Đồ Đệ Xuống Núi, Vô Địch Thiên Hạ
Chương 1472: Chữa thương cho Chu Nhược Giai
Ss Tần
15/02/2024
"Đáng lẽ em không nên tin anh!"
Hai mắt Diệp Bắc Minh đỏ hoe, đau lòng nói: "Không, là do anh không tốt!"
"Là do anh đã xem nhẹ em, không để em trong lòng".
"Nhược Giai, sau này anh nhất định sẽ bù đắp thật tốt cho em!"
"Ừm".
Chu Nhược Giai ngoan ngoãn gật đầu.
Lê Mộng Ly ở xa xa nhìn thấy cảnh tượng này thì trong lòng cảm thấy chua xót.
Đột nhiên, thân thể Chu Nhược Giai mềm nhũn: "Chồng, em mệt quá…"
Phụt!
Phun ra một ngụm máu tươi!
Sắc mặt Diệp Bắc Minh thay đổi: "Nhược Giai, em sao vậy?"
Chỉ thấy Chu Nhược Giai nhắm chặt hai mắt, thân thể không ngừng run rẩy!
Hơi thở hỗn loạn, máu tươi trào ra khỏi khóe miệng!
Phong Tuyệt Tình nổi giận gào lên một tiếng: "Thằng nhóc, đều do cậu!"
"Nhược Giai tu luyện đạo Vô Tình, công lực vô tình trong người sẽ ngày càng thâm sâu!"
"Nếu không phải do cậu xuất hiện thì tại sao con bé lại có thể như vậy?"
"Là do cậu đã khiến con bé động tình, cho nên mới khiến con bé bị công pháp phản phệ!"
Diệp Bắc Minh tức giận mắng một tiếng: "Đệt! Bà già xử nữ, bà còn dám để cho người phụ nữ của tôi tu luyện đạo Vô Tình sao?"
Mọi người nghẹn họng nhìn trân trối, trừng mắt nhìn nhau!
"Cậu mắng tôi là gì?"
Tròng mắt của Phong Tuyệt Tình gần như sắp rớt ra ngoài: "Cậu dám gọi tôi là bà già xử nữ… Cậu!"
Diệp Bắc Minh tức giận hét lớn: "Chính bà không được đàn ông yêu, lại còn nhất quyết muốn Nhược Giai đi theo bà chịu khổ, đúng không?"
"Nếu như Nhược Giai xảy ra chuyện gì thì tôi tuyệt đối sẽ không buông tha cho bà đâu!"
Nói xong, nhìn về phía đám người Vương Thần Cương và Kiếm Phá Thiên.
"Chư vị tiền bối, cho tôi mượn một chỗ yên tĩnh!"
"Tôi muốn chữa thương cho Nhược Giai!"
Mọi người đều có chút sửng sốt.
Chẳng lẽ thằng nhóc này còn biết y thuật sao?
Sắc mặt Vương Thần Cương trở nên cứng đờ: "Nhóc Diệp, y thuật của cậu quá nông cạn!"
"Ở học viện Viễn Cổ của tôi có mấy thần y, để tôi bảo bọn họ đến đây cứu người!"
Diệp Bắc Minh lắc đầu: "Không cần, tôi tự có biện pháp!"
Nhìn thấy vậy, mấy người lập tức dẫn Diệp Bắc Minh tiến vào học viện Viễn Cổ.
Sau khi sắp xếp cho anh tiến vào trong sân , Vương Thần Cương lập tức sai người kích hoạt trận pháp.
Hơn nữa còn tự mình canh giữ ở lối vào của trận pháp!
…
Bên trong căn phòng, Chu Nhược Giai đang cuộn tròn trên giường.
Một luồng sức mạnh đang điên cuồng chạy tán loạn trong cơ thể cô, khiến hơi thở ngày càng suy yếu!
Diệp Bắc Minh ra tay, mười ba cây kim bạc đều rơi xuống!
Một luồng sức mạnh tấn công khiến tất cả những cây kim bạc đều bay ra ngoài.
"Chuyện này..."
Sắc mặt Diệp Bắc Minh thay đổi.
Anh lại lấy ra mấy viên thuốc, chuẩn bị đút cho Chu Nhược Giai.
Nhưng phát hiện chỉ cần vừa chạm vào Chu Nhược Giai thì hơi thở của cô sẽ trở nên hỗn loạn hơn!
Diệp Bắc Minh bảo bản thân bình tĩnh lại: "Tiểu Tháp, Quỷ Môn Thập Tam Châm và Hoàng Đế Nội Kinh đều vô dụng!"
"Tôi nên làm gì bây giờ?"
Giọng nói của tháp Càn Khôn Trấn Ngục vang lên: "Cô ấy tu luyện đạo Vô Tình nên mới bị phản phệ như vậy!"
"Muốn cứu cô ấy thì chỉ có một cách thôi!"
"Cách gì?"
Diệp Bắc Minh vội vàng hỏi.
"Để cô ấy phá…"
Tháp Càn Khôn Trấn Ngục dừng lại một chút: "Khụ khụ, phá công!"
"Phá công?"
Diệp Bắc Minh sửng sốt một chút.
Tháp Càn Khôn Trấn Ngục nói: "Công pháp của đạo Vô Tình bị phá vỡ thì tất cả phản phệ đương nhiên sẽ không còn tồn tại!"
Diệp Bắc Minh bừng tỉnh hiểu ra: "Làm sao để phá công cho Nhược Giai?"
Tháp Càn Khôn Trấn Ngục tức giận mở miệng: "Thằng nhóc cậu có lúc quá thông minh, thông minh đến mức khiến người ta sợ hãi!"
"Có đôi khi, suy nghĩ cứng nhắc sẽ chỉ khiến cậu ngu ngốc thôi!"
"Vừa rồi cậu đã mắng sư phụ của cô gái này là gì?"
Diệp Bắc Minh hơi sửng sốt: "Bà già xử nữ?"
"Không sai, tấm thân xử nữ chính là mấu chốt của đạo Vô Tình!", tháp Càn Khôn Trấn Ngục trả lời chắc nịch.
"Cho nên, làm thế nào để phá công cho cô ấy thì còn tùy thuộc vào cậu..."
Nói xong.
Tháp Càn Khôn Trấn Ngục không đợi Diệp Bắc Minh đáp lại thì đã trực tiếp cắt đứt nhận thức của hai người!
Diệp Bắc Minh sững sờ ngay tại chỗ, trái tim đập loạn!
Anh nhìn Chu Nhược Giai, chậm rãi tiến đến gần: "Nhược Giai, anh có cách cứu em..."
Sau khi nói xong, Chu Nhược Giai dùng một chút ý thức cuối cùng gật đầu: "Chồng, tất cả những gì của em đều đã sớm thuộc về anh từ lâu rồi..."
…
Cùng lúc đó, ở lối vào trận pháp bên ngoài sân.
Vương Thần Cương nhìn Lê Mộng Ly: "Mộng Ly, cô làm rất khá!"
"Lần này, cô đã dẫn về một thiên tài cho học viện Viễn Cổ!"
"Nói cho tôi biết lai lịch của thằng nhóc kia! Tôi muốn biết mọi thứ về cậu ta!"
Lê Mộng Ly không dám giấu giếm, kể lại chuyện mình đã gặp được Diệp Bắc Minh như thế nào!
Thân phận và lai lịch của Diệp Bắc Minh đều được kể lại một cách cẩn thận!
"Cái gì? Cậu ta là hậu duệ của Hoa Tộc Thượng Cổ sao?"
Đám người Vương Thần Cương, Kiếm Phá Thiên tỏ ra vô cùng kinh ngạc.
Lại theo bản năng lùi về sau mấy bước!
Thiên tài vô song vốn đã đột phá được Thiên Môn, vào giờ phút này lại giống như Ôn Thần vậy!
Hai mắt Diệp Bắc Minh đỏ hoe, đau lòng nói: "Không, là do anh không tốt!"
"Là do anh đã xem nhẹ em, không để em trong lòng".
"Nhược Giai, sau này anh nhất định sẽ bù đắp thật tốt cho em!"
"Ừm".
Chu Nhược Giai ngoan ngoãn gật đầu.
Lê Mộng Ly ở xa xa nhìn thấy cảnh tượng này thì trong lòng cảm thấy chua xót.
Đột nhiên, thân thể Chu Nhược Giai mềm nhũn: "Chồng, em mệt quá…"
Phụt!
Phun ra một ngụm máu tươi!
Sắc mặt Diệp Bắc Minh thay đổi: "Nhược Giai, em sao vậy?"
Chỉ thấy Chu Nhược Giai nhắm chặt hai mắt, thân thể không ngừng run rẩy!
Hơi thở hỗn loạn, máu tươi trào ra khỏi khóe miệng!
Phong Tuyệt Tình nổi giận gào lên một tiếng: "Thằng nhóc, đều do cậu!"
"Nhược Giai tu luyện đạo Vô Tình, công lực vô tình trong người sẽ ngày càng thâm sâu!"
"Nếu không phải do cậu xuất hiện thì tại sao con bé lại có thể như vậy?"
"Là do cậu đã khiến con bé động tình, cho nên mới khiến con bé bị công pháp phản phệ!"
Diệp Bắc Minh tức giận mắng một tiếng: "Đệt! Bà già xử nữ, bà còn dám để cho người phụ nữ của tôi tu luyện đạo Vô Tình sao?"
Mọi người nghẹn họng nhìn trân trối, trừng mắt nhìn nhau!
"Cậu mắng tôi là gì?"
Tròng mắt của Phong Tuyệt Tình gần như sắp rớt ra ngoài: "Cậu dám gọi tôi là bà già xử nữ… Cậu!"
Diệp Bắc Minh tức giận hét lớn: "Chính bà không được đàn ông yêu, lại còn nhất quyết muốn Nhược Giai đi theo bà chịu khổ, đúng không?"
"Nếu như Nhược Giai xảy ra chuyện gì thì tôi tuyệt đối sẽ không buông tha cho bà đâu!"
Nói xong, nhìn về phía đám người Vương Thần Cương và Kiếm Phá Thiên.
"Chư vị tiền bối, cho tôi mượn một chỗ yên tĩnh!"
"Tôi muốn chữa thương cho Nhược Giai!"
Mọi người đều có chút sửng sốt.
Chẳng lẽ thằng nhóc này còn biết y thuật sao?
Sắc mặt Vương Thần Cương trở nên cứng đờ: "Nhóc Diệp, y thuật của cậu quá nông cạn!"
"Ở học viện Viễn Cổ của tôi có mấy thần y, để tôi bảo bọn họ đến đây cứu người!"
Diệp Bắc Minh lắc đầu: "Không cần, tôi tự có biện pháp!"
Nhìn thấy vậy, mấy người lập tức dẫn Diệp Bắc Minh tiến vào học viện Viễn Cổ.
Sau khi sắp xếp cho anh tiến vào trong sân , Vương Thần Cương lập tức sai người kích hoạt trận pháp.
Hơn nữa còn tự mình canh giữ ở lối vào của trận pháp!
…
Bên trong căn phòng, Chu Nhược Giai đang cuộn tròn trên giường.
Một luồng sức mạnh đang điên cuồng chạy tán loạn trong cơ thể cô, khiến hơi thở ngày càng suy yếu!
Diệp Bắc Minh ra tay, mười ba cây kim bạc đều rơi xuống!
Một luồng sức mạnh tấn công khiến tất cả những cây kim bạc đều bay ra ngoài.
"Chuyện này..."
Sắc mặt Diệp Bắc Minh thay đổi.
Anh lại lấy ra mấy viên thuốc, chuẩn bị đút cho Chu Nhược Giai.
Nhưng phát hiện chỉ cần vừa chạm vào Chu Nhược Giai thì hơi thở của cô sẽ trở nên hỗn loạn hơn!
Diệp Bắc Minh bảo bản thân bình tĩnh lại: "Tiểu Tháp, Quỷ Môn Thập Tam Châm và Hoàng Đế Nội Kinh đều vô dụng!"
"Tôi nên làm gì bây giờ?"
Giọng nói của tháp Càn Khôn Trấn Ngục vang lên: "Cô ấy tu luyện đạo Vô Tình nên mới bị phản phệ như vậy!"
"Muốn cứu cô ấy thì chỉ có một cách thôi!"
"Cách gì?"
Diệp Bắc Minh vội vàng hỏi.
"Để cô ấy phá…"
Tháp Càn Khôn Trấn Ngục dừng lại một chút: "Khụ khụ, phá công!"
"Phá công?"
Diệp Bắc Minh sửng sốt một chút.
Tháp Càn Khôn Trấn Ngục nói: "Công pháp của đạo Vô Tình bị phá vỡ thì tất cả phản phệ đương nhiên sẽ không còn tồn tại!"
Diệp Bắc Minh bừng tỉnh hiểu ra: "Làm sao để phá công cho Nhược Giai?"
Tháp Càn Khôn Trấn Ngục tức giận mở miệng: "Thằng nhóc cậu có lúc quá thông minh, thông minh đến mức khiến người ta sợ hãi!"
"Có đôi khi, suy nghĩ cứng nhắc sẽ chỉ khiến cậu ngu ngốc thôi!"
"Vừa rồi cậu đã mắng sư phụ của cô gái này là gì?"
Diệp Bắc Minh hơi sửng sốt: "Bà già xử nữ?"
"Không sai, tấm thân xử nữ chính là mấu chốt của đạo Vô Tình!", tháp Càn Khôn Trấn Ngục trả lời chắc nịch.
"Cho nên, làm thế nào để phá công cho cô ấy thì còn tùy thuộc vào cậu..."
Nói xong.
Tháp Càn Khôn Trấn Ngục không đợi Diệp Bắc Minh đáp lại thì đã trực tiếp cắt đứt nhận thức của hai người!
Diệp Bắc Minh sững sờ ngay tại chỗ, trái tim đập loạn!
Anh nhìn Chu Nhược Giai, chậm rãi tiến đến gần: "Nhược Giai, anh có cách cứu em..."
Sau khi nói xong, Chu Nhược Giai dùng một chút ý thức cuối cùng gật đầu: "Chồng, tất cả những gì của em đều đã sớm thuộc về anh từ lâu rồi..."
…
Cùng lúc đó, ở lối vào trận pháp bên ngoài sân.
Vương Thần Cương nhìn Lê Mộng Ly: "Mộng Ly, cô làm rất khá!"
"Lần này, cô đã dẫn về một thiên tài cho học viện Viễn Cổ!"
"Nói cho tôi biết lai lịch của thằng nhóc kia! Tôi muốn biết mọi thứ về cậu ta!"
Lê Mộng Ly không dám giấu giếm, kể lại chuyện mình đã gặp được Diệp Bắc Minh như thế nào!
Thân phận và lai lịch của Diệp Bắc Minh đều được kể lại một cách cẩn thận!
"Cái gì? Cậu ta là hậu duệ của Hoa Tộc Thượng Cổ sao?"
Đám người Vương Thần Cương, Kiếm Phá Thiên tỏ ra vô cùng kinh ngạc.
Lại theo bản năng lùi về sau mấy bước!
Thiên tài vô song vốn đã đột phá được Thiên Môn, vào giờ phút này lại giống như Ôn Thần vậy!
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.