Đồ Đệ Xuống Núi, Vô Địch Thiên Hạ
Chương 2180: Bá đạo, mạnh mẽ đến cùng!
Ss Tần
13/09/2024
"Tùy cô, dù sao thì tôi cũng đã đưa ra thư từ hôn rồi!"
"Ký hay không, tùy cô!"
"Bây giờ không phải tôi không có tư cách làm người đàn ông của cô, mà là cô không có tư cách làm người phụ nữ của tôi!"
Nói xong, Diệp Bắc Minh xoay người rời đi một cách nhẹ nhàng!
Quá trình này nhanh chóng và dứt khoát!
Nhìn những người trong đại điện đều chết lặng!
"Tên nhóc này!"
Khóe miệng Diệp Tinh Khung không khỏi nhếch lên.
Ban đầu khi Diệp Bắc Minh công khai tước đoạt thân phận thánh tử của Diệp Mặc, ông ta hơi khó chịu với Diệp Bắc Minh!
Cho dù có lão tổ Thí Thiên ủng hộ, trong lòng Diệp Tinh Khung cũng không thích tên nhóc này cho lắm!
Hành vi hôm nay của Diệp Bắc Minh thực sự quá bá đạo và mạnh mẽ!
Diệp Tinh Khung cảm thấy rất ấn tượng!
Vẻ mặt của Diệp Quỳnh ở bên cạnh tràn đầy sự ngưỡng mộ, hoàn toàn bị thuyết phục trước hành vi của Diệp Bắc Minh!
Ngược lại, khuôn mặt xinh đẹp của Lạc Lâm gần như vặn vẹo: 'Cái gì mà mình không đủ tư cách làm người phụ nữ của anh ta chứ? Trước đó là Diệp Tiêu Dao! Bây giờ là Diệp Bắc Minh!!! Lạc Lâm này, chưa bao giờ phải chịu đựng sự sỉ nhục như vậy, chưa bao giờ!!!'
Lạc Lâm gào thét trong lòng!
Toàn thân cô ta đang run rẩy!
Mỗi lỗ chân lông đều đang nổi da gà!
Hoàn toàn tức giận!
"Nhóc con, chạy đi đâu!"
Một ông lão của nhà họ Lạc ở cảnh giới Tế Đạo cấp sáu nhìn thấy Diệp Bắc Minh chuẩn bị rời khỏi đại điện.
Ông ta càng tức giận hơn, tiến lên một bước, trong nháy mắt chặn trước mặt Diệp Bắc Minh!
Khuôn mặt già nua tràn ngập sự tức giận vô tận: “Nhóc con, tôi ra lệnh cho cậu lập tức quay lại xin lỗi tiểu thư nhà tôi!”
“Sau đó ký vào một tờ đơn từ hôn khác, cậu mới là người bị từ hôn!”
Diệp Bắc Minh bình tĩnh nói: “Nếu tôi không đồng ý thì sao?”
"Cậu không đồng ý? Tôi có cách làm cho cậu phải đồng ý!"
Ông lão nhà họ Lạc nheo mắt lại, trực tiếp vươn tay ra định tóm lấy cổ Diệp Bắc Minh!
Cực kỳ sắc bén!
Giận dữ!
"Cút!"
Diệp Bắc Minh hét nhỏ một tiếng, đấm ra một quyền không hề thương tiếc!
Bàn tay của ông lão nhà họ Lạc bị nổ tung tại chỗ, xương gãy bay tứ tung, ông ta cực kỳ ngạc nhiên lùi lại vài bước: "Cậu... sao có thể!"
"Cái này..."
Lạc Lâm cũng sửng sốt một lát.
Diệp Bắc Minh lại có thể đánh nát cánh tay của cảnh giới Tế Đạo cấp sáu chỉ bằng một cú đấm?
Giây tiếp theo.
Diệp Bắc Minh tiến lên một bước, làm giống như hành động vừa rồi của ông lão nhà họ Lạc, nhưng lần này là tay cua Diệp Bắc Minh tóm lấy cổ của ông lão nhà họ Lạc!
"Sao cậu dám!"
Ông lão nhà họ Lạc rất tức giận.
Một luồng hơi thở như sóng thần dâng trào ra, hướng về phía Diệp Bắc Minh!
Hơi thở của cảnh giới Tế Đạo cấp sáu thật đáng sợ!
Gào——!
Diệp Bắc Minh không nói một lời, chỉ với một cú lắc cổ tay, một huyết long lao ra và phá vỡ mọi thứ!
Ông lão nhà họ Lạc còn chưa kịp nhìn rõ chuyện gì đang xảy ra thì một bàn tay cực kỳ khỏe mạnh đã tóm chặt lấy cổ ông ta!
"Thất trưởng lão!"
Lạc Lâm và bốn ông lão còn lại kêu lên!
Nhìn chằm chằm vào tay Diệp Bắc Minh, một luồng hơi thở màu xám đen không ngừng lưu chuyển giữa các ngón tay của anh!
'Dòng khí hỗn độn! Dòng khí hỗn độn!'
Lạc Lâm vô cùng kinh ngạc.
Nhất định là dòng khí hỗn độn đã khóa chặt sức mạnh của Thất trưởng lão, mới khiến ông ta không thể phản kháng!
Sắc mặt của Thất trưởng lão thay đổi mạnh mẽ, một cảm giác ngột ngạt truyền đến: "Nhóc con, cậu... Tôi là trưởng lão của nhà họ Lạc, sao cậu dám làm như vậy với tôi?"
"Mau thả tôi ra!"
"Được thôi!"
Diệp Bắc Minh nhếch miệng cười!
Năm ngón tay nắm lại!
Rắc một tiếng, cổ của Thất trưởng lão trực tiếp hóa thành sương máu, một cái đầu bay ra ngoài, vô cùng tức giận hét lên: "Diệp Bắc Minh, cậu dám hủy diệt thân thể máu thịt của tôi! Lão phu ít nhất sẽ bị tụt xuống một cấp, cậu điên rồi à!!!"
Cái đầu của Thất trưởng lão không ngừng gào lên!
Lạc Lâm và những người khác cũng choáng váng tại chỗ!
Không ai ngờ rằng sức chiến đấu của Diệp Bắc Minh lại kinh khủng như vậy!
Có vẻ như nó khác với những gì cô ta nghĩ!
"Ồn ào!"
Diệp Bắc Minh tiến lên một bước, trực tiếp đi đến trước cái đầu của Thất trưởng lão!
"Cậu ta định làm gì vậy?"
Mọi người trong nhà họ Lạc đều thay đổi sắc mặt.
Chỉ nhìn thấy.
Diệp Bắc Minh nhấc chân, dùng sức giẫm lên đầu Thất trưởng lão!
"Dừng lại!!!"
"Diệp Bắc Minh, anh dừng lại cho bổn tiểu thư!"
Bốn ông lão nhà họ Lạc cùng hét to lên với Lạc Lâm!
Diệp Bắc Minh vẫn như không nghe thấy gì, "bụp" một tiếng, giày Hồi Lực của anh hạ xuống đất!
Đầu của Thất trưởng lão nổ tung tại chỗ, thần hồn không kịp thoát ra khỏi đầu, hoàn toàn bị tiêu diệt!
Từng chiếc nhẫn trữ vật trên đầu ngón tay của bốn ông lão đều nhấp nháy một cái, khi họ giơ tay lên, một miếng ngọc bội xuất hiện trong lòng bàn tay của họ, trên đó xuất hiện một vết nứt!
Rắc!
Miếng ngọc bội hoàn toàn nổ tung và biến thành bột!
"Diệp Bắc Minh, cậu!!!"
Bốn ông lão cảnh giới Tế Đạo nhà họ Lạc đang đã tức giận đến mức suýt ngất đi.
Năm người là anh em ruột thịt, trong tay mỗi người đều có bốn miếng hồn ngọc, tượng trưng cho bốn người còn lại!
Hiện giờ miếng hồn ngọc thuộc về Thất trưởng lão đã nổ tung hoàn toàn!
Lạc Lâm tức giận đến mức bả vai run lên, đôi mắt đẹp đỏ ngầu, khàn giọng nhìn chằm chằm Diệp Bắc Minh: "Diệp Bắc Minh, anh dám giết chết trưởng lão của nhà họ Lạc chúng tôi! Anh thật tàn nhẫn!"
Quay lại.
Nhìn chằm chằm vào Diệp Tinh Khung: "Diệp gia chủ, hôm nay ngài phải cho tôi một lời giải thích!"
"Tôi tới nhà họ Diệp chỉ là để hủy hôn!"
"Diệp Bắc Minh đã mất tích 1,8 tỷ năm, mấy năm nay tôi cũng chưa từng nhắc đến chuyện này phải không? Tất cả đều là vì thể diện của nhà họ Diệp!"
"Sau khi nghe được tin tức của anh ta, tôi đã nhanh chóng tới từ hôn, mang theo rất nhiều quà cáp để nâng mặt mũi cho nhà họ Diệp!"
"Đây chính là cách nhà họ Diệp của các người đối xử với nhà họ Lạc của chúng tôi sao? Dám công khai giết chết trưởng lão của nhà họ Lạc, rốt cuộc là các người có ý gì!!!"
Giọng nói của Lạc Lâm gần như vỡ òa!
Cảm giác tức giận và nhục nhã cứ ập đến!
"Lạc cô nương…"
Diệp Tinh Khung vừa mở miệng.
Giọng nói của Diệp Bắc Minh gần như đồng thời vang lên: "Cô muốn một lời giải thích? Tôi sẽ cho cô một lời giải thích thỏa đáng!"
"Thứ nhất, tôi là thánh tử của nhà họ Diệp, trưởng lão của nhà họ Lạc các người là cái thá gì?"
“Có tư cách gì ra lệnh cho tôi?”
"Thứ hai, chỉ là một trưởng lão nhỏ bé của nhà họ Lạc lại dám công kích tôi? Ông ta chán sống rồi sao?"
"Thứ ba, đây là đại điện của nhà họ Diệp! Là nơi linh thiêng bất khả xâm phạm!"
"Đừng nói là trưởng lão của nhà họ Lạc, ngay cả gia chủ của nhà họ Lạc tới đây!"
"Cô hỏi ông ta thử xem có dám ra tay với thánh tử nhà họ Diệp ngay tại đây không!"
Nói tới đây.
Diệp Bắc Minh cười lạnh: "Ha ha! Dù là bất cứ lý do nào thì ông ta cũng đáng chết!"
"Lạc Lâm cô nương, cô có ý kiến gì không?"
"Anh..."
Lạc Lâm nhất thời không nói nên lời.
Không thể phủ nhận, Diệp Bắc Minh nói đúng! Nếu có người dám ra ray ở đại điện của nhà họ Lạc, tuyệt đối không có cơ hội sống sót!
Điều này tượng trưng cho sự uy nghiêm của một chủng tộc Đế Huyết, bất khả xâm phạm!
"Nhưng anh cũng không nên trực tiếp giết chết Thất trưởng lão!"
Đôi mắt của Lạc Lâm gần như rỉ máu.
Diệp Bắc Minh nở một nụ cười đầy ẩn ý, nói: "Tôi giết ông ta thì cô có thể làm gì được tôi?"
"Anh!"
Lạc Lâm không ngờ Diệp Bắc Minh lại trả lời như vậy, vừa tức giận vừa nhục nhã, lại nghe những lời này khiến cô ta hộc ra một búng máu từ trong tim!
"Tiểu thư!"
Bốn ông lão còn lại bước tới và nhanh chóng đỡ Lạc Lâm.
Nên cô ta mới không bị ngã!
Diệp Bắc Minh cũng lười nhìn cô ta thêm lần nữa, quay người rời đi: "Nếu muốn từ hôn thì có thể đến tìm tôi bất cứ lúc nào! Gia chủ, tôi còn có việc phải làm, đi trước!"
Bóng dáng biến mất!
Chỉ còn lại Diệp Quỳnh đi cùng anh vẫn đứng ở nơi đó, kinh hãi nhìn bóng lưng Diệp Bắc Minh.
Khóe miệng cô ta nhếch lên: "Tên này thật sự là làm người ta kinh ngạc!"
Suy nghĩ một lúc, cô ta liếc nhìn đại điện hỗn loạn rồi nhanh chóng đuổi theo anh ra ngoài!
Vừa ra khỏi đại điện liền nhìn thấy Diệp Bắc Minh đang đứng trên bậc thềm!
"Tại sao cậu không đi?"
Diệp Quỳnh cười tiến lên, nói đùa: "Có phải thấy hối hận? Cảm thấy không nên vô tâm như vậy, dù sao thì vị hôn thê này của cậu cũng khá xinh đẹp!"
"Tôi biết Lạc Lâm, cô ta có tên trong bảng xếp hạng Đế Huyết!"
"Hơn nữa cô ta cũng là một trong những người đẹp hàng đầu ở đại lục Trung Châu, có vô số người theo đuổi!"
"Tôi cảm thấy chuyện này vẫn còn có hi vọng, cậu vừa mới biểu hiện ra thực lực mạnh mẽ như vậy, không chừng còn có thể kéo người ta trở về được!"
Diệp Bắc Minh liếc nhìn Diệp Quỳnh: "Cô ta trông còn không đẹp bằng cô!"
"Không có ngực, cũng chẳng có mông!"
"Ký hay không, tùy cô!"
"Bây giờ không phải tôi không có tư cách làm người đàn ông của cô, mà là cô không có tư cách làm người phụ nữ của tôi!"
Nói xong, Diệp Bắc Minh xoay người rời đi một cách nhẹ nhàng!
Quá trình này nhanh chóng và dứt khoát!
Nhìn những người trong đại điện đều chết lặng!
"Tên nhóc này!"
Khóe miệng Diệp Tinh Khung không khỏi nhếch lên.
Ban đầu khi Diệp Bắc Minh công khai tước đoạt thân phận thánh tử của Diệp Mặc, ông ta hơi khó chịu với Diệp Bắc Minh!
Cho dù có lão tổ Thí Thiên ủng hộ, trong lòng Diệp Tinh Khung cũng không thích tên nhóc này cho lắm!
Hành vi hôm nay của Diệp Bắc Minh thực sự quá bá đạo và mạnh mẽ!
Diệp Tinh Khung cảm thấy rất ấn tượng!
Vẻ mặt của Diệp Quỳnh ở bên cạnh tràn đầy sự ngưỡng mộ, hoàn toàn bị thuyết phục trước hành vi của Diệp Bắc Minh!
Ngược lại, khuôn mặt xinh đẹp của Lạc Lâm gần như vặn vẹo: 'Cái gì mà mình không đủ tư cách làm người phụ nữ của anh ta chứ? Trước đó là Diệp Tiêu Dao! Bây giờ là Diệp Bắc Minh!!! Lạc Lâm này, chưa bao giờ phải chịu đựng sự sỉ nhục như vậy, chưa bao giờ!!!'
Lạc Lâm gào thét trong lòng!
Toàn thân cô ta đang run rẩy!
Mỗi lỗ chân lông đều đang nổi da gà!
Hoàn toàn tức giận!
"Nhóc con, chạy đi đâu!"
Một ông lão của nhà họ Lạc ở cảnh giới Tế Đạo cấp sáu nhìn thấy Diệp Bắc Minh chuẩn bị rời khỏi đại điện.
Ông ta càng tức giận hơn, tiến lên một bước, trong nháy mắt chặn trước mặt Diệp Bắc Minh!
Khuôn mặt già nua tràn ngập sự tức giận vô tận: “Nhóc con, tôi ra lệnh cho cậu lập tức quay lại xin lỗi tiểu thư nhà tôi!”
“Sau đó ký vào một tờ đơn từ hôn khác, cậu mới là người bị từ hôn!”
Diệp Bắc Minh bình tĩnh nói: “Nếu tôi không đồng ý thì sao?”
"Cậu không đồng ý? Tôi có cách làm cho cậu phải đồng ý!"
Ông lão nhà họ Lạc nheo mắt lại, trực tiếp vươn tay ra định tóm lấy cổ Diệp Bắc Minh!
Cực kỳ sắc bén!
Giận dữ!
"Cút!"
Diệp Bắc Minh hét nhỏ một tiếng, đấm ra một quyền không hề thương tiếc!
Bàn tay của ông lão nhà họ Lạc bị nổ tung tại chỗ, xương gãy bay tứ tung, ông ta cực kỳ ngạc nhiên lùi lại vài bước: "Cậu... sao có thể!"
"Cái này..."
Lạc Lâm cũng sửng sốt một lát.
Diệp Bắc Minh lại có thể đánh nát cánh tay của cảnh giới Tế Đạo cấp sáu chỉ bằng một cú đấm?
Giây tiếp theo.
Diệp Bắc Minh tiến lên một bước, làm giống như hành động vừa rồi của ông lão nhà họ Lạc, nhưng lần này là tay cua Diệp Bắc Minh tóm lấy cổ của ông lão nhà họ Lạc!
"Sao cậu dám!"
Ông lão nhà họ Lạc rất tức giận.
Một luồng hơi thở như sóng thần dâng trào ra, hướng về phía Diệp Bắc Minh!
Hơi thở của cảnh giới Tế Đạo cấp sáu thật đáng sợ!
Gào——!
Diệp Bắc Minh không nói một lời, chỉ với một cú lắc cổ tay, một huyết long lao ra và phá vỡ mọi thứ!
Ông lão nhà họ Lạc còn chưa kịp nhìn rõ chuyện gì đang xảy ra thì một bàn tay cực kỳ khỏe mạnh đã tóm chặt lấy cổ ông ta!
"Thất trưởng lão!"
Lạc Lâm và bốn ông lão còn lại kêu lên!
Nhìn chằm chằm vào tay Diệp Bắc Minh, một luồng hơi thở màu xám đen không ngừng lưu chuyển giữa các ngón tay của anh!
'Dòng khí hỗn độn! Dòng khí hỗn độn!'
Lạc Lâm vô cùng kinh ngạc.
Nhất định là dòng khí hỗn độn đã khóa chặt sức mạnh của Thất trưởng lão, mới khiến ông ta không thể phản kháng!
Sắc mặt của Thất trưởng lão thay đổi mạnh mẽ, một cảm giác ngột ngạt truyền đến: "Nhóc con, cậu... Tôi là trưởng lão của nhà họ Lạc, sao cậu dám làm như vậy với tôi?"
"Mau thả tôi ra!"
"Được thôi!"
Diệp Bắc Minh nhếch miệng cười!
Năm ngón tay nắm lại!
Rắc một tiếng, cổ của Thất trưởng lão trực tiếp hóa thành sương máu, một cái đầu bay ra ngoài, vô cùng tức giận hét lên: "Diệp Bắc Minh, cậu dám hủy diệt thân thể máu thịt của tôi! Lão phu ít nhất sẽ bị tụt xuống một cấp, cậu điên rồi à!!!"
Cái đầu của Thất trưởng lão không ngừng gào lên!
Lạc Lâm và những người khác cũng choáng váng tại chỗ!
Không ai ngờ rằng sức chiến đấu của Diệp Bắc Minh lại kinh khủng như vậy!
Có vẻ như nó khác với những gì cô ta nghĩ!
"Ồn ào!"
Diệp Bắc Minh tiến lên một bước, trực tiếp đi đến trước cái đầu của Thất trưởng lão!
"Cậu ta định làm gì vậy?"
Mọi người trong nhà họ Lạc đều thay đổi sắc mặt.
Chỉ nhìn thấy.
Diệp Bắc Minh nhấc chân, dùng sức giẫm lên đầu Thất trưởng lão!
"Dừng lại!!!"
"Diệp Bắc Minh, anh dừng lại cho bổn tiểu thư!"
Bốn ông lão nhà họ Lạc cùng hét to lên với Lạc Lâm!
Diệp Bắc Minh vẫn như không nghe thấy gì, "bụp" một tiếng, giày Hồi Lực của anh hạ xuống đất!
Đầu của Thất trưởng lão nổ tung tại chỗ, thần hồn không kịp thoát ra khỏi đầu, hoàn toàn bị tiêu diệt!
Từng chiếc nhẫn trữ vật trên đầu ngón tay của bốn ông lão đều nhấp nháy một cái, khi họ giơ tay lên, một miếng ngọc bội xuất hiện trong lòng bàn tay của họ, trên đó xuất hiện một vết nứt!
Rắc!
Miếng ngọc bội hoàn toàn nổ tung và biến thành bột!
"Diệp Bắc Minh, cậu!!!"
Bốn ông lão cảnh giới Tế Đạo nhà họ Lạc đang đã tức giận đến mức suýt ngất đi.
Năm người là anh em ruột thịt, trong tay mỗi người đều có bốn miếng hồn ngọc, tượng trưng cho bốn người còn lại!
Hiện giờ miếng hồn ngọc thuộc về Thất trưởng lão đã nổ tung hoàn toàn!
Lạc Lâm tức giận đến mức bả vai run lên, đôi mắt đẹp đỏ ngầu, khàn giọng nhìn chằm chằm Diệp Bắc Minh: "Diệp Bắc Minh, anh dám giết chết trưởng lão của nhà họ Lạc chúng tôi! Anh thật tàn nhẫn!"
Quay lại.
Nhìn chằm chằm vào Diệp Tinh Khung: "Diệp gia chủ, hôm nay ngài phải cho tôi một lời giải thích!"
"Tôi tới nhà họ Diệp chỉ là để hủy hôn!"
"Diệp Bắc Minh đã mất tích 1,8 tỷ năm, mấy năm nay tôi cũng chưa từng nhắc đến chuyện này phải không? Tất cả đều là vì thể diện của nhà họ Diệp!"
"Sau khi nghe được tin tức của anh ta, tôi đã nhanh chóng tới từ hôn, mang theo rất nhiều quà cáp để nâng mặt mũi cho nhà họ Diệp!"
"Đây chính là cách nhà họ Diệp của các người đối xử với nhà họ Lạc của chúng tôi sao? Dám công khai giết chết trưởng lão của nhà họ Lạc, rốt cuộc là các người có ý gì!!!"
Giọng nói của Lạc Lâm gần như vỡ òa!
Cảm giác tức giận và nhục nhã cứ ập đến!
"Lạc cô nương…"
Diệp Tinh Khung vừa mở miệng.
Giọng nói của Diệp Bắc Minh gần như đồng thời vang lên: "Cô muốn một lời giải thích? Tôi sẽ cho cô một lời giải thích thỏa đáng!"
"Thứ nhất, tôi là thánh tử của nhà họ Diệp, trưởng lão của nhà họ Lạc các người là cái thá gì?"
“Có tư cách gì ra lệnh cho tôi?”
"Thứ hai, chỉ là một trưởng lão nhỏ bé của nhà họ Lạc lại dám công kích tôi? Ông ta chán sống rồi sao?"
"Thứ ba, đây là đại điện của nhà họ Diệp! Là nơi linh thiêng bất khả xâm phạm!"
"Đừng nói là trưởng lão của nhà họ Lạc, ngay cả gia chủ của nhà họ Lạc tới đây!"
"Cô hỏi ông ta thử xem có dám ra tay với thánh tử nhà họ Diệp ngay tại đây không!"
Nói tới đây.
Diệp Bắc Minh cười lạnh: "Ha ha! Dù là bất cứ lý do nào thì ông ta cũng đáng chết!"
"Lạc Lâm cô nương, cô có ý kiến gì không?"
"Anh..."
Lạc Lâm nhất thời không nói nên lời.
Không thể phủ nhận, Diệp Bắc Minh nói đúng! Nếu có người dám ra ray ở đại điện của nhà họ Lạc, tuyệt đối không có cơ hội sống sót!
Điều này tượng trưng cho sự uy nghiêm của một chủng tộc Đế Huyết, bất khả xâm phạm!
"Nhưng anh cũng không nên trực tiếp giết chết Thất trưởng lão!"
Đôi mắt của Lạc Lâm gần như rỉ máu.
Diệp Bắc Minh nở một nụ cười đầy ẩn ý, nói: "Tôi giết ông ta thì cô có thể làm gì được tôi?"
"Anh!"
Lạc Lâm không ngờ Diệp Bắc Minh lại trả lời như vậy, vừa tức giận vừa nhục nhã, lại nghe những lời này khiến cô ta hộc ra một búng máu từ trong tim!
"Tiểu thư!"
Bốn ông lão còn lại bước tới và nhanh chóng đỡ Lạc Lâm.
Nên cô ta mới không bị ngã!
Diệp Bắc Minh cũng lười nhìn cô ta thêm lần nữa, quay người rời đi: "Nếu muốn từ hôn thì có thể đến tìm tôi bất cứ lúc nào! Gia chủ, tôi còn có việc phải làm, đi trước!"
Bóng dáng biến mất!
Chỉ còn lại Diệp Quỳnh đi cùng anh vẫn đứng ở nơi đó, kinh hãi nhìn bóng lưng Diệp Bắc Minh.
Khóe miệng cô ta nhếch lên: "Tên này thật sự là làm người ta kinh ngạc!"
Suy nghĩ một lúc, cô ta liếc nhìn đại điện hỗn loạn rồi nhanh chóng đuổi theo anh ra ngoài!
Vừa ra khỏi đại điện liền nhìn thấy Diệp Bắc Minh đang đứng trên bậc thềm!
"Tại sao cậu không đi?"
Diệp Quỳnh cười tiến lên, nói đùa: "Có phải thấy hối hận? Cảm thấy không nên vô tâm như vậy, dù sao thì vị hôn thê này của cậu cũng khá xinh đẹp!"
"Tôi biết Lạc Lâm, cô ta có tên trong bảng xếp hạng Đế Huyết!"
"Hơn nữa cô ta cũng là một trong những người đẹp hàng đầu ở đại lục Trung Châu, có vô số người theo đuổi!"
"Tôi cảm thấy chuyện này vẫn còn có hi vọng, cậu vừa mới biểu hiện ra thực lực mạnh mẽ như vậy, không chừng còn có thể kéo người ta trở về được!"
Diệp Bắc Minh liếc nhìn Diệp Quỳnh: "Cô ta trông còn không đẹp bằng cô!"
"Không có ngực, cũng chẳng có mông!"
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.