Đồ Đệ Xuống Núi, Vô Địch Thiên Hạ
Chương 1394: Có thật là người được ông trời chọn lựa không?
Ss Tần
18/01/2024
Thực sự có băng tằm giống như pha lê ở đầu lưỡi!
"Băng Cực Thú!"
"Thánh nữ, ngài đã thu phục được Băng Cực Thú!", mọi người trong Băng Cực Cung kêu lên.
Nếu bị những người tu võ khác trong Huyền Giới nghe được thì nhất định sẽ khiếp sợ chết mất!
Con băng tằm như thủy tinh đó lại chính là bản thể thần thú trấn giữ của Băng Cực Cung!
"Đi!"
Thẩm Nại Tuyết khẽ quát một tiếng.
Băng Cực Thú bay ra ngoài, một cơn lạnh cả người bao trùm toàn bộ đồng bằng.
Một giây tiếp theo, một cảnh tượng không thể ngờ xuất hiện, trên đồng bằng vốn không có dấu vết nào lại xuất hiện một hư ảnh!
Chính là khí tức sau khi Diệp Bắc Minh rời đi đã lưu lại!
"Đuổi theo!"
Thẩm Nại Tuyết khẽ quát một tiếng, đuổi theo phương hướng của hư ảnh.
Ngay khi những người của Băng Cực Cung vừa rời đi, một ông lão và một cô gái xinh đẹp đã hạ xuống.
Chính là ông cháu nhà họ Mặc nắm trong tay Huyền Bảng!
Cô gái xinh đẹp hít một hơi thật sâu: "Ông nội, ngài chắc chắn anh ta chính là người được ông trời chọn lựa sao?"
Ánh mắt của ông lão trở nên thâm thúy: "Vốn cũng chưa xác định được, nhưng sau khi xảy ra chuyện của nhà họ Giang thì ông đã khẳng định!"
Cô gái xinh đẹp ngạc nhiên: "Ông nội, tại sao ngài lại khẳng định như vậy?"
Ông lão nhìn về phía cháu gái: "Ngoại trừ người được ông trời chọn lựa thì ai có thể đột phá đại cảnh giới trong một giờ chứ?"
"Ai có thể sử dụng sức mạnh của cảnh giới Siêu Phàm chém giết những người tu võ có đại cảnh giới cao hơn mình?"
"Chưa kể người này là người của Hoa tộc Thượng Cổ!"
Cô gái xinh đẹp tràn đầy nghi hoặc: "Chuyện này có quan hệ thế nào với Hoa tộc Thượng Cổ ạ?"
Ông lão trầm ngâm một chút, sau đó nói ra một câu chấn động: "Cháu có biết vận mệnh của Hoa tộc Thượng Cổ vẫn chưa bị cắt đứt không?"
"Cái gì?"
Cô gái xinh đẹp hoàn toàn ngây người!
Tin tức này quả thực long trời lở đất!
Cô ta nuốt nước miếng một cái: "Ông nội, điều này là thật sao?"
"Đương nhiên là thật!"
Ông lão gật đầu: "Đáng tiếc Hoa Tộc gặp phải biến cố rất lớn, hiện tại mới lâm vào cảnh khốn cùng!"
"Nhưng vận mệnh của Hoa Tộc đều phân tán vào mười hai long mạch con giáp!"
"Ông nội đã dùng thiên nhãn xem qua, trên người Diệp Bắc Minh này có ba sợi may mắn!"
"Cái gì!"
Cô gái xinh đẹp sửng sốt, trên mặt tràn đầy vẻ không dám tin: "Anh ta đã tụ tập được ba con long mạch!"
"Trời ạ, ông nội, chẳng lẽ anh ta thật sự là..."
Còn chưa nói xong câu này.
Ông lão che miệng cô gái xinh đẹp lại: "Suỵt! Tai vách mạch rừng, đi thôi!"
Kéo cô gái đi, nhanh chóng biến mất.
Một giây tiếp theo, hai bóng người từ trong bóng tối hiện lên, chính là ông lão Thiên Khiếm và sư thái Tĩnh An!
Sư thái Tĩnh An thở gấp: "Sư huynh, ông có nghe thấy không?"
"Bọn họ là người của nhà họ Mặc, trên người tiểu súc sinh này lại có ba long mạch con giáp của Hoa tộc Thượng Cổ!"
Bà ta kích động cực kỳ: "Bên trong long mạch con giáp cất giấu vận may tối thượng của Hoa tộc Thượng Cổ, nếu chúng ta có thể lấy được!"
"Lợi ích khó có thể tưởng tượng được!"
"Sư huynh, đuổi theo giết tên tiểu súc sinh này!"
Ông lão Thiên Khiếm khoát tay, ngăn cản sư thái Tĩnh An: "Chờ đã!"
Sư thái Tĩnh An vội vàng hét lên: "Sư huynh, còn chờ gì nữa?"
"Thiên Đạo Tông, Huyền Thiên Tông, Băng Cực Cung, còn có nhà họ Mặc đều cảm thấy có hứng thú với tiểu tử này!"
"Nếu như chúng ta không ra tay thì đều quá muộn rồi!"
Con ngươi của ông lão Thiên Khiếm trong suốt: "Long mạch con giáp không phải là thứ chúng ta có thể mơ ước tới, cho dù lấy được cũng sẽ mang đến họa sát thân cho hai chúng ta!"
"Chúng ta không đủ khả năng trêu chọc đến những thế lực này!"
Sư thái Tĩnh An hơi sửng sốt, trở nên lý trí hơn!
Quả thực.
Bọn họ không thể đắc tội với bất cứ thế lực lớn nào trong số này!
Long mạch con giáp cũng không đến lượt bọn họ: "Ý của sư huynh là gì?"
Ông lão Thiên Khiếm oán giận nói: "Tôi muốn Diệp Bắc Minh chết không có chỗ chôn!"
"Tiểu súc sinh này là người của Hoa tộc Thượng Cổ, trên người lại có long mạch con giáp!"
"Những thế lực khác nghe được chuyện này thì nhất định sẽ tranh nhau cướp đoạt, nếu như chúng ta thêm vào cho cậu ta một thân phận khác nữa thì sao?"
Sư thái Tĩnh An tỏ vẻ đầy nghi ngờ: "Thêm một thân phận? Ý của sư huynh là gì?"
"Thông báo với người bên ngoài, Diệp Bắc Minh là người được ông trời chọn lựa!"
Ông lão Thiên Khiếm mỉm cười đầy ẩn ý.
Sư thái Tĩnh An lập tức phản ứng: "Sư huynh, chiêu này quả thực rất tuyệt!"
"Nếu để những thế lực khác biết tên tiểu súc sinh này là người được ông trời chọn lựa, hơn nữa còn mang thêm thân phận của Hoa tộc Thượng Cổ thì rất nhiều thế lực nhất định sẽ không thể ngồi yên..."
"Đến lúc đó sẽ có ít nhất trăm tông môn muốn truy cùng giết tận tên tiểu súc sinh này!"
Một cơn ớn lạnh chạy dọc sống lưng, hít một hơi thật sâu!
"Tôi cảm thấy có chút đồng cảm với tiểu súc sinh này đấy…"
Ông lão Thiên Khiếm nheo mắt lại, trong mắt lạnh như băng: "Cháu trai của tôi tuyệt đối sẽ không chết vô ích!"
Đột nhiên.
Sư thái Tĩnh An giống như đang nghĩ tới điều gì: "Sư huynh, tôi có chút lo lắng".
"Lo lắng cái gì?"
"Tên tiểu súc sinh này có thật là người được ông trời chọn lựa không?", sư thái Tĩnh An buột miệng thốt lên.
"Băng Cực Thú!"
"Thánh nữ, ngài đã thu phục được Băng Cực Thú!", mọi người trong Băng Cực Cung kêu lên.
Nếu bị những người tu võ khác trong Huyền Giới nghe được thì nhất định sẽ khiếp sợ chết mất!
Con băng tằm như thủy tinh đó lại chính là bản thể thần thú trấn giữ của Băng Cực Cung!
"Đi!"
Thẩm Nại Tuyết khẽ quát một tiếng.
Băng Cực Thú bay ra ngoài, một cơn lạnh cả người bao trùm toàn bộ đồng bằng.
Một giây tiếp theo, một cảnh tượng không thể ngờ xuất hiện, trên đồng bằng vốn không có dấu vết nào lại xuất hiện một hư ảnh!
Chính là khí tức sau khi Diệp Bắc Minh rời đi đã lưu lại!
"Đuổi theo!"
Thẩm Nại Tuyết khẽ quát một tiếng, đuổi theo phương hướng của hư ảnh.
Ngay khi những người của Băng Cực Cung vừa rời đi, một ông lão và một cô gái xinh đẹp đã hạ xuống.
Chính là ông cháu nhà họ Mặc nắm trong tay Huyền Bảng!
Cô gái xinh đẹp hít một hơi thật sâu: "Ông nội, ngài chắc chắn anh ta chính là người được ông trời chọn lựa sao?"
Ánh mắt của ông lão trở nên thâm thúy: "Vốn cũng chưa xác định được, nhưng sau khi xảy ra chuyện của nhà họ Giang thì ông đã khẳng định!"
Cô gái xinh đẹp ngạc nhiên: "Ông nội, tại sao ngài lại khẳng định như vậy?"
Ông lão nhìn về phía cháu gái: "Ngoại trừ người được ông trời chọn lựa thì ai có thể đột phá đại cảnh giới trong một giờ chứ?"
"Ai có thể sử dụng sức mạnh của cảnh giới Siêu Phàm chém giết những người tu võ có đại cảnh giới cao hơn mình?"
"Chưa kể người này là người của Hoa tộc Thượng Cổ!"
Cô gái xinh đẹp tràn đầy nghi hoặc: "Chuyện này có quan hệ thế nào với Hoa tộc Thượng Cổ ạ?"
Ông lão trầm ngâm một chút, sau đó nói ra một câu chấn động: "Cháu có biết vận mệnh của Hoa tộc Thượng Cổ vẫn chưa bị cắt đứt không?"
"Cái gì?"
Cô gái xinh đẹp hoàn toàn ngây người!
Tin tức này quả thực long trời lở đất!
Cô ta nuốt nước miếng một cái: "Ông nội, điều này là thật sao?"
"Đương nhiên là thật!"
Ông lão gật đầu: "Đáng tiếc Hoa Tộc gặp phải biến cố rất lớn, hiện tại mới lâm vào cảnh khốn cùng!"
"Nhưng vận mệnh của Hoa Tộc đều phân tán vào mười hai long mạch con giáp!"
"Ông nội đã dùng thiên nhãn xem qua, trên người Diệp Bắc Minh này có ba sợi may mắn!"
"Cái gì!"
Cô gái xinh đẹp sửng sốt, trên mặt tràn đầy vẻ không dám tin: "Anh ta đã tụ tập được ba con long mạch!"
"Trời ạ, ông nội, chẳng lẽ anh ta thật sự là..."
Còn chưa nói xong câu này.
Ông lão che miệng cô gái xinh đẹp lại: "Suỵt! Tai vách mạch rừng, đi thôi!"
Kéo cô gái đi, nhanh chóng biến mất.
Một giây tiếp theo, hai bóng người từ trong bóng tối hiện lên, chính là ông lão Thiên Khiếm và sư thái Tĩnh An!
Sư thái Tĩnh An thở gấp: "Sư huynh, ông có nghe thấy không?"
"Bọn họ là người của nhà họ Mặc, trên người tiểu súc sinh này lại có ba long mạch con giáp của Hoa tộc Thượng Cổ!"
Bà ta kích động cực kỳ: "Bên trong long mạch con giáp cất giấu vận may tối thượng của Hoa tộc Thượng Cổ, nếu chúng ta có thể lấy được!"
"Lợi ích khó có thể tưởng tượng được!"
"Sư huynh, đuổi theo giết tên tiểu súc sinh này!"
Ông lão Thiên Khiếm khoát tay, ngăn cản sư thái Tĩnh An: "Chờ đã!"
Sư thái Tĩnh An vội vàng hét lên: "Sư huynh, còn chờ gì nữa?"
"Thiên Đạo Tông, Huyền Thiên Tông, Băng Cực Cung, còn có nhà họ Mặc đều cảm thấy có hứng thú với tiểu tử này!"
"Nếu như chúng ta không ra tay thì đều quá muộn rồi!"
Con ngươi của ông lão Thiên Khiếm trong suốt: "Long mạch con giáp không phải là thứ chúng ta có thể mơ ước tới, cho dù lấy được cũng sẽ mang đến họa sát thân cho hai chúng ta!"
"Chúng ta không đủ khả năng trêu chọc đến những thế lực này!"
Sư thái Tĩnh An hơi sửng sốt, trở nên lý trí hơn!
Quả thực.
Bọn họ không thể đắc tội với bất cứ thế lực lớn nào trong số này!
Long mạch con giáp cũng không đến lượt bọn họ: "Ý của sư huynh là gì?"
Ông lão Thiên Khiếm oán giận nói: "Tôi muốn Diệp Bắc Minh chết không có chỗ chôn!"
"Tiểu súc sinh này là người của Hoa tộc Thượng Cổ, trên người lại có long mạch con giáp!"
"Những thế lực khác nghe được chuyện này thì nhất định sẽ tranh nhau cướp đoạt, nếu như chúng ta thêm vào cho cậu ta một thân phận khác nữa thì sao?"
Sư thái Tĩnh An tỏ vẻ đầy nghi ngờ: "Thêm một thân phận? Ý của sư huynh là gì?"
"Thông báo với người bên ngoài, Diệp Bắc Minh là người được ông trời chọn lựa!"
Ông lão Thiên Khiếm mỉm cười đầy ẩn ý.
Sư thái Tĩnh An lập tức phản ứng: "Sư huynh, chiêu này quả thực rất tuyệt!"
"Nếu để những thế lực khác biết tên tiểu súc sinh này là người được ông trời chọn lựa, hơn nữa còn mang thêm thân phận của Hoa tộc Thượng Cổ thì rất nhiều thế lực nhất định sẽ không thể ngồi yên..."
"Đến lúc đó sẽ có ít nhất trăm tông môn muốn truy cùng giết tận tên tiểu súc sinh này!"
Một cơn ớn lạnh chạy dọc sống lưng, hít một hơi thật sâu!
"Tôi cảm thấy có chút đồng cảm với tiểu súc sinh này đấy…"
Ông lão Thiên Khiếm nheo mắt lại, trong mắt lạnh như băng: "Cháu trai của tôi tuyệt đối sẽ không chết vô ích!"
Đột nhiên.
Sư thái Tĩnh An giống như đang nghĩ tới điều gì: "Sư huynh, tôi có chút lo lắng".
"Lo lắng cái gì?"
"Tên tiểu súc sinh này có thật là người được ông trời chọn lựa không?", sư thái Tĩnh An buột miệng thốt lên.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.