Đồ Đệ Của Nữ Ma Đầu Lại Là Thầy Phong Thủy
Chương 48:
Ss Tần
17/04/2024
Loại người này trong mắt Thượng Quan Tuyết chỉ giống như một con chó, làm người ta ghê tởm, hung hăng đánh một trận là được.
Mỗi lần Lưu sẹo chạm mặt Thượng Quan Tuyết thì đều giống như chuột thấy mèo, đến nửa cái rắm cũng không dám đánh.
Nhưng hôm nay gã ta dường như vực dậy được một chút tự tin.
Thấy cô lên tiếng, gã lập tức nặn ra một nụ cười giả tạo: “Ôi chao, thì ra là cô chủ nhà Thượng Quan, không ngờ cô cũng ở đây”.
Sắc mặt Thượng Quan Tuyết như phủ một lớp sương băng: “Lưu sẹo, xem ra bài học lần trước vẫn chưa đủ phải không”.
Lưu sẹo vội vàng đáp: “Cô chủ Thượng Quan, tôi biết cô muốn giết tôi giống như bóp ch ết một con kiến vậy nhưng chúng ta cũng phải nói đạo lý chứ?”
Thượng Quan Tuyết chỉ lạnh lùng quát: “Nói đạo lý với anh? Anh được tính là cái thứ chó má gì?”
Lưu sẹo tiếp tục ăn nói nhũn nhặn: “Cậu ta mở tiệm xem bói, tôi kêu cậu ta tính một quẻ cũng không phạm pháp chứ?”
Biểu cảm Thượng Quan Tuyết vẫn lạnh tanh như cũ: “Nếu anh muốn nghiêm túc xem bói thì nói chuyện tử tế vào”.
“Nếu anh còn muốn gây sự thì hôm nay cũng đừng mơ tới việc lành lặn bước ra khỏi phố Phù Dung này!”
Thượng Quan Tuyết vừa dứt lời, nữ thư ký đã rút ra điện thoại chuẩn bị gọi người tới.
Lưu sẹo sốt sắng giơ hai tay đầu hàng: “Đừng gọi người, đừng gọi người, tôi chỉ tới xem bói, không gây chuyện, thực sự không gây chuyện mà”.
Tuy rằng hắn nói năng nhỏ nhẹ nhưng lại ngoác miệng cười giễu cợt, chẳng hề có chút sợ hãi.
Trương Mặc Vũ lạnh giọng nói: “Muốn xem bói cũng được thôi, dập thuốc, đặt tiền lễ trước, nếu không dập tắt thuốc thì cút ra ngoài đi".
"Được được được, có phụ nữ chống lưng đúng là giỏi giang!", nói xong Lưu sẹo liền cười ha hả dí đầu thuốc xuống đất sau đó ngồi xuống trước mặt anh.
Tiếp đó gã liền rút ra ba trăm tệ rồi đẩy tới cho anh, nói:
"Ông đây dạo này đang thiếu tiền tiêu, cậu tính cho tôi giải xổ số đặc biệt ngày mai bao nhiêu, bói đúng thì ông đây mời cậu uống rượu, sau này ngày nào cũng xem số cho tôi".
Mỗi lần Lưu sẹo chạm mặt Thượng Quan Tuyết thì đều giống như chuột thấy mèo, đến nửa cái rắm cũng không dám đánh.
Nhưng hôm nay gã ta dường như vực dậy được một chút tự tin.
Thấy cô lên tiếng, gã lập tức nặn ra một nụ cười giả tạo: “Ôi chao, thì ra là cô chủ nhà Thượng Quan, không ngờ cô cũng ở đây”.
Sắc mặt Thượng Quan Tuyết như phủ một lớp sương băng: “Lưu sẹo, xem ra bài học lần trước vẫn chưa đủ phải không”.
Lưu sẹo vội vàng đáp: “Cô chủ Thượng Quan, tôi biết cô muốn giết tôi giống như bóp ch ết một con kiến vậy nhưng chúng ta cũng phải nói đạo lý chứ?”
Thượng Quan Tuyết chỉ lạnh lùng quát: “Nói đạo lý với anh? Anh được tính là cái thứ chó má gì?”
Lưu sẹo tiếp tục ăn nói nhũn nhặn: “Cậu ta mở tiệm xem bói, tôi kêu cậu ta tính một quẻ cũng không phạm pháp chứ?”
Biểu cảm Thượng Quan Tuyết vẫn lạnh tanh như cũ: “Nếu anh muốn nghiêm túc xem bói thì nói chuyện tử tế vào”.
“Nếu anh còn muốn gây sự thì hôm nay cũng đừng mơ tới việc lành lặn bước ra khỏi phố Phù Dung này!”
Thượng Quan Tuyết vừa dứt lời, nữ thư ký đã rút ra điện thoại chuẩn bị gọi người tới.
Lưu sẹo sốt sắng giơ hai tay đầu hàng: “Đừng gọi người, đừng gọi người, tôi chỉ tới xem bói, không gây chuyện, thực sự không gây chuyện mà”.
Tuy rằng hắn nói năng nhỏ nhẹ nhưng lại ngoác miệng cười giễu cợt, chẳng hề có chút sợ hãi.
Trương Mặc Vũ lạnh giọng nói: “Muốn xem bói cũng được thôi, dập thuốc, đặt tiền lễ trước, nếu không dập tắt thuốc thì cút ra ngoài đi".
"Được được được, có phụ nữ chống lưng đúng là giỏi giang!", nói xong Lưu sẹo liền cười ha hả dí đầu thuốc xuống đất sau đó ngồi xuống trước mặt anh.
Tiếp đó gã liền rút ra ba trăm tệ rồi đẩy tới cho anh, nói:
"Ông đây dạo này đang thiếu tiền tiêu, cậu tính cho tôi giải xổ số đặc biệt ngày mai bao nhiêu, bói đúng thì ông đây mời cậu uống rượu, sau này ngày nào cũng xem số cho tôi".
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.