Đồ Đệ Của Nữ Ma Đầu Lại Là Thầy Phong Thủy
Chương 20:
Ss Tần
17/04/2024
Phố Phù Dung, Trương Mặc Vũ tìm đến quản lý nơi này, thuê một cửa hàng nhỏ.
Thuê cửa hàng cũng không có gì khó khăn, người ta chỉ bảo Trương Mặc Vũ phải buôn bán uy tín, Trương Mặc Vũ cũng không nói là mình bán cái gì.
Mãi đến khi Trương Mặc Vũ dẫn nhân viên sửa chữa đến dán một hình bát quái trước cửa, phong cách mới có vẻ hơi sai sai.
Trương Mặc Vũ đặt một cái bảng hiệu, bên trên viết bốn chữ “Thiết Khẩu Trực Đoạn”.
“Mau đi nói với cô chủ có người mở cửa hàng phong thủy ở phố Phù Dung!”, ở chỗ quản lý khu phố, một nữ giám đốc nói với cô gái bên cạnh mình.
“Giám đốc, chuyện này vì sao phải tìm đến cả cô Khuynh Tuyết thế, chúng ta đuổi thẳng người đó đi là được rồi mà”, cô gái thắc mắc.
Giám đốc lắc đầu: “Cô nghĩ xa quá rồi, nhà Thượng Quan có quy tắc của nhà Thượng Quan, thầy phong thủy không tiện đắc tội, trừ khi chắc chắn đối phương là một kẻ lừa đảo”.
“Bây giờ chúng ta cũng không biết người này có bản lĩnh thật hay là một kẻ lừa đảo, chuyện cần đưa ra quyết định như thế vẫn phải để cô Khuynh Tuyết đích thân xử lý thì tốt hơn”.
“Tôi từng gặp chủ cửa hàng kia, cùng lắm chỉ khoảng hai mươi hai hai mươi ba tuổi, còn trẻ thế chắc chắn là một kẻ lừa đảo rồi!”, cô gái lẩm bẩm.
Nhưng Thượng Quan Khuynh Tuyết có cách quản lý riêng, tuy những người này thấy nghi ngờ nhưng vẫn không dám vượt quyền nên vẫn đi báo cáo với cô ta.
...
Cửa hàng của Trương Mặc Vũ trang hoàng lại rất nhanh, chỉ đặt thêm máy bộ bàn ghế, bày đồ trang trí và đạo cụ liên quan đến phong thủy là có thể khai trương.
Không lâu sau đó, cửa tiệm mở ra, có hai cô gái trẻ tuổi đi vào.
Trương Mặc Vũ ngẩng đầu, khi thấy người đi vào, anh lập tức sởn tóc gáy, đứng bật dậy, nét mặt thay đổi!
Hai chữ “Sư phụ” suýt thì thốt ra từ trong miệng.
Nhưng ngay sau đó, Trương Mặc Vũ vẫn kìm lại.
Đúng thế, một người phụ nữ trong đó quá giống sư phụ của anh.
Dù là mắt mi thanh tú hay khuôn mặt lạnh lùng đều giống như khắc ra từ một khuôn với sư phụ.
Thuê cửa hàng cũng không có gì khó khăn, người ta chỉ bảo Trương Mặc Vũ phải buôn bán uy tín, Trương Mặc Vũ cũng không nói là mình bán cái gì.
Mãi đến khi Trương Mặc Vũ dẫn nhân viên sửa chữa đến dán một hình bát quái trước cửa, phong cách mới có vẻ hơi sai sai.
Trương Mặc Vũ đặt một cái bảng hiệu, bên trên viết bốn chữ “Thiết Khẩu Trực Đoạn”.
“Mau đi nói với cô chủ có người mở cửa hàng phong thủy ở phố Phù Dung!”, ở chỗ quản lý khu phố, một nữ giám đốc nói với cô gái bên cạnh mình.
“Giám đốc, chuyện này vì sao phải tìm đến cả cô Khuynh Tuyết thế, chúng ta đuổi thẳng người đó đi là được rồi mà”, cô gái thắc mắc.
Giám đốc lắc đầu: “Cô nghĩ xa quá rồi, nhà Thượng Quan có quy tắc của nhà Thượng Quan, thầy phong thủy không tiện đắc tội, trừ khi chắc chắn đối phương là một kẻ lừa đảo”.
“Bây giờ chúng ta cũng không biết người này có bản lĩnh thật hay là một kẻ lừa đảo, chuyện cần đưa ra quyết định như thế vẫn phải để cô Khuynh Tuyết đích thân xử lý thì tốt hơn”.
“Tôi từng gặp chủ cửa hàng kia, cùng lắm chỉ khoảng hai mươi hai hai mươi ba tuổi, còn trẻ thế chắc chắn là một kẻ lừa đảo rồi!”, cô gái lẩm bẩm.
Nhưng Thượng Quan Khuynh Tuyết có cách quản lý riêng, tuy những người này thấy nghi ngờ nhưng vẫn không dám vượt quyền nên vẫn đi báo cáo với cô ta.
...
Cửa hàng của Trương Mặc Vũ trang hoàng lại rất nhanh, chỉ đặt thêm máy bộ bàn ghế, bày đồ trang trí và đạo cụ liên quan đến phong thủy là có thể khai trương.
Không lâu sau đó, cửa tiệm mở ra, có hai cô gái trẻ tuổi đi vào.
Trương Mặc Vũ ngẩng đầu, khi thấy người đi vào, anh lập tức sởn tóc gáy, đứng bật dậy, nét mặt thay đổi!
Hai chữ “Sư phụ” suýt thì thốt ra từ trong miệng.
Nhưng ngay sau đó, Trương Mặc Vũ vẫn kìm lại.
Đúng thế, một người phụ nữ trong đó quá giống sư phụ của anh.
Dù là mắt mi thanh tú hay khuôn mặt lạnh lùng đều giống như khắc ra từ một khuôn với sư phụ.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.