Đồ Đệ Xuống Núi, Vô Địch Thiên Hạ
Chương 1750: Con đã sử dụng rồi
Ss Tần
07/04/2024
Đường Hạo cười thú vị: “Ông đang chất vấn tôi hả?”
Ánh mắt Nhiệm Chưởng Vân băng lạnh: “Cậu dám ăn nói với tôi như vậy ? Thế thì đã làm sao?”
Đường Hạo cười: “Thế thì đã làm sao? Chỉ dựa vào ông mà cũng xứng chất vấn tôi!”
Vừa dứt lời, hắn tóm năm ngón tay trên hư không!
Lại lao về phía Nhiệm Chưởng Vân trước mặt tất cả người của điện Thần Hoàng!
“Muốn chết hả!”
Nhiệm Chưởng Vân hoàn toàn nổi giận!
Giơ tay tung một chưởng, khí thế bừng bừng tấn công về phía cánh tay của Đường Hạo!
“Cậu nhóc, nếu không phải nể tình Độc Cô Bá Đạo là sư phụ của cậu, lão phu trực tiếp đập chết cậu ngay với chưởng này!”
“Phế một cánh tay của cậu trước, cho cậu biết thế nào gọi là trời cao đất dày!”
Nhiệm Chưởng Vân vừa nói ra câu này.
Bàn tay của hai người cham vào nhau!
‘Rắc’ một tiếng giòn tan!
“A..”
Nhiệm Chưởng Vân kêu thảm một tiếng, cánh tay lại lập tức hóa thành bột vụn!
Uy lực một chưởng của Đường Hạo vẫn chưa hết, tiếp tục nghiền áp xuống, đập mạnh lên bả vai của Nhiệm Chưởng Vân!
Phụt!
Nhiệm Chưởng Vân điên cuồng chảy máu tươi, hai đầu gối mềm nhũn quỳ dưới đất!
Đầu gối cắm sâu xuống đất!
Ông ta kinh hãi ngẩng đầu: “Cậu… đã tiến vào cảnh giới Thần Hoàng hậu kỳ?”
Đường Hạo cười thản nhiên một tiếng: “Sai! Là cảnh giới Thần Hoàng hậu kỳ, đỉnh phong!”
“Suýt…”
Toàn hiện trường tĩnh lặng như cái chết, chỉ còn lại tiếng hít khí lạnh!
“Cậu… cho dù cậu tiến vào cảnh giới Thần Hoàng hậu kỳ đỉnh phong, cũng là vãn bối của lão phu…”
Toàn thân Nhiệm Chưởng Vân run lên, ông ta chỉ vào Đường Hạo: “Làm sao cậu có thể đối xử với tôi như vậy?”
Đường Hạo cười khinh thường: “Giới võ đạo tôn sùng thực lực!”
“Ông không phục? Thì chết đi!”
Năm ngón tay tóm hư không!
Cơ thể Nhiệm Chưởng Vân bay đi, cái cổ bị Đường Hạo tóm trong tay!
Lúc này, chỉ cần Đường Hạo siết mạnh một chút thì có thể bóp nát cổ của Nhiệm Chưởng Vân!
Độc Cô Bá Đạo cảm nhận được động tĩnh trên quảng trường, vội vàng chạy tới!
Vừa hay nhìn thấy cảnh này!
Cũng phải sợ giật mình, Đường Hạo lại đột phá đến cảnh giới Thần Hoàng đỉnh phong trong một lần?
Đúng là khiến người ta không dám tin!
“Hạo Nhi, dừng tay!”
Độc Cô Bá Đạo kinh sợ giật mình!
Đường Hạo thản nhiên nói: “Sư phụ, lão già này vừa mới muốn phế con đấy!”
“Tiếc là con đã tiến vào cảnh giới Thần Hoàng hậu kỳ, lão phế vật này đá phải tấm sắt rồi!”
Những người xung quanh đều dồn đến ánh mắt quái dị!
Sắc mặt của Nhiệm Chưởng Vân tái xanh!
Độc Cô Bá Đạo lắc đầu: “Hạo Nhi, ông Nhiệm là tiền bối của điện Thần Hoàng, tha cho ông ta đi!”
Đường Hạo buông tay: “Nể tình sư phụ lên tiếng, tha cho ông một lần!”
Nhiệm Chưởng Vân vui mừng trong lòng!
Liền sau đó.
“Tội chết có thể tha, tội sống khó thoát!”
Lật bàn tay đập một chưởng!
Phụt!
Đan điền của Nhiệm Chưởng Vân vỡ nứt tại chỗ, ngã lăn ra mấy chục mét như con chó chết!
“Cậu…”, Nhiệm Chưởng Vân trừng mở to đôi mắt, phun ra một ngụm máu tươi rồi ngất đi!
Những người cảnh giới Thần Hoàng như Nguyễn Nguyệt Cầm, Trương Chính Càn, Liễu Tố Tố ớn lạnh một hồi!
Đường Hạo quá ác!
Gần như ác đến tàn nhẫn!
“Con!”
Độc Cô Bá Đạo tức đến đôi mắt trợn trừng: “Sao con có thể làm như vậy!”
Đường Hạo cười như không cười: “Sư phụ, sư phụ đang trách con sao?”
Trong lòng Độc Cô Bá Đạo trầm xuống, thấp thoáng có cảm giác không thể kiểm soát Đường Hạo!
Lúc ông ta bí mật thu nhận Đường Hạo làm đồ đệ, đã nhìn ra dã tâm của kẻ này!
Chỉ là không ngờ, lại không thể kiểm soát Đường Hạo nhanh như vậy!
“Được!”
Độc Cô Bá Đạo hít sâu một hơi: “Vi sư không quản chuyện này, có mang long chi thảo và nhân sâm Hoàng Huyết về không?”
Chỉ cần có được hai thứ này, ông ta có thể tiến vào Tổ Cảnh!
Đến lúc đó chẳng phải có thể túy ý xử trí Đường Hạo ư?
‘Chỉ cần mình tiến vào Tổ Cảnh, nhất định cấy ấn ký thần hồn lên người tên súc sinh này!’
‘Nếu dùng tốt tên súc sinh này thì hắn là một thanh kiến, nếu không dùng tốt thì có thể sẽ phản phệ bản thân! Đáng chết, ban đầu sao lại mềm lòng không cấy ấn ký linh hồn cho hắn chứ!’
Độc Cô Bá Đạo hơi bực mình!
Đường Hạo cười lắc đầu: “Xin lỗi sư phụ, con đã tìm được hai dược liệu này!”
“Nhưng để nâng cao cảnh giới, nên con trực tiếp sử dụng rồi!”
“Con nói cái gì?”
Trong lòng Độc Cô Bá Đạo bùng lên một cơn lửa giận ngút trời!
Nhìn vẻ tức giận của Độc Cô Bá Đạo, Đường Hạo mỉm cười!
Trực tiếp phớt lờ Độc Cô Bá Đạo, ánh mắt nhìn sang Nguyễn Nguyệt Cầm: “Nguyễn bá mẫu, Thanh Từ đâu rồi?”
Nguyễn Nguyệt Cầm biến sắc, bà ta mới là thực lực cảnh giới Thần Hoàng trung kỳ, không dám đắc tội với Đường Hạo!
“Thanh Từ đang bế quan, chỉ cần nó xuất quan, tôi sẽ bảo nó đến tìm cậu”.
Đường Hạo cười gật đầu: “Con người Thanh Từ rất tốt, tôi rất thích cô ấy!”
“Tôi thấy hay là thế này đi, đợi sau khi Thanh Từ xuất quan, cho cô ấy đến làm nha hoàn thân cận của tôi!”
Ánh mắt Nhiệm Chưởng Vân băng lạnh: “Cậu dám ăn nói với tôi như vậy ? Thế thì đã làm sao?”
Đường Hạo cười: “Thế thì đã làm sao? Chỉ dựa vào ông mà cũng xứng chất vấn tôi!”
Vừa dứt lời, hắn tóm năm ngón tay trên hư không!
Lại lao về phía Nhiệm Chưởng Vân trước mặt tất cả người của điện Thần Hoàng!
“Muốn chết hả!”
Nhiệm Chưởng Vân hoàn toàn nổi giận!
Giơ tay tung một chưởng, khí thế bừng bừng tấn công về phía cánh tay của Đường Hạo!
“Cậu nhóc, nếu không phải nể tình Độc Cô Bá Đạo là sư phụ của cậu, lão phu trực tiếp đập chết cậu ngay với chưởng này!”
“Phế một cánh tay của cậu trước, cho cậu biết thế nào gọi là trời cao đất dày!”
Nhiệm Chưởng Vân vừa nói ra câu này.
Bàn tay của hai người cham vào nhau!
‘Rắc’ một tiếng giòn tan!
“A..”
Nhiệm Chưởng Vân kêu thảm một tiếng, cánh tay lại lập tức hóa thành bột vụn!
Uy lực một chưởng của Đường Hạo vẫn chưa hết, tiếp tục nghiền áp xuống, đập mạnh lên bả vai của Nhiệm Chưởng Vân!
Phụt!
Nhiệm Chưởng Vân điên cuồng chảy máu tươi, hai đầu gối mềm nhũn quỳ dưới đất!
Đầu gối cắm sâu xuống đất!
Ông ta kinh hãi ngẩng đầu: “Cậu… đã tiến vào cảnh giới Thần Hoàng hậu kỳ?”
Đường Hạo cười thản nhiên một tiếng: “Sai! Là cảnh giới Thần Hoàng hậu kỳ, đỉnh phong!”
“Suýt…”
Toàn hiện trường tĩnh lặng như cái chết, chỉ còn lại tiếng hít khí lạnh!
“Cậu… cho dù cậu tiến vào cảnh giới Thần Hoàng hậu kỳ đỉnh phong, cũng là vãn bối của lão phu…”
Toàn thân Nhiệm Chưởng Vân run lên, ông ta chỉ vào Đường Hạo: “Làm sao cậu có thể đối xử với tôi như vậy?”
Đường Hạo cười khinh thường: “Giới võ đạo tôn sùng thực lực!”
“Ông không phục? Thì chết đi!”
Năm ngón tay tóm hư không!
Cơ thể Nhiệm Chưởng Vân bay đi, cái cổ bị Đường Hạo tóm trong tay!
Lúc này, chỉ cần Đường Hạo siết mạnh một chút thì có thể bóp nát cổ của Nhiệm Chưởng Vân!
Độc Cô Bá Đạo cảm nhận được động tĩnh trên quảng trường, vội vàng chạy tới!
Vừa hay nhìn thấy cảnh này!
Cũng phải sợ giật mình, Đường Hạo lại đột phá đến cảnh giới Thần Hoàng đỉnh phong trong một lần?
Đúng là khiến người ta không dám tin!
“Hạo Nhi, dừng tay!”
Độc Cô Bá Đạo kinh sợ giật mình!
Đường Hạo thản nhiên nói: “Sư phụ, lão già này vừa mới muốn phế con đấy!”
“Tiếc là con đã tiến vào cảnh giới Thần Hoàng hậu kỳ, lão phế vật này đá phải tấm sắt rồi!”
Những người xung quanh đều dồn đến ánh mắt quái dị!
Sắc mặt của Nhiệm Chưởng Vân tái xanh!
Độc Cô Bá Đạo lắc đầu: “Hạo Nhi, ông Nhiệm là tiền bối của điện Thần Hoàng, tha cho ông ta đi!”
Đường Hạo buông tay: “Nể tình sư phụ lên tiếng, tha cho ông một lần!”
Nhiệm Chưởng Vân vui mừng trong lòng!
Liền sau đó.
“Tội chết có thể tha, tội sống khó thoát!”
Lật bàn tay đập một chưởng!
Phụt!
Đan điền của Nhiệm Chưởng Vân vỡ nứt tại chỗ, ngã lăn ra mấy chục mét như con chó chết!
“Cậu…”, Nhiệm Chưởng Vân trừng mở to đôi mắt, phun ra một ngụm máu tươi rồi ngất đi!
Những người cảnh giới Thần Hoàng như Nguyễn Nguyệt Cầm, Trương Chính Càn, Liễu Tố Tố ớn lạnh một hồi!
Đường Hạo quá ác!
Gần như ác đến tàn nhẫn!
“Con!”
Độc Cô Bá Đạo tức đến đôi mắt trợn trừng: “Sao con có thể làm như vậy!”
Đường Hạo cười như không cười: “Sư phụ, sư phụ đang trách con sao?”
Trong lòng Độc Cô Bá Đạo trầm xuống, thấp thoáng có cảm giác không thể kiểm soát Đường Hạo!
Lúc ông ta bí mật thu nhận Đường Hạo làm đồ đệ, đã nhìn ra dã tâm của kẻ này!
Chỉ là không ngờ, lại không thể kiểm soát Đường Hạo nhanh như vậy!
“Được!”
Độc Cô Bá Đạo hít sâu một hơi: “Vi sư không quản chuyện này, có mang long chi thảo và nhân sâm Hoàng Huyết về không?”
Chỉ cần có được hai thứ này, ông ta có thể tiến vào Tổ Cảnh!
Đến lúc đó chẳng phải có thể túy ý xử trí Đường Hạo ư?
‘Chỉ cần mình tiến vào Tổ Cảnh, nhất định cấy ấn ký thần hồn lên người tên súc sinh này!’
‘Nếu dùng tốt tên súc sinh này thì hắn là một thanh kiến, nếu không dùng tốt thì có thể sẽ phản phệ bản thân! Đáng chết, ban đầu sao lại mềm lòng không cấy ấn ký linh hồn cho hắn chứ!’
Độc Cô Bá Đạo hơi bực mình!
Đường Hạo cười lắc đầu: “Xin lỗi sư phụ, con đã tìm được hai dược liệu này!”
“Nhưng để nâng cao cảnh giới, nên con trực tiếp sử dụng rồi!”
“Con nói cái gì?”
Trong lòng Độc Cô Bá Đạo bùng lên một cơn lửa giận ngút trời!
Nhìn vẻ tức giận của Độc Cô Bá Đạo, Đường Hạo mỉm cười!
Trực tiếp phớt lờ Độc Cô Bá Đạo, ánh mắt nhìn sang Nguyễn Nguyệt Cầm: “Nguyễn bá mẫu, Thanh Từ đâu rồi?”
Nguyễn Nguyệt Cầm biến sắc, bà ta mới là thực lực cảnh giới Thần Hoàng trung kỳ, không dám đắc tội với Đường Hạo!
“Thanh Từ đang bế quan, chỉ cần nó xuất quan, tôi sẽ bảo nó đến tìm cậu”.
Đường Hạo cười gật đầu: “Con người Thanh Từ rất tốt, tôi rất thích cô ấy!”
“Tôi thấy hay là thế này đi, đợi sau khi Thanh Từ xuất quan, cho cô ấy đến làm nha hoàn thân cận của tôi!”
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.