Đồ Đệ Của Nữ Ma Đầu Lại Là Thầy Phong Thủy
Chương 12:
Ss Tần
17/04/2024
Trương Mặc Vũ quét mắt nhìn Liễu Mộng Đình, một giây tiếp theo liền nói: “Mười sáu tuổi!”
Đơn giản ba chữ, Liễu Mộng Đình bỗng biến sắc, dường như Trương Mặc Vũ đã chạm đúng chỗ đau của cô ta.
Liễu Mộng Đình lúc này bỗng nhiên trở nên bất an, trông cô ta có vẻ như khá là bối rối.
Trương Mặc Vũ khẽ mỉm cười, chỉ vào cái ghế gập nhỏ: “Ngồi!”
Sắc mặt Liễu Mộng Đình thay đổi liên tục, rất nhanh sau đó, cô ta đi đến ngồi xuống chỗ chiếc ghế.
Cô ta tự đốt một điếu thuốc cho mình, rít một hơi thật sâu, như thể đang cố gắng khiến tâm trạng mình bình tĩnh lại.
Lúc này, người đi đường vây xem xung quanh cũng bắt đầu thu lại vẻ giễu cợt ban nãy, tất cả mọi người đều có thể nhận ra được, Trương Mặc Vũ chắc chắn đã nói trúng cái gì đó!
Ánh mắt tất cả mọi người đều tập trung nhìn về phía Trương Mặc Vũ và Liễu Mộng Đình, muốn nghe xem vận mệnh này đoán ra sao!
Thế nhưng rất nhanh sau đó, Liễu Mộng Đình lại hít sâu một hơi rồi đổi thành biểu cảm vô cùng thờ ơ: “Mười sáu tuổi thì sao? Nói đi”.
Biểu cảm của Trương Mặc Vũ khá hờ hững, nhìn có vẻ vô cùng điềm tĩnh mà tự tin, anh nói với giọng hòa nhã:
“Sinh nhật năm mười sáu tuổi, là cột mốc đánh dấu sự thay đổi của cuộc đời cô”.
“Trước năm mười sáu tuổi, cô có gia đình đầm ấm đủ đầy, bố cô có quyền có thế, cô học hành giỏi giang, được thầy bạn yêu mến, cô là trung tâm của tất cả mọi người”.
“Sau mười sáu tuổi, gia đình cô tan nát”.
“Mười bảy tuổi, bố cô vào tù, bây giờ vẫn còn đang ở trong đó”.
“Năm đó, cô mất đi nguồn kinh tế, bỏ học, bước chân vào xã hội”.
Trương Mặc Vũ nói một câu, biểu cảm của Liễu Mộng Đình lại thay đổi một lần.
Vốn dĩ, cô ta nhìn có vẻ chẳng để tâm lắm, nhưng bây giờ thì điếu thuốc trên tay cô ta đang run run, thậm chí trên mặt còn có hai hàng lệ chảy dài.
Mấy câu nói của Trương Mặc Vũ đã khiến một chị gái phải rơi lệ.
Trong lòng Liễu Mộng Đình như rỉ máu, từ một cô gái con nhà giàu có trở thành gái tiếp rượu, người chưa từng trải qua thì sẽ không thể hiểu được nỗi đau của cô ta.
Đơn giản ba chữ, Liễu Mộng Đình bỗng biến sắc, dường như Trương Mặc Vũ đã chạm đúng chỗ đau của cô ta.
Liễu Mộng Đình lúc này bỗng nhiên trở nên bất an, trông cô ta có vẻ như khá là bối rối.
Trương Mặc Vũ khẽ mỉm cười, chỉ vào cái ghế gập nhỏ: “Ngồi!”
Sắc mặt Liễu Mộng Đình thay đổi liên tục, rất nhanh sau đó, cô ta đi đến ngồi xuống chỗ chiếc ghế.
Cô ta tự đốt một điếu thuốc cho mình, rít một hơi thật sâu, như thể đang cố gắng khiến tâm trạng mình bình tĩnh lại.
Lúc này, người đi đường vây xem xung quanh cũng bắt đầu thu lại vẻ giễu cợt ban nãy, tất cả mọi người đều có thể nhận ra được, Trương Mặc Vũ chắc chắn đã nói trúng cái gì đó!
Ánh mắt tất cả mọi người đều tập trung nhìn về phía Trương Mặc Vũ và Liễu Mộng Đình, muốn nghe xem vận mệnh này đoán ra sao!
Thế nhưng rất nhanh sau đó, Liễu Mộng Đình lại hít sâu một hơi rồi đổi thành biểu cảm vô cùng thờ ơ: “Mười sáu tuổi thì sao? Nói đi”.
Biểu cảm của Trương Mặc Vũ khá hờ hững, nhìn có vẻ vô cùng điềm tĩnh mà tự tin, anh nói với giọng hòa nhã:
“Sinh nhật năm mười sáu tuổi, là cột mốc đánh dấu sự thay đổi của cuộc đời cô”.
“Trước năm mười sáu tuổi, cô có gia đình đầm ấm đủ đầy, bố cô có quyền có thế, cô học hành giỏi giang, được thầy bạn yêu mến, cô là trung tâm của tất cả mọi người”.
“Sau mười sáu tuổi, gia đình cô tan nát”.
“Mười bảy tuổi, bố cô vào tù, bây giờ vẫn còn đang ở trong đó”.
“Năm đó, cô mất đi nguồn kinh tế, bỏ học, bước chân vào xã hội”.
Trương Mặc Vũ nói một câu, biểu cảm của Liễu Mộng Đình lại thay đổi một lần.
Vốn dĩ, cô ta nhìn có vẻ chẳng để tâm lắm, nhưng bây giờ thì điếu thuốc trên tay cô ta đang run run, thậm chí trên mặt còn có hai hàng lệ chảy dài.
Mấy câu nói của Trương Mặc Vũ đã khiến một chị gái phải rơi lệ.
Trong lòng Liễu Mộng Đình như rỉ máu, từ một cô gái con nhà giàu có trở thành gái tiếp rượu, người chưa từng trải qua thì sẽ không thể hiểu được nỗi đau của cô ta.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.