Đồ Đệ Xuống Núi, Vô Địch Thiên Hạ
Chương 1760: Bực bội và khó chịu
Ss Tần
13/04/2024
Bỏ lại thiệp mời, Đường Hạo đi ra đại điện.
Đột nhiên, anh ta ngừng lại: "Đúng rồi Diệp tông chủ, cảm ơn cậu đã giúp Khuynh Thành trị liệu độc thú huyết trong cơ thể!"
"Sau này thì không cần cậu nữa, tôi sẽ giúp cô ấy giải độc!"
Sau khi rời khỏi Thiên Hạ Đệ Nhất Đan, Đường Hạo tiến vào trong một ngõ hẻm.
Sắc mặt anh ta lập tức trầm xuống, nụ cười hoàn toàn biến mất!
Thay vào đó là biểu cảm lạnh thấu xương: "Lão Quỷ, vì sao vừa nãy ông lại ngăn cản tôi?"
"Với cảnh giới trước mắt của tôi, chém giết tên Diệp Bắc Minh rất đơn giản!"
"Chỉ cần anh ta chết, 148 mảnh xương Chí Tôn trong cơ thể anh ta đều là của tôi!"
"Không!"
Trong đan điền anh ta vang lên một giọng nói già nua: "Trên người người này hình như có bí mật gì đó, lúc lão phu dò xét cơ thể anh ta, lão phu như thể thấy được một vực sâu!"
"Sâu không lường được!"
Đường Hạo giật mình: "Lão Quỷ, còn có người ông không nhìn thấu?"
"Lần trước ông cũng nói Diệp Phong mang lại cảm giác này, chẳng lẽ... Diệp Bắc Minh chính là Diệp Phong?"
Giữa hai người này quả thực có rất nhiều điểm tương tự!
Đường Hạo rất thông minh, nhanh chóng nghĩ đến việc không lẽ bọn họ là cùng một người?
"Không phải!"
Giọng nói của Lão Quỷ vô cùng khẳng định: "Mặc dù hơi thở của Diệp Viễn cũng khiến người khác nhìn không thấu, nhưng không có cảm giác nguy hiểm trí mạng!"
"Diệp Bắc Minh lại giống như một thanh kiếm khát máu, Diệp Phong kia cách xa anh ta ngàn dặm!"
"Hai người này tuyệt đối không phải là cùng một người", Lão Quỷ vô cùng chắc chắn.
Đường Hạo lập tức bỏ đi nghi hoặc trong lòng.
Anh ta trỗi dậy từ nơi nhỏ bé, từ một phế vật biến thành thiên tài.
Hết thảy đều là công lao của Lão Quỷ!
Vô số lần trước giờ, Lão Quỷ đều giúp anh ta gặp dữ hóa lành!
Lão Quỷ đương nhiên sẽ không sai!
"Lão Quỷ, cho dù ông có nói anh ta cực kỳ nguy hiểm, nhưng với thực lực trước mắt của tôi cộng thêm cả ông cũng không thể giết được anh ta?", Đường Hạo không quá tin tưởng.
Giọng điệu của Lão Quỷ nghiêm nghị: "Thằng nhóc, giết Diệp Bắc Minh đơn giản!"
"Dù anh ta có nguy hiểm đi chăng nữa, cũng chỉ là nguy hiểm mà thôi!"
"Bổn tọa cam đoan, sớm muộn gì 148 miếng xương Chí Tôn kia cũng là của cậu!"
"Nhưng cậu đừng có quên hiện tại chúng ta đang ở nơi nào!"
Đường Hạo theo bản năng ngẩng đầu, nhìn về phía chỗ sâu trong thành phố Thần!
Phủ Thành chủ!
Sắc mặt Đường Hạo nghiêm túc: "Cô ta sẽ nhúng tay?"
Lão Quỷ trả lời: "Không biết nữa, nhưng nhìn trước mắt thì tốt nhất đừng đắc tội cô ta!"
"Cô ta là tồn tại duy nhất có khả năng uy hiếp đến bổn tọa!"
Trong ngõ nhỏ yên tĩnh!
Không biết bao lâu sau, giọng nói của Lão Quỷ lại vang lên: "Được rồi, đừng suy nghĩ nhiều".
"Người phụ nữ này rất ít lộ diện, lại càng không muốn nhúng tay chuyện bên trong Thần Giới!"
"Trước mắt quan trọng nhất là cậu phải kết hôn với Lạc Khuynh Thành. Người phụ nữ này không hề đơn giản, trên người cô ấy có đại khí vận!"
"Chỉ cần cậu chiếm lấy thân thể cô ấy, là có thể cướp đoạt khí vận cho mình dùng!"
Đường Hạo cau mày: "Lão Quỷ, Lạc Khuynh Thành chính là Đế Nữ trong lời ông sao?"
"Vì sao nhất định phải kết hôn? Tôi không thể trực tiếp đè cô ấy ra luôn à?"
Lão Quỷ hừ nhẹ một tiếng: "Nếu có thể đơn giản như vậy thì tốt rồi!"
"Đại khí vận há có thể mạnh mẽ cướp đoạt? Nếu cậu trực tiếp đè cô ấy ra, làm không tốt còn có khả năng tổn thương đến khí vận của bản thân!"
"Chỉ có thông qua môi giới hôn lễ, được trời đất cho phép mới có thể cướp đoạt khí vận của cô ấy!"
...
Diệp Bắc Minh thu hai tấm thiệp mời vào trong nhẫn chứa vật: "Yên Nhi, cánh tay khôi phục như thế nào rồi?"
"Cậu Diệp, cánh tay Yên Nhi đã khôi phục rất tốt!"
Vương Yên Nhi gật đầu: "Quả thực giống y như đúc cánh tay ban đầu, bản lĩnh của cậu thật là mạnh mẽ!"
Mặc dù cô ta không biết Diệp Bắc Minh làm được bằng cách nào.
Nhưng chắc chắn có liên quan đến một giọt tinh huyết kia!
Diệp Bắc Minh tiến lên kiểm tra một phen, xác định Vương Yên Nhi không có việc gì: "Tiêu Tiêu, cô tạm thời nghỉ ngơi chữa vết thương ở chỗ này!"
"Đợi đến khi hồi phục rồi quay về Thái Dương Tông sau. Yên Nhi, cô sắp xếp cho cô ta một chỗ ở!"
"Vâng, thưa cậu chủ".
Vương Yên Nhi bất giác đổi giọng.
Diệp Bắc Minh quay về phòng, chậm rãi lấy ra hai tấm thiệp mời: "Tiểu Tháp, Lạc Khuynh Thành này rốt cuộc xảy ra chuyện gì?"
"Một hồi muốn gả cho Độc Cô Bá Đạo, lúc sau lại phải gả cho Đường Hạo!"
Trong lòng anh có hơi bực bội!
Khó chịu!
Mặc dù ẩn nấp rất kỹ, vẫn bị tháp Càn Khôn Trấn Ngục lập tức nhìn ra!
Tháp Càn Khôn Trấn Ngục cười một tiếng: "Nhóc, nếu cậu để ý cô ấy, tự mình đi hỏi chẳng phải là được!"
Diệp Bắc Minh bật thốt: "Cô ấy muốn gả cho ai thì liên quan gì đến tôi, tôi chỉ để ý liệu thần hồn của Đại sư tỷ tôi có thể trở về được hay không!"
Tháp Càn Khôn Trấn Ngục mỉm cười: "Nhóc, cậu đừng tự lừa gạt mình nữa!"
"Khoảnh khắc cậu trông thấy thiệp mời, nhịp tim đập nhanh hơn bình thường một chút".
"Người tu võ rất thẳng thắn, nhìn thẳng vào bản tâm của mình!"
"Đàn ông để ý chính là để ý, đừng đến lúc đó Lạc Khuynh Thành thật sự gả cho Đường Hạo, ngược lại trở thanh tiếc nuối của cậu!"
"Diệp Bắc Minh khẽ giật mình: "Thật ư?"
...
Đột nhiên, anh ta ngừng lại: "Đúng rồi Diệp tông chủ, cảm ơn cậu đã giúp Khuynh Thành trị liệu độc thú huyết trong cơ thể!"
"Sau này thì không cần cậu nữa, tôi sẽ giúp cô ấy giải độc!"
Sau khi rời khỏi Thiên Hạ Đệ Nhất Đan, Đường Hạo tiến vào trong một ngõ hẻm.
Sắc mặt anh ta lập tức trầm xuống, nụ cười hoàn toàn biến mất!
Thay vào đó là biểu cảm lạnh thấu xương: "Lão Quỷ, vì sao vừa nãy ông lại ngăn cản tôi?"
"Với cảnh giới trước mắt của tôi, chém giết tên Diệp Bắc Minh rất đơn giản!"
"Chỉ cần anh ta chết, 148 mảnh xương Chí Tôn trong cơ thể anh ta đều là của tôi!"
"Không!"
Trong đan điền anh ta vang lên một giọng nói già nua: "Trên người người này hình như có bí mật gì đó, lúc lão phu dò xét cơ thể anh ta, lão phu như thể thấy được một vực sâu!"
"Sâu không lường được!"
Đường Hạo giật mình: "Lão Quỷ, còn có người ông không nhìn thấu?"
"Lần trước ông cũng nói Diệp Phong mang lại cảm giác này, chẳng lẽ... Diệp Bắc Minh chính là Diệp Phong?"
Giữa hai người này quả thực có rất nhiều điểm tương tự!
Đường Hạo rất thông minh, nhanh chóng nghĩ đến việc không lẽ bọn họ là cùng một người?
"Không phải!"
Giọng nói của Lão Quỷ vô cùng khẳng định: "Mặc dù hơi thở của Diệp Viễn cũng khiến người khác nhìn không thấu, nhưng không có cảm giác nguy hiểm trí mạng!"
"Diệp Bắc Minh lại giống như một thanh kiếm khát máu, Diệp Phong kia cách xa anh ta ngàn dặm!"
"Hai người này tuyệt đối không phải là cùng một người", Lão Quỷ vô cùng chắc chắn.
Đường Hạo lập tức bỏ đi nghi hoặc trong lòng.
Anh ta trỗi dậy từ nơi nhỏ bé, từ một phế vật biến thành thiên tài.
Hết thảy đều là công lao của Lão Quỷ!
Vô số lần trước giờ, Lão Quỷ đều giúp anh ta gặp dữ hóa lành!
Lão Quỷ đương nhiên sẽ không sai!
"Lão Quỷ, cho dù ông có nói anh ta cực kỳ nguy hiểm, nhưng với thực lực trước mắt của tôi cộng thêm cả ông cũng không thể giết được anh ta?", Đường Hạo không quá tin tưởng.
Giọng điệu của Lão Quỷ nghiêm nghị: "Thằng nhóc, giết Diệp Bắc Minh đơn giản!"
"Dù anh ta có nguy hiểm đi chăng nữa, cũng chỉ là nguy hiểm mà thôi!"
"Bổn tọa cam đoan, sớm muộn gì 148 miếng xương Chí Tôn kia cũng là của cậu!"
"Nhưng cậu đừng có quên hiện tại chúng ta đang ở nơi nào!"
Đường Hạo theo bản năng ngẩng đầu, nhìn về phía chỗ sâu trong thành phố Thần!
Phủ Thành chủ!
Sắc mặt Đường Hạo nghiêm túc: "Cô ta sẽ nhúng tay?"
Lão Quỷ trả lời: "Không biết nữa, nhưng nhìn trước mắt thì tốt nhất đừng đắc tội cô ta!"
"Cô ta là tồn tại duy nhất có khả năng uy hiếp đến bổn tọa!"
Trong ngõ nhỏ yên tĩnh!
Không biết bao lâu sau, giọng nói của Lão Quỷ lại vang lên: "Được rồi, đừng suy nghĩ nhiều".
"Người phụ nữ này rất ít lộ diện, lại càng không muốn nhúng tay chuyện bên trong Thần Giới!"
"Trước mắt quan trọng nhất là cậu phải kết hôn với Lạc Khuynh Thành. Người phụ nữ này không hề đơn giản, trên người cô ấy có đại khí vận!"
"Chỉ cần cậu chiếm lấy thân thể cô ấy, là có thể cướp đoạt khí vận cho mình dùng!"
Đường Hạo cau mày: "Lão Quỷ, Lạc Khuynh Thành chính là Đế Nữ trong lời ông sao?"
"Vì sao nhất định phải kết hôn? Tôi không thể trực tiếp đè cô ấy ra luôn à?"
Lão Quỷ hừ nhẹ một tiếng: "Nếu có thể đơn giản như vậy thì tốt rồi!"
"Đại khí vận há có thể mạnh mẽ cướp đoạt? Nếu cậu trực tiếp đè cô ấy ra, làm không tốt còn có khả năng tổn thương đến khí vận của bản thân!"
"Chỉ có thông qua môi giới hôn lễ, được trời đất cho phép mới có thể cướp đoạt khí vận của cô ấy!"
...
Diệp Bắc Minh thu hai tấm thiệp mời vào trong nhẫn chứa vật: "Yên Nhi, cánh tay khôi phục như thế nào rồi?"
"Cậu Diệp, cánh tay Yên Nhi đã khôi phục rất tốt!"
Vương Yên Nhi gật đầu: "Quả thực giống y như đúc cánh tay ban đầu, bản lĩnh của cậu thật là mạnh mẽ!"
Mặc dù cô ta không biết Diệp Bắc Minh làm được bằng cách nào.
Nhưng chắc chắn có liên quan đến một giọt tinh huyết kia!
Diệp Bắc Minh tiến lên kiểm tra một phen, xác định Vương Yên Nhi không có việc gì: "Tiêu Tiêu, cô tạm thời nghỉ ngơi chữa vết thương ở chỗ này!"
"Đợi đến khi hồi phục rồi quay về Thái Dương Tông sau. Yên Nhi, cô sắp xếp cho cô ta một chỗ ở!"
"Vâng, thưa cậu chủ".
Vương Yên Nhi bất giác đổi giọng.
Diệp Bắc Minh quay về phòng, chậm rãi lấy ra hai tấm thiệp mời: "Tiểu Tháp, Lạc Khuynh Thành này rốt cuộc xảy ra chuyện gì?"
"Một hồi muốn gả cho Độc Cô Bá Đạo, lúc sau lại phải gả cho Đường Hạo!"
Trong lòng anh có hơi bực bội!
Khó chịu!
Mặc dù ẩn nấp rất kỹ, vẫn bị tháp Càn Khôn Trấn Ngục lập tức nhìn ra!
Tháp Càn Khôn Trấn Ngục cười một tiếng: "Nhóc, nếu cậu để ý cô ấy, tự mình đi hỏi chẳng phải là được!"
Diệp Bắc Minh bật thốt: "Cô ấy muốn gả cho ai thì liên quan gì đến tôi, tôi chỉ để ý liệu thần hồn của Đại sư tỷ tôi có thể trở về được hay không!"
Tháp Càn Khôn Trấn Ngục mỉm cười: "Nhóc, cậu đừng tự lừa gạt mình nữa!"
"Khoảnh khắc cậu trông thấy thiệp mời, nhịp tim đập nhanh hơn bình thường một chút".
"Người tu võ rất thẳng thắn, nhìn thẳng vào bản tâm của mình!"
"Đàn ông để ý chính là để ý, đừng đến lúc đó Lạc Khuynh Thành thật sự gả cho Đường Hạo, ngược lại trở thanh tiếc nuối của cậu!"
"Diệp Bắc Minh khẽ giật mình: "Thật ư?"
...
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.