Đồ Đệ Xuống Núi, Vô Địch Thiên Hạ

Chương 1610: Cướp tay trái chí tôn

Ss Tần

11/03/2024

“Cho dù là nơi sâu nhất của đài kỷ niệm chiến thần, cũng chưa chắc có thể tìm được một cánh tay hoàn chỉnh xương Chí Tôn!”

“Quá tốt rồi!”

Độc Cô Vấn Thiên kích động đến toàn thân run lên, nổi da gà.

Kích động đến trái tim muốn nhảy ra: “Lão Ân, tôi muốn lấy tay trái chí tôn này!”

“Tôi ra lệnh cho ông bây giờ không tiếc mọi giá, mang tay trái chí tôn của tên nhóc này về cho tôi!”

“Rõ!”

Ông lão lưng gù cung kính gật đầu, bước ra một bước!

Vù!

Cả đại điện chấn rung, thời gian dường như ngừng lại.

Lúc này, ánh mắt của tất cả mọi người không hẹn mà cùng nhìn sang ông lão lưng gù!

Ngọa hổ tàng long, uy hiếp bốn phương!

Diệp Bắc Minh nheo mắt: “Tiểu tháp, hình như ông lão này còn cường mạnh hơn đám người Lâm Trọng Sơn, Lục Duệ rất nhiều!”

Tháp Càn Khôn Trấn Ngục trả lời: “Phí lời! Đám người Lâm Trọng Sơn, Lục Duệ cùng lắm cũng chỉ là cảnh giới chân thần đỉnh phong!”

“Ông lão này ở cảnh giới lớn tiếp theo, cảnh giới thiên thần! Hơn nữa, còn là trung kỳ trở lên!”

“Xương Chí Tôn của cậu vẫn chưa dung hợp hoàn toàn, có thể dùng ông ta luyện tay, tăng thêm độ ăn ý!”

“Nếu không đánh lại, bản tháp ra tay giết luôn!”

“Được!”

Diệp Bắc Minh gật đầu.

Giọng của ông lão lưng gù vang lên như mệnh lệnh: “Tự chém tay trái chí tôn, quỳ xuống đưa đến trước mặt công tử nhà tôi!”

“Lão phu có thể suy nghĩ cho cậu toàn thây!”

Diệp Bắc Minh cười: “Bây giờ ông quỳ trước mặt tôi, tự chém đầu!”

“Tôi cũng suy nghĩ cho ông toàn thây!”

“Muốn chết hả!”



Ông lão lưng gù tiến lên một bước, tấn công xuống như sấm sét!

Tốc độ quá nhanh!

“Tiểu sư đệ cẩn thận, ông ta là cảnh giới thiên thần!”

Mấy vị sư tỷ đều lên tiếng.

Diệp Bắc Minh nắm năm ngón tay, tay trái chí tôn giơ lên chống đỡ.

“Phập” một tiếng bức bối vang lên, ông lão lưng gù không những không lùi lại mà còn chặn được một quyền của tay trái chí tôn, sức mạnh lạo tăng mạnh ba phần!

‘Choang’ một tiếng!

Hai chân của Diệp Bắc Minh nghiền nát gạch sàn của đại điện, lún xuống đất một tấc!

Tay trái chí tôn cảm giác có một tòa thái sơn đè xuống!

“A…”

Mấy vị sư tỷ kinh hãi kêu lên.

Đôi mắt Diệp Bắc Minh lóe lên: ‘Sức mạnh cường mạnh quá!”

Ông lão lưng gù nhếch miệng cười, khí tức chết chóc ập đến: “Nhóc con, chịu một đòn sức mạnh năm phần của lão phu mà không chết, lão phu thừa nhận cậu rất mạnh!”

“Nếu cậu biết nhẫn nại, hôm nay bất mặc kệ mấy cô gái này sống hay chết, sau này đúng là sự uy hiếp!”

“Tiếc là hôm nay cậu phải chết ở đây!”

Vừa dứt lời, bàn tay lại đè xuống hằm hằm lần nữa.

“Muốn giết tôi? Nằm mơ đi!”

Diệp Bắc Minh gầm một tiếng.

Tay trái chí tôn cũng chỉ dùng ba phần!

“Cút cho tôi!”

Liền sau đó, tay trái chí tôn lập tức trở nên đỏ tươi như máu, mỗi một huyết quản dường như đều căng phồng!

Sau trong cánh tay có một con huyết long đang gầm thét!

Lúc này, Diệp Bắc Minh cảm thấy độ ăn ý với tay trái chí tôn lại tăng lên!



“Xương Chí Tôn, ta ra lệnh cho mày bùng phát toàn lực!”

Gầm một tiếng.

Ầm ầm!

Khí tức hủy diệt tất cả vụt ra, ông lão lưng gù bị đánh lùi lại tại chỗ!

Cánh tay trấn áp Diệp Bắc Minh hoàn toàn biến mất, chỗ vết thương lộ ra xương trắng, máu tươi phun ra!

“Ực ực…”

Tất cả mọi người có mặt không hẹn mà cùng nuốt nước miếng!

“Trời ơi…”

Tiêu Ngột sợ đến rụt cổ, nếu quyền này đánh lên người anh ta, thì anh ta sẽ chết chắc!

Liễu Như Khanh tỏ vẻ mặt kỳ dị: “Xem ra thực lực của tiểu sư đệ lại mạnh lên rồi!”

Toàn bộ các sư tỷ còn lại gật đầu, khóe miệng cong lên ý cười: “Anh chàng này may mắn đến nghịch thiên! Lại có được xương Chí Tôn!”

Độc Cô Vấn Thiên bỗng đứng lên: “Lão Ân, ông không sao chứ?”

Sắc mặt ông lão lưng gù đen xì, thấy lạ vì một quyền của Diệp Bắc Minh lại có thể đánh thương mình thật, đồng thời cũng chấn kinh bởi sức mạnh của tay trái chí tôn hoàn chỉnh!

‘Sức mạnh của xương Chí Tôn lại cường mạnh hơn cơ thể thiên thần!’

“Hôm nay không diệt kẻ này, sau này chắc chắn là sự uy hiếp to lớn!’

‘Hôm nay cậu ta phải chết!’

Nghĩ đến đây, ông lão lưng gù không còn do dự.

Nhìn chỗ cánh tay gãy của mình một cái, giơ tay tóm, máu tươi ào ào phun ra!

Liền sau đó, số máu tươi này lại bùng cháy, hóa thành một con rắn lửa khổng lồ trăm trượng!

Rắn lửa vô cùng dữ tợn, nhiệt độ trong đại điện tăng mạnh!

“Đi!”

Ông lão lưng gù quát lên một tiếng, rắn lửa lao về phía Diệp Bắc Minh: “Nhóc con, lão phu thừa nhận xương Chí Tôn rất khủng bố, còn đánh thương được cả cơ thể của lão phu!”

“Chỉ tiếc là, cậu vẫn chưa hoàn toàn nắm vững sức mạnh của xương Chí Tôn!”

Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net

truyện bách hợp
truyện sắc

Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.

truyện bách hợp

Nhận xét của độc giả về truyện Đồ Đệ Xuống Núi, Vô Địch Thiên Hạ

Số ký tự: 0

    Bình luận Facebook