Đồ Đệ Xuống Núi, Vô Địch Thiên Hạ

Chương 1685: Dám bắt quỳ

Ss Tần

26/03/2024

Trong lúc anh đang buồn bực, một bóng hình hoảng hốt xông vào, thụp quỳ xuống đất: “Chủ nhân, xảy ra… chuyện lớn rồi!”

“Chuyện gì?”

Diệp Bắc Minh lo lắng cho an nguy của bố mẹ, cho nên đôi mắt đầy tia máu!

Tiêu Vô Tướng ngẩn người, vội vàng nói: “Ở cửa có rất nhiều người đến, vô cùng vô cùng đông người!”

Họ tự xưng là liên minh diệt Diệp! Nói gì mà tông chủ cậu vô nhân đạo, giết người vô tội bừa bãi, sát hại vô số!”

“Hơn ngàn tông môn liên thiệp lại, muốn diệt Thái Dương Tông chúng ta…”

Còn nói gì mà thiên hạ đệ nhất sát tông chỉ là hư danh, muốn chúng ta thành thiên hạ đệ nhất diệt tông”.

Ông ta nuốt nước miếng bổ sung một câu: “Chủ nhân, cậu mau đi đi! Cô Chu và Cô Vương đang ở cổng, sợ là không ngăn được nhiều người như vậy!”

“Cái gì?”

Vẻ mặt chín sư tỷ biến sắc.

Diệp Bắc Minh vốn đang tức đến tận đỉnh đâu, trong lúc sát tâm sôi sục lại còn có người dẫn xác đến?

Trực tiếp đi về phía cổng của tông môn!

Lúc này, bên ngoài cổng Thái Dương Tông.

Người đông nghìn nghịt, lá cờ của các tông môn bay phấp phới!

Dưới mặt đất, trên không trung khắp nơi đều là người, hơn ngàn tông môn tập trung bên ngoài Thái Dương Tông!

Ngoại trừ những tông môn này, còn có rất nhiều tông môn hạng hai hạng ba đến xem kịch vui.

Dưới sự kiện hoàng tránh, chỉ thấy nhấp nhô đầu người!

Hàng triệu người la liệt chen chúc nhau như con kiến!

“Vãi, đông người thế?”

Thái Dương Tông đã chọc giận tất cả rồi!



“Hôm nay Thái Dương Tông coi như xong đời rồi, cho dù mười thần hoàng lần trước lại xuất hiện cũng không bảo vệ được Thái Dương Tông!”

“Còn chẳng phải Diệp tông chủ đó sát tâm quá nặng, chú sát hơn một trăm gia tộc đã khiến trời giận người oán sao!”

“He he, Thái Dương Tông khôi phục chưa đến một tháng đã bị hủy diệt hoàn toàn sao?”

“Tôi thấy còn chẳng bằng đừng khôi phục, ít nhất mọi người còn nhớ đến tông môn này, lần này sợ rằng thực sự hủy diệt thật rồi!”

Những người đến góp vui nhỏ tiếng bàn tán.

Trong đám đông, Long Khuynh Vũ đi cùng người của Độn Thế Thần Tông, trong đôi mắt đẹp đầy vẻ lo lắng!

Cô ta gia nhập Độn Thế Thần Tông trong hội thần giáng tuyển chọn, được biết chuyện của Diệp Bắc Minh, lập tức chạy đến hiện trường.

‘Cậu Diệp, cậu tuyệt đối không thể xảy ra chuyện! Hôm nay tình hình này, cậu đưa người mau chạy đi’, Long Khuynh Vũ nghĩ thầm trong lòng.

Đột nhiên.

Một người phụ nữ của Lục Đạo Thần Tông bước ra khỏi đám đông, đứng trên không trung tức giận quát: “Chu Nhược Giai, cô thật to gan, là người của hạ giới, thần cung Lục Đạo không chê cô xuất thân thấp kém, nhận cô vào tông môn!”

“Cô lại còn dám phản bội Lục Đạo Thần Tông? Lập tức quỳ xuống cho tôi!”

“Tự phế cảnh giới, dập đầu một vạ cái về hướng liệt tổ liệt tông thần cung Lục Đạo!”

“Cho đến khi liệt tổ liệt tông của thần cung Lục Đạo hiển linh, tha thứ cho phản đồ nhà cô mới thôi!”

“Nếu không, cô quỳ ở đây đến chết cho tôi!”

Nhìn thấy người phụ nữ, đôi mắt Chu Nhược Giai đỏ bừng, cúi đầu: “Sư phụ, xin lỗi!”

“Còn không quỳ xuống!”

Người phụ nữ thét dài một tiếng, gióng như đánh đòn cảnh cáo!

Cơ thể Chu Nhược Giai run lên, sắp quỳ xuống!

Bỗng nhiên, một giọng nói lạnh lùng vang lên: “Bắt người phụ nữ của tôi quỳ? Bà cũng xứng hả!”

Một bóng người xông ra, đứng bên cạnh ôm lấy Chu Nhược Giai!



Khoảnh khắc Diệp Bắc Minh xuất hiện, Chu Nhược Giai dường như đã có chỗ dựa.

Ý định quỳ xuống liền biến mất.

“Diệp Bắc Minh!”

Người phụ nữ trung niên sầm đôi mắt: “Vương Bình Cô tôi dạy bảo đệ tử, liên quan gì đến cậu?”

“Chu Nhược Giai, cô còn ngây ra đó làm gì? Còn không quỳ xuống!”

Diệp Bắc Minh cười, bảo vệ Chu Nhược Giai phía sau: “Tôi là chủ của Thái Dương Tông, Chu Nhược Giai là vợ của tôi!”

“Cũng là phu nhân tông chủ của Thái Dương Tông, bảo phủ nhân tông chủ của Thái Dương Tông quỳ ư?”

“Bà thật to gan, tôi thấy bà nên quỳ trước đi!”

Dứt lời, Diệp Bắc Minh lại trước tiếp bước ra một bước.

Khoảnh khắc rời khỏi trận pháp hộ sơn của Thái Dương Tông, rất nhiều thần niệm khóa chặt anh!

Diệp Bắc Minh chẳng thèm nhìn đấy, lập tức xuất hiện trước người Vương Bình Cô!

Giơ tay ép về phía bà ta!

Đầu tiên Vương Bình Cô ngẩn người, sau đó bỗng nổi giận: “Cậu nhóc, cảnh giới thần hư nhỏ bé cũng dám ra tay với tôi? Muốn chết hả!”

Giơ tay, một luồng sát ý băng lạnh cuốn về phía Diệp Bắc Minh!

Phập!

Diệp Bắc Minh giáng một chưởng xuống, tất cả đòn tấn công đều tan rã!

Một chưởng này giống như thái sơn đè xuống, đập mạnh lên bả vai Vương Bình Cô!

“Phụt…”

Vương Bình Cô phun ra ngụm máu tươi, cơ thể không chịu kiểm soát quỳ xuống dưới đất!

“Súc sinh, cậu dám đối xử với tôi như vậy?”

Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net

truyện trọng sinh
truyện ngôn tình

Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.

ngôn tình sắc

Nhận xét của độc giả về truyện Đồ Đệ Xuống Núi, Vô Địch Thiên Hạ

Số ký tự: 0

    Bình luận Facebook