Đồ Đệ Xuống Núi, Vô Địch Thiên Hạ

Chương 2082: Anh ấy đến rồi, hãy nhắm mắt

Ss Tần

25/07/2024

Trên quảng trường của Thần viện Thái Thương bày chật kín hàng trăm ngàn bàn tiệc rượu.

Bữa tiệc bắt đầu từ sáng sớm kéo dài đến trưa!

Đế tộc Bất Hủ cùng vương tộc Côn Ngô kết tình thông gia, khắp chốn mừng vui!

Chỉ cần là thế lực có qua lại với gia tộc Bất Hủ đều sẽ có mặt!

“Bất Hủ huynh, chúc mừng nha! Côn Ngô Mật Phi là niềm kiêu hãnh của gia tộc Côn Ngô, Vấn Thiên lại thức tỉnh được huyết mạch đại đế!”

“Con cái mà hai đứa sinh ra nhất định sẽ là thiên tài đứng đầu trong hàng thiên tài!”

“Anh hùng phối với mỹ nhân, thiên tài kết hợp với con cưng của trời”

“Chậc chậc chậc, thật là một đoạn giai thoại tuyệt hảo!”

Dưới sự nịnh nọt của vô số người.

Trên mặt Bất Hủ Thương hiện lên nụ cười nhàn nhạt!

Người thiếu phụ ở một bên, cũng chính là mẹ của Bất Hủ Vấn Thiên, Lam Nguyệt Nhã cũng bị một nhóm phu nhân vây quanh!

“Ông thích con trai hay là con gái hơn?”

Lam Nguyệt Nhã mỉm cười hỏi.

Bất Hủ Thương vuốt râu đáp: “Chỉ cần là con của Vấn Thiên, tôi đều thích!”

“Sự thuần khiết của đế huyết trong thân thể Vấn Thiên vượt quá 30%".

“Tôi hỏi qua mấy vị lão tổ rồi, nếu Vấn Thiên sinh con có độ tinh khiết vượt quá 50% liền có thể thực sự vì tộc Bất Hủ chúng tạo ra thêm một vị đại đế!”

Lời này vừa vang, toàn trường sôi trào!

Một lần nữa đắp nặn nên một vị đại đế!

Tộc Bất Hủ không phải là muốn nghịch thiên sao?

Phải biết rằng, từ sau thời đại Đế Lạc thì toàn bộ Nguyên Thủy Chân Giới cũng chưa từng xuất hiện qua vị đại đế nào nữa!

Nếu tộc Bất Hủ sinh ra một vị đại đế, ai còn có thể cạnh tranh với họ?

Ở nơi xa, Trần Vũ Nhu dẩu môi: “Đã bao nhiêu kỷ nguyên trôi qua, sau thời đại Đế Lạc cũng chưa có vị đại đế nào!”

“Chỉ dựa vào Bất Hủ Vấn Thiên? Thiên phú còn không bằng cả mình nữa!”

“Đế tộc Tử Vi mình còn chưa tuyên bố sẽ xuất hiện đại đế, ông ấy dựa vào cái gì mà phát ngôn ngông cuồng như vậy?”

Vô số người tu võ đều hết sức kinh ngạc nhìn qua!

Vẻ mặt đầy hoảng hốt!

Lời này không thể tùy tiện nói ra!

Ngộ lỡ bị tộc Bất Hủ nghe được rồi ghi thù thì phải làm sao?

“Vũ Nhu, chớ nói lung tung!”

Bên cạnh Trần Vũ Nhu là một người đàn ông trung niên đội vương miện vàng tím phối với áo mãng bào màu tím đang khẽ lắc đầu!

Trần Kiếm An, bố của Trần Vũ Nhu!

Đại Đạo Chi Thượng, tầng thứ ba!

Trần Vũ Nhu cau mày: "Bố, con đâu có nói sai”.

“Nếu con sinh ra một đứa con trai, nhất định sẽ mạnh hơn Bất Hủ Vấn Thiên rất nhiều!”

Trần Kiếm An trợn mắt, ngón tay gõ nhẹ lên trán cô: “Con đấy à!”

Rồi bất lực lắc đầu!

Đột nhiên.

Có tia sáng vút tới, tất cả mọi người không hẹn mà gặp đồng loạt ngẩng đầu nhìn về phía đó!

Trong tình huống này, người duy nhất dám bay trên bầu trời phía trên mọi người e rằng cũng chỉ có vài vị kia của Thần viện Thái Thương thôi.

Giây tiếp theo.



Tô Bi Vân cùng Đỉnh Phù Đồ hạ xuống từ trên trời, đứng trên bục cao ở trung tâm quảng trường.

“Tô lão, Đỉnh lão!”

Bất Hủ Thương cùng Lam Nguyệt Nhã tiến lên nghênh đón, chắp tay chào hỏi: “Tham kiến hai vị đại trưởng lão!”

Tô Bi Vân thản nhiên vươn tay: “Miễn lễ! Hôm nay là ngày vui của Vấn Thiên, hai người các người là lớn nhất, không cần khách sáo”.

“Đúng vậy!”

Đỉnh Phù Đồ mỉm cười gật đầu: “Vấn Thiên, Mật Phi đều là những hạt giống chúng ta nhìn trúng!”

“Hai đứa nó gắn bó chặt chẽ là kết quả mà Thần viện Thái Thương chúng ta cũng luôn mong mỏi”.

Bất Hủ Thương cùng Lam Nguyệt Nhã liên tục gật đầu.

Đều cười đến tận mang tai!

Sau đó lại thuận miệng hỏi một câu: “Đúng rồi, sao không thấy Thái Ất lão đâu?”

Tô Bi Vân đáp: “Lão già đó từ sáng sớm đã đi độ kiếp rồi, hai chúng ta vừa rồi tới đó giúp ông ấy hộ pháp”.

“Vừa đột phá tới Tế Đạo tầng thứ hai nên phải củng cố cảnh giới, tạm thời không tới được!”

“Tế Đạo tầng hai!”

Bất Hủ Thương cùng Lam Nguyệt Nhã bốn mắt nhìn nhau.

Đều nhìn ra được sự kinh ngạc trong mắt đối phương!

Những vị khách khác ở gần đó bắt đầu thấp giọng bàn tán: “Sau cảnh giới Tế Đạo, mỗi một cảnh giới nhỏ chẳng khác nào một tầng trời!”

“Những vương tộc Nguyên thủy thông thường cũng chỉ có một hai vị lão tổ sở hữu thực lực Tế Đạo tầng một mà thôi!”

“Cho dù là Đế tộc thì cũng không có mấy Tế Đạo tầng hai đâu?”

“Còn phải nói sao? Từng có một vị tiền bối Tế Đạo tầng hai một mình đánh bại năm vị Tế Đạo tầng một đó!”

“Thái Ất tiền bối đột phá tới Tế Đạo tầng hai, thực lực của Thần viện Thái Thương tăng gần gấp đôi!"

Mọi người thảo luận sôi nổi!

Ánh mắt của mỗi người đều mang theo lửa nóng!

Hơi thở cũng trở nên dồn dập!

Trần Vũ Nhu cũng kích động: “Thật tốt quá rồi, trưởng lão Thái Ất thành công tiến vào cảnh giới Tế Đạo tầng hai, thực lực của Thần viện Thái Thương vươn lên một tầm cao mới rồi!”

“Xem ra thực sự là công lao của cậu ta, thằng nhóc này đúng là không tệ mà!”

Lông mày Trần Kiếm An giật giật: "Ai cơ?"

“Là một em trai nhỏ vừa gia nhập Thần viện, thực lực của cậu ta không mạnh lắm nhưng lại có thể chống đỡ được sức mạnh phép tắc hỗn loạn trong núi Ngộ Đạo!”, Trần Vũ Nhu tùy tiện giải thích.

Trần Kiếm An nghe vậy thì giật mình, hai tay tóm chặt lấy bả vai Trần Vũ Nhu: “Con gái, con vừa nói gì?”

“Em trai nhỏ nào đó có thể chống lại sức mạnh phép tắc hỗn loạn trong núi Ngộ Đạo? Điều này sao có thể!"

“Bố, là thật đó”, Trần Vũ Nhu gật đầu khẳng định.

Trần Kiếm An vẻ mặt ngưng trọng: "Khi nào có thời gian, giới thiệu cho bố làm quen một chút!”

Lúc này một ông lão ăn mặc như Nguyệt lão đi tới trước mặt Bất Hủ Thương.

“Lão gia, giờ lành tới rồi!”

Bất Hủ Thương cười vui vẻ: “Vậy bắt đầu đi!"

“Giờ lành đã tới, mời tân lang tân nương tiến vào!”

Ông lão cao giọng hét lên.

Đinh! Đinh! Đinh!

Tiếng chuông reo vang!

Dưới cái nhìn chăm chú của mọi người, Bất Hủ Vấn Thiên cùng Côn Ngô Mật Phi chậm rãi bước vào quảng trường!

Bất Hủ Vấn Thiên nhấc tay, muốn kéo lấy Côn Ngô Mật Phi nhưng lại bị cô tránh thoát!



“Bất Hủ Vấn Thiên, anh đừng mơ chạm vào tôi!”

“Mật Phi, em đừng nghịch ngợm nữa, đã nóng lòng muốn gả cho tôi rồi còn không cho phép tôi chạm tới!”

Gương mặt Bất Hủ Vấn Thiên treo nụ cười rạng rỡ: “Được được được, tôi không chạm vào em”.

“Đợi đến khi em nguyện ý, tôi mới chạm vào!”

Dù sao cũng sắp thành đôi, hắn cũng không vội lúc này.

Hai người chậm rãi bước tới trung tâm quảng trường, đi tới bục cao khổng lồ!

Không chỉ hàng chục triệu người có mặt!

Mà đại diện của các thế lực khác tại Nguyên Thủy Chân Giới cũng đang cầm một viên pha lê trong tay, rồi rót thần lực vào trong đó!

Cùng lúc đó một màn hình pha lê khổng lồ chiếu sáng tại khắp các tông môn, đệ tử của những tông môn lớn đều có thể theo dõi trực tiếp hôn lễ này từ xa!

"Wow! Thật là một khung cảnh hoành tráng!"

“Lúc tôi kết hôn mà cũng có khung cảnh tráng lệ như vậy thì tốt biết mấy!”

“Công tử Bất Hủ đẹp trai quá mà, tôi cũng muốn gả cho anh ấy!”

Vô số người khao khát.

Ông lão ăn mặc như Nguyệt lão kia cất giọng: “Nhất bái thiên địa!”

Côn Ngô Mật Phi cắn cánh môi hồng, cho đến hiện tại mà Diệp Bắc Minh vẫn không có ý định xuất hiện, xem ra anh thực sự không nhớ ra!

Hoặc là.

Đã bỏ cuộc!

“Mật Phi, nhất bái thiên địa rồi, sao em còn chưa làm lễ vậy?”, Bất Hủ Vấn Thiên cúi người, phát hiện Côn Ngô Mật Phi vẫn đứng bất động như cũ.

Ánh mắt của tất cả mọi người đều đổ dồn vào cô!

Côn Ngô Mật Phi vẫn không nhúc nhích!

“Mật Phi, em đang làm gì vậy! Bái đường rồi!”, Bất Hủ Vấn Thiên khẽ gầm một tiếng.

Mẹ của cô, Tô Hiểu Vân cũng vội nhắc nhở một câu: “Mật Phi, mọi người đều đang nhìn đó, mau bái lạy đi!”

Gương mặt Bất Hủ Vấn Thiên mang ý cười, bày ra dáng vẻ người đàn ông ấm áp: “Bố mẹ, đây là lần đầu tiên Mật Phi kết hôn, cũng là lần duy nhất trong đời, có lẽ còn chưa chuẩn bị sẵn sàng!”

“Không sao, con sẵn sàng đợi cô ấy!”

Lời này vừa vang.

"Oa! Công tử Bất Hủ thật là dịu dàng!”

“Vừa đẹp trai lại chu đáo nữa!”

Vô số cô gái dưới bục cao đều làm ra dáng vẻ si tình.

Bất Hủ Vấn Thiên nói: “Xin mọi người hãy an tĩnh lại, cho Mật Phi một chút thời gian được không?”

Hiện trường bỗng nhiên trở nên yên tĩnh!

“Không đúng, không phải là anh ấy không muốn tới! Mà ta anh ấy không nhớ ra, nếu nhớ lại chắc chắn sẽ tới tìm mình!”

“Nhất định là do mình dùng quá nhiều lực, có phải là ký ức bị phong ấn quá khó để giải trừ hay không?”

“Côn Ngô Mật Phi mày thật là ngu ngốc, tại sao lại không giải thích rõ ràng cơ chứ?”

Côn Ngô Mật Phi bỗng nhiên phát hiện ra rằng bản thân hối hận rồi, cô không nên phong ấn ký ức của Diệp Bắc Minh!

“Tôi xin thề, chỉ cần Diệp Bắc Minh tới tìm, cho dù là hiện tại, tôi cũng sẽ lập tức đi theo anh ấy!”

Giây tiếp theo.

Trong sự im lặng giống như chết chóc, một giọng nói gấp gáp truyền khắp quảng trường Thần viện Thái Thương: “Hai vị sư phụ, Thái Ất sư phụ xảy ra chuyện rồi!”

“Anh ấy thực sự tới rồi?”

Thân thể yêu kiều của Côn Ngô Mật Phi run lên!

Tâm tình kích động liền trực tiếp kéo bỏ chiếc khăn trùm đầu đỏ thẫm!

Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net

truyện bách hợp
truyện sắc

Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.

ngôn tình sắc

Nhận xét của độc giả về truyện Đồ Đệ Xuống Núi, Vô Địch Thiên Hạ

Số ký tự: 0

    Bình luận Facebook