Chương 68
Đang cập nhật
22/04/2017
Tại bar. 3 người đang ngồi quanh chiếc bàn quen thuộc. Hắn đã ngủ được
một giấc 7 tiếng đồng hồ rồi mà giờ Long với Hoàng mý đến:
- Sao rồi. _ Long nhìn hắn
- Nó về rồi.
- Chưa hết 3 ngày mà.
- Ở lại cũng có làm gì thêm nữa đâu, nó thích thì cho nó về vậy.
- Ừ. Thế còn ông _ Hoàng hỏi
- Tôi thì có thể có chuyện gì xảy ra được cơ chứ.
- Ông nói thật không đó.
- Vậy hai người nhìn tôi giống đang đủa lắm hả
- Ừ _ đồng thanh.
- Trời.
- Tôi thấy ông chả bình thường chút nào _ Long nhìn chằm chằm
- Long nói đúng rồi đó. ông có gì, nói cho bọn tôi nghe, chứ nhìn ông thế này, 2 thằng chúng tôi chắc cũng không thoải mái được.
- Tôi cũng không biết nữa. Giờ đầu óc đang dẫn hỗn lộn, không biết phải nghĩ gì và làm gì. Haizzz!
- Chuyện của Hân à_ giọng Hoàng buồn buồn.
- Có lẽ vậy.
- Ông thích Hân rồi _ Long uống một ngụm bia.
- Tôi không biết, và tôi cũng không muốn biết gì cả.
- Anny _ Hoàng đột nhiên thốt nên.
- Gì.
- Ông vẫn còn nhớ Anny, chỉ có Anny mới làm ông đau đầu như thế.
- Tôi….
- Ông vẫn chưa quên được à.
- Ừ. Còn người con vật ông bảo tôi quên làm sao.
- Khó nói quá. _ Long khẽ vò đầu.
- Thôi bỏ đi, đừng quan tâm mấy chuyện vớ vẩn nữa. Ra nhảy đi.
- Này _ Hoàng gọi với.
- Đi thôi _ hắn đi, không quay lại.
- Ra thôi. _ Long đứng dậy
Hắn ra trước, Long và Hoàng ra sau. Hắn ngồi ở quầy, mới có tý thôi hắn đã uống hết 3 ly rượu hạng lặng rồi, 2 thằng bạn không kịp ngăn thì hắn đã choạng choạng ra sàn. Nếu như bình thương 3 li nay với hắn chắc không là gì, nhưng vì người nặng trĩu tâm trạng, nên mới uống đã say. Thả hồn vào điệu nhạc của vũ trường, hắn quên tất cả, hắn không nghĩ gì nữa. Hắn cứ lắc cứ nhảy như một kẻ điên, như một người không làm chủ được hành động. Long và Hoang vẫn đứng bên nhìn thằng bạn thân tàn tạ đến thế này. Trước đây, khi Anny bỏ hắn đi, cũng là lần đầu tiên hắn bắt đầu bước chân vào bar, lần đầu tiền biết chạm vào công bia. li rượu. Lần đầu tiên trong đầu hắn có khái niệm " Gái " là gì. Rồi trong cái ánh đèn mở ảo đủ màu của bar, hắn nhìn thấy một người con gái áo trắng tóc vàng, mắt xanh biển long lanh đang nhìn hắn, cười với hắn. Rồi hắn lại nhìn thấy một người con gái mặc bộ đồ bóng rổ, đội mũ rất rộng, đang nhìn hắn, chỉ nhìn thôi, không cười, không nói, trên khuôn mặt không chút cảm xúc. Hắn khua tay vào không khi chạm tới hai người con gái đó rồi họ cứ xa dần xa dần rồi mất hắn. Hắn chùng chân, ngã, hắn ôm phải một đứa con gái gần đó, nó quay lại nhìn hắn. Hắn cười, đưa tay vuốt nên má nó, Long và Hoàng không kịp chạy ra đỡ thì hắn đã lĩnh nguyên một cú đấm vào mặt rồi đá bị đánh tứ tung cả. Rõ là vừa đứng trước mặt 2 thằng bạn xong mà mất tiêu bao giờ cũng không biết. đến lúc nhìn đám lộn xộn mới biết là bạn mình. 2 người họ nhảy vào kéo được hắn ra rồi đập lại một trận làm loạn cả bar nên mới chịu thôi. tổn thương nặng nề cho những ai giám động vào bạn của họ. Dìu hắn vào phòng, Long chỉ muốn đập cho hắn thêm trận nữa cho thôi, mà nhìn hắn thằng bạn thân bị đánh ngay tại đại bàn của mình, Long thấy có lỗi và muốn xử thằng kia thêm trận nữa quá.
- Sao rồi. _ Long nhìn hắn
- Nó về rồi.
- Chưa hết 3 ngày mà.
- Ở lại cũng có làm gì thêm nữa đâu, nó thích thì cho nó về vậy.
- Ừ. Thế còn ông _ Hoàng hỏi
- Tôi thì có thể có chuyện gì xảy ra được cơ chứ.
- Ông nói thật không đó.
- Vậy hai người nhìn tôi giống đang đủa lắm hả
- Ừ _ đồng thanh.
- Trời.
- Tôi thấy ông chả bình thường chút nào _ Long nhìn chằm chằm
- Long nói đúng rồi đó. ông có gì, nói cho bọn tôi nghe, chứ nhìn ông thế này, 2 thằng chúng tôi chắc cũng không thoải mái được.
- Tôi cũng không biết nữa. Giờ đầu óc đang dẫn hỗn lộn, không biết phải nghĩ gì và làm gì. Haizzz!
- Chuyện của Hân à_ giọng Hoàng buồn buồn.
- Có lẽ vậy.
- Ông thích Hân rồi _ Long uống một ngụm bia.
- Tôi không biết, và tôi cũng không muốn biết gì cả.
- Anny _ Hoàng đột nhiên thốt nên.
- Gì.
- Ông vẫn còn nhớ Anny, chỉ có Anny mới làm ông đau đầu như thế.
- Tôi….
- Ông vẫn chưa quên được à.
- Ừ. Còn người con vật ông bảo tôi quên làm sao.
- Khó nói quá. _ Long khẽ vò đầu.
- Thôi bỏ đi, đừng quan tâm mấy chuyện vớ vẩn nữa. Ra nhảy đi.
- Này _ Hoàng gọi với.
- Đi thôi _ hắn đi, không quay lại.
- Ra thôi. _ Long đứng dậy
Hắn ra trước, Long và Hoàng ra sau. Hắn ngồi ở quầy, mới có tý thôi hắn đã uống hết 3 ly rượu hạng lặng rồi, 2 thằng bạn không kịp ngăn thì hắn đã choạng choạng ra sàn. Nếu như bình thương 3 li nay với hắn chắc không là gì, nhưng vì người nặng trĩu tâm trạng, nên mới uống đã say. Thả hồn vào điệu nhạc của vũ trường, hắn quên tất cả, hắn không nghĩ gì nữa. Hắn cứ lắc cứ nhảy như một kẻ điên, như một người không làm chủ được hành động. Long và Hoang vẫn đứng bên nhìn thằng bạn thân tàn tạ đến thế này. Trước đây, khi Anny bỏ hắn đi, cũng là lần đầu tiên hắn bắt đầu bước chân vào bar, lần đầu tiền biết chạm vào công bia. li rượu. Lần đầu tiên trong đầu hắn có khái niệm " Gái " là gì. Rồi trong cái ánh đèn mở ảo đủ màu của bar, hắn nhìn thấy một người con gái áo trắng tóc vàng, mắt xanh biển long lanh đang nhìn hắn, cười với hắn. Rồi hắn lại nhìn thấy một người con gái mặc bộ đồ bóng rổ, đội mũ rất rộng, đang nhìn hắn, chỉ nhìn thôi, không cười, không nói, trên khuôn mặt không chút cảm xúc. Hắn khua tay vào không khi chạm tới hai người con gái đó rồi họ cứ xa dần xa dần rồi mất hắn. Hắn chùng chân, ngã, hắn ôm phải một đứa con gái gần đó, nó quay lại nhìn hắn. Hắn cười, đưa tay vuốt nên má nó, Long và Hoàng không kịp chạy ra đỡ thì hắn đã lĩnh nguyên một cú đấm vào mặt rồi đá bị đánh tứ tung cả. Rõ là vừa đứng trước mặt 2 thằng bạn xong mà mất tiêu bao giờ cũng không biết. đến lúc nhìn đám lộn xộn mới biết là bạn mình. 2 người họ nhảy vào kéo được hắn ra rồi đập lại một trận làm loạn cả bar nên mới chịu thôi. tổn thương nặng nề cho những ai giám động vào bạn của họ. Dìu hắn vào phòng, Long chỉ muốn đập cho hắn thêm trận nữa cho thôi, mà nhìn hắn thằng bạn thân bị đánh ngay tại đại bàn của mình, Long thấy có lỗi và muốn xử thằng kia thêm trận nữa quá.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.