Đồ Đằng

Chương 23: Khinh người quá đáng

Du Tạc Bao Tử

17/04/2013



Sorent sao lại đến đây?

Khi Welen và Victor quyết đấu Sorent vẫn luôn ở trường đấu trợ uy cho Victor. Hiện giờ Victor cũng đang hôn mê bị thương nhẹ, vậy theo lý mà nói Sorent lúc này hẳn phải đang giúp đỡ săn sóc Victor mới đúng.

- Sorent các hạ, tiểu thư nhà tôi đang bị thương trong người, không tiện tiếp khách. Có lời gì ngài có thể nói với tôi. Vâng… là thương thế của thiếu gia Victor xuất hiện biến hóa sao?

Lão quản gia vừa giáo huấn Lola tới nghênh tiếp, y còn đang lo lắng: chỉ e thương thế Victor nặng thêm nên Sorent thay bạn tới báo thù.

- Thiếu gia Victor rất khỏe, qua một hai giờ nữa là hắn có thể tỉnh lại rồi.

Nghe đến câu này, lão quản sự thở phào nhẹ nhõm:

- Vậy ngài tới đây là…

- Ta tới mời tiểu thư Welen.

Sorent phủi phủi vạt áo:

- Chủ nông trường nhà ta – phu nhân Susan sắp giá lâm thành Thái Dương, tiểu thư Welen thân là thành viên ‘hiệp hội hoan nghênh Julian’. Về tình về lý thì… chậc chậc, xin mời tiểu thư Welen bây giờ theo ta đi một chuyến, tới hoan nghênh chủ nông trường nhà ta!

Cái gì!?

Sắc mặt lão quản sự nhất thời xanh mét, vài tên tay sai trung thành tận tâm lại xoay hông rút kiếm, chuẩn bị liều chết một trận!

Hoan nghênh phu nhân Susan, lời này nói thì thật dễ nghe nhưng tình hình hiện tại của Welen là thế nào chứ?

Bụng Welen bị vuốt sói đâm xuyên, còn chưa thoát khỏi giai đoạn nguy hiểm. Lúc này mà Sorent ép Welen đi hoan nghênh phu nhân Susan thì căn bản là muốn giày vò Welen đến chết mà!

Lola cũng nắm chặt tay:

- Sorent các hạ, ngài ngài… Quá ức hiếp người rồi!

- Tiểu cô nương, lời nói không thể nói linh tinh, Sorent ta thân là đệ nhất cường giả trên Đồ Đằng Phổ thành Thái Dương, chưa từng nhân lúc người ta cháy nhà mà hôi của, ỷ thế hiếp người. Ta chỉ đang làm việc dựa theo quy củ thôi.

Sorent hời hợt liếc qua Lola:

- Phu nhân Susan nhà ta là hội trưởng của ‘hiệp hội hoan nghênh Julian’, có quyền ra lệnh cho Welen làm bất cứ chuyện gì. Phu nhân giá lâm, chẳng nhẽ tiểu thư Welen không thể khắc phục một vài khó khăn nho nhỏ tự mình đi một chuyến ư? Hay là… Các ngươi vốn dĩ không thèm đặt phu nhân nhà ta vào trong mắt?

Nói xong, Sorent bước lên một bước, cánh tay phải nhỏ dài vắt ngang ngực.

Sau đó trên cánh tay vươn ra một đóa hoa tươi màu đỏ tím kiều diễm. Đóa hoa này tuy xinh xắn nhưng trong nhụy hoa lại mọc ra hai hàm răng nanh nhọn hoắt, bung ra cụp lại, hệt như muốn lựa người mà đớp!

Ý của Sorent rất rõ ràng: nếu Welen bây giờ không đi theo hắn một chuyến, hắn sẽ chẳng ngại ngần dùng vũ lực để mời!

- Sorent, lão tử đánh không lại người nhưng thủ hạ của tiểu thư không ai khiếp nhược sợ chết!

Một tay sai sục sôi căm phẫn vung kiếm xông tới.

Sorent mỉm cười, mở miệng khẽ thốt ra năm chữ:

- Bảo bối, ăn cơm thôi.



Năm chữ này hệt như chất chứa một loại tiết tấu cổ quái: chữ đầu tiên ra khỏi miệng, Thực Nhân Hoa trên cánh tay Sorent trồi lên; chữ thứ hai, Thực Nhân Hoa đột ngột trương phình lên, đi tới đỉnh đầu tên tay sai; chữ thứ ba, Thực Nhân Hoa há hàm răng nanh… Khi chữ thứ năm vừa dứt thì tên tay sai đã bị cắn thành từng mảnh nhỏ, biến mất trong cánh tay Sorent!

- Chậc chậc…

Sorent như thể vừa mới được ăn no nê, liếm liếm môi:

- Mùi vị thật không tệ, lũ nhãi nhép của nông trường Wester, bây giờ… ta có thể dẫn tiểu thư Welen đi chưa?

- Sorent, lão tử liều với ngươi! –Hơn chục tay sai còn lại cũng xông lên.

- Tất cả đều dừng tay cho ta!

Lão quản sự đột nhiên quát lớn một tiếng, hắn nhìn chòng chọc Sorent, cực kỳ không cam lòng nắm chặt tay:

- Bảo các y sư tạm ngưng cấp cứu, Roddy, chuẩn bị xe ngựa, chúng ta…Mời tiểu thư Welen đi theo Sorent các hạ một chuyến!

- Quản gia đại nhân!

Đám người Lola kinh ngạc nhìn lão quản sự.

Khóe miệng lão quản sự đang run rẩy, lệ quang lưng tròng ở khóe mắt, suýt chút nữa sắp òa khóc.

Y đã đoán được mục đích của Sorent: nông trường Susan muốn thừa dịp Welen trọng thương hành chết Welen, thừa cơ thâu tóm nông trường Wester.

Nhưng đoán được rồi thì sao chứ, cho dù bây giờ đám tay sai liều mạng xông lên thì Sorent vẫn có thể giết sạch họ như trước rồi công khai dẫn Welen đi.

Như vậy chi bằng tạm nhân nhượng để cầu toàn, giữ lại tính mệnh người trong nhà để chiếu cố Welen.

- Chưa nghe thấy lời ta sao? Tiểu thư Welen không ở đây, ta chính là thủ lĩnh của các ngươi, hãy đi làm theo lời ta nói. Ngay lập tức!

Quản sự khác cũng thông hiểu ý nghĩ của lão quản sự, bất đắc dĩ bắt đầu hành động.

Một giọt nước tràn ly… Không có sự che chở của thập đại cường giả, đám người mình đã trầm luân đến mức ai cũng có thể khi dễ, heo chó cũng không bằng.

Thập đại cường giả…

Nếu bây giờ trong nông trường có thể xuất hiện thập đại cường giả thì phải tốt đến nhường a!

oOo

Quán rượu Senya cách phía bắc đấu trường 1km, nếu bình thường đi xe ngựa thì mất khoảng năm phút là có thể tới chỗ này.

Nhưng dưới sự cố ý kéo dài thời gian của Sorent, Giang Nam chạy xe ngựa ngót nghét hai mươi phút mới đi tới quán rượu xa hoa nhất thành Thái Dương này!

Welen đang hôn mê cũng tròng trành nghiêng ngả trên xe hai mươi phút.

- Hây~~

Giang Nam dừng xe ngựa trước cửa quán rượu, một mặt chờ Sorent phân phó bước tiếp theo, một mặt thừa cơ quan sát tình hình quán rượu.

Hội trưởng Susan sắp giá lâm, trước cửa quán rượu sớm đã giăng đèn kết hoa, một tấm thảm đỏ rộng hai mét trải một mạch hơn năm mươi mét từ cửa lớn quán rượu đến tận ngã rẽ con đường.

Ngoài ra, hai đội tay sai tinh nhuệ chia nhau đứng ở hai bên đường, trước cửa chính quán rượu gác một tấm bảng, trên viết: “Cung nghênh hội trưởng Susan giá lâm”. Mà phía dưới tấm bảng hơn chục đại diện cho các phương thế lực chạy đến trước tiên đang châu đầu ghé tai, chờ hoan nghênh phu nhân Susan.



Lúc này, một nữ đại diện thân với Welen đến nghênh đón, nàng ngạc nhiên nói:

- Roddy, Welen tỷ tỷ hiện giờ đang bị thương trong người cần nghỉ ngơi, các ngươi sao lại…

- Đúng, Welen cần nghỉ ngơi. Nhưng quỷ củ là quỷ củ!

Giang Nam vừa định trả lời thì nghe thấy Sorent ở bên cạnh cười nói:

- Ta cũng muốn cho tiểu thư Welen nghỉ ngơi nhưng phu nhân Susan là hội trưởng hội hoan nghênh, là thủ lĩnh lâm thời của các thế lực lớn thành Thái Dương. Phu nhân giá lâm, cho dù Welen thân thể không khỏe cũng buộc phải có mặt nghênh tiếp. Đây chính là quy củ, quy củ của nông trường Susan chúng ta, cô… Có ý kiến sao?

- Sorent, tôi…

Nữ đại diện đang muốn nói ‘Tôi đương nhiên có ý kiến!’ thì bỗng có người khẽ níu góc áo nàng, thấp giọng nói:

- Bớt tranh cãi đi. Đây là Sorent thừa cơ bức tử Welen, ai dám ra mặt giúp Welen lúc này thì kết cục của kẻ ấy chỉ e so với Welen còn thảm hơn đấy!

Nghe thấy câu này, nữ đại diện phẫn uất trừng mắt Sorent, sửa lời:

- Tôi đương nhiên không có ý kiến, anh là đệ nhất cường giả thành Thái Dương, muốn làm gì thì làm thế ấy là được rồi.

- Ôi chao, xem cô nói kìa, nghe ra sao giống như là ta đang ỷ thế hiếp người vậy?

Sorent phe phẩy ngón tay, sau đó giương hai tay về phía mọi người:

- Chư vị, nếu các người đều không phản đối Welen có mặt, vậy thì các đại diện hoan nghênh phu nhân Susan đều đã tề tựu. Bây giờ xin mời chư vị xếp hàng hai bên, chờ phu nhân giá lâm.

Đại diện các nơi đều đứng ở hai bên tấm thảm đỏ.

Thời gian trôi qua từng phút từng giây… Đột nhiên, Victor từ trong quán rượu xông ra.

Dáng vẻ hắn vô cùng thảm hại: Ngực bó vải băng ngấm máu, sắc mặt trắng bệch, tóc tai bù xù. Song, giữa trán hắn thế nhưng vẫn lộ ra một cỗ ngạo khí chỉ Lang tộc đặc hữu!

Sorent vội vã nghênh đón:

- Ôi chao, lão đệ Victor ngươi đã tỉnh rồi à? Chậm thôi, chậm thôi ta biết ngươi nóng lòng hoan nghênh phu nhân nhà ta. Nhưng thương thế của ngươi còn rất nghiêm trọng, cần nghỉ ngơi nhiều.

- Ai nói ta tới hoan nghênh Susan?

Câu nói của Victor làm Sorent nín lặng không nói lên lời. Hắn ngạo nghễ cười:

- Ta tới đây là vì chờ ‘bảng thứ hạng thập đại cường giả’ kỳ mới nhất!

Sorent kinh ngạc nói:

- Lão đệ Victor, theo thông lệ thì bảng thứ hạng khả năng phải ngày mai mới có thể đưa ra, ngươi tốt hơn hết là…

- Ai nói là chập tối ngày mai? –Victor hưng phấn ngẩng đầu, phát ra một tiếng sói tru:

- Ta lấy danh nghĩa cha ta yêu cầu trường đấu, một khi ta chiến thắng Welen thì trước đêm nay ta phải được nhìn thấy bảng thứ hạng thập đại cường giả kỳ mới nhất… Hừ, trong vòng nửa giờ, bảng thứ hạng thập đại cường giả nhất định sẽ được đưa tới trước mặt ta!

Nửa giờ? Còn có nửa giờ, ‘bảng thứ hạng thập đại cường giả’ kỳ mới nhất sẽ xuất hiện?!

Bầy người loáng thoáng xôn xao!

Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net

truyện Đam Mỹ
truyện ngôn tình

Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.

truyện bách hợp

Nhận xét của độc giả về truyện Đồ Đằng

Số ký tự: 0

    Bình luận Facebook