Đồ Đệ Xuống Núi, Vô Địch Thiên Hạ
Chương 1603: Ai chịu giúp
Ss Tần
10/03/2024
Nhìn thấy cảnh này, toàn thân Diệp Bắc Minh run lên!
Trên trán nổi gân xanh, trái tim đập mạnh điên cuồng.
Đôi mắt đỏ bừng gầm lên: “Vãi! Đáng chết!”
Bỗng nhiên.
Hình ảnh biến mất, tất cả dừng lại.
“Vãi! Tiểu tháp, tại sao phải cắt mất hình ảnh!”
Diệp Bắc Minh gầm thét lên như thú hoang: “Con gái! Con gái của tôi đâu? Tiếp tục cộng hưởng ý thức cho tôi!”
Tháp Càn Khôn Trấn Ngục lên tiếng: “Cậu nhóc, cậu bình tĩnh chút, cậu xem cậu kìa?”
“Sắp tẩu hỏa nhập ma rồi!”
Lúc này.
Đôi mắt Diệp Bắc Minh đỏ bừng đầy tia máu, không trung trên đỉnh đầu ngưng tụ một tầng mây máu!
Trong không khí xung quanh tràn đầy khí tức chết chóc!
Những đại diện của các thế lực chưa rời đi trên đài Phong Thần toàn bộ đều nhìn Diệp Bắc Minh với vẻ mặt kỳ lạ!
“Ông muốn tôi phải bình tĩnh thế nào? Bây giờ tôi hận không thể lập tức xông đến trước hai mẹ con họ!”, Diệp Bắc Minh ngửa cổ lên trời thét dài.
Liền sau đó, anh nhìn sang mọi người của các thế lực thần giới với ánh mắt đầy tia máu.
“Bất luận các người có thân phận gì! Là ai!”
“Bắt đầu từ bây giờ, chỉ cần ai có thể đưa tôi đến thành Vạn Tượng của thần giới, thì chính là ân nhân của Diệp Bắc Minh!”
Mọi người đều không biết đã xảy ra chuyện gì!
Nhưng thấy Diệp Bắc Minh nghiêm trọng như vậy.
Tất cả nhỏ tiếng bàn tán xôn xao: “Thành Vạn Tượng? Hắn đến đó làm gì?”
“Thành Vạn Tượng hội tụ đủ mọi thứ trên đời, chẳng phải là khu ổ chuột của thần giới chúng ta sao? Ở đó thiếu thốn tài nguyên, bẩn thỉu…”
“Những võ giả lén vượt đến thần giới, không có thân phận đều ở thành Vạn Tượng”.
“Diệp Bắc Minh muốn đến đó làm gì?”
“Nhìn hắn, hình như rất gấp? Chẳng lẽ ở thành Vạn Tượng có người hắn quen?”
Diệp Bắc Minh gầm lên một tiếng: “Không ai chịu giúp hả?”
Toàn bộ mọi người sửng sốt.
Diệp Bắc Minh đã đắc tội với Vạn Thần Tông, tuy anh có xương Chí Tôn.
Nhưng theo mọi người thấy, cuối cùng Diệp Bắc Minh vẫn khó thoát cái chết!
Vì mọt người chết mà đắc tội với Vạn Thần Tông, không có lợi!
Vậy nên.
Tất cả mọi người yên lặng nhìn Diệp Bắc Minh!
Ngư Thất Tình thấy vậy, đang định lên tiếng: “Anh Diệp, nhà họ Ngư đồng ý…”
“Thất Tình, con đang làm gì hả?”
Ngư Chính Dương gầm lên một tiếng, ngăn con gái.
Ngư Thất Tình giải thích: “Bố, anh Diệp có vẻ rất gấp!”
“Anh ta đến thành Vạn Tượng chắc chắn có việc quan trọng, quan hệ giữa con và anh Diệp khá tốt!”
“Đưa anh ta đến thành Vạn Tượng chỉ là chuyện nhỏ, con…”
“Con im đi!’
Ngư Chính Dương lớn tiếng quát: “Thành Vạn Tượng là khu ổ chuột của thần giới, còn là thiên đường của kẻ lén lút vượt biên!”
“Những kẻ không tham gia thần giáng tuyển chọn ở hạ giới, tất cả cá rồng lẫn lộn đều ở trong thành Vạn Tượng!”
“Chắc chắn tên nhóc này được biết thành Vạn Tượng có thể che chở những kẻ lén lút đi lên, cậu ta lại đắc tội với Vạn Thần Tông, biết chúng ta sẽ không cho cậu ta gia nhập thế lực của mình!”
Nói đến đây, Ngư Chính Dương dường như nhìn thấu suy nghĩ trong lòng Diệp Bắc Minh: Hừ!”
“Cho nên, lão phu đoán cậu ta cố ý làm ra vẻ sốt sắng gấp gáp như vậy!”
“Mục đích là lừa lấy lòng tin của chúng ta, một khi cậu ta tiến vào thành Vạn Tượng thì cũng sẽ không ra nữa!”
“Đến lúc đó, chúng ta sẽ thành đồng bọn giúp cậu ta lén đến thần giới”
“Đến lúc đó Vạn Thần Tông gây áp lực, con gánh nổi không?”
Những lời này, không chỉ là nói cho con gái Ngư Thất Tình nghe!
Mà còn là nói cho những người khác có mặt nghe!
Chỉ cần không ai chịu chịu đắc tội với Vạn Thần Tông giúp đỡ Diệp Bắc Minh, Diệp Bắc Minh không thể tiến vào thần giới!
Diệp Bắc Minh không thể tiến vào thần giới, cũng không thể có được thanh kiếm đó, không uy hiếp được đến nhà họ Ngư!
Ngư Thất Tình sốt ruột: “Bố, anh Diệp không phải loại người đó!”
Bốp!
Ngư Chính Dương tất cô ta một cái: “Con làm phản hả, ăn nói với bố như vậy?”
“Quay về cấm túc một trăm năm, không được bố cho phép, thì không được ra!”
“Bố!”
Ngư Thất Tình ôm mặt, vô cùng ấm ức.
Đúng lúc mọi người nghĩ sẽ không ai giúp Diệp Bắc Minh, thì một giọng nói vang lên: “Anh Diệp, nhà họ Vương tôi đồng ý giúp anh!”
Soạt!
Tất cả mọi người gần như cùng quay đầu, ánh mắt nhìn lên một cô gái!
Vương Yên Nhi!
Vương Nguyên tỏ vẻ mặt quái dị: “Chị, chị…”
Vương Tư Đạo ở bên cạnh cau mày: “Yên Nhi, con làm sao thế?”
Nén thấp giọng: “Như vậy coi như là đắc tội với Vạn Thần Tông, có đáng không?”
Vương Yên Nhi lắc đầu, tỏ vẻ mặt nghiêm túc trả lời: “Bố, quan hệ giữa Vạn Thần Tông và nhà họ Vương vốn không tốt!”
“Hơn nữa, chúng ta cũng nhìn rõ đầu đuôi sự việc!”
Trên trán nổi gân xanh, trái tim đập mạnh điên cuồng.
Đôi mắt đỏ bừng gầm lên: “Vãi! Đáng chết!”
Bỗng nhiên.
Hình ảnh biến mất, tất cả dừng lại.
“Vãi! Tiểu tháp, tại sao phải cắt mất hình ảnh!”
Diệp Bắc Minh gầm thét lên như thú hoang: “Con gái! Con gái của tôi đâu? Tiếp tục cộng hưởng ý thức cho tôi!”
Tháp Càn Khôn Trấn Ngục lên tiếng: “Cậu nhóc, cậu bình tĩnh chút, cậu xem cậu kìa?”
“Sắp tẩu hỏa nhập ma rồi!”
Lúc này.
Đôi mắt Diệp Bắc Minh đỏ bừng đầy tia máu, không trung trên đỉnh đầu ngưng tụ một tầng mây máu!
Trong không khí xung quanh tràn đầy khí tức chết chóc!
Những đại diện của các thế lực chưa rời đi trên đài Phong Thần toàn bộ đều nhìn Diệp Bắc Minh với vẻ mặt kỳ lạ!
“Ông muốn tôi phải bình tĩnh thế nào? Bây giờ tôi hận không thể lập tức xông đến trước hai mẹ con họ!”, Diệp Bắc Minh ngửa cổ lên trời thét dài.
Liền sau đó, anh nhìn sang mọi người của các thế lực thần giới với ánh mắt đầy tia máu.
“Bất luận các người có thân phận gì! Là ai!”
“Bắt đầu từ bây giờ, chỉ cần ai có thể đưa tôi đến thành Vạn Tượng của thần giới, thì chính là ân nhân của Diệp Bắc Minh!”
Mọi người đều không biết đã xảy ra chuyện gì!
Nhưng thấy Diệp Bắc Minh nghiêm trọng như vậy.
Tất cả nhỏ tiếng bàn tán xôn xao: “Thành Vạn Tượng? Hắn đến đó làm gì?”
“Thành Vạn Tượng hội tụ đủ mọi thứ trên đời, chẳng phải là khu ổ chuột của thần giới chúng ta sao? Ở đó thiếu thốn tài nguyên, bẩn thỉu…”
“Những võ giả lén vượt đến thần giới, không có thân phận đều ở thành Vạn Tượng”.
“Diệp Bắc Minh muốn đến đó làm gì?”
“Nhìn hắn, hình như rất gấp? Chẳng lẽ ở thành Vạn Tượng có người hắn quen?”
Diệp Bắc Minh gầm lên một tiếng: “Không ai chịu giúp hả?”
Toàn bộ mọi người sửng sốt.
Diệp Bắc Minh đã đắc tội với Vạn Thần Tông, tuy anh có xương Chí Tôn.
Nhưng theo mọi người thấy, cuối cùng Diệp Bắc Minh vẫn khó thoát cái chết!
Vì mọt người chết mà đắc tội với Vạn Thần Tông, không có lợi!
Vậy nên.
Tất cả mọi người yên lặng nhìn Diệp Bắc Minh!
Ngư Thất Tình thấy vậy, đang định lên tiếng: “Anh Diệp, nhà họ Ngư đồng ý…”
“Thất Tình, con đang làm gì hả?”
Ngư Chính Dương gầm lên một tiếng, ngăn con gái.
Ngư Thất Tình giải thích: “Bố, anh Diệp có vẻ rất gấp!”
“Anh ta đến thành Vạn Tượng chắc chắn có việc quan trọng, quan hệ giữa con và anh Diệp khá tốt!”
“Đưa anh ta đến thành Vạn Tượng chỉ là chuyện nhỏ, con…”
“Con im đi!’
Ngư Chính Dương lớn tiếng quát: “Thành Vạn Tượng là khu ổ chuột của thần giới, còn là thiên đường của kẻ lén lút vượt biên!”
“Những kẻ không tham gia thần giáng tuyển chọn ở hạ giới, tất cả cá rồng lẫn lộn đều ở trong thành Vạn Tượng!”
“Chắc chắn tên nhóc này được biết thành Vạn Tượng có thể che chở những kẻ lén lút đi lên, cậu ta lại đắc tội với Vạn Thần Tông, biết chúng ta sẽ không cho cậu ta gia nhập thế lực của mình!”
Nói đến đây, Ngư Chính Dương dường như nhìn thấu suy nghĩ trong lòng Diệp Bắc Minh: Hừ!”
“Cho nên, lão phu đoán cậu ta cố ý làm ra vẻ sốt sắng gấp gáp như vậy!”
“Mục đích là lừa lấy lòng tin của chúng ta, một khi cậu ta tiến vào thành Vạn Tượng thì cũng sẽ không ra nữa!”
“Đến lúc đó, chúng ta sẽ thành đồng bọn giúp cậu ta lén đến thần giới”
“Đến lúc đó Vạn Thần Tông gây áp lực, con gánh nổi không?”
Những lời này, không chỉ là nói cho con gái Ngư Thất Tình nghe!
Mà còn là nói cho những người khác có mặt nghe!
Chỉ cần không ai chịu chịu đắc tội với Vạn Thần Tông giúp đỡ Diệp Bắc Minh, Diệp Bắc Minh không thể tiến vào thần giới!
Diệp Bắc Minh không thể tiến vào thần giới, cũng không thể có được thanh kiếm đó, không uy hiếp được đến nhà họ Ngư!
Ngư Thất Tình sốt ruột: “Bố, anh Diệp không phải loại người đó!”
Bốp!
Ngư Chính Dương tất cô ta một cái: “Con làm phản hả, ăn nói với bố như vậy?”
“Quay về cấm túc một trăm năm, không được bố cho phép, thì không được ra!”
“Bố!”
Ngư Thất Tình ôm mặt, vô cùng ấm ức.
Đúng lúc mọi người nghĩ sẽ không ai giúp Diệp Bắc Minh, thì một giọng nói vang lên: “Anh Diệp, nhà họ Vương tôi đồng ý giúp anh!”
Soạt!
Tất cả mọi người gần như cùng quay đầu, ánh mắt nhìn lên một cô gái!
Vương Yên Nhi!
Vương Nguyên tỏ vẻ mặt quái dị: “Chị, chị…”
Vương Tư Đạo ở bên cạnh cau mày: “Yên Nhi, con làm sao thế?”
Nén thấp giọng: “Như vậy coi như là đắc tội với Vạn Thần Tông, có đáng không?”
Vương Yên Nhi lắc đầu, tỏ vẻ mặt nghiêm túc trả lời: “Bố, quan hệ giữa Vạn Thần Tông và nhà họ Vương vốn không tốt!”
“Hơn nữa, chúng ta cũng nhìn rõ đầu đuôi sự việc!”
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.