Đồ Đệ Xuống Núi, Vô Địch Thiên Hạ
Chương 731: Diệp Bắc Minh chết chắc rồi!
Ss Tần
10/08/2023
Đám người Thanh Huyền Tông đều nhìn chằm chằm tháp Phù Đồ.
Chỉ thấy thân tháp xuất hiện từng vết nứt đáng sợ, giống như có thể sập bất cứ lúc nào!
Ánh mắt của Mã trưởng lão điên cuồng co rút lại: "Sao lại... như thế?"
Vương trưởng lão nghẹn họng nhìn trân trối: "Tháp Phù Đồ sắp sập rồi!"
Ân Hồng Mai sợ tới mức thân thể mềm mại run rẩy: "Tại sao có thể như vậy?"
"Chờ một chút!"
Mã trưởng lão đột nhiên quát to một tiếng, khuôn mặt già nua trắng bệch: "Mấy người còn nhớ rõ có một truyền thuyết về tháp Phù Đồ không?"
"Nếu có người lấy được truyền thừa mạnh nhất trong tháp Phù Đồ, tháp Phù Đồ sẽ sập!"
"Chẳng lẽ... Đây là sự thật?"
Vương trưởng lão hít một hơi lạnh: "Sẽ không phải là Diệp Bắc Minh chứ?"
Ô Đạo Sinh rít gào: "Tuyệt đối không có khả năng, tên súc sinh Diệp Bắc Minh kia cũng xứng có được truyền thừa trong tháp Phù Đồ ư?"
Ân Hồng Mai gật đầu đồng ý: "Tôi cảm thấy nhất định là ở trong tháp Phù Đồ có vấn đề gì đó, cho nên mới như vậy!"
"Lại nói, cho dù lấy được truyền thừa trong tháp Phù Đồ thì tuyệt đối cũng là Nam Cung Uyển, mà không phải Diệp Bắc Minh!"
Mã trưởng lão gật đầu: "Không sai!"
Vương trưởng lão cũng đồng ý: "Nhất định là như vậy!"
Ánh mắt mấy người đỏ bừng, điên cuồng nhìn chằm chằm tháp Phù Đồ!
Lão quỷ Hắc Sơn ngồi ở một bên, vô cùng bình tĩnh nhìn tất cả những chuyện này!
Ầm ầm!
Một tiếng nổ kinh thiên động địa truyền đến, tháp Phù Đồ ầm ầm sụp đổ từng tầng một.
Những tảng đá lớn đột nhiên nổ tung, bay ra bốn phương tám hướng!
Giống như đạn pháo rơi vào trong núi lửa vậy!
Trong tháp Phù Đồ có trận pháp không gian.
Vào giây phút nó sụp đổ, tất cả năng lượng đều trút xuống giống như một quả bom!
"Tháp Phù Đồ thật sự sắp sập rồi!"
Sắc mặt đám người Mã trưởng lão, Vương trưởng lão, Ân Hồng Mai, Ô Đạo Sinh điên cuồng biến đổi!
Ầm!
Tiếp theo, tầng thứ tám sụp đổ!
Ầm ầm!
Tầng thứ bảy biến mất!
Tiếp theo, tầng thứ sáu!
Thấy một màn như vậy, Ô Đạo Sinh điên cuồng bật cười: "Ha ha ha ha, tháp Phù Đồ sắp sập rồi!"
"Tốt quá, tên súc sinh Diệp Bắc Minh kia đang ở trong tháp Phù Đồ!"
"Trận pháp không gian biến mất, bộc phát ra lực lượng khủng bố đến mức ngay cả cảnh giới Thánh Chủ đỉnh phong cũng không ngăn được!"
"Diệp Bắc Minh chết chắc rồi, tốt quá, cuối cùng tên súc sinh đó cũng đã chết, ha ha ha ha!"
Vương Như Yên điên cuồng lao ra: "Tiểu sư đệ! Cậu ấy nhất định sẽ không có việc gì, tôi muốn đi vào cứu tiểu sư đệ!"
Hoàng hậu Hồng Đào, Liễu Như Khanh giữ chặt cô ấy lại: "Thập sư muội, đừng kích động!"
"Tiểu sư đệ cát nhân thiên tướng, sẽ không có việc gì!"
Các cô cũng đỏ cả mắt: "Bây giờ chúng ta không có một chút lực lượng nào, điều duy nhất có thể làm chính là ở chỗ này chờ tiểu sư đệ!"
Vương Như Yên điên cuồng giãy giụa: "Các chị thả em ra, thả ra!"
"Loại lực lượng không gian khủng bố này nổ mạnh, tiểu sư đệ sao có thể sống được?"
Hoàng hậu Hồng Đào và Liễu Như Khanh đều không giữ được cô ấy.
Khương Tử Cơ tiến lên cho cô ấy một cái tát: "Em bình tĩnh một chút!"
Vương Như Yên ngã ngồi trên mặt đất, gào khóc: "Hu hu hu, ngũ sư tỷ, chị muốn em bình tĩnh như thế nào đây?"
"Nếu tiểu sư đệ thật sự xảy ra chuyện, chị nói chúng ta phải làm sao bây giờ?"
Thân thể mềm mại của Khương Tử Cơ run rẩy một chút!
Cô ấy là người có bối phận lớn nhất ở đây!
Tất cả mọi người có thể hoảng hốt, chỉ có mỗi cô ấy không thể!
Khương Tử Cơ cắn chặt đôi môi đỏ mọng, hít sâu một hơi: "Nếu tiểu sư đệ đã chết, chúng ta sẽ chết cùng cậu ấy!"
Vương Như Yên như một quả bóng cao su bị xì hơi: "Được, nếu tiểu sư đệ không ra được, chúng ta sẽ cùng chết với cậu ấy!"
"Oa!"
Một giọng nói trêu tức truyền đến.
Ân Hồng Mai đùa cợt nói: "Không thể tưởng được mấy người lại có tình cảm sâu sắc như thế, Diệp Bắc Minh kia đúng là chết không oan!"
"Trên đường xuống hoàng tuyền còn có nhiều người phụ nữ làm bạn như vậy, ha ha ha ha".
Ba ta cười run rẩy cả người, vặn vẹo vòng eo.
Hạ Nhược Tuyết tại chỗ, không hề nói một câu nào.
Cô ấy chỉ nhìn chằm chằm tháp Phù Đồ sụp đổ hết tầng này đến tầng khác!
Trong lòng cô ấy đã quyết định, nếu lúc này Diệp Bắc Minh mà ngã xuống, cô ấy sẽ nhảy vào trong dòng sông dung nham nóng chảy bên cạnh!
Cùng lúc đó, trong tháp Phù Đồ.
Nam Cung Uyển đang ở tầng thứ năm, cô ta lấy ra ngọc bội bảy màu: "Sư phụ, giúp con với!"
Sau đó cắt rách ngón tay, nhỏ một giọt máu lên trên!
Ầm!
Trong ngọc bội hiện lên một tia sáng mờ, hư ảnh người phụ nữ kia lại xuất hiện một lần nữa.
Bà ta vừa xuất hiện đã thay đổi sắc mặt: "Lực lượng không gian dao động kịch liệt như thế ư? Uyển Nhi, xảy ra chuyện gì vậy!"
Nam Cung Uyển vô cùng lo lắng: "Sư phụ, con không biết!"
"Con vừa thu Huyền Minh Lãnh Hỏa đi, tháp Phù Đồ đột nhiên sụp đổ!"
"Con vừa chạy từ tầng thứ chín tới tầng thứ năm, từ tầng thứ sáu trở đi đều sụp đổ hết rồi!"
Hư ảnh người phụ nữ kia nghiêm túc nói: "Nếu là một toà tháp bình thường thì thôi, tháp Phù Đồ là thứ có từ thời đại thượng cổ!"
Chỉ thấy thân tháp xuất hiện từng vết nứt đáng sợ, giống như có thể sập bất cứ lúc nào!
Ánh mắt của Mã trưởng lão điên cuồng co rút lại: "Sao lại... như thế?"
Vương trưởng lão nghẹn họng nhìn trân trối: "Tháp Phù Đồ sắp sập rồi!"
Ân Hồng Mai sợ tới mức thân thể mềm mại run rẩy: "Tại sao có thể như vậy?"
"Chờ một chút!"
Mã trưởng lão đột nhiên quát to một tiếng, khuôn mặt già nua trắng bệch: "Mấy người còn nhớ rõ có một truyền thuyết về tháp Phù Đồ không?"
"Nếu có người lấy được truyền thừa mạnh nhất trong tháp Phù Đồ, tháp Phù Đồ sẽ sập!"
"Chẳng lẽ... Đây là sự thật?"
Vương trưởng lão hít một hơi lạnh: "Sẽ không phải là Diệp Bắc Minh chứ?"
Ô Đạo Sinh rít gào: "Tuyệt đối không có khả năng, tên súc sinh Diệp Bắc Minh kia cũng xứng có được truyền thừa trong tháp Phù Đồ ư?"
Ân Hồng Mai gật đầu đồng ý: "Tôi cảm thấy nhất định là ở trong tháp Phù Đồ có vấn đề gì đó, cho nên mới như vậy!"
"Lại nói, cho dù lấy được truyền thừa trong tháp Phù Đồ thì tuyệt đối cũng là Nam Cung Uyển, mà không phải Diệp Bắc Minh!"
Mã trưởng lão gật đầu: "Không sai!"
Vương trưởng lão cũng đồng ý: "Nhất định là như vậy!"
Ánh mắt mấy người đỏ bừng, điên cuồng nhìn chằm chằm tháp Phù Đồ!
Lão quỷ Hắc Sơn ngồi ở một bên, vô cùng bình tĩnh nhìn tất cả những chuyện này!
Ầm ầm!
Một tiếng nổ kinh thiên động địa truyền đến, tháp Phù Đồ ầm ầm sụp đổ từng tầng một.
Những tảng đá lớn đột nhiên nổ tung, bay ra bốn phương tám hướng!
Giống như đạn pháo rơi vào trong núi lửa vậy!
Trong tháp Phù Đồ có trận pháp không gian.
Vào giây phút nó sụp đổ, tất cả năng lượng đều trút xuống giống như một quả bom!
"Tháp Phù Đồ thật sự sắp sập rồi!"
Sắc mặt đám người Mã trưởng lão, Vương trưởng lão, Ân Hồng Mai, Ô Đạo Sinh điên cuồng biến đổi!
Ầm!
Tiếp theo, tầng thứ tám sụp đổ!
Ầm ầm!
Tầng thứ bảy biến mất!
Tiếp theo, tầng thứ sáu!
Thấy một màn như vậy, Ô Đạo Sinh điên cuồng bật cười: "Ha ha ha ha, tháp Phù Đồ sắp sập rồi!"
"Tốt quá, tên súc sinh Diệp Bắc Minh kia đang ở trong tháp Phù Đồ!"
"Trận pháp không gian biến mất, bộc phát ra lực lượng khủng bố đến mức ngay cả cảnh giới Thánh Chủ đỉnh phong cũng không ngăn được!"
"Diệp Bắc Minh chết chắc rồi, tốt quá, cuối cùng tên súc sinh đó cũng đã chết, ha ha ha ha!"
Vương Như Yên điên cuồng lao ra: "Tiểu sư đệ! Cậu ấy nhất định sẽ không có việc gì, tôi muốn đi vào cứu tiểu sư đệ!"
Hoàng hậu Hồng Đào, Liễu Như Khanh giữ chặt cô ấy lại: "Thập sư muội, đừng kích động!"
"Tiểu sư đệ cát nhân thiên tướng, sẽ không có việc gì!"
Các cô cũng đỏ cả mắt: "Bây giờ chúng ta không có một chút lực lượng nào, điều duy nhất có thể làm chính là ở chỗ này chờ tiểu sư đệ!"
Vương Như Yên điên cuồng giãy giụa: "Các chị thả em ra, thả ra!"
"Loại lực lượng không gian khủng bố này nổ mạnh, tiểu sư đệ sao có thể sống được?"
Hoàng hậu Hồng Đào và Liễu Như Khanh đều không giữ được cô ấy.
Khương Tử Cơ tiến lên cho cô ấy một cái tát: "Em bình tĩnh một chút!"
Vương Như Yên ngã ngồi trên mặt đất, gào khóc: "Hu hu hu, ngũ sư tỷ, chị muốn em bình tĩnh như thế nào đây?"
"Nếu tiểu sư đệ thật sự xảy ra chuyện, chị nói chúng ta phải làm sao bây giờ?"
Thân thể mềm mại của Khương Tử Cơ run rẩy một chút!
Cô ấy là người có bối phận lớn nhất ở đây!
Tất cả mọi người có thể hoảng hốt, chỉ có mỗi cô ấy không thể!
Khương Tử Cơ cắn chặt đôi môi đỏ mọng, hít sâu một hơi: "Nếu tiểu sư đệ đã chết, chúng ta sẽ chết cùng cậu ấy!"
Vương Như Yên như một quả bóng cao su bị xì hơi: "Được, nếu tiểu sư đệ không ra được, chúng ta sẽ cùng chết với cậu ấy!"
"Oa!"
Một giọng nói trêu tức truyền đến.
Ân Hồng Mai đùa cợt nói: "Không thể tưởng được mấy người lại có tình cảm sâu sắc như thế, Diệp Bắc Minh kia đúng là chết không oan!"
"Trên đường xuống hoàng tuyền còn có nhiều người phụ nữ làm bạn như vậy, ha ha ha ha".
Ba ta cười run rẩy cả người, vặn vẹo vòng eo.
Hạ Nhược Tuyết tại chỗ, không hề nói một câu nào.
Cô ấy chỉ nhìn chằm chằm tháp Phù Đồ sụp đổ hết tầng này đến tầng khác!
Trong lòng cô ấy đã quyết định, nếu lúc này Diệp Bắc Minh mà ngã xuống, cô ấy sẽ nhảy vào trong dòng sông dung nham nóng chảy bên cạnh!
Cùng lúc đó, trong tháp Phù Đồ.
Nam Cung Uyển đang ở tầng thứ năm, cô ta lấy ra ngọc bội bảy màu: "Sư phụ, giúp con với!"
Sau đó cắt rách ngón tay, nhỏ một giọt máu lên trên!
Ầm!
Trong ngọc bội hiện lên một tia sáng mờ, hư ảnh người phụ nữ kia lại xuất hiện một lần nữa.
Bà ta vừa xuất hiện đã thay đổi sắc mặt: "Lực lượng không gian dao động kịch liệt như thế ư? Uyển Nhi, xảy ra chuyện gì vậy!"
Nam Cung Uyển vô cùng lo lắng: "Sư phụ, con không biết!"
"Con vừa thu Huyền Minh Lãnh Hỏa đi, tháp Phù Đồ đột nhiên sụp đổ!"
"Con vừa chạy từ tầng thứ chín tới tầng thứ năm, từ tầng thứ sáu trở đi đều sụp đổ hết rồi!"
Hư ảnh người phụ nữ kia nghiêm túc nói: "Nếu là một toà tháp bình thường thì thôi, tháp Phù Đồ là thứ có từ thời đại thượng cổ!"
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.