Đồ Đệ Xuống Núi, Vô Địch Thiên Hạ
Chương 1711: Đánh cược
Ss Tần
01/04/2024
Diệp Bắc Minh vừa dứt lời, cả hiện trường đầu tiên là yên tĩnh.
Liền sau đó.
“Ha ha ha!”
Cả hiện trường cười ồ lên.
“Tông chủ Thái Dương Tông này thật thú vị!”
“Cậu nghĩ thuật luyện đan của mình còn vượt qua cả tiền bối Cuồng Đan sao?”
“Đấu một trận với tiền bối Cuồng Đan? Làm sao hắn dám chứ!”
“Cho dù vừa nãy Diệp Bắc Minh dùng một lò luyện thành ba loại đan dược khác nhau, cũng không thể nào là đối thủ của Cuồng Đan!
Cuồng Đan thản nhiên lắc đầu: “Cậu thanh niên, vừa nãy lão phu nói cậu có tư cách làm đối thủ của lão phu là cho cậu thể diện!”
“So thuật luyện đan với tôi, cậu, vẫn chưa đủ tư cách!”
Diệp Bắc Minh cũng không tức giận, khẽ gật đầu: “Cũng phải, dù sao cũng là Cuồng Đan”.
“Chẳng may thua thật thì cũng mất mặt, tôi hiểu!”
“Cậu nói cái gì?”
Trong đôi mắt Cuồng Đan lóe lên tia lửa giận: “Được được, cậu đã muốn chết, thì lão phu cho cậu toại nguyện!”
“Cậu muốn so thế nào?”
Diệp Bắc Minh bình tĩnh lên tiếng: “Chúng ta thi luyện chế một lò đan dược ngay tại đây!”
“Không có hạn chế, xem đan dược của ai luyện ra có phẩm chất cao nhất!”
“Được! Chân lý đơn giản!”
Cuồng Đan không hề do dự gật đầu: “Nếu tôi thua, tôi sẽ gia nhập Thái Dương Tông!”
“Nếu tôi thắng, bắt đầu từ hôm nay cậu không được phép động vào thuật luyện đan!”
“Được!”
Diệp Bắc Minh vừa trả lời.
Bỗng nhiên một giọng nói khác vang lên: “Đợi đã!”
Soạt!
Ánh mắt của tất cả mọi người đều dồn lên trưởng lão của Trấn Hồn Tông, chỉ thấy người này chắp tay với Cuồng Đan: “Tiền bối Cuồng Đan, đặt cược như này thực sự lợi cho tên nhóc này quá!”
“Nếu đã cược, chúng ta chơi lớn đi! Trấn Hồn Tông tôi hy vọng tăng thêm điều kiện cược!”
Cuồng Đan cau mày: “Viên trưởng lão, ông muốn tăng thêm cái gì?”
Viên trưởng lão lạnh lùng nhìn Diệp Bắc Minh một cái: “Trưởng lão Kim Qua đã chết thảm trong tay kẻ này, chúng tôi hận không thể lập tức xé xác hắn thành trăm mảnh!”
“Chúng tôi muốn cược xương Chí Tôn trong cơ thể kẻ này!”
“Nếu tiền bối Cuồng Đan thắng, xương Chí Tôn trong cơ thể kẻ này để Trấn Hồn Tông chúng tôi tự do lấy đi!”
“Nếu ông thua, Trấn Hồn Tông chúng tôi nguyện lấy ra rất cả lợi ích mười năm sản nghiệp của cả tông môn giao cho Thái Dương Tông!”
Cuồng Đan nhìn sang Diệp Bắc Minh: “Nếu tên nhóc này không có ý kiến, lão phu cũng không có ý kiến”.
Viên trưởng lão khiêu khích nhìn Diệp Bắc Minh: “Diệp Bắc Minh, cậu dám chấp nhận điều kiện cược của Trấn Hồn Tông chúng tôi không?”
Diệp Bắc Minh tỏ vẻ khó xử: “Như vậy không hay lắm nhỉ? Đây là trận cược của tôi và tiền bối Cuồng Đan!”
Chín vị sư tỷ thấy vậy, liền che miệng cười thầm.
Tiểu sư đệ lại xấu xa rồi!
Viên trưởng lão cười đầy thâm ý: “Làm sao, cậu không dám ư?”
“Xem ra thiên hạ đệ nhất đan này chỉ là hư danh!”
Diệp Bắc Minh giả bộ nín đỏ mặt, đang định đồng ý.
Vương Yên Nhi không hiểu rõ, không nhịn được xông đến: “Cậu Diệp, đừng hành động theo cảm tính!”
“Tôi biết cậu không nắm chắc phần thắng, đồng ý với ông ta ngược lại sẽ tăng thêm áp lực tâm lý cho cậu!”
Viên trưởng lão thấy vậy định thêm ngọn lửa: “Ha ha ha, tôi thấy cậu là không dám đấy!”
“Ai nói tôi không dám?”
Diệp Bắc Minh đỏ con mắt: Tôi đồng ý với điều kiện cược của ông!”
“Ấy…”
Lời vừa được nói ra, trong đám đông vang lên tiếng suýt xoa!
Lão tổ nhà họ Ngư thở dài một tiếng: “Ầy, vẫn còn quá trẻ, không chịu nổi đả kích!”
Ngư Thất Tình lắc đầu: “Việc này lại rất phù hợp với tính cách của anh ta, tiếc là…”
Phía sau đám đông, đôi mắt đẹp của Sở Dĩnh Nhi lóe lên: “Sao mình cứ cảm thấy anh ta không có ý tốt?”
“Đợi đã!”
Viên trưởng lão định rèn sắt nhân lúc còn nóng!
Diệp Bắc Minh đỏ con mắt: “Ông còn muốn thế nào?”
Viên trưởng lão cười, quay đầu nhìn sang người của các tông môn khác: “Các vị, chẳng lẽ các vị không muốn cược sao?”
Liền sau đó.
Một ông lão của Độn Thế Thần Tông tiến lên một bước: “Độn Thế Thần Tông cũng nguyện dùng lợi ích mười năm của tông môn, cược lấy xương Chí Tôn!”
Tiếp đó.
Một bà lão của Thất Tinh Các gật đầu: “Thất Tinh Các tham gia đánh cược, giống với Trấn Hồn Tông và Độn Thế Thần Tông!”
“Thần cung Lục Đạo tham gia đánh cược! Cũng như vậy!”
“Nhà họ Vạn tham gia đánh cược, cũng như vậy!”
“Nhà họ Kỷ tham gia đánh cược, cũng như vậy!”
Mấy nhà vội vàng bước ra, chỉ sợ muộn hơn người khác một bước!
Diệp Bắc Minh giật khóe miệng, mọi người còn tưởng anh đã sợ!
Trên thực tế là anh đang kích động!
Người tốt, Viên trưởng lão đúng là người tốt!
Lần này, Thái Dương Tông không cần phai lo mấy chục năm rồi!
“Đừng lãng phí thời gian nữa!”, Cuồng Đan khẽ quát một tiếng.
Trận đấu bắt đầu!
Chỉ thấy
Liền sau đó.
“Ha ha ha!”
Cả hiện trường cười ồ lên.
“Tông chủ Thái Dương Tông này thật thú vị!”
“Cậu nghĩ thuật luyện đan của mình còn vượt qua cả tiền bối Cuồng Đan sao?”
“Đấu một trận với tiền bối Cuồng Đan? Làm sao hắn dám chứ!”
“Cho dù vừa nãy Diệp Bắc Minh dùng một lò luyện thành ba loại đan dược khác nhau, cũng không thể nào là đối thủ của Cuồng Đan!
Cuồng Đan thản nhiên lắc đầu: “Cậu thanh niên, vừa nãy lão phu nói cậu có tư cách làm đối thủ của lão phu là cho cậu thể diện!”
“So thuật luyện đan với tôi, cậu, vẫn chưa đủ tư cách!”
Diệp Bắc Minh cũng không tức giận, khẽ gật đầu: “Cũng phải, dù sao cũng là Cuồng Đan”.
“Chẳng may thua thật thì cũng mất mặt, tôi hiểu!”
“Cậu nói cái gì?”
Trong đôi mắt Cuồng Đan lóe lên tia lửa giận: “Được được, cậu đã muốn chết, thì lão phu cho cậu toại nguyện!”
“Cậu muốn so thế nào?”
Diệp Bắc Minh bình tĩnh lên tiếng: “Chúng ta thi luyện chế một lò đan dược ngay tại đây!”
“Không có hạn chế, xem đan dược của ai luyện ra có phẩm chất cao nhất!”
“Được! Chân lý đơn giản!”
Cuồng Đan không hề do dự gật đầu: “Nếu tôi thua, tôi sẽ gia nhập Thái Dương Tông!”
“Nếu tôi thắng, bắt đầu từ hôm nay cậu không được phép động vào thuật luyện đan!”
“Được!”
Diệp Bắc Minh vừa trả lời.
Bỗng nhiên một giọng nói khác vang lên: “Đợi đã!”
Soạt!
Ánh mắt của tất cả mọi người đều dồn lên trưởng lão của Trấn Hồn Tông, chỉ thấy người này chắp tay với Cuồng Đan: “Tiền bối Cuồng Đan, đặt cược như này thực sự lợi cho tên nhóc này quá!”
“Nếu đã cược, chúng ta chơi lớn đi! Trấn Hồn Tông tôi hy vọng tăng thêm điều kiện cược!”
Cuồng Đan cau mày: “Viên trưởng lão, ông muốn tăng thêm cái gì?”
Viên trưởng lão lạnh lùng nhìn Diệp Bắc Minh một cái: “Trưởng lão Kim Qua đã chết thảm trong tay kẻ này, chúng tôi hận không thể lập tức xé xác hắn thành trăm mảnh!”
“Chúng tôi muốn cược xương Chí Tôn trong cơ thể kẻ này!”
“Nếu tiền bối Cuồng Đan thắng, xương Chí Tôn trong cơ thể kẻ này để Trấn Hồn Tông chúng tôi tự do lấy đi!”
“Nếu ông thua, Trấn Hồn Tông chúng tôi nguyện lấy ra rất cả lợi ích mười năm sản nghiệp của cả tông môn giao cho Thái Dương Tông!”
Cuồng Đan nhìn sang Diệp Bắc Minh: “Nếu tên nhóc này không có ý kiến, lão phu cũng không có ý kiến”.
Viên trưởng lão khiêu khích nhìn Diệp Bắc Minh: “Diệp Bắc Minh, cậu dám chấp nhận điều kiện cược của Trấn Hồn Tông chúng tôi không?”
Diệp Bắc Minh tỏ vẻ khó xử: “Như vậy không hay lắm nhỉ? Đây là trận cược của tôi và tiền bối Cuồng Đan!”
Chín vị sư tỷ thấy vậy, liền che miệng cười thầm.
Tiểu sư đệ lại xấu xa rồi!
Viên trưởng lão cười đầy thâm ý: “Làm sao, cậu không dám ư?”
“Xem ra thiên hạ đệ nhất đan này chỉ là hư danh!”
Diệp Bắc Minh giả bộ nín đỏ mặt, đang định đồng ý.
Vương Yên Nhi không hiểu rõ, không nhịn được xông đến: “Cậu Diệp, đừng hành động theo cảm tính!”
“Tôi biết cậu không nắm chắc phần thắng, đồng ý với ông ta ngược lại sẽ tăng thêm áp lực tâm lý cho cậu!”
Viên trưởng lão thấy vậy định thêm ngọn lửa: “Ha ha ha, tôi thấy cậu là không dám đấy!”
“Ai nói tôi không dám?”
Diệp Bắc Minh đỏ con mắt: Tôi đồng ý với điều kiện cược của ông!”
“Ấy…”
Lời vừa được nói ra, trong đám đông vang lên tiếng suýt xoa!
Lão tổ nhà họ Ngư thở dài một tiếng: “Ầy, vẫn còn quá trẻ, không chịu nổi đả kích!”
Ngư Thất Tình lắc đầu: “Việc này lại rất phù hợp với tính cách của anh ta, tiếc là…”
Phía sau đám đông, đôi mắt đẹp của Sở Dĩnh Nhi lóe lên: “Sao mình cứ cảm thấy anh ta không có ý tốt?”
“Đợi đã!”
Viên trưởng lão định rèn sắt nhân lúc còn nóng!
Diệp Bắc Minh đỏ con mắt: “Ông còn muốn thế nào?”
Viên trưởng lão cười, quay đầu nhìn sang người của các tông môn khác: “Các vị, chẳng lẽ các vị không muốn cược sao?”
Liền sau đó.
Một ông lão của Độn Thế Thần Tông tiến lên một bước: “Độn Thế Thần Tông cũng nguyện dùng lợi ích mười năm của tông môn, cược lấy xương Chí Tôn!”
Tiếp đó.
Một bà lão của Thất Tinh Các gật đầu: “Thất Tinh Các tham gia đánh cược, giống với Trấn Hồn Tông và Độn Thế Thần Tông!”
“Thần cung Lục Đạo tham gia đánh cược! Cũng như vậy!”
“Nhà họ Vạn tham gia đánh cược, cũng như vậy!”
“Nhà họ Kỷ tham gia đánh cược, cũng như vậy!”
Mấy nhà vội vàng bước ra, chỉ sợ muộn hơn người khác một bước!
Diệp Bắc Minh giật khóe miệng, mọi người còn tưởng anh đã sợ!
Trên thực tế là anh đang kích động!
Người tốt, Viên trưởng lão đúng là người tốt!
Lần này, Thái Dương Tông không cần phai lo mấy chục năm rồi!
“Đừng lãng phí thời gian nữa!”, Cuồng Đan khẽ quát một tiếng.
Trận đấu bắt đầu!
Chỉ thấy
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.