Đồ Đệ Xuống Núi, Vô Địch Thiên Hạ
Chương 1670: Giọng nói bí ẩn
Ss Tần
23/03/2024
Còn không đợi mọi người suy nghĩ nguồn gốc của giọng nói này!
Liền sau đó.
Một con huyết long khổng lồ trăm trượng từ kiếm Càn Khôn Trấn Ngục xông ra, đập lên kiếm khí Bá Đạo!
Ầm!
Sức mạnh bùng phát như núi lửa phun trào, trời đất biến sắc!
Cuốn đi tất cả!
Độc Cô Bá Đạo bay đi giống nwh cánh diều đứt dây, điên cuồng phun ra máu tươi trong không trung.
Năng lượng bùng nổ cuốn đến như sóng thần!
“Mọi người cẩn thận!”
Thanh Huyền Tử quát lớn một tiếng, chặn trước người một đám mấy chục võ giả của Thần Quốc Đại Ngụy!
Vạn Hóa Nguyên và Kỷ Sinh phản ứng lại, thuộc hạ đưa đến vốn không ngăn đươc năng lượng bùng nổ này!
Bị đánh bay tại chỗ, rơi xuống vách núi mấy trăm ngàn mét!
Độ cao như vậy, cho dù là thần tôn cũng phải ngã chết!
Cuối cùng.
Độc Cô Bá Đạo đứng vững người trước vách đỉnh núi, chỉ thiếu một bước nữa là bị rơi xuống vực sâu vạn trượng!
Tay của ông ta tê dại, quay đầu nhìn một cái!
Cánh tay cầm Bá Đạo Thần Kiếm khẽ run lên: “Kẻ có thể tiếp được đường kiếm này của tao, dưới Tổ Cảnh vốn không có mấy người!”
“Cho dù có thể đỡ được, cũng tuyệt đối không thể nào ép bản tạ đến mức này!”
“Nhóc con, mày là người đầu tiên!”
“Khụ khụ…”
Tông chủ Trấn Hồn Tông ho khan hai tiếng, sắc mặt trắng bệch kiêng sự nhìn chằm chằm Diệp Bắc Minh: “Bản tông chủ đã có cảm giác không thể kiểm soát được tên súc sinh này, cảm giác này rất không ổn!”
“Bản tông chủ không muốn chơi nữa!”
Nói xong, tông chủ Trấn Hồn Tông giơ tay vung ra!
Một cái phướn gọi hồn màu đen xuất hiện trong tay!
Khoảnh khắc vật này xuất hiện, xung quanh cơ thể tông chủ Trấn Hồn Tông cuốn lên quỷ khí ngút trời, giống như hàng triệu con ác quỷ đang gào thét!
“Phướn trấn hồn!”
Ánh mắt của Độc Cô Bá Đạo và Thanh Huyền Tử trầm xuống, sắc mặt hơi kiêng sợ!
Vạn Hóa Nguyên và Kỷ Sinh hít khí lạnh: “Bảo vật trấn tông của Trấn Hồn Tông, nghe nói vật này là nuốt chửng ít nhất hàng triệu tính mạng!”
“Số lượng ác quỷ bên trong sánh được với địa ngục!’
“Ông… ông lại mang vật này đến đây!”
“Ha ha ha!”
Trong con mắt tông chủ Trấn Hồn Tông đầy hàn ý: “Đúng thế, đã không thể kiểm soát được tên súc sinh này!”
“Để đề phòng bất trắc, vẫn nên trực tiếp dùng phướn trấn hồn luyện hóa thần hồn của hắn thì hơn!”
Vù!
Tông chủ Trấn Hồn Tông vung múa phướn trấn hồn, ác quỷ gầm thét!
Liền sau đó, Diệp Bắc Minh kinh ngạc phát hiện, bề ngoài cơ thể của Hạ Nhược Tuyết, Hầu Tử, Thạch Trung Hổ, Lãnh Thanh Thu hôn mê!
Lại xuất hiện một tầng thần hồn trong suốt!
Thấy như sắp thoát ra khỏi cơ thể, đi về phía phướn trấn hồn!
“Hỏng rồi!”
Vẻ mặt Diệp Bắc Minh biến sắc, ngay cả thần hồn của anh cũng khẽ chấn động!
Phướn trấn hồn này giống như một cái hố đen, khiến thần hồn của người ta không nhịn được muốn xông vào trong đó!
Giọng của tháp Càn Khôn Trấn Ngục vang lên: “Cậu nhóc, ổn định thần hồn! Phướn trấn hồn là vật tà ác, thiên lôi trong Lôi Trì có thể phá nó!”
Ánh mắt Diệp Bắc Minh sáng lên: “Được!”
Kiếm Càn Khôn Trấn Ngục trong tay đâm vào trong Lôi Trì, hấp thụ sức mạnh điện lôi vô tận!
Sau đó đấm ra một kiếm, một con Lôi Long giống như một tia nắng mặt trời trong đêm đen xông phá quỷ khí ngập trời!
Gru!
Lôi Long gầm thét!
Ác quỷ trong phướn trấn hồn cảm nhận được sức mạnh của thiên lôi sợ đến không ngừng kêu thảm thiết, cả đỉnh Lưỡng Giới Sơn lập tức giống như mười tám tầng địa ngục!
“Các người còn đợi cái gì? Tôi giữ chân tên súc sinh này, các người lên giết hắn đi!”, tông chủ Trấn Hồn Tông không ngờ Diệp Bắc Minh lại có thể khắc chế được phướn trấn hồn.
Độc Cô Bá Đạo phản ứng lại, Bá Đạo Thần Kiếm lại tấn công ra lần nữa!
Thanh Huyền Tử nheo con mắt, quyết đoán lao lên!
Vạn Hóa Nguyên và Kỷ Sinh quay sang nhìn nhau một cái, đều cùng ra tay!
Năm thần hoàng cùng ra tay!
Diệp Bắc Minh muốn rút kiếm Càn Khôn Trấn Ngục về.
Nhưng một khi thu kiếm, thần hồn của mấy người Hạ Nhược Tuyết sẽ bị hút đến phướn trấn hồn!
“Tiểu tháp, chuẩn bị ra tay bất cứ lúc nào!”
Tháp Càn Khôn Trấn Ngục ngưng trọng trả lời: “Được! Bản tháp sẽ ra tay bất cứ lúc nào, cố gắng lập tức giết hết bọn họ!”
Bỗng nhiên!
Một giọng nói lạnh nhạt vang lên: “Các người ồn chết đi được!”
“Tổ tiên của Trấn Hồn Tông, điện Thần Hoàng, Thần Quốc Đại Ngụy, nhà họ Vạn, nhà họ Kỷ đều không dám bước chân đến nơi này, mấy vẫn bối các người lại dám ra tay ở đây?”
“Ai đang nói?”
Người người cùng sầm sắc mặt: “Cút ra đây!”
“Ha ha, trên địa bản của lão phu lại còn bảo lão phu cút ra?”
Một tiếng cười lạnh lùng vang lên.
Liền sau đó.
Một con huyết long khổng lồ trăm trượng từ kiếm Càn Khôn Trấn Ngục xông ra, đập lên kiếm khí Bá Đạo!
Ầm!
Sức mạnh bùng phát như núi lửa phun trào, trời đất biến sắc!
Cuốn đi tất cả!
Độc Cô Bá Đạo bay đi giống nwh cánh diều đứt dây, điên cuồng phun ra máu tươi trong không trung.
Năng lượng bùng nổ cuốn đến như sóng thần!
“Mọi người cẩn thận!”
Thanh Huyền Tử quát lớn một tiếng, chặn trước người một đám mấy chục võ giả của Thần Quốc Đại Ngụy!
Vạn Hóa Nguyên và Kỷ Sinh phản ứng lại, thuộc hạ đưa đến vốn không ngăn đươc năng lượng bùng nổ này!
Bị đánh bay tại chỗ, rơi xuống vách núi mấy trăm ngàn mét!
Độ cao như vậy, cho dù là thần tôn cũng phải ngã chết!
Cuối cùng.
Độc Cô Bá Đạo đứng vững người trước vách đỉnh núi, chỉ thiếu một bước nữa là bị rơi xuống vực sâu vạn trượng!
Tay của ông ta tê dại, quay đầu nhìn một cái!
Cánh tay cầm Bá Đạo Thần Kiếm khẽ run lên: “Kẻ có thể tiếp được đường kiếm này của tao, dưới Tổ Cảnh vốn không có mấy người!”
“Cho dù có thể đỡ được, cũng tuyệt đối không thể nào ép bản tạ đến mức này!”
“Nhóc con, mày là người đầu tiên!”
“Khụ khụ…”
Tông chủ Trấn Hồn Tông ho khan hai tiếng, sắc mặt trắng bệch kiêng sự nhìn chằm chằm Diệp Bắc Minh: “Bản tông chủ đã có cảm giác không thể kiểm soát được tên súc sinh này, cảm giác này rất không ổn!”
“Bản tông chủ không muốn chơi nữa!”
Nói xong, tông chủ Trấn Hồn Tông giơ tay vung ra!
Một cái phướn gọi hồn màu đen xuất hiện trong tay!
Khoảnh khắc vật này xuất hiện, xung quanh cơ thể tông chủ Trấn Hồn Tông cuốn lên quỷ khí ngút trời, giống như hàng triệu con ác quỷ đang gào thét!
“Phướn trấn hồn!”
Ánh mắt của Độc Cô Bá Đạo và Thanh Huyền Tử trầm xuống, sắc mặt hơi kiêng sợ!
Vạn Hóa Nguyên và Kỷ Sinh hít khí lạnh: “Bảo vật trấn tông của Trấn Hồn Tông, nghe nói vật này là nuốt chửng ít nhất hàng triệu tính mạng!”
“Số lượng ác quỷ bên trong sánh được với địa ngục!’
“Ông… ông lại mang vật này đến đây!”
“Ha ha ha!”
Trong con mắt tông chủ Trấn Hồn Tông đầy hàn ý: “Đúng thế, đã không thể kiểm soát được tên súc sinh này!”
“Để đề phòng bất trắc, vẫn nên trực tiếp dùng phướn trấn hồn luyện hóa thần hồn của hắn thì hơn!”
Vù!
Tông chủ Trấn Hồn Tông vung múa phướn trấn hồn, ác quỷ gầm thét!
Liền sau đó, Diệp Bắc Minh kinh ngạc phát hiện, bề ngoài cơ thể của Hạ Nhược Tuyết, Hầu Tử, Thạch Trung Hổ, Lãnh Thanh Thu hôn mê!
Lại xuất hiện một tầng thần hồn trong suốt!
Thấy như sắp thoát ra khỏi cơ thể, đi về phía phướn trấn hồn!
“Hỏng rồi!”
Vẻ mặt Diệp Bắc Minh biến sắc, ngay cả thần hồn của anh cũng khẽ chấn động!
Phướn trấn hồn này giống như một cái hố đen, khiến thần hồn của người ta không nhịn được muốn xông vào trong đó!
Giọng của tháp Càn Khôn Trấn Ngục vang lên: “Cậu nhóc, ổn định thần hồn! Phướn trấn hồn là vật tà ác, thiên lôi trong Lôi Trì có thể phá nó!”
Ánh mắt Diệp Bắc Minh sáng lên: “Được!”
Kiếm Càn Khôn Trấn Ngục trong tay đâm vào trong Lôi Trì, hấp thụ sức mạnh điện lôi vô tận!
Sau đó đấm ra một kiếm, một con Lôi Long giống như một tia nắng mặt trời trong đêm đen xông phá quỷ khí ngập trời!
Gru!
Lôi Long gầm thét!
Ác quỷ trong phướn trấn hồn cảm nhận được sức mạnh của thiên lôi sợ đến không ngừng kêu thảm thiết, cả đỉnh Lưỡng Giới Sơn lập tức giống như mười tám tầng địa ngục!
“Các người còn đợi cái gì? Tôi giữ chân tên súc sinh này, các người lên giết hắn đi!”, tông chủ Trấn Hồn Tông không ngờ Diệp Bắc Minh lại có thể khắc chế được phướn trấn hồn.
Độc Cô Bá Đạo phản ứng lại, Bá Đạo Thần Kiếm lại tấn công ra lần nữa!
Thanh Huyền Tử nheo con mắt, quyết đoán lao lên!
Vạn Hóa Nguyên và Kỷ Sinh quay sang nhìn nhau một cái, đều cùng ra tay!
Năm thần hoàng cùng ra tay!
Diệp Bắc Minh muốn rút kiếm Càn Khôn Trấn Ngục về.
Nhưng một khi thu kiếm, thần hồn của mấy người Hạ Nhược Tuyết sẽ bị hút đến phướn trấn hồn!
“Tiểu tháp, chuẩn bị ra tay bất cứ lúc nào!”
Tháp Càn Khôn Trấn Ngục ngưng trọng trả lời: “Được! Bản tháp sẽ ra tay bất cứ lúc nào, cố gắng lập tức giết hết bọn họ!”
Bỗng nhiên!
Một giọng nói lạnh nhạt vang lên: “Các người ồn chết đi được!”
“Tổ tiên của Trấn Hồn Tông, điện Thần Hoàng, Thần Quốc Đại Ngụy, nhà họ Vạn, nhà họ Kỷ đều không dám bước chân đến nơi này, mấy vẫn bối các người lại dám ra tay ở đây?”
“Ai đang nói?”
Người người cùng sầm sắc mặt: “Cút ra đây!”
“Ha ha, trên địa bản của lão phu lại còn bảo lão phu cút ra?”
Một tiếng cười lạnh lùng vang lên.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.