Đồ Đệ Xuống Núi, Vô Địch Thiên Hạ

Chương 2113: Chỉ có tiểu Tháp hiểu tôi!

Ss Tần

09/08/2024

Sẵn tiện mọi người đang sững sờ.

Diệp Bắc Minh thản nhiên nói: "Còn vấn đề gì nữa không?"

"Chỉ có hơn hai mươi người phụ nữ thôi mà? Sao anh ngạc nhiên thế?"

"Chắc không phải anh cũng giống người em kia của anh, bị trường hợp người phụ nữ anh thích lại không thích anh đấy chứ?"

Anh vừa dứt lời.

Mặt Bất Hủ Bất Bại lập tức đằng đằng sát khí, sâu trong đôi mắt ngưng tụ ra hàn ý!

Mọi người đang có mặt tại đây đều nhìn về phía Bất Hủ Bất Bại!

Chẳng lẽ bị Diệp Bắc Minh đoán trúng hả?

Không đúng a!

Họ chưa từng nghe nói Bất Hủ Bất Bại thích cô gái nào!

Diệp Bắc Minh ngầm hiểu cười một cái, xem ra mình đoán đúng rồi: "Bất Hủ huynh, anh sao vậy? Ngay cả một người phụ nữ mà cũng không trinh phục được à?"

"Anh đừng để tên là Bất Bại nữa, đổi tên thành Thất Bại luôn đi!"

Vù!

Xung quanh cơ thể Bất Hủ Bất Bại, hư không sôi trào.

Một cỗ uy áp cực kỳ khủng bố thổi quét khắp bốn phương tám hướng!

Nét mặt mọi người thay đổi!

Người này là Bất Hủ Bất Bại đấy!

Diệp Bắc Minh to gan quá, dám châm biếm như vậy!

Phải biết rằng, Chiến lão tổ cũng rất tán thưởng Bất Hủ Bất Bại!

Diệp Bắc Minh điên à?

Hay thật sự không muốn sống nữa!

Bất Hủ Hằng, Bất Hủ Vũ, Bất Hủ Băng, ba người nhìn Diệp Bắc Minh với ánh mắt tán thưởng!

Bất Hủ Huyền và Bất Hủ Thiến nhíu mày, họ truyền âm cho nhau: 'Thằng cha này to gan hơn chúng ta tưởng nhiều!'

"Đồ tạp chủng chết tiệt!"

Bất Hủ Thương nghiến răng.

Lam Nguyệt Nhã truyền âm: "Bất Bại, đừng bị cậu ta ảnh hưởng!"

Ngay cả Bất Hủ Chiến đang ngồi ở chỗ cao nhất cũng dừng lại, nhìn hết thảy!

Nếu Bất Hủ Bất Bại mới bị châm chọc mấy câu như này mà đã mất bình tĩnh, Bất Hủ Chiến sẽ phải xem xét xem có tiếp tục dùng toàn bộ tài nguyên bồi dưỡng Bất Hủ Bất Bại nữa hay không!

Bất Hủ Bất Bại chú ý đến ánh mắt của lão tổ, trong lòng cả kinh.

Anh ta tỉnh táo lại: "Diệp Bắc Minh, anh đang đùa với lửa đấy!"

Diệp Bắc Minh nâng chén rượu lên, mặc kệ lời uy hiếp của Bất Hủ Bất Bại: "Để tôi đoán nhé, anh là con trai của Bất Hủ Thương, và còn là anh trai của tên tàn phế Bất Hủ Vấn Thiên kia!"

"Anh ở chi này, địa vị ở tộc Bất Hủ không cao!"

"Nói cách khác, huyết mạch của anh không thuần khiết, cha anh cứ gọi tôi là đồ tạp chủng này đồ tạp chủng nọ!"

"Trên thực tế, anh mới là tạp chủng nhỉ?"

Đù mé!

Toàn trường kinh hãi!

Ngẩn người!

Diệp Bắc Minh đúng là một tên điên, anh lại dám chửi Bất Hủ Bất Bại là tạp chủng ngay trước mặt tất cả mọi người?

Dù là Bất Hủ Nhan thì cũng sợ ngây người, ánh mắt cô ta nhìn Diệp Bắc Minh lóe lên: 'Sao tên này không giống như trong suy nghĩ của mình nhỉ? Oa! Thú vị!'

"Bất Hủ huynh, sao vai anh run thế? Chẳng lẽ tôi nói sai hả?"

Diệp Bắc Minh cười bảo.

"Diệp Bắc Minh, anh muốn chết à!"

Bất Hủ Bất Bại gầm nhẹ.

Diệp Bắc Minh cười: "Xem ra tôi lại nói trúng rồi, anh nỗ lực như vậy, chắc không phải là vì người phụ nữ trong lòng đó chứ?"



"Với thân phận dòng nhánh ở tộc Bất Hủ của anh, dù có là một tạp chủng, thì cũng đủ tư cách kết đôi với hoàng thất bình thường!"

"Cho nên, người phụ nữ mà anh vừa ý, ừm... chắc là con cháu Đế Huyết, phỏng chừng còn là kiểu có địa vị rất cao!"

"Tạp chủng huynh, tôi không đoán sai chứ?"

"Tạp... tạp chủng... huynh?"

Hầu như tất cả mọi người trong đại điện đều há hốc miệng!

Có ai dám gọi Bất Hủ Bất Bại như thế chứ!

Đây là nhân vật khủng bố nằm trong top 30 trên bảng xếp hạng Đế Huyết đấy!

Bất Hủ Bất Bại nhìn Diệp Bắc Minh chằm chằm, anh ta có thích một người phụ nữ thật!

Đối phương đến từ Tử Vi đế tộc, huyết mạch cao quý!

Anh ta từng tỏ tình, bị đối phương từ chối!

Bất Hủ Bất Bại biết, nhất định là vì huyết mạch của mình không thuần khiết nên mới bị từ chối!

Chuyện này.

Trừ mình ra, ngay cả cha mẹ là Bất Hủ Thương và Lam Nguyệt Nhã cũng không biết!

Thế mà Diệp Bắc Minh chỉ nói dăm ba câu đã suy đoán ra!

Đáng sợ quá!

Chỉ số thông minh của tên này quá khủng bố!

Bất Hủ Bất Bại lạnh giọng nói: "Diệp Bắc Minh, anh giỏi tưởng tượng quá rồi đấy, tôi hoàn toàn không thích cô gái nào hết!"

"Bất Hủ Bất Bại tôi, không thể bị sỉ nhục, kẻ sỉ nhục tôi, ắt phải chết!"

"Ò."

Diệp Bắc Minh gật đầu: "Vậy anh có muốn lên võ đài đánh với tôi một trận không?"

Nghe thấy câu này, người dân tộc Bất Hủ đang có mặt trong đại điện đều giật mình!

Thế này thì ngông cuồng quá rồi đấy!

Vừa mới sỉ nhục Bất Hủ Bất Bại xong, liền đòi lên võ đài với anh ta?

Chê cái chết đến không đủ nhanh à!

"Diệp Bắc Minh, anh điên à?"

Bất Hủ Nhan gấp đến độ giậm chân: "Bất Hủ Bất Bại đang ở cảnh giới Đại Đạo Chi Thượng tầng tám, anh mới ở cảnh giới Đại Năng tầng năm, anh lên võ đài cái gì hả!"

Đến cả Bất Hủ Chiến cũng quay ra nhìn Diệp Bắc Minh một cái thật sâu!

Rốt cuộc tên nhóc này lấy dũng khí ở đâu ra vậy?

"Anh muốn lên võ đài đánh với tôi ư? Ha ha ha ha!"

Bất Hủ Bất Bại cười như thể nghe thấy câu chuyện cười buồn cười nhất trên đời vậy: "Diệp Bắc Minh, anh không chỉ là một tên điên, anh còn là thằng ngu nữa!"

"Nếu anh dám lên võ đài đánh với tôi, tôi sẽ không sử dụng bất kỳ năng lực võ đạo nào!"

"Tôi chỉ dùng sức mạnh cơ bắp là có thể giết được anh rồi!"

Diệp Bắc Minh híp mắt: "Được, để công bằng, tôi cũng chỉ dùng sức mạnh cơ bắp!"

Anh thầm phỉ nhổ trong lòng: 'Tốc độ cắn câu nhanh quá... chẳng có tính thử thách gì cả..."

Tháp Càn Khôn Trấn Ngục cười nói: "Ha ha ha, nhóc con, cậu bụng dạ đen tối quá rồi!"

"Nói nhiều như vậy, chẳng qua cậu muốn khiến anh ta lên võ đài đánh với cậu mà không dùng sức mạnh võ đạo chứ gì!"

Diệp Bắc Minh cười thầm: "Chỉ có tiểu Tháp hiểu tôi!"

"Chỉ dùng sức mạnh cơ bắp, tôi đánh anh ta dễ như chơi!"

Bất Hủ Càn Khôn mãi không nói gì, nét mặt biến ảo bất định!

Suy nghĩ một lúc, ông ta truyền âm cho Bất Hủ Bất Bại: "Bất Bại, con viện một cái cớ, đừng đồng ý lời khiêu chiến của cậu ta!"

Bất Hủ Bất Bại nhíu mày: "Càn Khôn lão tổ, ngài đang nói gì vậy? Không chấp nhận lời khiêu chiến của anh ta ư?"

"Đúng!"

Bất Hủ Càn Khôn gật đầu thật mạnh: "Tên nhóc này rất có vấn đề, rất có khả năng con đang dính bẫy của cậu ta!"



"Không thể nào!"

Bất Hủ Bất Bại thấp giọng rít lên: "Chỉ cần lên võ đài, con nhất định sẽ giết chết anh ta!"

Sau đó anh ta ngắt cuộc trao đổi bằng truyền âm.

Mặc cho Bất Hủ Càn Khôn có khuyên cỡ nào, cũng không khuyên được!

Tiếp theo đó.

Bất Hủ Bất Bại liếc Diệp Bắc Minh một cái: "Ra ngoài, gặp nhau trên võ đài!"

Anh ta quay người đi ra ngoài đại điện.

Tin Diệp Bắc Minh thách đấu với Bất Hủ Bất Bại như một cơn bão truyền khắp tộc Bất Hủ!

Những người tộc Bất Hủ mà không có tư cách vào đại điện, đang chờ trên quảng trường bên ngoài, hoàn toàn sôi trào!

Một lát sau, xung quanh võ đài to đã đông nghịt người!

Bất Hủ Thương, Lam Nguyệt Nhã, Bất Hủ Vấn Thiên!

Bất Hủ Hằng, Bất Hủ Vũ, Bất Hủ Băng!

Bất Hủ Huyền, Bất Hủ Thiến!

Hơn chục triệu người vây quanh một cái võ đài, dưới đất, trên bầu trời, nóc nhà, trong hư không, chỗ nào cũng là người, bọn họ hò hét sôi nổi:

"Chắc chắn tên nhóc này điên rồi, lại đi thách đấu Bất Hủ Bất Bại!"

"Chẳng lẽ cậu ta không biết, Bất Hủ Bất Bại chính là đại biểu cho danh từ vô địch à?"

"Tôi cá Diệp Bắc Minh sẽ quỳ xuống xin tha trong vòng ba chiêu!"

"Mẹ nó, còn ba chiêu cơ á? Coi thường ai đấy, tôi cá một chiêu, chỉ cần một chiêu, Diệp Bắc Minh sẽ bị Bất Hủ Bất Bại đánh chết!"

Không có một người nào xem trọng Diệp Bắc Minh.

Cảnh giới Đại Năng tầng năm VS Đại đạo chi thượng tầng tám!

Cho dù người sau không dùng sức mạnh võ đạo, chỉ dựa vào sức mạnh cơ bắp, lực của một quyền tối thiểu cũng phải 3000 con rồng trở lên!

Cảnh giới Đại Năng tầng năm ư?

Dù có dùng cả sức mạnh võ đạo, lực sát thương nhiều nhất là lên đến 800 con rồng!

Đánh thế nào nữa?

"Diệp Bắc Minh, đừng lên!"

Bất Hủ Nhan gần như nài nỉ.

Cô ta không có bất kỳ tình cảm nam nữ nào với Diệp Bắc Minh, nhưng cũng không muốn nhìn anh đi chịu chết!

Bàn tay nhỏ giữ chặt cánh tay Diệp Bắc Minh, nắm chặt!

Diệp Bắc Minh cười nhẹ: "Người đàn ông cô chọn, không dễ chết thế đâu!"

"Xem tôi xử anh ta này!"

Hết sức tự tin, gỡ tay Bất Hủ Nhan ra!

Để lại cho Bất Hủ Nhan một bóng lưng, anh bước từng bước lên võ đài!

"Cậu ta dám đi lên thật kìa?"

Mọi người ngẩn ngơ.

Ở phía cuối đám đông, Bất Hủ Chiến đứng ở cửa đại điện, con ngươi già nua hơi dao động: "Cái kiểu ngông nghênh, tính cách, bản tính, trí thông minh này, nếu thiên phú mà cao hơn một tí..."

Bất Hủ Càn Khôn đứng cạnh nghe thấy lời này, ông ta há miệng!

Trong lòng dâng lên một cỗ sát ý nồng đậm!

Không ngờ Bất Hủ Chiến lại... có hứng thú với Diệp Bắc Minh!

Diệp Bắc Minh, phải giết chết!

Dưới võ đài.

"Anh, giết hắn ta, giết hắn ta giúp em! Đánh gãy xương hắn, hành hạ hắn đến chết luôn!" Bất Hủ Vấn Thiên điên cuồng rít gào.

Bất Hủ Thương lạnh giọng nhắc nhở: "Bất Bại, tính hết thù mới hận cũ đi!"

"Cứ chơi đùa hắn, tuyệt đối đừng để cho hắn chết quá nhẹ nhàng!"

Lam Nguyệt Nhã nghiến răng nghiến lợi: "Con trai, thù của em trai con, giao cho con đấy! Hành hạ cậu ta đến chết cho mẹ!"

Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net

truyện trọng sinh
truyện ngôn tình

Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.

ngôn tình sắc

Nhận xét của độc giả về truyện Đồ Đệ Xuống Núi, Vô Địch Thiên Hạ

Số ký tự: 0

    Bình luận Facebook