Chương 40: Lợi thế liên miên
Du Tạc Bao Tử
17/04/2013
Con mụ!?
Kiểu xưng hô phun ra từ miệng Giáo Sư này đã dọa Welen chết lặng người.
May thay, Welen và Giáo Sư chỉ gặp qua hai lần, còn tưởng đây chính là bản tính của Giáo Sư. Mà trong nháy mắt sau khi Giang Nam thất thố thì hắn ngay lúc này cũng đã khôi phục phong độ đáng nêu gương kia.
-Susan có bảy cửa hàng ở con đường số 3…
Welen mở tay Giang Nam, tóm lấy đồng hồ bỏ túi của lão quản sự rồi nhìn lướt qua:
-Bây giờ là 7 giờ tối, Giáo Sư, đàm phán giữa ta và Susan sẽ bắt đầu vào lúc 7 giờ 10 phút, mà ngươi thì từ 7 giờ 20 phút hãy bắt đầu, men theo quản trưởng thứ 3 đập cho ta, thấy biển hiệu của Susan thì cứ đập cho ta! Trong những cửa hàng ấy tuy có không ít vệ binh, nhưng chúng tuyệt đối không phải đối thủ của ngươi! Hơn nữa ta sẽ giúp ngươi giữ chân Sorent, ngươi cứ yên tâm đập, đập càng nhiều càng tốt, càng ác càng hay!
-Ồ, cô đàm phán, mà tôi thì âm thầm dùng vũ lực thị uy, tăng thêm lợi thế cho cô… Được rồi, như cô mong muốn! Tôi sẽ trở lại nghề cũ một lần vậy!
Nghề cũ!?
Chẳng nhẽ Giáo Sư trước kia là chuyên đập phá!?
Ánh mắt Welen càng thêm quái dị.
oOo
Một phút sau, Giang Nam và Welen rời khỏi căn nhà.
Qua gần mười ngày nghỉ ngơi, tình trạng thân thể Welen đã chuyển biến rõ rệt, tuy nàng còn chưa thể phát huy ra toàn bộ sức chiến đấu, nhưng đánh đập vài tên tiểu tặc đã không cần phải nói.
Giang Nam và Welen chia tay ở giao lộ quảng trường thứ 3: Giang Nam tới cửa hàng của Susan, còn Welen lại dẫn người tới quán rượu Senya.
Vài tay sai của nông trường Susan đang tuần tra trước cửa quán rượu, họ vừa thấy Welen tới liền vội vã tới nghênh đón:
-Hoan nghênh We…
-Hoan nghênh cái cứt! Lũ ti tiện đáng chết, đều cút ra cho lão nương!
Welen vừa mở miệng là quát tháo chửi mắng, nàng đẩy đám tay sai giữ cửa ra, dẫn người nghênh ngang đi vào:
-Susan, ra đây! Lão nương đáp ứng cắt nhường núi Longinus, mang bản đồ tới tìm ngươi đây!
-Ôi chao, Welen muội muội sao giờ mới tới thế? Tỷ tỷ đã chờ sắp không kiên nhẫn nổi nữa rồi.
Susan dợm bước từ trong đi ra ngoài, ả đêm nay không hề đeo mặt nạ.
Welen sớm đã thấy qua phu nhân Susan, lúc này cũng chẳng sinh ra tâm tình gì đặc biệt, thế nhưng…
Nếu Giang Nam ở đây, hắn nhất định sẽ kinh hoảng gào to:
-Bình tĩnh, một tấm gương sáng phải bình tĩnh. Được rồi, phu nhân Susan là bà con thân thích của Tố Tố ư?
(Còn nhớ cô gái câm Giang Nam đã thả đi kia chứ? Nàng tên Tố Tố.)
Phu nhân Susan và Tố Tố hệt như cùng một khuôn đúc ra, khác biệt duy nhất chính là tuổi của phu nhân Susan lớn hơn chút đỉnh, nàng đã 35 tuổi rồi.
Welen lạnh lùng liếc phu nhân Susan một cái, nàng giơ bản đồ đã sớm chuẩn bị trước:
-Susan, nói nhảm ít thôi, tìm một nơi bắt đầu đàm phán đi!
Ánh mắt phu nhân Susan một mực vẫn lưu luyến trên tấm bản đồ:
-Muội muội quả nhiên sảng khoái, phòng hội nghị trên tầng ba quán rượu đã dọn dẹp cho muội rồi
oOo
Hai người đi tới phía trước một chiếc bàn tròn cỡ lớn trong phòng hội nghị trên tầng ba quán rượu.
Welen lẫm liệt ngồi ở vị trí chủ nhân, ba quản sự và Lola đứng đằng sau nàng. Mà phu nhân Susan lại keo kiệt hơn chút, bên người ả chỉ có hai người hầu bưng trà nước.
Welen ngạc nhiên nói:
-Sorent đâu? Gọi hắn ra, chuyện hôm nay cũng không thiếu được hắn!
Sorent đương nhiên là đang giám sát Phong Vân đồ đằng, nhưng phu nhân Susan sẽ không nói ra:
-Gần đây nông trường của ta gặp phải một vài phiền toái nhỏ, Sorent ra khỏi thành rồi. Welen muội muội có lời gì xin cứ nói với ta.
Sorent không ở thành Thái Dương!? Welen cười, Sorent không ở đây, hành động của Giáo Sư càng được bảo đảm hơn.
Nàng chính thức bắt đầu đàm phán:
-Susan, mấy ngày trước lão nương đáp ứng cho ngươi thuê núi Longinus, nhưng bây giờ mọi chuyện đã có chút biến hóa… Giáo Sư sắp khiêu chiến Gibson, chuyện này ngươi biết chứ?
-Chuyện lớn như vậy, ta sao có thể không biết chứ?
-Ngươi biết thì tốt! –‘Chát’! Welen đập tờ bố cáo Giang Nam đã sửa chữa xuống, nàng chỉ chữ viết trên đó nói:
-Chuyện còn lại ngươi tự mình xem đi. Giáo Sư đã tiếp nhận khiêu chiến, tuy nhiên hắn yêu cầu đổi địa điểm quyết đấu ở núi Longinus!
Giáo Sư thế nhưng lại tiếp nhận khiêu chiến!?
Trong mắt phu nhân Susan bỗng lóe lên quang mang kinh ngạc, nhưng nàng rất nhanh liền ẩn nó đi.
Lúc này, Welen cười tít mắt nói:
-Nhìn rõ chưa? Giáo Sư cần dùng núi Longinus, chuyện thuê thì tạm thời bỏ đi, lão nương không định cho ngươi thuê núi Longinus!
Susan cười cười:
-Welen muội muội, Giáo Sư nhà muội sắp khiêu chiến Gibson, đây là chuyện lớn, muội không muốn cho thuê núi Longinus, cũng hẳn là nên thế… Nhưng chuyện có lớn hơn đi chăng nữa, có thể lớn hơn hoan nghênh Julian ư? Ta muốn thuê núi Longinus chính vì xây dựng hành cung cho Julian! Muội muội, ngươi đã kéo dài rất nhiều ngày rồi, nếu không giao núi Longinus cho ta thuê, tỷ tỷ không thể xây dựng hành cung đúng hạn, Julian mất hứng, hoàng đế bệ hạ nổi giận, những hậu quả này ngươi đảm đương nổi sao?
Ngụ ý là: ngươi không cho thuê núi Longinus, ta có thể sẽ động võ!
Welen hiểu rõ ý của Susan:
-Ngươi muốn động võ với ta ư?
-Ôi chao, lời của muội muội sao khó nghe thế, ta sao có thể để Sorent ức hiếp muội muội chứ!?
Không sai, ngươi không giao núi Longinus cho ta, ta đúng là muốn động võ với ngươi, đúng là muốn để đệ nhất cường giả thành Thái Dương tới thu thập ngươi!
Welen bĩu môi, nàng liếc qua đồng hồ trên người lão quản sự, thời gian hiện tại đã là 7 giờ 25 phút:
-Susan, ngươi không ngờ lại dùng vũ lực của Sorent uy hiếp ta, lão nương sợ quá đi mất! Có điều…
-Có điều cái gì…?
Cộc!
Hai người đang đàm phán, một tay sai của nông trường Susan xông vào:
-Phu nhân, không xong rồi!
Hắn chợt nhìn thấy Welen, cuống cuồng ngậm miệng lại.
Welen gõ bàn:
-Cái gì không xong hả? Nói đi, chẳng nhẽ nông trường Susan các ngươi còn có bí mật gì không thể cho người khác biết sao!?
Tay sai thấy phu nhân Susan không hề phản đối, vẻ mặt buồn như đưa đám nói:
-Phu nhân, trước khi bắt đầu năm phút, có người men theo con đường thứ ba bắt đầu đập phá cửa hàng của chúng ta, các huynh đệ liều mạng phản kháng. Nhưng, nhưng kẻ nọ thật sự quá mạnh!
-Năm phút, hắn đã đập ba cửa hàng của chúng ta, đả thương hơn 120 huynh đệ!
-Các huynh đệ bị thương tìm thành vệ đội Sở trị an, nhưng kẻ nọ ngay cả quân đội cũng không để vào mắt, hắn đã đánh lui hai tốp quân đội tiến công, còn, còn đả thương cả đại tướng bảo vệ thành Thái Dương!
Chát! Phu nhân Susan vỗ bàn đứng dậy, lạnh lùng nhìn chằm chằm Welen.
Mà Welen thì vẻ mặt ‘Ngươi nhìn ta làm gì? Lão nương đang bận nhớ giai’.
Sau đó Welen ngỡ ngàng gãi đầu:
-Hả? Chúng ta nói đến đâu rồi nhỉ? Ồ, là ta không giao núi Longinus ra, thì ngươi sẽ sai Sorent tới thu thập ta…
Welen bỗng đứng dậy:
-Được lắm, ngươi sai Sorent tới thu thập ta đi! Tuy nhiên… Giáo Sư của lão nương cũng không phải dễ chọc!
Ngụ ý là: nhìn thấy không, Giáo Sư đã bắt đầu đập phá rồi, nếu ngươi dám tơ tưởng đến núi Longinus nữa, lão nương ta sẽ bảo Giáo Sư đập suốt!
Sắc mặt phu nhân Susan chuyển biến liên tục, ả bỗng bật cười:
-Được, hay cho Welen muội muội! Ngờ đâu muội lại bảo Giáo Sư đập cửa hàng của ta!
-Ui chao, lời của tỷ tỷ khó nghe thế, ta sao có thể sai Giáo Sư ức hiếp tỷ tỷ chứ?
Welen bắt chước giọng điều vừa rồi của phu nhân Susan, tâm tình nàng đã vui sướng đến cực điểm, cầm bản đồ trên bàn lên nói:
-Nếu tỷ tỷ không còn chuyện gì khác, lão nương đành mang bản đồ trở về vậy. Chuyện thuê núi Longinus… cứ như vậy nhé.
Welen bước nhanh rời khỏi phòng hội nghị, đám người Lola cũng ngẩng đầu ưỡn ngực, vẻ mặt hăm hở.
Có Giáo Sư, có Giang Nam ở bên khác dùng vũ lực thị uy, nông trường Wester đã một lần nữa tìm lại được tôn nghiêm!
Nhưng đúng lúc họ đi đến cánh cửa thì phu nhân Susan cười lạnh nói:
-Vội gì chứ? Đàm phán còn chưa kết thúc mà!
Chẳng nhẽ phu nhân Susan còn có ưu thế?
Welen kinh ngạc ngoái đầu lại.
Vẻ tươi cười của phu nhân Susan càng thêm lạnh lẽo:
-Welen muội muội, chỗ ta có một vị khách, hắn rất muốn gặp mặt ngươi, ra đây nào!
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.