Đồ Đằng

Chương 33: Giáo Sư phải chết

Du Tạc Bao Tử

17/04/2013



Nhưng nàng lập tức nghĩ đến lời Victor vừa nói: cha Victor sắp tới thành Thái Dương, vào lúc này giết chết Victor chỉ có thể rước tới phiền phức cực lớn.

Vì vậy Welen chữa lại:

-Ai nói lão nương muốn giết hắn!? Ngươi giúp ta quẳng hắn ra ngoài, quẳng càng xa càng tốt, tốt nhất khiến hắn vĩnh viễn không thể quay lại!

Giang Nam bỗng cảm thấy một sự thoải mái từ đầu đến chân:

-Được rồi, như ngài mong muốn!

Hắn vác Victor lên, nhưng vào lúc này thì:

-Tiểu thư, tiểu thư!

Đám tay sai của nông trường Wester đau như ruột gan đứt thành từng khúc xông vào, đôi mắt họ đầy máu, bàn tay cầm vũ khí gồ gân xanh, cứ hệt như một bầy hổ phát điên.

Ba ngày trước, Welen đuổi đám quản sự và tay sai ra khỏi nông trường, nhưng hộ không hề đi xa, họ không yên lòng vì an toàn của Welen, vẫn luôn phái người ở bên ngoài thăm dò tin tức của Welen.

Vừa rồi, quản sự thăm dò tin tức đã trông thấy tình huống Victor cầu hôn, hắn cũng trông thấy nửa khoảng thời gian ‘chòm sao Song Tử’ ám sát.

Sau đó hắn làm ra một lựa chọn sáng suốt nhất.

Quản sự một mặt cầu mong Victor có thể ngăn cản một hồi, một mặt dùng tốc độ nhanh nhất triệu tập tất cả tay sai lại, sau đó hắn dẫn mọi người cùng nhau xông vào trong sân.

-tiểu thư Welen, xem ra nơi đây đã không cần ta nữa rồi.

Giang Nam không muốn gặp mặt với đám người thường xuyên đánh mắng mình, hắn vác Victor, rời khỏi sân từ một hướng khác:

-Muốn liên hệ với ta, phóng hai quả pháo tín hiệu một đỏ một tím lên, ta sẽ lập tức chạy tới.

Lão quản sự ngóng theo bóng lưng Giang Nam:

-Tiểu thư, kẻ này là…

Welen nhìn theo bóng lưng Giang Nam hơi có chút thất thần, nàng tự giễu cười cười:

-Hắn à? Một tên ti tiện tự xưng ‘Giáo Sư’.

-Giáo Sư… cường giả thứ tư thành Thái Dương!?

Đám quản sự bỗng thừ ra.

Chờ khi Welen nói qua chuyện vừa rồi một lần, bọn họ mặt mày hớn hở:

-Tiểu thư, mặc kệ Giáo Sư có mưu đồ gì, nông trường chúng ta cũng được cứu rồi!

-Đúng vậy, cường giả đứng thứ tư thành Thái Dương gia nhập chúng ta, kệ con mẹ nó có mưu đồ gì, chỉ cần hắn đồng ý liều mạng chiến đấu cho chúng ta thì… chúng ta, chúng ta, chẳng sợ bất kỳ con mẹ thằng nào!

-Đừng cao hứng quá sớm! –Sắc mặt lão quản sự vô cùng bình tĩnh:

-Giáo Sư tuy đã gia nhập chúng ta, tạm thời khiến kẻ địch có điều kiêng kị. Nhưng hãy nhớ kỹ rằng, Giáo Sư chỉ là cường giả thứ tư, mà kẻ địch của chúng ta… là Sorent!

Sorent…



Mọi người bỗng nhiên đều trầm mặc.

Lão quản sự cũng cảm thấy lời mình hơi nặng:

-Được rồi! Bây giờ không phải lúc mặt ủ mày ê. Mặc kệ thế nào, chúng ta lần nữa đã có được sự che chở của thập đại cường giả, cũng lần nữa có được vốn liếng đàm phán với Susan!

Hắn hơi cúi mặt về phía Welen. vẻ mặt đầy khí phách:

-Tiểu thư, Lola đã về nhà đi lấy bản đồ, nhưng tình hình hiện tại đã biến chuyển, chúng ta… còn cần thiết phải cắt nhường núi Longinus không!?

-Cắt cái cứt! –Welen tính toán thời gian.

-Lola đi lấy bản đồ cũng sắp trở về rồi. Chờ nàng trở lại, lão nương sẽ lấy bản đồ tìm Susan đàm phán, ta quả muốn xem xem. Con ti tiện Susan này còn dám nuốt trọn núi Longinus của ta hay không!

Đám quản sự đều cất tiếng cười ầm ĩ.

Lần nữa có thập đại cường giả khiến họ cảm thấy một cỗ vui sướng phát ra từ sâu trong nội tâm.

Mà ngay trên một tháp nước không xa…

Sorent cũng cười:

-Chậc chậc, có Giáo Sư làm chỗ dựa, Welen không định giao núi Longinus ra rồi.

oOo

Khi lập kế hoạch trong phòng hội nghị, phu nhân Susan yêu cầu Sorent giám sát chặt chẽ nhất cử nhất động của gia tộc Sheffied, cho nên Sorent vẫn luôn âm thầm giám sát ‘chòm sao Song Tử’.

Hắn đã thấy toàn bộ quá trình ‘chòm sao Song Tử’ ám sát Welen.

Nhưng buộc phải nói rõ ra là: Sorent dù sao cũng ở trên tháp nước xa hơn vài chục thước, hắn không hề nghe rõ Welen nói những gì, hắn chỉ căn cứ vào cử động của Welen suy đoán ra chân tướng sự việc thôi.

Mặt khác, ‘chòm sao Song tử’ trước lúc ám sát cũng ở xa hơn chục thước, họ cũng không nghe rõ cuộc đối thoại trong sân.

Vì vậy…

Sorent và ‘chòm sao Song Tử’ đều vẫn chưa biết một tin tức hết sức quan trọng: Lang Vương núi Renny, Sophus sắp giá lâm thành Thái Dương!

Bên người Sorent còn có một bóng đen tương tự cũng gầy ốm, hai tay to dài đi theo.

-Không ngờ Giáo Sư lại có thể nương nhờ vào nông trường Wester. Ài, kế hoạch một tiễn hai chim của phu nhân thời thời không thực hiện được rồi!

Bóng đen này là cao thủ của nông trường Susan, cũng là trợ thủ bên người Sorent, giọng điệu hắn bỗng trở nên ấp úng:

-Sorent các hạ, vừa rồi ngài… Ngài vì sao không giết Giáo Sư?

-Giáo Sư đã nương nhờ vào nông trường Wester, là tử địch của chúng ta. Hắn vác Victor rời đi, ngài hoàn toàn có thể chặn giết hắn trên đường mà. Nhưng ngài, ngài vì sao bỏ qua cơ hội này?

Sorent xỉa móng tay, hời hợt nói:

-Giáo Sư đã không còn đường sống vài ngày nữa rồi, ta có cần thiết phải chặn giết một địch nhân định trước ắt phải chết không nhỉ?

Giáo Sư ắt phải chết!?



Tên trợ thủ ngơ ngác.

-Vẫn chưa hiểu sao? –Sorent chịu thua lắc đầu:

-Không rõ thì hãy đi theo ta, ta dẫn ngươi đi xem một vở kịch hay, xem xong ngươi sẽ hiểu.

Trong bóng đêm, trong sân Welen vang lên tiếng hoan hô như sấm dậy, nhưng Sorent lại hệt như một con độc xà quỷ mị, hắn dưới sự che đậy của đêm tối lặng lẽ rời khỏi thành Thái Dương.

Hắn đi vào trong một sơn cốc bên ngoài thành.

Tận cùng sơn cốc xây dựng một căn nhà gỗ nhỏ.

Mà ‘chòm sao Song Tử’ đang quỳ gối trước của nhà gỗ!

Lúc này Luzi đang giảng giải quá trình ám sát, dáng vẻ hắn đầy gượng gạo:

-Trưởng lão Meilin, trưởng lão Gibson, thuộc hạ vô năng! Giáo Sư đột nhiên xuất hiện cứu Welen. Chúng tôi, chúng tôi không phải đối thủ của Giáo Sư, xin ngài hãy trách phạt!

Meilin, Gibson chính là thứ hai và thứ ba trên Đồ Đằng Phổ thành Thái Dương, một khi liên thủ lại thì đến ngay cả Sorent cũng không dám khinh địch.

Trong căn nhà gỗ truyền ra một thanh âm như có như không:

-Tội không phải do chiến đấu, đứng dậy đi!

Một nữ trung niên đẩy cửa gỗ ra, nàng bận một váy dài thuần màu trắng, một mái tóc dài màu bạc nhạt.

Nữ nhân này chính là Meilin trong ‘Phong’, nàng ngó qua Luke liệt người:

-Giáo Sư tạo ra thương hại này cho Luke, mất thời gian bao lâu?

Luzi hơi đỏ mặt:

-Điều này… trưởng lão Meilin, tôi lúc ấy bị Giáo Sư đánh văng xuống đất nên không, không hề thấy rõ.

Mà Luke đã đau đớn nói không ra lời, hắn miễn cưỡng há mồm:

-Trưởng lão, tôi cũng không nói chính xác được, nhưng tuyệt đối không vượt qua hai ba giây.

-Hai, ba giây? Gibson, ngươi nghe thấy chưa? Hai ba giây, Giáo Sư liền phế bỏ Luke!

-Ta đương nhiên nghe thấy rồi, kỹ xảo chiến đấu, tiết tất tấn công không gì sánh bằng, Giáo Sư là một đối thủ tốt!

Một tráng hán trung niên cục mịch xông ra:

-Meilin, chúng ta đã ẩn nấp ở đây hai năm, ngứa tay khó chịu rồi. Đối thủ tốt khó có được như Giáo Sư, ngươi ở lại đây để ta đi giết hắn!

Tráng hán này chính là Gibson. Hắn cho rằng Giáo Sư chỉ là một Hạ Phẩm Đồ Đằng Sĩ, muốn giết Giáo Sư thì một mình hắn cũng đã đủ rồi.

Chẳng ngờ Meilin lại mỉm cười:

-Hay là chúng ta cùng đi đi, tuy Giáo Sư không đáng để chúng ta liên thủ nhưng địch thủ khó gặp, chúng ta có thể thử qua chiêu thức mới của chúng ta lên người Giáo Sư!

Chiêu thức mới!? Luzi mừng rỡ ngẩng đầu:

-Hai vị trưởng lão, chiêu thức mới của các người đã tu luyện thành công rồi chăng?

Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net

truyện trọng sinh
truyện sắc

Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.

ngôn tình sắc

Nhận xét của độc giả về truyện Đồ Đằng

Số ký tự: 0

    Bình luận Facebook