Đồ Đệ Xuống Núi, Vô Địch Thiên Hạ
Chương 1695: Hiện đại hóa
Ss Tần
28/03/2024
Tháp Càn Khôn Trấn Ngục mở rộng thần niệm!
Cả thế giới Tam Thiên, đều thu lại trong đáy mắt!
“Tìm được rồi!”
Chưa đến mấy hơi thở: “Đi về hướng Bắc!”
“Đi thôi!”
Diệp Bắc Minh không hề do dự, trực tiếp bước đi trên hư không!
Một ngày sau, Diệp Bắc Minh đến một nơi sâu của dãy núi thần bí.
Nhìn kỹ lại cũng phải giật mí mắt: “Quản lý quân sự hiện đại hóa? Vạn Lăng Phong đã làm đến mức này rồi ư?”
Phía dưới chính là tổng bộ của tiểu đội sát thần!
Hơn chục ngàn người đứng xếp hàng thẳng thắp, hô khẩu hiệu hành quân!
Nếu để người của xã hội hiện đại nhìn thấy, còn tưởng là căn cứ quân sự thần bí nào đó!
Diệp Bắc Minh trực tiếp đáp xuống, biến về khuôn mặt thật rồi đi về hướng tổng bộ tiểu đội sát thần!
Soạt! Soạt! Soạt!
Vừa mới đáp xuống, mười mấy bóng hình xung quanh xông ra, giết về phía Diệp Bắc Minh như quỷ mị!
Diệp Bắc Minh dậm chân, chân nguyên hóa thành một màn ngăn cách chặn tất cả đòn tấn công: “Thân thủ rất tốt, phối hợp cũng rất ăn ý!”
“Ngoài sáng mười bốn người, trong tối còn có mười sáu người, đây là nhóm nhỏ ba mươi người phải không?”
Vẻ mặt mấy người biến sắc: “Anh là ai?”
Trong đôi mắt một thanh niên trong đó bùng lên sát ý kinh thiên: “Bất kể anh là ai, đã mò được đến gần tổng đàn chúng tôi, thì anh phải chết!”
“Giết!”
Mười bốn người cùng ra tay.
“Dừng tay!”
Đột nhiên, một giọng nói kích động vang lên: “Đám ngu xuẩn các người, lại dám ra tay với Diệp soái!”
“Tất cả cút hết cho tôi!”
Liền sau đó, một bóng hình kích động xông ra.
“Diệp soái! Cuối cùng cậu cũng về rồi!”, một người đàn ông trung niên xông ra, vẻ mặt đầy kích động.
Diệp Bắc Minh ngẩn người, lập tức nhận ra người này: “Lư Quốc Phong của đội Thiên Cơ?”
“Là tôi!”
Lư Quốc Phong kích động đến toàn thân run lên: “Diệp soái, không ngờ cậu còn nhớ tôi!”
Diệp Bắc Minh ngạc nhiên: “Sao anh lại ở đây?”
Lư Quốc Phong giải thích: “Là chiến thần Lăng Phong đưa chúng tôi đến, ông ấy nói đào tạo sát thủ cần biết gốc rễ!”
“Còn có một vài người bạn cũ, mấy người Đoạn Nha, Thạch Lỗi cũng đến!”
“Diệp soái, hiện giờ Long quốc đã là nước lớn đệ nhất thế giới, bức tượng điêu khắc của cậu trên quảng trường được toàn thế giới tôn kính đấy!”
“Diệp soái, lúc nào thì cậu về Long Quốc?”
Diệp Bắc Minh lắc đầu: “Nói sau đi!”
“Đưa tôi đi gặp Lăng Phong!”
“Rõ!”
Lư Quốc Phong không dám chậm trễ, đưa Diệp Bắc Minh vào trong tổng bộ tiểu đội sát thần.
Mọi người được biết Diệp Bắc Minh trở về, hơn chục ngàn người đều tập trung trên thao tường!
Vạn Lăng Phong gác lại toàn bộ công việc, khoảnh khắc nhìn thấy Diệp Bắc Minh, khuôn mặt đỏ bừng quỳ một chân xuống: “Chủ nhân, cuối cùng cậu cũng về rồi!”
“Năm năm rồi, đã năm năm rồi!”
“Thuộc hạ Vạn Lăng Phong may mà không hổ thẹn, tiểu đội sát thần đã thành lập được năm năm, tổng quy mô ba mươi bảy ngàn người!”
“Mời cậu kiểm tra!”
Diệp Bắc Minh cũng hơi kích động, máu nóng trong cơ thể sôi sục: “Tốt, rất tốt!”
“Lăng Phong, lần này tôi về…”
…
Hôm nay Thần Quốc Hư Không vô cùng náo nhiệt, chính là ngày sinh nhật của công chúa Dĩnh Nhi!
Ba tòa thành cùng vui, trong hoàng cung, đại diện của các đại tông môn nượm nướp ra vào, đều dâng lên quà chúc mừng.
Trong Điện Kim Loan đã có rất nhiều khách quý.
Chính giữa đại điện có một sân khấu khổng lồ dài rộng trăm mét, biểu diễn các loại tiết mục ca hát, ảo thuật, nhảy múa!
Bố mẹ của Sở Dĩnh Nhi ngồi trên chỗ cao nhất.
Sở Dĩnh Nhi kéo Vương Yên Nhi cười không ngừng, bầu không khí ở hiện trường vô cùng hài hòa!
Đột nhiên.
Lâm Trần chậm rãi đứng lên, bước một bước đến chính giữa sân khấu, màn biểu diễn liền dừng lại!
“Cậu Lâm có lời muốn nói ư?”
Quốc chủ Hư Không Sở Vô Ngân bình thản hỏi.
Lâm Trần cười gật đầu: “Thưa bệ hạ, đúng vậy!”
“Hôm nay tôi muốn nhân cơ hội mọi người đều có mặt, muốn cầu hôn Dĩnh Nhi!”
“Xin bệ hạ đồng ý gả Dĩnh Nhi cho tôi, đồng ý hôn sự của chúng tôi!”
Sở Dĩnh Nhi sầm mặt, lạnh lùng lên tiếng: “Lâm Trần, anh từ bỏ đi, tôi sẽ không gả cho anh đâu!”
Sở Vô Ngân bình thản: “Cậu Lâm, chuyện nam nữ không cưỡng ép được!”
“Hơn nữa một mình cậu cầu hơn, cũng thật chẳng ra sao, quay về bàn bạc với trưởng bối trong gia tộc của cậu trước, thế nào?”
Lâm Trần sớm đã dự liệu tất cả, cũng không vội: “Bệ hạ, trưởng bối nhà tôi có chút chuyện, hôm nay sẽ đến đây!”
“Ồ?”
Sở Vô Ngân hơi bất ngờ.
“Ha ha ha, Sở huynh, đã lâu không gặp!”
Đột nhiên, một tràng cười lớn vang lên từ phía sau!
Các vị khách đều quay đầu, một cơ thể cao lớn xuất hiện trong tầm nhìn của mọi người, một luồng khí tức cực kỳ khủng bố truyền đến áp chế mọi người đều phải cúi đầu.
Cả thế giới Tam Thiên, đều thu lại trong đáy mắt!
“Tìm được rồi!”
Chưa đến mấy hơi thở: “Đi về hướng Bắc!”
“Đi thôi!”
Diệp Bắc Minh không hề do dự, trực tiếp bước đi trên hư không!
Một ngày sau, Diệp Bắc Minh đến một nơi sâu của dãy núi thần bí.
Nhìn kỹ lại cũng phải giật mí mắt: “Quản lý quân sự hiện đại hóa? Vạn Lăng Phong đã làm đến mức này rồi ư?”
Phía dưới chính là tổng bộ của tiểu đội sát thần!
Hơn chục ngàn người đứng xếp hàng thẳng thắp, hô khẩu hiệu hành quân!
Nếu để người của xã hội hiện đại nhìn thấy, còn tưởng là căn cứ quân sự thần bí nào đó!
Diệp Bắc Minh trực tiếp đáp xuống, biến về khuôn mặt thật rồi đi về hướng tổng bộ tiểu đội sát thần!
Soạt! Soạt! Soạt!
Vừa mới đáp xuống, mười mấy bóng hình xung quanh xông ra, giết về phía Diệp Bắc Minh như quỷ mị!
Diệp Bắc Minh dậm chân, chân nguyên hóa thành một màn ngăn cách chặn tất cả đòn tấn công: “Thân thủ rất tốt, phối hợp cũng rất ăn ý!”
“Ngoài sáng mười bốn người, trong tối còn có mười sáu người, đây là nhóm nhỏ ba mươi người phải không?”
Vẻ mặt mấy người biến sắc: “Anh là ai?”
Trong đôi mắt một thanh niên trong đó bùng lên sát ý kinh thiên: “Bất kể anh là ai, đã mò được đến gần tổng đàn chúng tôi, thì anh phải chết!”
“Giết!”
Mười bốn người cùng ra tay.
“Dừng tay!”
Đột nhiên, một giọng nói kích động vang lên: “Đám ngu xuẩn các người, lại dám ra tay với Diệp soái!”
“Tất cả cút hết cho tôi!”
Liền sau đó, một bóng hình kích động xông ra.
“Diệp soái! Cuối cùng cậu cũng về rồi!”, một người đàn ông trung niên xông ra, vẻ mặt đầy kích động.
Diệp Bắc Minh ngẩn người, lập tức nhận ra người này: “Lư Quốc Phong của đội Thiên Cơ?”
“Là tôi!”
Lư Quốc Phong kích động đến toàn thân run lên: “Diệp soái, không ngờ cậu còn nhớ tôi!”
Diệp Bắc Minh ngạc nhiên: “Sao anh lại ở đây?”
Lư Quốc Phong giải thích: “Là chiến thần Lăng Phong đưa chúng tôi đến, ông ấy nói đào tạo sát thủ cần biết gốc rễ!”
“Còn có một vài người bạn cũ, mấy người Đoạn Nha, Thạch Lỗi cũng đến!”
“Diệp soái, hiện giờ Long quốc đã là nước lớn đệ nhất thế giới, bức tượng điêu khắc của cậu trên quảng trường được toàn thế giới tôn kính đấy!”
“Diệp soái, lúc nào thì cậu về Long Quốc?”
Diệp Bắc Minh lắc đầu: “Nói sau đi!”
“Đưa tôi đi gặp Lăng Phong!”
“Rõ!”
Lư Quốc Phong không dám chậm trễ, đưa Diệp Bắc Minh vào trong tổng bộ tiểu đội sát thần.
Mọi người được biết Diệp Bắc Minh trở về, hơn chục ngàn người đều tập trung trên thao tường!
Vạn Lăng Phong gác lại toàn bộ công việc, khoảnh khắc nhìn thấy Diệp Bắc Minh, khuôn mặt đỏ bừng quỳ một chân xuống: “Chủ nhân, cuối cùng cậu cũng về rồi!”
“Năm năm rồi, đã năm năm rồi!”
“Thuộc hạ Vạn Lăng Phong may mà không hổ thẹn, tiểu đội sát thần đã thành lập được năm năm, tổng quy mô ba mươi bảy ngàn người!”
“Mời cậu kiểm tra!”
Diệp Bắc Minh cũng hơi kích động, máu nóng trong cơ thể sôi sục: “Tốt, rất tốt!”
“Lăng Phong, lần này tôi về…”
…
Hôm nay Thần Quốc Hư Không vô cùng náo nhiệt, chính là ngày sinh nhật của công chúa Dĩnh Nhi!
Ba tòa thành cùng vui, trong hoàng cung, đại diện của các đại tông môn nượm nướp ra vào, đều dâng lên quà chúc mừng.
Trong Điện Kim Loan đã có rất nhiều khách quý.
Chính giữa đại điện có một sân khấu khổng lồ dài rộng trăm mét, biểu diễn các loại tiết mục ca hát, ảo thuật, nhảy múa!
Bố mẹ của Sở Dĩnh Nhi ngồi trên chỗ cao nhất.
Sở Dĩnh Nhi kéo Vương Yên Nhi cười không ngừng, bầu không khí ở hiện trường vô cùng hài hòa!
Đột nhiên.
Lâm Trần chậm rãi đứng lên, bước một bước đến chính giữa sân khấu, màn biểu diễn liền dừng lại!
“Cậu Lâm có lời muốn nói ư?”
Quốc chủ Hư Không Sở Vô Ngân bình thản hỏi.
Lâm Trần cười gật đầu: “Thưa bệ hạ, đúng vậy!”
“Hôm nay tôi muốn nhân cơ hội mọi người đều có mặt, muốn cầu hôn Dĩnh Nhi!”
“Xin bệ hạ đồng ý gả Dĩnh Nhi cho tôi, đồng ý hôn sự của chúng tôi!”
Sở Dĩnh Nhi sầm mặt, lạnh lùng lên tiếng: “Lâm Trần, anh từ bỏ đi, tôi sẽ không gả cho anh đâu!”
Sở Vô Ngân bình thản: “Cậu Lâm, chuyện nam nữ không cưỡng ép được!”
“Hơn nữa một mình cậu cầu hơn, cũng thật chẳng ra sao, quay về bàn bạc với trưởng bối trong gia tộc của cậu trước, thế nào?”
Lâm Trần sớm đã dự liệu tất cả, cũng không vội: “Bệ hạ, trưởng bối nhà tôi có chút chuyện, hôm nay sẽ đến đây!”
“Ồ?”
Sở Vô Ngân hơi bất ngờ.
“Ha ha ha, Sở huynh, đã lâu không gặp!”
Đột nhiên, một tràng cười lớn vang lên từ phía sau!
Các vị khách đều quay đầu, một cơ thể cao lớn xuất hiện trong tầm nhìn của mọi người, một luồng khí tức cực kỳ khủng bố truyền đến áp chế mọi người đều phải cúi đầu.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.