Đồ Đệ Xuống Núi, Vô Địch Thiên Hạ
Chương 1502: Giao dịch xong
Ss Tần
21/02/2024
Ngân châm đâm liên tục lên các huyệt vị trên người Diệp Vy Ny!
Chỉ trong nháy mắt, cơ thể Diệp Vy Ny đã bị cắm đầy ngân châm!
“Nhớ kỹ khẩu quyết tôi truyền cho cô!”
“Từ giờ trở đi, cô thử vận chuyển luồng sức mạnh trong cơ thể theo con đường tôi nói!”
“Từ nay, cô có thể hoàn toàn nắm giữ nó!”, anh nói liền một mạch.
Diệp Vy Ny kích động: “Thật vậy ư? Được!”
Vẻ mặt của Diệp Bắc Minh có phần kỳ quái: “Nhưng vẫn còn thiếu một bước cuối cùng!”
“Tôi phải khơi thông luồng sức mạnh ấy cho cô!”
Diệp Vy Ny sửng sốt: “Anh Diệp, anh mau lên, tôi đợi không kịp rồi!”
“Đắc tội!”
Diệp Bắc Minh gật đầu, tay anh vỗ lên mông Diệp Vy Ny!
“Chát” một tiếng giòn giã, sóng biển nhấp nhô!
“Á!”
Mặt Diệp Vy Ny đỏ bừng, cơ thể nóng hừng hực: “Anh…”
Cô ta còn chưa kịp lên tiếng, một ngọn lửa chọt bùng nổ từ trong cơ thể!
Cả căn phòng tức khắc biến thành biển lửa vô tận!
Ngọn lửa tản ra.
Diệp Bắc Minh đã có chuẩn bị từ trước, cho nên không bị ảnh hưởng bởi ngọn lửa!
Còn quần áo của Diệp Vy Ny bị đốt cháy sạch sẽ.
Cơ thể trắng nõn cũng bị lửa hun đỏ!
“Á!”
Cô ta hoảng sợ la lên, Diệp Bắc Minh vội vàng xoay người đi.
Một lát sau, giọng Diệp Vy Ny vang lên sau lưng: “Chuyện vừa nãy nếu anh dám nói cho người khác biết, tôi nhất định sẽ giết anh!”
Diệp Bắc Minh cạn lời: “Tôi cứu cô, còn giải quyết rắc rối giúp cô!”
“Thế mà cô đối xử với ân nhân cứu mạng mình như vậy à?”
“Hừ!”
Diệp Vy Ny hừ lạnh, chỉ vào chín món đồ bán đấu giá trên bàn: “Đây là một vụ giao dịch, đồ vật anh lấy đi đi!”
“Hai ta thanh toán xong!”
Nói xong, cô ta đi ra ngoài phòng.
Trước khi đi, cô ta chợt khựng lại, nói: “Nhưng vừa rồi vẫn phải cảm ơn anh, anh có thể ở lại đây nghỉ ngơi một lát!”
“Nếu vẫn còn muốn tham gia buổi đấu giá tiếp theo, chỉ cần điều khiển viên thủy tinh này!”
“Sau đó sẽ có nhân viên công tác giải quyết mọi chuyện giúp anh!”
Sau khi nói xong, Diệp Vy Ny đi nhanh ra khỏi phòng như chạy trốn!
Vừa mới ra khỏi phòng riêng.
Diệp Vy Ny lập tức ỉu xìu như quả bóng bị xì hơi.
Cô ta thở hổn hển: “Tên khốn ấy, không ngờ… Không ngờ bị anh ta thấy hết rồi!”
“Anh ta còn… Đánh mông mình!”
Nhớ đến cảm giác ban nãy.
Ngay lập tức cảm thấy toàn dân tê dại!
Cô ta nhanh chóng rời đi!
Cùng lúc đó, trong phòng, Diệp Bắc Minh truyền âm: “Tiểu Tháp, trong chín món đồ này cái nào hữu dụng với tôi?”
Tháp Càn Khôn Trấn Ngục nói: “Hầu hết đều hữu dụng với cậu, dược lực của hoa Địa Ngục cực kỳ đáng sợ!”
“Quan trọng nhất là có thể giúp yêu thú tiến hóa!”
“Chẳng phải cậu hàng phục một con chó địa ngục à? Có thể cho nó ăn loài hoa này!”
“Túi càn khôn rất tiện, có thể thả chó địa ngục vào trong, miễn cho đôi khi không tiện mở di tích Côn Luân Thượng Cổ!”
Hai mắt Diệp Bắc Minh tỏa sáng.
Một ý nghĩ nảy lên trong đầu, anh đi vào lĩnh vực tuyệt đối của Tháp Càn Khôn Trấn Ngục!
Mở di tích Côn Luân Thượng Cổ ra, triệu hoán chó địa ngục!
“Gâu! Gâu!”
Chó địa ngục đã lâu không được gặp Diệp Bắc Minh, nó vô cùng kích động.
Nó chủ động tắt lửa trên người mình đi, nhào về phía Diệp Bắc Minh!
Anh xoa đầu chó địa ngục, rồi lấy hoa Địa Ngục ra: “Tiểu Hỏa, ăn nó đi!”
Vẻ kích động hiện lên trong mắt chó địa ngục, nó nghe lời ăn luôn hoa Địa Ngục.
Diệp Vắc Minh cất nó vào trong túi càn khôn: “Tiểu Tháp, những thứ khác thì sao?”
Tháp Càn Khôn Trấn Ngục nói: “Ba mảnh vỡ thần khí cũng hữu ích, ngươi có thể để cho kiếm Càn Khôn Trấn Ngục cắn nuốt chúng!”
“Hả?”
Diệp Bắc Minh khó hiểu.
Nhưng anh vẫn lấy kiếm Càn Khôn Trấn Ngục ra và làm theo.
Thân kiếm Càn Khôn Trấn Ngục vốn ảm đạm bỗng hiện lên vầng sáng màu đen nhàn nhạt!
“Gì đây?”
“Đây là dấu hiệu thanh kiếm này đang dần dần khôi phục, chỉ cần có đủ thần khí cho nó cắn nuốt thì nhất định có thể khôi phục đến trạng thái mạnh nhất!”
Nghe vậy, Diệp Bắc Minh lên tinh thần!
“Tiếp tục.”
“Luyện hóa xương sườn thần ma, ma khí thuần khiết bên trong cực kỳ có lợi cho cậu!”
“Được!”
Diệp Bắc Minh không nhiều lời, lập tức luyện hóa nửa chiếc xương sườn của thần ma.
Một luồng ma khí tinh khiết tràn ra, anh lập tức hấp thụ nó!
Hai tiếng sau!
Gào!
Chỉ trong nháy mắt, cơ thể Diệp Vy Ny đã bị cắm đầy ngân châm!
“Nhớ kỹ khẩu quyết tôi truyền cho cô!”
“Từ giờ trở đi, cô thử vận chuyển luồng sức mạnh trong cơ thể theo con đường tôi nói!”
“Từ nay, cô có thể hoàn toàn nắm giữ nó!”, anh nói liền một mạch.
Diệp Vy Ny kích động: “Thật vậy ư? Được!”
Vẻ mặt của Diệp Bắc Minh có phần kỳ quái: “Nhưng vẫn còn thiếu một bước cuối cùng!”
“Tôi phải khơi thông luồng sức mạnh ấy cho cô!”
Diệp Vy Ny sửng sốt: “Anh Diệp, anh mau lên, tôi đợi không kịp rồi!”
“Đắc tội!”
Diệp Bắc Minh gật đầu, tay anh vỗ lên mông Diệp Vy Ny!
“Chát” một tiếng giòn giã, sóng biển nhấp nhô!
“Á!”
Mặt Diệp Vy Ny đỏ bừng, cơ thể nóng hừng hực: “Anh…”
Cô ta còn chưa kịp lên tiếng, một ngọn lửa chọt bùng nổ từ trong cơ thể!
Cả căn phòng tức khắc biến thành biển lửa vô tận!
Ngọn lửa tản ra.
Diệp Bắc Minh đã có chuẩn bị từ trước, cho nên không bị ảnh hưởng bởi ngọn lửa!
Còn quần áo của Diệp Vy Ny bị đốt cháy sạch sẽ.
Cơ thể trắng nõn cũng bị lửa hun đỏ!
“Á!”
Cô ta hoảng sợ la lên, Diệp Bắc Minh vội vàng xoay người đi.
Một lát sau, giọng Diệp Vy Ny vang lên sau lưng: “Chuyện vừa nãy nếu anh dám nói cho người khác biết, tôi nhất định sẽ giết anh!”
Diệp Bắc Minh cạn lời: “Tôi cứu cô, còn giải quyết rắc rối giúp cô!”
“Thế mà cô đối xử với ân nhân cứu mạng mình như vậy à?”
“Hừ!”
Diệp Vy Ny hừ lạnh, chỉ vào chín món đồ bán đấu giá trên bàn: “Đây là một vụ giao dịch, đồ vật anh lấy đi đi!”
“Hai ta thanh toán xong!”
Nói xong, cô ta đi ra ngoài phòng.
Trước khi đi, cô ta chợt khựng lại, nói: “Nhưng vừa rồi vẫn phải cảm ơn anh, anh có thể ở lại đây nghỉ ngơi một lát!”
“Nếu vẫn còn muốn tham gia buổi đấu giá tiếp theo, chỉ cần điều khiển viên thủy tinh này!”
“Sau đó sẽ có nhân viên công tác giải quyết mọi chuyện giúp anh!”
Sau khi nói xong, Diệp Vy Ny đi nhanh ra khỏi phòng như chạy trốn!
Vừa mới ra khỏi phòng riêng.
Diệp Vy Ny lập tức ỉu xìu như quả bóng bị xì hơi.
Cô ta thở hổn hển: “Tên khốn ấy, không ngờ… Không ngờ bị anh ta thấy hết rồi!”
“Anh ta còn… Đánh mông mình!”
Nhớ đến cảm giác ban nãy.
Ngay lập tức cảm thấy toàn dân tê dại!
Cô ta nhanh chóng rời đi!
Cùng lúc đó, trong phòng, Diệp Bắc Minh truyền âm: “Tiểu Tháp, trong chín món đồ này cái nào hữu dụng với tôi?”
Tháp Càn Khôn Trấn Ngục nói: “Hầu hết đều hữu dụng với cậu, dược lực của hoa Địa Ngục cực kỳ đáng sợ!”
“Quan trọng nhất là có thể giúp yêu thú tiến hóa!”
“Chẳng phải cậu hàng phục một con chó địa ngục à? Có thể cho nó ăn loài hoa này!”
“Túi càn khôn rất tiện, có thể thả chó địa ngục vào trong, miễn cho đôi khi không tiện mở di tích Côn Luân Thượng Cổ!”
Hai mắt Diệp Bắc Minh tỏa sáng.
Một ý nghĩ nảy lên trong đầu, anh đi vào lĩnh vực tuyệt đối của Tháp Càn Khôn Trấn Ngục!
Mở di tích Côn Luân Thượng Cổ ra, triệu hoán chó địa ngục!
“Gâu! Gâu!”
Chó địa ngục đã lâu không được gặp Diệp Bắc Minh, nó vô cùng kích động.
Nó chủ động tắt lửa trên người mình đi, nhào về phía Diệp Bắc Minh!
Anh xoa đầu chó địa ngục, rồi lấy hoa Địa Ngục ra: “Tiểu Hỏa, ăn nó đi!”
Vẻ kích động hiện lên trong mắt chó địa ngục, nó nghe lời ăn luôn hoa Địa Ngục.
Diệp Vắc Minh cất nó vào trong túi càn khôn: “Tiểu Tháp, những thứ khác thì sao?”
Tháp Càn Khôn Trấn Ngục nói: “Ba mảnh vỡ thần khí cũng hữu ích, ngươi có thể để cho kiếm Càn Khôn Trấn Ngục cắn nuốt chúng!”
“Hả?”
Diệp Bắc Minh khó hiểu.
Nhưng anh vẫn lấy kiếm Càn Khôn Trấn Ngục ra và làm theo.
Thân kiếm Càn Khôn Trấn Ngục vốn ảm đạm bỗng hiện lên vầng sáng màu đen nhàn nhạt!
“Gì đây?”
“Đây là dấu hiệu thanh kiếm này đang dần dần khôi phục, chỉ cần có đủ thần khí cho nó cắn nuốt thì nhất định có thể khôi phục đến trạng thái mạnh nhất!”
Nghe vậy, Diệp Bắc Minh lên tinh thần!
“Tiếp tục.”
“Luyện hóa xương sườn thần ma, ma khí thuần khiết bên trong cực kỳ có lợi cho cậu!”
“Được!”
Diệp Bắc Minh không nhiều lời, lập tức luyện hóa nửa chiếc xương sườn của thần ma.
Một luồng ma khí tinh khiết tràn ra, anh lập tức hấp thụ nó!
Hai tiếng sau!
Gào!
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.