Đồ Đệ Xuống Núi, Vô Địch Thiên Hạ

Chương 1160: Đi giẫm chết một con kiến

Ss Tần

04/12/2023

Ánh mắt Tần Hồng Bân cực kỳ rét lạnh: "Bất luận thế nào, chúng ta phải suy nghĩ đến tình huống xấu nhất!"

"Nếu thằng kia đã chết thì tất nhiên là tốt nhất, chúng ta kê cao gối ngủ!"

"Nếu anh ta chưa chết, dùng thủ đoạn giết người này, e rằng chúng ta không ngăn được!"

Lão già nhà họ Lục nông nóng: "Vậy còn chờ gì nữa? Báo tin cho Phương công tử đi!"

...

Lâm Bách Hùng không ngừng gật đầu: "Đúng đúng đúng, mau đi thông báo cho Phương công tử!"

"Phương công tử vẫn luôn muốn diệt cỏ tận gốc nhà họ Diệp, nếu hắn ta biết thằng này không chết nhất định sẽ ra tay!"

...

Cùng lúc đó, ba ngàn thế giới nhà họ Phương.

Phương Nguyên ngồi xếp bằng, chân nguyên ngưng tụ.

Kiếm Càn Khôn Trấn Ngục lơ lửng trước người hắn ta, kiếm khí mạnh mẽ không ngừng rung động!

Đột nhiên.

Phương Nguyên khẽ mở hờ mắt, nhẹ nhàng nâng tay, từ trong nhẫn chứa vật bay ra một miếng ngọc bội: "Chuyện gì?"

Ngọc bội truyền đến âm thanh dồn dập của Tần Hồng Bân: "Phương công tử, tôi là Tần Hồng Bân, việc lớn không xong rồi!"

"Tên nhóc nhà họ Diệp kia rất có thể chưa chết..."

Con ngươi Phương Nguyên hoàn toàn mở ra: "Ông nói cái gì! Tên kia không chết?"

"Nói, rốt cuộc là chuyện gì xảy ra!"

Tần Hồng Bân không dám giấu diếm, nói ra tin tức Quỷ Sát Môn và Thiên Vũ Tông bị tiêu diệt.

Nghe được hơn hai triệu người bị thiêu sống, hai tông môn lớn hóa thành địa ngục Tu La.

Ánh mắt Phương Nguyên trở nên cực kỳ sắc bén: "Tôi biết rồi!"

Tần Hồng Bân lo lắng nói: "Ngoài tên này ra, ai sẽ hung tàn như vậy chứ?"

"Phương công tử, cậu không thể không quản chúng tôi được!"



"Trong khoảng thời gian này, ba nhà chúng tôi làm việc cho cậu, nếu như tên này tìm đến chúng tôi gây phiền phức, chúng tôi..."

Phương Nguyên bình tĩnh trở lại, một con kiến không chết nhiều nhất là khiến hắn ta hơi kinh ngạc.

Không đến mức tạo thành phiền toái quá lớn.

Hắn ta lạnh nhạt lên tiếng: "Yên tâm, việc này tôi sẽ giải quyết".

"Các ông sẽ không bị thương đến một sợi lông, tôi nói rồi!"

Thấy Phương Nguyên tự tin như vậy, Tần Hồng Bân vô cùng vui mừng: "Cảm ơn, cảm ơn Phương công tử!"

Phương Nguyên thu hồi ngọc bội.

Nhìn thoáng qua kiếm Càn Khôn Trấn Ngục, lông mày của hắn ta gắt gao xoắn lại với nhau: "Suốt hai năm rưỡi này, mày vẫn luôn không chịu nhận chủ, chẳng lẽ cũng bởi vì thằng này không chết?"

Đôi mắt hắn ta hiện lên sát ý lạnh như băng: "Nếu như hắn ta hoàn toàn chết, hẳn mày sẽ nhận chủ chứ?"

"Lão Hứa, lão Thạch!"

Âm thanh vừa dứt.

Không khí khẽ chấn động, hai bóng người cực kỳ già nua gần như là đột nhiên xuất hiện.

Từ Biệt Vân, Thạch Trung Hà!

Hai người đều là cảnh giới Siêu Phàm!

Nhà họ Phương tốn cái giá cực lớn để phụng dưỡng!

"Đi Thánh Vực một chuyến, nếu có người dám ra tay với nhà họ Tần, nhà họ Lâm, nhà họ Lục, giết anh ta!"

Hai lão già gật đầu, bóng người vừa biến mất.

Không trung truyền đến giọng nói của Phương Vô Đạo: "Nguyên Nhi, cháu triệu hoán hai người này làm gì?"

Phương Nguyên mỉm cười: "Lão tổ, cháu bảo bọn họ đi giẫm chết một con kiến!"

Hắn ta không để chuyện này ở trong lòng, cho nên không hề nhắc đến việc con kiến này là Diệp Bắc Minh!

"Những chuyện khác cháu vẫn nên bớt can thiệp đi, còn ba ngày nữa là ngày cháu và thần nữ Túc Hoàng kết hôn!"



Phương Vô Đạo tiếp tục nói: "Mấy lão già chúng ta vận dụng tất cả mối quan hệ nhà họ Phương tích góp mấy năm nay, gần như mời đến người của tất cả các thế lực lớn!"

"Không chỉ như thế, Tổ Long điện, Thiên Đạo tông cũng có nhân vật lớn giáng lâm quan sát đám cưới của cháu!"

Phương Nguyên kích động: "Lão tổ, sao phải làm ra trận địa lớn như vậy?"

Dù ở trong ba ngàn thế giới, Tổ Long điện, Thiên Đạo tông cũng là một trong những thế lực đứng đầu!

Thế mà Lão tổ có thể mời người của bọn họ đến?

Có thể nghĩ phải tiêu tốn cái giá như thế nào!

Phương Vô Đạo cười một tiếng: "Cháu là Chân Long của nhà họ Phương ta, mấy lão già chúng ta chuẩn bị đặt cược tất cả vào cháu!"

"Sau đám cưới này, đại hội Chân Võ chính là sân khấu của cháu!"

"Nguyên Nhi, đừng làm cho chúng ta thất vọng!"

Khuôn mặt Phương Nguyên ngập tràn tự tin, nhìn thoáng qua kiếm Càn Khôn Trấn Ngục: "Lão tổ yên tâm, lần này Nguyên Nhi nhất định tỏa sáng rực rỡ!"

"Trong ngàn năm tới, cháu muốn làm cho toàn bộ ba ngàn thế giới đều biết đến nhà họ Phương chúng ta!"

...

Sau khi hủy diệt Quỷ Sát Môn và Thiên Vũ Tông.

Diệp Bắc Minh quay về thẳng Tổng viện Giám sát, Vương Bình An và Hoa Côn Luân biết Diệp Bắc Minh trở về thì vội vàng ra nghênh đón.

"Cậu Diệp, cậu trở lại rồi".

...

Diệp Bắc Minh trực tiếp mở miệng: "Người của nhà họ Diệp ở đâu?"

Hai người nhìn nhau: "Chúng tôi dẫn cậu đi!"

Mười lăm phút sau, trong một sơn cốc cách Tổng viện Giám sát chưa đến trăm dặm.

Xuyên qua một mảnh kết giới, Diệp Bắc Minh gặp được người nhà họ Diệp.

Ông ngoại Diệp Nam Thiên tóc bạc phơ!

Hai chân của cậu Diệp Thanh Dương biến mất, ngồi trên xe lăn gỗ, hoàn toàn biến thành người tàn phế.

Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net

truyện bách hợp
truyện ngôn tình

Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.

ngôn tình sắc

Nhận xét của độc giả về truyện Đồ Đệ Xuống Núi, Vô Địch Thiên Hạ

Số ký tự: 0

    Bình luận Facebook