nhào, hai tay Giang Nam cũng xoay tròn, mô phỏng theo ‘Đại Phong Xa’ của Hank, trong nháy mắt đã đề cao tốc độ xoay đến cực hạn, dường như không phải chong chóng mà là một chiếc máy xay thịt khác!

Phụt! Phụt! Phụt!

Hai cỗ máy xay thịt đâm vào nhau, cuộc va đụng giữa cơ nhục và khí xoáy, trên lôi đài số 1 vang lên tiếng cơ nhục đụng chạm vặn vẹo.

oOo

- Không đúng, không đúng, các ngươi hãy nghe thanh âm này!

Bên ngoài lôi đài số 1, một quan sát viên của Xúc tiến hội kinh ngạc nghểnh tai.

- Sao thế? Thanh âm này rất dữ dội mà, xem ra Giáo Sư và Sorent đang đánh rất đã đời đấy!

- Đã đời cái cứt! Ngươi hãy thử nghe thanh âm này đi! –Quan sát viên nhíu mày nói:

- Chỉ có quyết đấu cứng đối cứng mới có thể sinh ra tiếng cơ nhục đập nện mạnh liệt như vậy! Nhưng Sorent là gì, hắn là Thực Nhân Hoa Đồ Đằng! Sorent quyết đấu luôn luôn đều là quỷ dị khó lường, vô thanh vô tức nuốt sống người. Hắn, hắn sao có thể đánh ra loại thanh âm này?

- Điều này… Khả năng là Giáo Sư chiếm thượng phong, ép Sorent cận chiến thì sao?

- Có lẽ vậy, nhưng…

Quan sát viên liên tục lắc đầu, hắn còn có thời gian hoài nghi trận đấu này có chút không đúng, nhưng Giang Nam ngay cả thời gian hoài nghi đều đã không còn rồi.

Kiếp trước, trong tiểu thuyết vũ hiệp luôn nói, vị đại hiệp nào đó chuyển tâm niệm cực nhanh trong quyết đấu, xuất một chiêu, có thể xuất một trăm hậu chiêu!

Nhưng Giang Nam muốn nói, những gì nó nói thuần túy là lời xằng bậy vớ vẩn!

Sau khi máy xay thịt đụng nhau, thân ảnh hai người xoắn xít một chỗ, từng chiêu nhanh như chớp, Giang Nam căn bổn không có thời gian để suy nghĩ hậu chiêu, càng không có thời gian để hoài nghi! Một chiêu một thức của hắn hoàn toàn là dựa vào bản năng để nghênh chiến, động tác đã nhanh đến mức khiến tư duy mình đều không theo kịp.

Dần dần, thời gian đã trôi qua đến 9 giờ 45 phút tối, vì để Đồ Đằng sĩ có thể tiện phi hành nên màn che ở lôi đài số 1 không hề che hết khoảng không lôi đài, ánh trăng ba màu cũng reo rắc lên thân hai người.

ở Đại Lục Nguyên Chi, vào mỗi ngày đầu và cuối tháng, là thời điểm ba mặt trăng tròn cùng lúc!

Hôm nay là đêm năm mới, ba mặt trăng đương nhiên đều là trăng tròn!



Mà dưới sự chiếu rọi của trăng tròn, lực chiến đấu của Sorent càng lúc càng mạnh, sau 20 chiêu, hắn không ngờ đánh cho Giang Nam không còn chút lực chống đỡ nào!

- Ngao~~~!

Sorent phát ra một tiếng tru quỷ dị, sau một chiêu ép Giang Nam đến góc chết lôi đài, hắn rất hưng phấn nói:

- Giáo Sư! Đây chính là cái giá ngươi vũ nhục ta!

Nói xong, đầu hắn xuyên qua sự che chở của tầng tầng Tiên hoa, một chiếc đầu lang cực lớn cắn xé về phía Giang Nam ở góc chết!

Hãy trả giá đi!

Giang Nam cũng nóng máu, vẫn dựa vào bản năng, một chiêu ‘Minh Bộ’ đột nhiên sử ra, trong nháy mắt đi tới sau lưng Sorent!

Cùng lúc đó là một chiêu ‘Bạch Cốt Độc Nhận’. ‘Phụt’ một tiếng, đâm xuyên trái tim Sorent từ đằng sau lưng!

Hắn một mực không sử dụng Tử Linh bí pháp, chính là chờ đợi một cơ hội tập kích bất ngờ như vậy!

Tí tách!

Tí tách!

Tí tách!

Tiếng rít gào của Sorent đã im bặt, gã ngơ ngác cúi đầu, chỉ thấy một ngọn cốt thứ sắc bén đã đâm xuyên ngực mình, ngay chỗ trái tim, máu tươi đỏ sẫm chảy lênh láng…

Cuối cùng đã kết thúc!

Giang Nam chậm chạp thở ra một hơi, Quỷ Quyết tiêu hao kịch liệt, khiến hắn có chút đầu váng mắt hoa, nhưng ngay sau đó, hắn bỗng thấy rõ, trong Tiên hoa lại là mọt đầu sói thật lớn!

Đầu sói này sao quen thế nhỉ…

- Victor!?

Giang Nam kinh hô.

Đáng chết, không ngờ lại là Victor – con trai duy nhất của Lang Vương núi Renny!?

oOo

Nửa cuộc sống trước của Victor, chính là một chiếc cúp vàng!

Sau khi trận chiến Phi Tuyết kết thúc, Sorent đi tìm Victor bị rơi xuống núi.

Lúc ấy Victor đang muốn trở lại đỉnh núi, giết Giáo Sư báo thù rửa hận.

- Lão đệ Victor thân ái, ngươi còn muốn quay lại đối phó Giáo Sư ư?

Sorent ngăn cản Victor:

- À, không, không, thân là bằng hữu của ngươi, ta rất tiếc buộc phải nói cho ngươi biết, cuộc quyết đấu của Giáo Sư đã kết thúc, hắn đã rời khỏi núi Longinus rồi…

- Cho dù hắn chui nhủi vào Đại Lưu Hà, thì Lang cũng tuyệt không buông tha hắn! –Victor nộ khí không giảm:

- Nói, Giáo Sư đi đâu rồi?

- Ta cũng không biết nữa, hơn nữa cho dù ta biết, thân là bằng hữu duy nhất của ngươi ở thành Thái Dương, ta cũng tuyệt sẽ không nói cho ngươi!

Hệt như một người bạn đối xử chân thành, Sorent thành khẩn nói:

- Victor lão đệ, ta kiến nghị ngươi hay hơn hết là quên Giáo Sư đi. Giáo Sư bây giờ đã không phải ngươi có thể đối phó rồi… Chớ nóng, ngươi nghe ta nói đã, ngươi muốn Giáo Sư rửa nhục, không ngoài hai biện pháp: ám sát và quyết đấu công khai! Nhưng ngươi nghĩ thử coi, Giáo Sư đã liên hợp với Tadrik, ngươi muốn ám sát Giáo Sư dưới sự che chở của quan lớn đế quốc, không sợ dẫn tới sự trả thù của chính phủ đế quốc ư?

- Ta có thể công khai khiêu chiến hắn!

- Ồ, không, điều này càng không thể! Lão đệ, Giáo Sư đã đồng hạng đệ nhất cường giả thành Thái Dương rồi, trước khi ta quyết trận sinh tử, hắn không thể tiếp nhận sự khiêu chiến của ngươi.

Sorent ‘trong lúc vô ý’ đã tiết lộ tin tức quyết đấu, không ngoài dự liệu, Victor quả nhiên kinh ngạc gào lên:

- Quyết đấu? Khi nào quyết đấu!?



- Đêm năm mới! –Sorent cười cười, còn tặng thêm một câu:

- Đêm trăng tròn!

Đêm trăng tròn!

Ba mặt trăng tròn cùng lúc, sức chiến đấu của Lang nhân cũng sẽ tăng lên mấy lần, tuyệt đối có thực lực khiêu chiến bất cứ kẻ nào trong thành Thái Dương!

Muốn giết Giáo Sư rửa nhục, đêm năm mới chính là một cơ hội tốt nhất!

Nhưng…

Cơ hội khiêu chiến Giáo Sư vào đêm trăng tròn đã bị Sorent chiếm mất!

Ôi, nếu mình có thể thay thế Sorent xuất hiện, vậy thì tốt quá rồi…

Ý nghĩ của Victor hoàn toàn nằm trong khống chế của Sorent!

Ngay trước giờ Julian vào thành, Sorent một lần nữa tìm đến Victor, lần này, hắn bận Tiên hoa chiến giáp che kín toàn thân:

- Ta sắp quyết trận sinh tử với Giáo Sư, Victor, bằng hữu của ta, uống chén rượu, tăng sĩ khí cho ta, thế nào?

Vài chục chén rượu xuống bụng, Sorent uống say bí tỉ, chỉ vào Tiên hoa chiến giáp của mình, nói như đùa:

- Nhìn thấy không, đây chính là Tiên hoa chiến giáp của ta, bính khí đứng thứ 936 trên Binh khí phổ toàn đại lục… Chà, Tiên hoa chiến giáp này nhiều hữu ích lắm đấy… Ách, có điều nó vẫn còn có một chỗ xấu: Nếu có người mặc nó gây chuyện phi pháp, hoặc giả mạo ta làm chuyện xấu gì đó… Ha ha, ta đúng là nhảy vào Đại Lưu Hà cũng rửa không sạch!

Tiên hoa chiến giáp!?

Giả mạo!?

Victor động tâm, nhìn lại, Sorent đã ‘say’ mê mệt rồi!

Cơ hội tốt!

Tim đập như điên, Victor rốt cuộc đã không khắc chế nổi tâm tình tự tay rửa nhục. Do đó, gã trói chặt Sorent, dỡ Tiên hoa chiến giáp xuống, giả mạo Sorent rời khỏi quán rượu!

- Giáo Sư, đừng để ta thất vọng nhé! Hãy giết chết Victor đi…

Sau khi Victor đi khỏi, Sorent trần truồng mở đôi mắt lờ đờ, cười rất thoải mái:

- Ngộ sát con trai duy nhất của Lang vương núi Renny. Chà chà, Giáo Sư, Welen… Các ngươi hãy đón chờ cơn thịnh nộ của mười vạn Lang tộc đi!

Để Giáo Sư giết chết Victor, đây chính là kế hoạch của Sorent!

oOo

Tí tách, tí tách.

Trong đấu trường, máu tươi còn đang chảy xối xả, Victor ngoái đầu liếc Giang Nam một cái, ánh mắt gã là không cam tâm như vậy, khó có thể tin như thế…

Sau đó ánh mắt hắn đọng lại!

Victor, chết không nhắm mắt!

Hả?????

Huynh đệ, ngươi sao đã chết rồi!?

Giang Nam khóc không ra nước mắt, hắn không biết kế hoạch của Sorent, nhưng hắn biết, Victor là con trai duy nhất của Lang vương Sophus, là người kế thừa duy nhất của núi Renny!

Victor chết, mười vạn Lang tộc núi Renny nhất định sẽ nổi điên!

Mả cha nó!

Giang Nam hung ác nhổ một bãi nước bọt, sau đó hắn lay lay thi thể Victor, nổi khùng nói:

- Victor, tên óc heo nhà ngươi! Được rồi, được rồi, ngươi đã chết… Huynh đệ ta không muốn bị mười vạn Lang tộc truy sát, thế nên chỉ có thể xuất tuyệt chiêu thôi! Đừng trách huynh đệ ta không nghĩa khí. Muốn trách thì trách tên khốn nạn đã cho ngươi mượn Tiên hoa chiến giáp!

Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net

truyện Đam Mỹ
truyện sắc

Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.

truyện bách hợp

Nhận xét của độc giả về truyện Đồ Đằng

Số ký tự: 0

    Bình luận Facebook