Đồ Đệ Xuống Núi, Vô Địch Thiên Hạ
Chương 2076: Đại năng thượng cổ, tầng thứ 2
Ss Tần
21/07/2024
Bên ngoài núi Ngộ Đạo.
Bùm! Bùm! Bùm!
Từng đạo thiên lôi nối đuôi nhau, không ngừng trút xuống.
"Tô trưởng lão, van cầu người, cứu anh ta đi mà!”
“Anh ta là do con đưa tới, anh ta chỉ đơn thuần muốn tới Thần viện Thái Thương để gia tăng thực lực thôi, thì có gì sai đâu?”
“Đều tại con đưa anh ta tới bên ngoài núi Ngộ Đạo này!”
“Con hoàn toàn không ngờ tới anh ta lại ngốc như vậy, thực sự xông vào…”
“Đều tại con hại anh ta…”
Trần Vũ Nhu bật khóc nghẹn ngào.
Cho dù cô khẩn thiết cầu xin thế nào thì Tô Bi Vân vẫn không chút động lòng.
Một bàn tay của ông ta đè xuống bả vai của Trần Vũ Nhu, khiến cô ấy không cách nào xông vào trong!
Chỉ có thể giương mắt nhìn!
Thiên lôi đánh xuống người Diệp Bắc Minh, sức mạnh điên cuồng tàn phá!
Mười lăm phút sau!
Sấm sét vẫn cuồng loạn kéo tới!
Nửa tiếng sau, Diệp Bắc Minh vẫn kiên trì như cũ!
“Sao thằng nhãi đó còn chưa chết vậy?”
“Kỷ lục cao nhất của núi Ngộ Đạo hình như cũng chỉ khoảng nửa giờ thôi phải không?"
Trong đám đông đã có người cảm thấy có gì đó không ổn.
Một giờ trôi qua.
“Trời ạ, đều đã một tiếng rồi, tên nhãi này sao vẫn chống đỡ được thế?”
"Có gì không đúng, có vấn đề rồi!”
Một ông lão mặc áo trắng thấp giọng hét lên, hai mắt dán chặt lên vòng xoáy màu đen bao quanh Diệp Bắc Minh!
Mọi người đều biết đó là vòng xoáy cuồng nộ được hình thành từ vô số phép tắc!
Đại Đạo Chi Thượng tiến vào cũng có khả năng bị xé xác!
Hóa thành sương máu!
Nhưng Diệp Bắc Minh lại vẫn đang kiên trì!
“Ta hiểu rồi!”
Ông lão áo trắng khẽ quát một tiếng, đột nhiên vỗ ‘đét’ một cái xuống đùi: “Thằng nhóc này là đang hấp thụ sức mạnh ẩn chứa trong những phép tắc này!”
"Cái gì?"
Lời này khiến toàn trường náo động!
Con ngươi của hàng triệu người gần như lồi ra, hô hấp cũng ngưng trệ!
Nhìn chăm chăm vào nơi sâu trong núi Ngộ Đạo!
Bất Hủ Vẫn Thiên sầm mặt: “Huyết lão, điều này là thật sao?”
Một ông lão khoác áo đen gật đầu:
“Nhìn thì có vẻ là vậy!”
"Làm sao có thể!"
Bất Hủ Vẫn Thiên siết chặt nắm đấm, mu bàn tay hằn đầy gân xanh: “Thằng nhãi đó sao có thể làm được cơ chứ?”
“Tôi từng vào trong núi Ngộ Đạo rồi, cũng chỉ có thể duy trì ước chừng một trăm nhịp thở trước sức mạnh phép tắc hỗn loạn trong đó!”
Sắc mặt Huyết lão càng thêm ngưng trọng.
Cũng nhìn chòng chọc vào bóng hình ẩn hiện trong nơi sâu kia, vậy mà cảm nhận được một tia uy hiếp!
“Thằng nhãi này có thể trở thành mối đe dọa cho lão phu? Sao có thể?”
“Lão phu là Đại Đạo Chi Thượng tầng sáu!”
“Nhất định là do sức mạnh phép tắc trong núi Ngộ Đạo quá hỗn loạn nên mới gây ra ảo giác thôi!”
Nghĩ vậy nên Huyết lão cũng an lòng hơn.
Trần Vũ Nhu thì sững người tại chỗ, ngây ngốc nhìn về hướng Diệp Bắc Minh!
Lúc này.
Bên trong cơ thể Diệp Bắc Minh đã ngưng tụ được một lượng lớn năng lượng, từng đợt nối tiếp nhau càn quét tới!
Rửa sạch máu thịt của anh, bị anh sàng lọc rồi hấp thụ!
“Diệp Bắc Minh, nhớ những lời bổn đế từng nói với ngươi không? Sau đại năng thượng cổ có chín cảnh giới nhỏ!”
“Mỗi một cảnh giới nhỏ đều phải hấp thụ sức mạnh gấp mười lần cảnh giới trước đó!”, Dao Trì nhàn nhạt nói.
Diệp Bắc Minh đáp: “Tôi nhớ!”
“Tôi đã hấp thụ được bảy phần rồi, cố thêm một lúc nữa liền có thể đột phá!”
Một tia sét dài hàng tỷ thước lại giáng xuống!
“Thu!!!”
Diệp Bắc Minh đứng dậy, chủ động ôm lấy thiên lôi!
Cảnh tượng này đã hoàn toàn xóa sạch mọi nhận thức của các đệ tử Thần viện Thái Thương, khiến họ ngây người như phỗng: “Trời ơi, tên nhãi đó điên rồi sao? Hắn là ai vậy?”
“Hình như tên là Diệp Bắc Minh gì đó, đại năng thượng cổ tầng một , hôm nay vừa mới gia nhập Thần viện!”
“Diệp sư đệ thật trâu bò, trời ạ!”
“Cho dù hôm nay hắn không chết trong núi Ngộ Đạo, cũng đã đủ vang danh sử sách rồi!”
Ánh mắt mỗi người đều nóng rực, tim đập loạn xạ!
Hô hấp dồn dập!
Mắt không dám chớp, cơ hồ lồi ra tia máu hoặc cay xè cũng muốn theo dõi sít sao tình hình trong núi Ngộ Đạo!
Bùm! Bùm! Bùm...
Bảy tám tia thiên lôi liên tục giáng xuống, mang theo sức mạnh hủy thiên diệt địa!
Toàn bộ đều bị Diệp Bắc Minh hấp thụ, mười phần sức mạnh cuối cùng cũng thu gom đủ!
"Đột phá!"
Diệp Bắc Minh điên cuồng gầm lên!
Một tầng sấm sét lại ngưng kết phía trên bầu trời núi Ngộ Đạo!
Có người kinh ngạc kêu lên: “Lại tới nữa rồi!”
Ông lão áo trắng hét lên: “Không đúng, đây không phải là thiên lôi của núi Ngộ Đạo, mà là thiên lôi độ kiếp của tên nhóc đó!”
“Cái gì? Độ kiếp?”
“Hắn muốn đột phá sao?”
Hàng triệu đệ tử đều há hốc mồm.
Gần như rớt hàm xuống đất, nghẹn họng nhìn một màn này!
Trần Vũ Nhu hơi há miệng, có thể nhét vừa một nắm đấm.
Gương mặt yêu kiều đỏ lựng, hơi thở gấp gáp, lồng ngực phập phồng dữ dội vì kích động: “Anh ta… anh ta quả nhiên là đang đột phá! Tô trưởng lão, Diệp Bắc Minh này rốt cuộc là ai vậy?”
Tô Bi Vân đã buông Trần Vũ Nhu ra từ lâu.
Gương mặt già nua của ông ta nghiêm nghị nhìn Trần Vũ Nhu đáp: “Lão phu phải hỏi ngược lại con mới đúng, rốt cuộc đây là yêu nghiệt nghịch thiên đến từ phương nào vậy!”
“Có thể trụ ở núi Ngộ Đạo một tiếng đồng hồ, còn có thể hấp thụ năng lượng ở đây!”
“Vũ Nhu, tên nhóc này không phải do con đưa tới sao?”
“Con?”
Trần Vũ Nhu ngơ người.
Đứng trơ như trời trồng tại chỗ.
“Con cũng không quen biết anh ta…”
Tô Bi Vân phá lên cười: “Ha ha ha, bất kể con có quen cậu ta hay không!”
“Thì Thần viện Thái Thương ta cắn chắc tên nhóc này rồi, lão phu còn đang thiếu một đệ tử bế quan đây, ừm…”
“Tên nhóc này nhìn thế nào cũng thấy càng lúc càng thuận mắt”.
Những đệ tử của Thần viện Thái Thương xung quanh nghe được câu tán thưởng này đều đứng hình!
Tô Bi Vân!
Cảnh giới Tế Đạo!
Cũng là đại trưởng lão Chấp Pháp Viện của Thần viện Thái Thương!
“Thằng nhóc này có đức hạnh thế nào mà được Tô lão nhìn trúng đây!”, một vài tên đệ từ mặt đầy ganh ghét nói.
“Mẹ kiếp, còn phải hỏi nữa sao, là thiên phú nghịch thiên đó?”, cũng có người than thở.
Bùm! Bùm! Bùm….
Liên tiếp hơn chục tia thiên lôi giáng xuống.
Đều bị Diệp Bắc Minh dễ dàng ngăn cản!
Hơi thở của anh đột nhiên thay đổi, là dấu hiệu của đột phá!
Cảnh giới Đại năng, tầng thứ hai!
Diệp Bắc Minh khoanh chân ngồi xếp bằng, chuẩn bị tiếp tục hấp thu.
Dao Trì nhắc nhở một câu: “Diệp Bắc Minh, ngươi còn muốn tiếp tục đột phá sao?”
“Sao thế? Cơ hội tốt như vậy đương nhiên phải tiếp tục hấp thu rồi!”, Diệp Bắc Minh hồn nhiên đáp.
Núi Ngộ Đạo quả là một kho tàng báu vật đối với anh!
Diệp Bắc Minh thậm chí còn cảm thấy.
Chỉ cần hút lấy toàn bộ năng lượng của ngọn núi này!
Thì việc thăng cấp tới cảnh giới Đại Đạo cũng không phải vấn đề to tát gì!
Tháp Càn Khôn Trấn Ngục cũng nhắc nhở:”Nhóc con, cậu gây ra động tĩnh quá lớn rồi đó!”
“Hầu như tất cả mọi người trong Thần viện Thái Thương đều bị cậu hấp dẫn tới đây rồi”.
“Nếu còn tiếp tục đột phá, e rằng sẽ rước phải phiền phức rất lớn!”
Diệp Bắc Minh lúc này mới ý thức được.
Bên ngoài núi Ngộ Đạo hiện tại người đông nghìn nghịt!
Khắp nơi trên mặt đất và không trung dày đặc người, giống như đàn kiến vậy, đều đang chen chúc tràn về phía này!
“Xem ra tôi phải ra ngoài một chuyến thôi…”
Khóe miệng Diệp Bắc Minh giật giật.
Anh dứt khoát đứng dậy, đi ra ngoài núi!
“Tới rồi, tới rồi!”
Đám đông cùng nhau dịch chuyển.
Khi Diệp Bắc Minh vừa bước ra khỏi núi Ngộ Đạo, Tô Bi Vân đã bước thẳng tới: “Ha ha ha, cậu tên là Diệp Bắc Minh có đúng không? Đệ tử vừa nhập môn, tốt, tốt lắm!”
“Lão phu là Tô Bi Vân, đại trưởng lão Chấp pháp của Thần viện Thái Thương!”
“Lão phu quyết định sẽ thu cậu làm đệ tử bế quan, bắt đầu từ hôm nay sẽ cùng lão phu tu luyện!”
Vừa rồi khi Tô Bi Vân đưa ra quyết định này chỉ có một số ít đệ tử nhìn thấy.
Bây giờ.
Ngay trước mặt hàng triệu người, ông ta hùng hồn tuyên bố thu nhận Diệp Bắc Minh làm đệ tử bế quan, tin tức này chẳng khác nào quả bom khiến toàn trường sôi sục!
Bùm! Bùm! Bùm!
Từng đạo thiên lôi nối đuôi nhau, không ngừng trút xuống.
"Tô trưởng lão, van cầu người, cứu anh ta đi mà!”
“Anh ta là do con đưa tới, anh ta chỉ đơn thuần muốn tới Thần viện Thái Thương để gia tăng thực lực thôi, thì có gì sai đâu?”
“Đều tại con đưa anh ta tới bên ngoài núi Ngộ Đạo này!”
“Con hoàn toàn không ngờ tới anh ta lại ngốc như vậy, thực sự xông vào…”
“Đều tại con hại anh ta…”
Trần Vũ Nhu bật khóc nghẹn ngào.
Cho dù cô khẩn thiết cầu xin thế nào thì Tô Bi Vân vẫn không chút động lòng.
Một bàn tay của ông ta đè xuống bả vai của Trần Vũ Nhu, khiến cô ấy không cách nào xông vào trong!
Chỉ có thể giương mắt nhìn!
Thiên lôi đánh xuống người Diệp Bắc Minh, sức mạnh điên cuồng tàn phá!
Mười lăm phút sau!
Sấm sét vẫn cuồng loạn kéo tới!
Nửa tiếng sau, Diệp Bắc Minh vẫn kiên trì như cũ!
“Sao thằng nhãi đó còn chưa chết vậy?”
“Kỷ lục cao nhất của núi Ngộ Đạo hình như cũng chỉ khoảng nửa giờ thôi phải không?"
Trong đám đông đã có người cảm thấy có gì đó không ổn.
Một giờ trôi qua.
“Trời ạ, đều đã một tiếng rồi, tên nhãi này sao vẫn chống đỡ được thế?”
"Có gì không đúng, có vấn đề rồi!”
Một ông lão mặc áo trắng thấp giọng hét lên, hai mắt dán chặt lên vòng xoáy màu đen bao quanh Diệp Bắc Minh!
Mọi người đều biết đó là vòng xoáy cuồng nộ được hình thành từ vô số phép tắc!
Đại Đạo Chi Thượng tiến vào cũng có khả năng bị xé xác!
Hóa thành sương máu!
Nhưng Diệp Bắc Minh lại vẫn đang kiên trì!
“Ta hiểu rồi!”
Ông lão áo trắng khẽ quát một tiếng, đột nhiên vỗ ‘đét’ một cái xuống đùi: “Thằng nhóc này là đang hấp thụ sức mạnh ẩn chứa trong những phép tắc này!”
"Cái gì?"
Lời này khiến toàn trường náo động!
Con ngươi của hàng triệu người gần như lồi ra, hô hấp cũng ngưng trệ!
Nhìn chăm chăm vào nơi sâu trong núi Ngộ Đạo!
Bất Hủ Vẫn Thiên sầm mặt: “Huyết lão, điều này là thật sao?”
Một ông lão khoác áo đen gật đầu:
“Nhìn thì có vẻ là vậy!”
"Làm sao có thể!"
Bất Hủ Vẫn Thiên siết chặt nắm đấm, mu bàn tay hằn đầy gân xanh: “Thằng nhãi đó sao có thể làm được cơ chứ?”
“Tôi từng vào trong núi Ngộ Đạo rồi, cũng chỉ có thể duy trì ước chừng một trăm nhịp thở trước sức mạnh phép tắc hỗn loạn trong đó!”
Sắc mặt Huyết lão càng thêm ngưng trọng.
Cũng nhìn chòng chọc vào bóng hình ẩn hiện trong nơi sâu kia, vậy mà cảm nhận được một tia uy hiếp!
“Thằng nhãi này có thể trở thành mối đe dọa cho lão phu? Sao có thể?”
“Lão phu là Đại Đạo Chi Thượng tầng sáu!”
“Nhất định là do sức mạnh phép tắc trong núi Ngộ Đạo quá hỗn loạn nên mới gây ra ảo giác thôi!”
Nghĩ vậy nên Huyết lão cũng an lòng hơn.
Trần Vũ Nhu thì sững người tại chỗ, ngây ngốc nhìn về hướng Diệp Bắc Minh!
Lúc này.
Bên trong cơ thể Diệp Bắc Minh đã ngưng tụ được một lượng lớn năng lượng, từng đợt nối tiếp nhau càn quét tới!
Rửa sạch máu thịt của anh, bị anh sàng lọc rồi hấp thụ!
“Diệp Bắc Minh, nhớ những lời bổn đế từng nói với ngươi không? Sau đại năng thượng cổ có chín cảnh giới nhỏ!”
“Mỗi một cảnh giới nhỏ đều phải hấp thụ sức mạnh gấp mười lần cảnh giới trước đó!”, Dao Trì nhàn nhạt nói.
Diệp Bắc Minh đáp: “Tôi nhớ!”
“Tôi đã hấp thụ được bảy phần rồi, cố thêm một lúc nữa liền có thể đột phá!”
Một tia sét dài hàng tỷ thước lại giáng xuống!
“Thu!!!”
Diệp Bắc Minh đứng dậy, chủ động ôm lấy thiên lôi!
Cảnh tượng này đã hoàn toàn xóa sạch mọi nhận thức của các đệ tử Thần viện Thái Thương, khiến họ ngây người như phỗng: “Trời ơi, tên nhãi đó điên rồi sao? Hắn là ai vậy?”
“Hình như tên là Diệp Bắc Minh gì đó, đại năng thượng cổ tầng một , hôm nay vừa mới gia nhập Thần viện!”
“Diệp sư đệ thật trâu bò, trời ạ!”
“Cho dù hôm nay hắn không chết trong núi Ngộ Đạo, cũng đã đủ vang danh sử sách rồi!”
Ánh mắt mỗi người đều nóng rực, tim đập loạn xạ!
Hô hấp dồn dập!
Mắt không dám chớp, cơ hồ lồi ra tia máu hoặc cay xè cũng muốn theo dõi sít sao tình hình trong núi Ngộ Đạo!
Bùm! Bùm! Bùm...
Bảy tám tia thiên lôi liên tục giáng xuống, mang theo sức mạnh hủy thiên diệt địa!
Toàn bộ đều bị Diệp Bắc Minh hấp thụ, mười phần sức mạnh cuối cùng cũng thu gom đủ!
"Đột phá!"
Diệp Bắc Minh điên cuồng gầm lên!
Một tầng sấm sét lại ngưng kết phía trên bầu trời núi Ngộ Đạo!
Có người kinh ngạc kêu lên: “Lại tới nữa rồi!”
Ông lão áo trắng hét lên: “Không đúng, đây không phải là thiên lôi của núi Ngộ Đạo, mà là thiên lôi độ kiếp của tên nhóc đó!”
“Cái gì? Độ kiếp?”
“Hắn muốn đột phá sao?”
Hàng triệu đệ tử đều há hốc mồm.
Gần như rớt hàm xuống đất, nghẹn họng nhìn một màn này!
Trần Vũ Nhu hơi há miệng, có thể nhét vừa một nắm đấm.
Gương mặt yêu kiều đỏ lựng, hơi thở gấp gáp, lồng ngực phập phồng dữ dội vì kích động: “Anh ta… anh ta quả nhiên là đang đột phá! Tô trưởng lão, Diệp Bắc Minh này rốt cuộc là ai vậy?”
Tô Bi Vân đã buông Trần Vũ Nhu ra từ lâu.
Gương mặt già nua của ông ta nghiêm nghị nhìn Trần Vũ Nhu đáp: “Lão phu phải hỏi ngược lại con mới đúng, rốt cuộc đây là yêu nghiệt nghịch thiên đến từ phương nào vậy!”
“Có thể trụ ở núi Ngộ Đạo một tiếng đồng hồ, còn có thể hấp thụ năng lượng ở đây!”
“Vũ Nhu, tên nhóc này không phải do con đưa tới sao?”
“Con?”
Trần Vũ Nhu ngơ người.
Đứng trơ như trời trồng tại chỗ.
“Con cũng không quen biết anh ta…”
Tô Bi Vân phá lên cười: “Ha ha ha, bất kể con có quen cậu ta hay không!”
“Thì Thần viện Thái Thương ta cắn chắc tên nhóc này rồi, lão phu còn đang thiếu một đệ tử bế quan đây, ừm…”
“Tên nhóc này nhìn thế nào cũng thấy càng lúc càng thuận mắt”.
Những đệ tử của Thần viện Thái Thương xung quanh nghe được câu tán thưởng này đều đứng hình!
Tô Bi Vân!
Cảnh giới Tế Đạo!
Cũng là đại trưởng lão Chấp Pháp Viện của Thần viện Thái Thương!
“Thằng nhóc này có đức hạnh thế nào mà được Tô lão nhìn trúng đây!”, một vài tên đệ từ mặt đầy ganh ghét nói.
“Mẹ kiếp, còn phải hỏi nữa sao, là thiên phú nghịch thiên đó?”, cũng có người than thở.
Bùm! Bùm! Bùm….
Liên tiếp hơn chục tia thiên lôi giáng xuống.
Đều bị Diệp Bắc Minh dễ dàng ngăn cản!
Hơi thở của anh đột nhiên thay đổi, là dấu hiệu của đột phá!
Cảnh giới Đại năng, tầng thứ hai!
Diệp Bắc Minh khoanh chân ngồi xếp bằng, chuẩn bị tiếp tục hấp thu.
Dao Trì nhắc nhở một câu: “Diệp Bắc Minh, ngươi còn muốn tiếp tục đột phá sao?”
“Sao thế? Cơ hội tốt như vậy đương nhiên phải tiếp tục hấp thu rồi!”, Diệp Bắc Minh hồn nhiên đáp.
Núi Ngộ Đạo quả là một kho tàng báu vật đối với anh!
Diệp Bắc Minh thậm chí còn cảm thấy.
Chỉ cần hút lấy toàn bộ năng lượng của ngọn núi này!
Thì việc thăng cấp tới cảnh giới Đại Đạo cũng không phải vấn đề to tát gì!
Tháp Càn Khôn Trấn Ngục cũng nhắc nhở:”Nhóc con, cậu gây ra động tĩnh quá lớn rồi đó!”
“Hầu như tất cả mọi người trong Thần viện Thái Thương đều bị cậu hấp dẫn tới đây rồi”.
“Nếu còn tiếp tục đột phá, e rằng sẽ rước phải phiền phức rất lớn!”
Diệp Bắc Minh lúc này mới ý thức được.
Bên ngoài núi Ngộ Đạo hiện tại người đông nghìn nghịt!
Khắp nơi trên mặt đất và không trung dày đặc người, giống như đàn kiến vậy, đều đang chen chúc tràn về phía này!
“Xem ra tôi phải ra ngoài một chuyến thôi…”
Khóe miệng Diệp Bắc Minh giật giật.
Anh dứt khoát đứng dậy, đi ra ngoài núi!
“Tới rồi, tới rồi!”
Đám đông cùng nhau dịch chuyển.
Khi Diệp Bắc Minh vừa bước ra khỏi núi Ngộ Đạo, Tô Bi Vân đã bước thẳng tới: “Ha ha ha, cậu tên là Diệp Bắc Minh có đúng không? Đệ tử vừa nhập môn, tốt, tốt lắm!”
“Lão phu là Tô Bi Vân, đại trưởng lão Chấp pháp của Thần viện Thái Thương!”
“Lão phu quyết định sẽ thu cậu làm đệ tử bế quan, bắt đầu từ hôm nay sẽ cùng lão phu tu luyện!”
Vừa rồi khi Tô Bi Vân đưa ra quyết định này chỉ có một số ít đệ tử nhìn thấy.
Bây giờ.
Ngay trước mặt hàng triệu người, ông ta hùng hồn tuyên bố thu nhận Diệp Bắc Minh làm đệ tử bế quan, tin tức này chẳng khác nào quả bom khiến toàn trường sôi sục!
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.