Chương 76: Xác suất 1/42
Du Tạc Bao Tử
17/04/2013
Đây là một huyệt động kim quang rực rỡ, cao hơn ba thước. Toàn bộ bốn vách đều là ánh vàng rực rỡ, thi thoảng còn có một vài dòng cát vàng từ nóc động chảy xuống phát ra thanh âm ‘sạt sạt’.
Mà ngay trung tâm huyệt động, ánh mắt Giang Nam đang nhìn về phía một cây cột gỗ đứng ở trước mặt.
Trên cột gỗ treo một chiếc hộp nhỏ, còn vẽ một chiếc đầu mắt treo và mấy dòng chữ như rồng bay phượng múa:
-Khặc khặc, thằng nhóc, ngươi đã đạt thành tất cả mọi điều kiện giao dịch, thứ để giải trừ dấu ấn nô lệ đặt ngay trong hộp, thư giải thích cũng ở trong đó…
Mắt treo đã tới!
Điều này chẳng đáng để bất ngờ, Giang Nam có thể từ bản đồ liên tưởng đến kết cấu xương cốt cơ thể người, triển khai tìm ở đây, vậy thì tiên sinh mắt treo chỉ có thể tới càng nhanh hơn Giang Nam!
Nhưng vấn đề là: mắt treo đã tới, vậy những đồ tốt trong huyệt động… há chẳng phải đã để cho hắn vơ vét sạch sẽ rồi ư?
-Mắt treo óc heo, ngươi ăn thịt, dù sao cũng phải cho để lại cho huynh đệ ta ít nước canh chứ?
Giang Nam hung ác đập hai chiếc xẻng, mở rộng cửa động, chui vào trong huyệt động.
Vòng qua cột gỗ, đưa mắt nhìn, huyệt động chỉ có kích cỡ sân bóng rổ, trên đất còn bày ngổn ngang đầy thi thể, có nhân loại, cũng có cả thú loại.
Đếm kỹ càng tổng cộng có 41 cỗ thi thể. Trong đó có hai cỗ thi thể còn chưa thối rữa, nhìn dung mạo không ngờ lại là Phong Vân Đồ Đằng: Meilin và Gibson, cường giả bị núi Longinus nuốt sống, quả nhiên đều ở đây!
Giang Nam thở phào, mắt treo vẫn không tuyệt tình, ít nhất y vẫn để lại cho mình 41 cỗ thi thể!
Nhưng…
Giang Nam bỗng ngồi xuống, hung hăng vả vào mồm mình một cái, sau đó ôm đầu, mặt ủ mày ê ngửa mặt lên trời gào thét:
-Ôi!!! Sầu chết huynh đệ ta rồi!
Khuôn mặt hắn đều co quắp.
Tính cả Victor, Giang Nam hiện tại tổng cộng có 42 cỗ thi thể, nói cách khác, hắn có thể từ trong 42 cỗ thi thể này chọn ra một cỗ làm Đồ Đằng thủ hộ cho mình!
Vậy thì sẽ có một vấn đề theo đó mà ra: 42 cỗ thi thể, rốt cuộc phải chọn cỗ nào mới tốt đây?
Mắt treo từng giải thích: giai đoạn hiện giờ Giang Nam chỉ có thể triệu hoán ‘một’ Đồ Đằng thủ hộ, hơn nữa chất lượng của Đồ Đằng thủ hộ này sẽ quyết định thành tựu sau này của hắn.
Xác xuất 1/42! Nếu Giang Nam chọn đúng, triệu hoán được một hài cốt tốt nhất, vậy trong vòng nửa năm sẽ có thể thăng cấp Đồ Đằng sư, mặc cho phong vân đại lục biến ảo, mình ta tiêu dao!
Nhưng nếu chọn sai…
Ngươi cứ chuẩn bị cả đời làm một tiểu nhân vật đi!
oOo
Trở lại thời điểm vài giờ trước, thành Thái Dương, quảng trường thứ 6.
-Welen, nếu ngươi không chịu giao Giáo Sư ra, ngao… Đền mạng cho điện hạ Victor đi!
Sau khi Welen chửi rủa, Sophus không hề xuất hiện, Chiến Lang lại cười lạnh, vươn thẳng ‘Cầu Nguyện Kim Mâu’ lên.
Kim quang bừng bừng, một mâu đâm về phía yết hầu Welen!
-Lão nương sợ ngươi ư!
Trên người Welen lóe lên một luồng bạch quang, nàng hóa thân thành Tuyết Yến, chính là muốn cướp thời cơ bay lên bầu trời!!
Nhưng Welen vừa mới giương cánh, Cầu Nguyện Kim Mâu đột nhiên một chia thành hai, hai chia thành bốn… Trong nháy mắt, bóng mâu đầy trời, ‘phụt’, ‘phụt, ‘phụt’, đâm thành hơn chục lỗ máu trên cánh Welen!
Trung phẩm Đồ Đằng sư đối phó với Hạ phẩm Đồ Đằng sĩ, chênh lệch lực lượng thật sự quá lớn…
-Thủ hạ lưu tình!
Bất chợt, một luồng âm ba như thiết quyền từ trong sân nổ ra, chật vật đẩy lệch trường mâu của Chiến Lang!
Tadrik bảo vệ trước người Welen! Y chỉ là một đao phủ, không phải dũng sĩ am hiểu chiến đấu, nên khi liều mạng tiếp một mâu của Chiến Lang đã bị phản chấn thất khiếu chảy máu, đôi đồng tử đỏ chót gần như ngâm trong ao máu đỏ tươi!
Nhưng Tadrik vẫn kiên định bất khuất đứng trước mặt Welen, như một pho tượng Chiến Thần tín ngưỡng thủ hộ, thà chết không lui!
Chiến Lang ngơ ngác!
Lần trước ở núi Longinus, Tadrik ở trước mặt Sorent cứu người, còn có thể nói là nằm trong khả năng cho phép! Nhưng lần này, Tadrik hoàn toàn là dùng tính mạng mình ra liều!
Y rốt cuộc yêu cầu Giáo Sư làm gì, ấy vậy lại không tiếc gán cái mạng của mình!
-Tôi là Tadrik, bá tước đế quốc, phó đội trưởng đội hành hình Tòa án tối cao, xin hãy nghe tôi một câu!
Tadrik từ trên đất nhoài dậy, lau máu trên mặt, đấm tay lên ngực, dung mạo dữ tợn hổn hển nói:
-Chuyện hôm nay, tôi từ trong…
-Câm miệng của ngươi lại! Ta biết thân phận của ngươi, Tadrik, ngươi muốn dùng thân phận quan lớn của mình bảo vệ Welen và Giáo Sư ư? Ha ha, buồn cười! –Chiến Lang giơ cao trường mâu màu vàng lên cười như điên dại:
-Núi Renny là tộc hoang dã, chẳng quan tâm đến loại quyền cao chức trọng các ngươi. Cút, bằng không ta giết luôn cả ngươi!
-Được, nếu tướng quân không thích thân phận triều đình của tôi, chúng ta bây giờ chỉ bàn về giao tình!
Tadrik đột nhiên thực hiện một thủ thế kỳ quái: y nắm tay phải, vắt ngang ngực. Tay trái lại để ngang bụng, cả thủ thế hệt như làm dáng đầu một con sư tử cực lớn:
-Tướng quân Mody, núi Renny trước khi ‘tam thánh nhân ẩn lui, Thập Vạn Đại Sơn giải thể’, cũng là một trong những môn đồ của ‘thánh nhân Jupiter’. Tôi xuất thân từ ‘Cương Thiết tộc’, cũng xem như là hậu duệ chính thống của thánh nhân Jupiter, xin hãy nể mặt chúng ta cùng nguồn cùng cội, cho Giáo Sư và Welen một con đường sống!
Nghe thấy những lời này Welen mù tịt!
Cái tên ‘Tam thánh nhân’ chính là chỉ ba nhân vật cấp truyền thuyết sớm đã biến mất trên ngàn năm, Jupiter chính là một trong số đó.
Nhưng Thập Vạn Đại Sơn, Cương Thiết tộc, chỉ điều gì?
Welen nghe không hiểu nhưng không có nghĩa là người núi Renny không hiểu, bầy sói tránh ra, Sophus nhướng mày xuất hiện:
-Ngươi nói ngươi là hậu duệ chính thống của tiên tổ Jupiter, truyền nhân của Cương Thiết tộc, có gì làm bằng chứng?
-Tộc trưởng đương thời của Cương Thiết tộc – Roel chính là gia phụ, chuyện này ở cấp cao đế quốc không phải bí mật, Lang Vương có thể tùy ý tra hỏi!
Tadrik lại chỉ vào đôi mắt mình:
-Hơn nữa lai lịch đôi đồng tử đỏ chót này của tôi, chắc hẳn trong lòng Lang Vương cũng biết rõ, có đôi mắt như thế này, Lang Vương còn chưa tin thân phận của tôi ư?
-A, quả nhiên là hậu duệ thánh nhân chính thống, nói như vậy, ngươi cũng xem như là cháu của ta!
Tương tự cũng là cháu, Sophus không thèm đặt Sorent ở trong mắt, lại tự mình đi tới trước mặt Tadrik, tán thương vỗ vai y:
-Tadrik, nể mặt cha ngươi, nể tình chúng ta cùng nguồn cùng cội, hôm khác ta nhất định sẽ bồi thường tổn thất Chiến Lang lỡ tay tổn thương ngươi.Tuy nhiên hôm nay… cừu giết con, không đội trời chung, ngươi tránh ra!
-Bá phụ! Xin ngài…
-Tadrik, ta tôn kính phụ thân ngươi là chính thống Thánh nhân mới cho ngươi thể diện, ngươi muốn ta không nhận đưa cháu như ngươi ư!?
Sophus mắt lạnh như điện:
-Cuồng Lang, hãy dẫn Tadrik đến y quán trong thành, lấy danh nghĩa của ta, không thể thất lễ hắn!
Cuồng Lang Pike lắc mình ra ngoài, tóm lấy Tadrik rời đi!
Người duy nhất chịu giúp mình ra mặt đã bị dẫn đi, Welen đành cười khổ một tiếng, miễn cưỡng đứng dậy:
-Lang Vương, thấy ngươi cũng là trọng đạo lý, hôm nay lão nương có chết cũng thế thôi, có điều… -Nàng chỉ vào đầu bếp Judi đã bị dọa đờ đẫn ở bên:
-Người là bạn của Tadrik, không có quan hệ với lão nương, tha gã đi!
-Tiểu thư Welen!?
Judi nằm mơ cũng không nghĩ tới, Welen luôn luôn há mồm là chửi ấy vậy lại nghĩa khí như thế, vội nói:
-Chết tiệt, Welen quả đủ nghĩa khí, lão tử cũng không thể lâm trận bỏ chạy! Sợ cái gì, đừng quên, Julian còn đang làm khách chỗ chúng ta đó!
Julian!
Cái tên này vừa lọt ra, sắc mặt Sophus cuồng biến, hung ác trừng mắt Sorent:
-Sorent, Julian thế nhưng lại ở đây? Ngươi vì sao không nói!
Nếu ta nói, ngươi còn dám tới vây khốn biệt viện của Welen chăng? Sorent cười nhạt:
-Bá phụ, trời đất có bao la, cũng không lớn hơn được một chữ ‘lý’, Giáo Sư giết Victor, ngài muốn báo thù, đây là chuyện thiên kinh địa nghĩa!
- Cho dù là Julian, nàng cũng không thể không chiếu cố đến nỗi đau mất con của ta! –Sophus gật đầu, bỗng đề cao thanh âm:
-Tiểu thư Julian, Sophus cung nghênh ngài hiện thân! Hôm nay lỡ vây khốn biệt viện của tiểu thư, tôi nguyện ý giáp mặt xin lỗi. Song cũng mong tiểu thư thông cảm cho chỗ khó xử của tôi, cho phép tôi giết Welen báo thù!
Thực lực thật mạnh!
Chỉ vẹn vẹn một cái tên đã dọa Sophus xin lỗi ngay đương trường, Julian rốt cuộc đã mạnh đến tới mức nào đây?
Nếu Julian ở đây, nói không chừng thực sự có thể dọa lui Sophus!
Nhưng…
Ngay mấy phút trước, Welen từng chính miệng nói:
-Julian ra ngoài rồi!
Welen đảo mắt, chỉ vào đại môn nói:
-Sophus, ngươi ở đây chờ, ta sẽ đi mời tiểu thư Julian ra!
Nàng xoay người đi vào biệt viện.
Lola đang nấp ở sau cửa, vội nói:
-Tiểu thư, Julian vốn dĩ không ở đây mà!
-Nói nhảm, lão nhiên biết nàng không ở đây! –Welen nhỏ giọng nói:
-Lola, ngươi cứ mỗi năm phút hãy ra ngoài một lần, nói cho Sophus, cứ nói Julian đang nấu ăn, muốn yết kiến nàng thì bảo Sophus ở ngoài chờ!
Nàng thở dài:
-Cố gắng trì hoãn đi, chỉ mong có thể trì đến lúc Julian về…
oOo
Welen đang chờ Julian về cứu mạng.
Nhưng Julian lúc này thì…
Quảng trường thứ ba thành Thái Dương, chợ ăn sáng.
Lang Vương vây thành, chợ ăn sáng phồn hoa ngày trước đã vắng bóng người từ lâu, thi thoảng có vài người chạy qua, đó cũng là đang nhặt xác thân nhân mình bị chết trong miệng sói!
Nhìn thấy cảnh này, Julian nhướng mày:
-Bầy sói vây thành, nhất định là Lang Vương núi Renny giá lâm, Lenka, chúng ta quay về tìm Welen.
Hoàng kim sư tử gật đầu, vừa muốn động thân thì một thanh âm bỗng từ phía trước truyền tới:
-Chúc phát tài, tiểu thư Julian, có hứng thú thực hiện một cuộc mua bán không?
Tiền tiên sinh!
Cường giả thần bí đủ khiến Julian khom người – Tiền tiên sinh đã cản đường Julian.
Y đứng cách xa bên trái Julian bảy bước, vị trí này, vừa vặn là con đường buộc phải qua của Julian, cũng là vị trí tập kích bất ngờ Julian tốt nhất!
-Tiền tiên sinh, tiểu thư nhà tôi không có hứng thú mua bán, tránh đường!
Hoàng kim sư tử cảm giác được địch ý của Tiền tiên sinh, lông bờm dựng thẳng lên.
-Không, nàng nhất định sẽ cảm thấy hứng thú, không tin cô có thể nghe thử điều kiện của tôi…
Trong nụ cười của Tiền tiên sinh lộ ra cảm giác thần bí khó lường, nhìn chằm chằm Julian, thanh âm y bỗng biến lạnh:
-Chỉ cần cô chấp nhận điều kiện của tôi, tôi có thể sẽ không giết cố, không vạch trần… cô giả mạo Julian lừa bịp!
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.