Đồ Đệ Xuống Núi, Vô Địch Thiên Hạ
Chương 1408: Huyền Thiên Tông muốn trở thành kẻ thù của thành Thiên Đan sao!
Ss Tần
25/01/2024
Nếu như anh đến trễ một bước thì hậu quả không dám tưởng tượng!
Anh tức giận hét lên: "Còn các người, có năng lực hấp thụ máu tươi của con gái tôi sao? Toàn bộ đều đáng chết!"
Kiếm Càn Khôn Trấn Ngục càn quét ra ngoài, tất cả người tu võ xung quanh đài võ đạo đều biến thành sương máu!
"Chuyện này..."
Những người tu võ còn lại hoảng sợ lùi về sau, toàn bộ xung quanh đài võ đạo giống như địa ngục Tu La vậy!
Bùm! Bùm! Bùm!
Đột nhiên, mấy chục người lao tới, bao vây đài võ đạo mà Diệp Bắc Minh đang đứng!
Mỗi người đều mang ký hiệu của thành Thiên Đan trên người.
Trên mặt Cổ Trần không chút biểu cảm gì, lạnh lùng nhìn Diệp Bắc Minh: "Người trẻ tuổi, cậu dám không chút kiêng nể xông vào thành Thiên Đan!"
"Phá hỏng đại hội Đan Đạo, cậu có biết tội của mình không?"
Diệp Bắc Minh nhìn về phía Cổ Trần: "Ông cho rằng mình là ai? Có thể kết tội tôi sao?"
"Xì!"
Có một tiếng hít khí lạnh vang lên từ trong đám đông!
Một người đàn ông trung niên dưới đài võ đạo tức giận hét lên: "Tiểu tử, cậu cuồng vọng quá rồi!"
"Cậu có biết ông ấy là ai không? Ông ấy chính là Cổ Trần Đan Tôn, người có địa vị cao nhất trong thành Thiên Đan!"
"Đại hội Đan Đạo trong giới này là do ông ấy đại diện cho thành Thiên Đan tổ chức, ông ấy đại diện cho quyền lực tối cao của giới Đan Đạo!"
Lời này vừa rơi xuống đất.
Ánh mắt Diệp Bắc Minh càng ngày càng lạnh như băng: "Cho nên, đại hội Đan Đạo là do ông toàn quyền phụ trách?"
"Ông cũng để cho người phụ nữ ác độc này dùng con gái của tôi luyện đan dược?"
"Đan tôn con mẹ nó, ông cũng đáng chết!"
Diệp Bắc Minh gào to một tiếng, hoàn toàn tức giận!
Tiến lên một bước, trực tiếp xông thẳng lên ghế trọng tài!
Mọi người đều sợ tới mức cả người run rẩy, sắc mặt đều thay đổi!
Tiểu tử này lại dám ra tay với Cổ Trần Đan Tôn?
"Làm càn!"
"Kiêu ngạo!"
"Tiểu súc sinh, cậu dám sao!"
Người dân trong thành Thiên Đan kêu lên, lần lượt xông lên ngăn cản!
Chỉ tiếc tất cả đã quá muộn!
Diệp Bắc Minh đáp xuống trước mặt Cổ Trần Đan Tôn, túm lấy cổ đối phương, đột nhiên nhấc lên!
Lại nện mạnh xuống!
Một tiếng nổ lớn vang lên, lục phủ ngũ tạng của Cổ Trần Đan Tôn gần như nổ tung!
Ánh mắt bình tĩnh của ông ta cuối cùng cũng thay đổi: "Cậu… Sao cậu dám...."
Nhậm Kiếm Hành cuối cùng cũng chạy tới hiện trường, vừa nhìn thấy cảnh tượng này thì sợ đến mức hồn muốn lìa khỏi xác: "Cậu Diệp, đừng..."
Diệp Bắc Minh giống như không nghe được vậy!
Một cước trực tiếp đạp xuống, đầu của Cổ Trần Đan Tôn nổ tung tại chỗ, hoàn toàn mất mạng!
Nhậm Kiếm Hành suýt chút nữa ngất xỉu ngay tại chỗ: "Cậu Diệp, cậu… Ôi, xong rồi..."
Thẩm Nại Tuyết ngơ ngác nhìn Diệp Bắc Minh, cô ta nằm mơ cũng chưa bao giờ nghĩ Diệp Bắc Minh lại dám giết chết Cổ Trần Đan Tôn!
Danh tiếng của Cổ Trần Đan Tôn cực cao, hô một tiếng thì được trăm người hưởng ứng!
Toàn bộ đan sư của Huyền Giới đều rất kính trọng ông ta, nhưng hiện tại ông ta lại bị người ta dùng một chân giẫm chết trước mặt mọi người!
Như một giấc mơ!
"Đan tôn!"
"Không!"
Một tiếng thét kinh hãi kéo Thẩm Nại Tuyết ra khỏi cơn khiếp sợ!
Tâm tính của các ông lão trong thành Thiên Đan hoàn toàn sụp đổ!
"Ra tay, tất cả đồng loạt ra tay chém chết người này để báo thù cho Cổ Trần Đan Tôn!"
"Bất kể là ai, chỉ cần chém chết kẻ này thì người đó sẽ vĩnh viễn trở thành khách quý của thành Thiên Đan, sau này mua bất kỳ đan dược nào cũng sẽ được giảm 30%!"
"Chỉ cần có thể chém rơi đầu người này thì ông đây cả đời sẽ luyện đan cho một mình người đó!"
Mười mấy đan tôn điên cuồng hét lớn!
Những lời này vừa nói ra, vô số người tu võ điên cuồng lao về phía Diệp Bắc Minh đang ngồi trên ghế trọng tài!
"Hừ, tự tìm cái chết!"
Diệp Bắc Minh hừ lạnh một tiếng, nắm chặt năm ngón tay!
Nắm chặt thanh kiếm Càn Khôn Trấn Ngục, vừa định chuẩn bị ra tay!
Đột nhiên, một bóng người đứng ngăn ở trước mặt anh: "Chư vị, xin hãy dừng tay!"
Bùm!
Một luồng khí tức của cảnh giới Hư Thần bộc phát, đánh lui tất cả người tu võ ra ngoài!
Quay đầu nhìn Diệp Bắc Minh: "Diệp tiểu tử, chừa mặt mũi cho tôi với!"
"Giao cho tôi xử lý được không? Nếu cậu lại giết người thì thế cục này sẽ thật sự mất kiểm soát đấy!"
Diệp Bắc Minh nhướng mày.
Khẽ gật đầu, thu hồi kiếm Càn Khôn Trấn Ngục!
Nhậm Kiếm Hành thở phào nhẹ nhõm.
"Nhậm Kiếm Hành, ý của ông là gì?"
Một ông lão mặc áo bào trắng thấp giọng nói: "Chẳng lẽ Huyền Thiên Tông muốn trở thành kẻ thù của thành Thiên Đan sao?"
Kỷ Cư Nhân, đan tôn cấp chín!
Ngoại trừ Cổ Trần Đan Tôn, ông ta là người có danh tiếng cao nhất thành Thiên Đan!
Nhậm Kiếm Hành cười khổ: "Ông Kỷ, đều chỉ là hiểu lầm thôi!"
"Diệp tiểu tử không biết Cổ Trần Đan Tôn, càng không biết địa vị của thành Thiên Đan!"
"Huyền Thiên Tông chúng tôi nhất định sẽ cho mọi người một câu trả lời thỏa đáng về cái chết của Cổ Trần Đan Tôn!"
"Cho dù là bồi thường hay là có điều kiện gì thì Huyền Thiên Tông nhất định sẽ cố gắng hết sức để thỏa mãn!"
Sẽ tốt hơn nếu không nói ra những lời kia.
Anh tức giận hét lên: "Còn các người, có năng lực hấp thụ máu tươi của con gái tôi sao? Toàn bộ đều đáng chết!"
Kiếm Càn Khôn Trấn Ngục càn quét ra ngoài, tất cả người tu võ xung quanh đài võ đạo đều biến thành sương máu!
"Chuyện này..."
Những người tu võ còn lại hoảng sợ lùi về sau, toàn bộ xung quanh đài võ đạo giống như địa ngục Tu La vậy!
Bùm! Bùm! Bùm!
Đột nhiên, mấy chục người lao tới, bao vây đài võ đạo mà Diệp Bắc Minh đang đứng!
Mỗi người đều mang ký hiệu của thành Thiên Đan trên người.
Trên mặt Cổ Trần không chút biểu cảm gì, lạnh lùng nhìn Diệp Bắc Minh: "Người trẻ tuổi, cậu dám không chút kiêng nể xông vào thành Thiên Đan!"
"Phá hỏng đại hội Đan Đạo, cậu có biết tội của mình không?"
Diệp Bắc Minh nhìn về phía Cổ Trần: "Ông cho rằng mình là ai? Có thể kết tội tôi sao?"
"Xì!"
Có một tiếng hít khí lạnh vang lên từ trong đám đông!
Một người đàn ông trung niên dưới đài võ đạo tức giận hét lên: "Tiểu tử, cậu cuồng vọng quá rồi!"
"Cậu có biết ông ấy là ai không? Ông ấy chính là Cổ Trần Đan Tôn, người có địa vị cao nhất trong thành Thiên Đan!"
"Đại hội Đan Đạo trong giới này là do ông ấy đại diện cho thành Thiên Đan tổ chức, ông ấy đại diện cho quyền lực tối cao của giới Đan Đạo!"
Lời này vừa rơi xuống đất.
Ánh mắt Diệp Bắc Minh càng ngày càng lạnh như băng: "Cho nên, đại hội Đan Đạo là do ông toàn quyền phụ trách?"
"Ông cũng để cho người phụ nữ ác độc này dùng con gái của tôi luyện đan dược?"
"Đan tôn con mẹ nó, ông cũng đáng chết!"
Diệp Bắc Minh gào to một tiếng, hoàn toàn tức giận!
Tiến lên một bước, trực tiếp xông thẳng lên ghế trọng tài!
Mọi người đều sợ tới mức cả người run rẩy, sắc mặt đều thay đổi!
Tiểu tử này lại dám ra tay với Cổ Trần Đan Tôn?
"Làm càn!"
"Kiêu ngạo!"
"Tiểu súc sinh, cậu dám sao!"
Người dân trong thành Thiên Đan kêu lên, lần lượt xông lên ngăn cản!
Chỉ tiếc tất cả đã quá muộn!
Diệp Bắc Minh đáp xuống trước mặt Cổ Trần Đan Tôn, túm lấy cổ đối phương, đột nhiên nhấc lên!
Lại nện mạnh xuống!
Một tiếng nổ lớn vang lên, lục phủ ngũ tạng của Cổ Trần Đan Tôn gần như nổ tung!
Ánh mắt bình tĩnh của ông ta cuối cùng cũng thay đổi: "Cậu… Sao cậu dám...."
Nhậm Kiếm Hành cuối cùng cũng chạy tới hiện trường, vừa nhìn thấy cảnh tượng này thì sợ đến mức hồn muốn lìa khỏi xác: "Cậu Diệp, đừng..."
Diệp Bắc Minh giống như không nghe được vậy!
Một cước trực tiếp đạp xuống, đầu của Cổ Trần Đan Tôn nổ tung tại chỗ, hoàn toàn mất mạng!
Nhậm Kiếm Hành suýt chút nữa ngất xỉu ngay tại chỗ: "Cậu Diệp, cậu… Ôi, xong rồi..."
Thẩm Nại Tuyết ngơ ngác nhìn Diệp Bắc Minh, cô ta nằm mơ cũng chưa bao giờ nghĩ Diệp Bắc Minh lại dám giết chết Cổ Trần Đan Tôn!
Danh tiếng của Cổ Trần Đan Tôn cực cao, hô một tiếng thì được trăm người hưởng ứng!
Toàn bộ đan sư của Huyền Giới đều rất kính trọng ông ta, nhưng hiện tại ông ta lại bị người ta dùng một chân giẫm chết trước mặt mọi người!
Như một giấc mơ!
"Đan tôn!"
"Không!"
Một tiếng thét kinh hãi kéo Thẩm Nại Tuyết ra khỏi cơn khiếp sợ!
Tâm tính của các ông lão trong thành Thiên Đan hoàn toàn sụp đổ!
"Ra tay, tất cả đồng loạt ra tay chém chết người này để báo thù cho Cổ Trần Đan Tôn!"
"Bất kể là ai, chỉ cần chém chết kẻ này thì người đó sẽ vĩnh viễn trở thành khách quý của thành Thiên Đan, sau này mua bất kỳ đan dược nào cũng sẽ được giảm 30%!"
"Chỉ cần có thể chém rơi đầu người này thì ông đây cả đời sẽ luyện đan cho một mình người đó!"
Mười mấy đan tôn điên cuồng hét lớn!
Những lời này vừa nói ra, vô số người tu võ điên cuồng lao về phía Diệp Bắc Minh đang ngồi trên ghế trọng tài!
"Hừ, tự tìm cái chết!"
Diệp Bắc Minh hừ lạnh một tiếng, nắm chặt năm ngón tay!
Nắm chặt thanh kiếm Càn Khôn Trấn Ngục, vừa định chuẩn bị ra tay!
Đột nhiên, một bóng người đứng ngăn ở trước mặt anh: "Chư vị, xin hãy dừng tay!"
Bùm!
Một luồng khí tức của cảnh giới Hư Thần bộc phát, đánh lui tất cả người tu võ ra ngoài!
Quay đầu nhìn Diệp Bắc Minh: "Diệp tiểu tử, chừa mặt mũi cho tôi với!"
"Giao cho tôi xử lý được không? Nếu cậu lại giết người thì thế cục này sẽ thật sự mất kiểm soát đấy!"
Diệp Bắc Minh nhướng mày.
Khẽ gật đầu, thu hồi kiếm Càn Khôn Trấn Ngục!
Nhậm Kiếm Hành thở phào nhẹ nhõm.
"Nhậm Kiếm Hành, ý của ông là gì?"
Một ông lão mặc áo bào trắng thấp giọng nói: "Chẳng lẽ Huyền Thiên Tông muốn trở thành kẻ thù của thành Thiên Đan sao?"
Kỷ Cư Nhân, đan tôn cấp chín!
Ngoại trừ Cổ Trần Đan Tôn, ông ta là người có danh tiếng cao nhất thành Thiên Đan!
Nhậm Kiếm Hành cười khổ: "Ông Kỷ, đều chỉ là hiểu lầm thôi!"
"Diệp tiểu tử không biết Cổ Trần Đan Tôn, càng không biết địa vị của thành Thiên Đan!"
"Huyền Thiên Tông chúng tôi nhất định sẽ cho mọi người một câu trả lời thỏa đáng về cái chết của Cổ Trần Đan Tôn!"
"Cho dù là bồi thường hay là có điều kiện gì thì Huyền Thiên Tông nhất định sẽ cố gắng hết sức để thỏa mãn!"
Sẽ tốt hơn nếu không nói ra những lời kia.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.