Đồ Đệ Xuống Núi, Vô Địch Thiên Hạ
Chương 2261: Khả năng họ vẫn còn sống!
Ss Tần
27/10/2024
"Không ngờ vị diện cấp tám lại có một người mang thể chất Hỗn Độn!" Tô
Diên kích động lắm, Diệp Bắc Minh vừa ra khỏi nghĩa địa Hỗn Độn, đã bị
cô ta nắm lấy cổ tay: "Diệp công tử, anh về nhà họ Tô với tôi đi!"
"Cô không tham gia thí luyện nữa à?"
Diệp Bắc Minh nhíu mày.
Mặt Tô Diên đỏ bừng, đôi mắt đẹp đầy tơ máu: "Thí luyện? Còn thí luyện cái rắm gì nữa!"
Ngay cả một thiếu nữ như cô ta mà cũng phải văng tục rồi!
Thế mới thấy cô ta đang kích động cỡ nào: "Anh có thể chất Hỗn Độn! Thể chất Hỗn Độn đấy!"
"Diệp công tử, anh có biết thể chất Hỗn Độn có ý nghĩa gì không?"
"Cả cái vị diện phía trên, cũng phải chục tỷ năm về trước mới xuất hiện một người có thể chất Hỗn Độn, loại thể chất này hiếm lắm! Trong hàng tỉ người mới có một người á!"
"Chỉ cần anh theo tôi về nhà họ Tô, sau này... ha ha ha... sau này kể cả gia chủ nhà họ Tô, thì cũng phải nể mặt tôi vài phần!"
Tô Diên bắt đầu ảo tưởng.
Cô ta hơi phiêu phiêu rồi đấy!
Diệp Bắc Minh dội luôn một chậu nước lạnh: "Tôi sẽ không đi cùng cô!"
Tô Diên sững sờ, nụ cười cứng đờ: "Vì sao?"
"Diệp công tử, lẽ nào anh không biết, vị diện phía trên có ý nghĩa gì sao?"
"Tôi không ngại nói cho anh biết luôn, cuộc chiến ở Nguyên Thủy Chân Giới năm xưa, đã đắc tội một nhân vật lớn ở vị diện phía trên!"
"Còn về chuyện người này là ai, nhà họ Tô tôi cũng không rõ cho lắm, tôi không dám đoán bừa! Nhưng tôi có thể nói cho anh biết, các vị diện cấp tám khác vẫn có thể tiến vào cảnh giới Đại Đế!"
"Còn Nguyên Thủy Chân Giới, đã bị ghim rồi!"
"Anh ở lại đây, thì đời này sẽ không có duyên bước vào cảnh giới Đại Đế!"
Cô ta nghĩ.
Chỉ cần Diệp Bắc Minh biết suy nghĩ, chắc chắn sẽ đồng ý theo cô ta lên vị diện phía trên!
Diệp Bắc Minh cười tự giễu: "Cảnh giới Đại Đế? Ha ha... chẳng còn ý nghĩa gì nữa!"
"Đời này, Diệp Bắc Minh tôi chỉ làm một việc!"
"Giết sạch từng người một trong Tô gia đế huyết, khiến họ tuyệt hậu!"
Oành!
Trong khoảnh khắc đó, trên người Diệp Bắc Minh bùng lên một cỗ sát khí ngập trời!
Tô Diên ngây người, cô ta chưa gặp loại sát khí đáng sợ như này bao giờ, trông Diệp Bắc Minh như biến thành một người khác vậy!
"Diệp công tử, vì sao anh lại hận nhà họ Tô đó đến vậy?"
"Vì sao ư? Ha ha ha ha..." Diệp Bắc Minh bật cười thê lương.
Rồi anh im lặng!
Mắt anh đỏ ngầu!
Như có một lưỡi dao cắm sâu vào tim, xoáy mạnh từng vòng!
"Cha mẹ tôi, sư tỷ, với vợ tôi, họ chết cả rồi..."
Không biết qua bao lâu, Diệp Bắc Minh mới khàn giọng bật ra một câu!
"A?"
Tô Diên bụm miệng, vô thức lùi về sau vài bước!
Giờ phút này, cô ta cảm nhận được nỗi tuyệt vọng chưa từng có từ Diệp Bắc Minh!
"Diệp công tử, xin lỗi... tôi không biết chuyện này..." Tô Diên hơi đau lòng.
"Không sao..."
Diệp Bắc Minh lắc đầu, con ngươi xám như tro tàn: "Cả thế giới sụp đổ, không ai có thể sống sót... Chỉ hy vọng, khoảnh khắc qua đời, họ không đau đớn..."
"Cả thế giới sụp đổ ư? Chuyện này là sao?" Tô Diên nhíu mày.
Diệp Bắc Minh nhìn cô ta một cái, sau đó kể ra chuyện nhà tù số bảy cho cô ta nghe!
"Nhà tù số bảy... nếu đúng như những gì Diệp công tử nói!" Tô Diên giơ tay chống cằm: "Nhà tù số bảy này, chắc là một vị diện độc lập!"
"Nó giống một vị diện cấp bảy á! Nhưng... nếu vị diện cấp bảy sụp đổ, thì cũng không thể hóa thành hư vô luôn được!"
Diệp Bắc Minh ngẩng đầu lên!
Nắm lấy cổ tay Tô Diên!
Hơi thở dồn dập lập tức phả lên mặt Tô Diên!
Tô Diên bị phản ứng của Diệp Bắc Minh làm cho giật mình: "Diệp công tử, anh làm tôi đau..."
"Nói nhanh, câu cô vừa nói là ý gì?"
Mắt Diệp Bắc Minh đỏ ngầu, tay vẫn nắm chặt lấy cổ tay Tô Diên!
Tô Diên nhịn đau giải thích: "Diệp công tử, nếu nhà tù số bảy mà anh kể là một vị diện cấp bảy!"
"Lực lượng của cấp Đại Đế, hẳn không đủ để hủy diệt vị diện này!"
"Cảnh giới Đại Đế có thể khiến cho vị diện cấp bảy sụp đổ, chia năm xẻ bảy, nhưng chỉ dựa vào một trận pháp, thì không hủy diệt được!"
"Cùng lắm là khiến thế giới đó đổ nát, nếu may mắn... ừm... có khi nó sẽ rơi vào vị diện cấp bảy, cấp tám khác!"
"Cái gì?!"
Diệp Bắc Minh cứng đờ người, con ngươi co rút!
Kích động đến nỗi nói năng lộn xộn!
"Cô bảo... ừm... ba mẹ tôi, sư tỷ, Nhược Giai, Xá Nguyệt, Tôn Thiến, họ đều có khả năng vẫn còn sống?" Diệp Bắc Minh nổi da gà.
Một hàng huyết lệ chảy ra!
"Đúng vậy."
Tô Diên gật đầu.
"Ha ha ha ha! Ha... ha ha ha..."
Diệp Bắc Minh ngửa mặt lên trời cười to!
Huyết lệ cứ chảy, nỗi bi phẫn cùng thù hận trong tim đều hóa thành nỗi kích động trào ra ngoài!
"Tốt! Tốt! Tốt quá rồi! Ha ha ha ha ha... tốt quá rồi!"
"Tiểu Tháp, ông có nghe thấy không? Vẫn còn cơ hội... có lẽ mọi người chưa chết!"
Diệp Bắc Minh ôm lấy Tô Diên, hôn mạnh lên má cô ta: "Tô cô nương, cảm ơn! Cảm ơn cô!"
"Từ nay trở đi, chuyện của cô chính là chuyện của Diệp Bắc Minh tôi!"
"Cô cần nội đan của một con ma thú ở cảnh giới Tế Đạo chi thượng đúng không?"
"Cô ở đây chờ tôi! Tôi đi rồi về!"
Nói xong.
Diệp Bắc Minh phấn khởi xông vào sâu trong hang Thần Ma, không ngoảng đầu lại luôn!
Để lại Tô Diên đứng ngây tại chỗ!
Hai má đỏ bừng, đôi mắt xinh đẹp nhìn theo hướng Diệp Bắc Minh rời đi: "Anh ta... anh ta vừa hôn mình hả?"
Một lúc sau.
"Gào!"
Sâu trong hang Thần Ma, vang lên tiếng gào của ma thú!
Một mùi máu tanh cực kỳ khủng bố thổi quét qua lối đi, sau đó truyền ra tiếng chiến đấu, những đợt sóng năng lượng mạnh mẽ cuồn cuộn như sóng thần đổ tới!
Có thể nghe ra, cuộc chiến cực kỳ khốc liệt!
Một khắc đồng hồ sau.
Tiếng đánh nhau biến mất!
Đợi thêm mấy chục giây nữa, một thanh niên người đẫm máu.
Khuôn mặt mỉm cười nhẹ nhàng, ném một viên nội đan màu đen qua: "Tô cô nương, tôi tìm được một con ma long đen, đây là nội đan của nó!"
"Thực lực của nó, gần đạt đến Tế Đạo Chi Thượng tầng hai! Chắc là đủ để cô vượt qua thí luyện rồi!"
"Hả?"
Tô Diên há to miệng.
Cúi đầu nhìn nội đan trong tay!
Một cỗ lực lượng cực kỳ tinh thuần úp tới!
Chủ nhân của nó, chắc chắn đã qua cảnh giới Tế Đạo tầng một!
'Mới một lúc như vậy thì anh ấy đã cường thế chém chết một con ma long cảnh giới Tế Đạo Chi Thượng tầng một rồi ấy hả? Trời ơi...'
Tô Diên cứng người đứng yên tại chỗ: 'Đây là quái vật gì vậy!'
Diệp Bắc Minh quay người, bỏ lại một câu: "Tô cô nương, cáo từ!"
Anh lao ra khỏi hang Thần Ma, đầu cũng không ngoảnh lại, đi thẳng về phía nhà tù số bảy!
"Ba mẹ, sư tỷ, Nhược Giai đợi anh!"
Ở đây chỉ còn lại Tô Diên.
Đứng ngây ngốc nhìn Diệp Bắc Minh biến mất: "Này... cứ thế là đi à?"
Không biết qua bao lâu.
Tô Diên mới phản ứng lại: "Không được! Anh ấy là thể chất Hỗn Độn! Tỷ năm khó gặp một lần!"
Cô ta lấy trận bàn màu đen ra, nhỏ vào một giọt máu tinh!
Vù!
Huyết quang ngưng tụ, tạo thành một trận pháp cỡ nhỏ!
Trong nháy mắt.
Xung quanh hiện lên hình ảnh, đó là một viện cổ kính, một thiếu phụ ăn mặc lộng lẫy đang ngồi trong đình: "Diên Nhi, sao tự nhiên con lại liên lạc với dì?"
"Hay là lúc thí luyện gặp phải vấn đề khó hả?"
Tô Diên cắn môi: "Dì ơi, cháu có thể tin tưởng dì không?"
Thiếu phụ cười khúc khích: "Con nhóc này, dì nuôi cháu từ nhỏ đến lớn đấy."
"Cháu nói xem, có bí mật gì, nói đi! Dì bảo đảm sẽ giữ bí mật cho cháu!"
Tô Diên nói ra một câu kinh người: "Dì ơi, cháu phát hiện một người có thể chất Hỗn Độn!"
Xoẹt!
Thiếu phụ kích động đến nỗi đứng bật dậy, bộ ngực phập phồng mãnh liệt: "Cháu... cháu nói gì? Cháu nói lại lần nữa xem nào!"
"Cô không tham gia thí luyện nữa à?"
Diệp Bắc Minh nhíu mày.
Mặt Tô Diên đỏ bừng, đôi mắt đẹp đầy tơ máu: "Thí luyện? Còn thí luyện cái rắm gì nữa!"
Ngay cả một thiếu nữ như cô ta mà cũng phải văng tục rồi!
Thế mới thấy cô ta đang kích động cỡ nào: "Anh có thể chất Hỗn Độn! Thể chất Hỗn Độn đấy!"
"Diệp công tử, anh có biết thể chất Hỗn Độn có ý nghĩa gì không?"
"Cả cái vị diện phía trên, cũng phải chục tỷ năm về trước mới xuất hiện một người có thể chất Hỗn Độn, loại thể chất này hiếm lắm! Trong hàng tỉ người mới có một người á!"
"Chỉ cần anh theo tôi về nhà họ Tô, sau này... ha ha ha... sau này kể cả gia chủ nhà họ Tô, thì cũng phải nể mặt tôi vài phần!"
Tô Diên bắt đầu ảo tưởng.
Cô ta hơi phiêu phiêu rồi đấy!
Diệp Bắc Minh dội luôn một chậu nước lạnh: "Tôi sẽ không đi cùng cô!"
Tô Diên sững sờ, nụ cười cứng đờ: "Vì sao?"
"Diệp công tử, lẽ nào anh không biết, vị diện phía trên có ý nghĩa gì sao?"
"Tôi không ngại nói cho anh biết luôn, cuộc chiến ở Nguyên Thủy Chân Giới năm xưa, đã đắc tội một nhân vật lớn ở vị diện phía trên!"
"Còn về chuyện người này là ai, nhà họ Tô tôi cũng không rõ cho lắm, tôi không dám đoán bừa! Nhưng tôi có thể nói cho anh biết, các vị diện cấp tám khác vẫn có thể tiến vào cảnh giới Đại Đế!"
"Còn Nguyên Thủy Chân Giới, đã bị ghim rồi!"
"Anh ở lại đây, thì đời này sẽ không có duyên bước vào cảnh giới Đại Đế!"
Cô ta nghĩ.
Chỉ cần Diệp Bắc Minh biết suy nghĩ, chắc chắn sẽ đồng ý theo cô ta lên vị diện phía trên!
Diệp Bắc Minh cười tự giễu: "Cảnh giới Đại Đế? Ha ha... chẳng còn ý nghĩa gì nữa!"
"Đời này, Diệp Bắc Minh tôi chỉ làm một việc!"
"Giết sạch từng người một trong Tô gia đế huyết, khiến họ tuyệt hậu!"
Oành!
Trong khoảnh khắc đó, trên người Diệp Bắc Minh bùng lên một cỗ sát khí ngập trời!
Tô Diên ngây người, cô ta chưa gặp loại sát khí đáng sợ như này bao giờ, trông Diệp Bắc Minh như biến thành một người khác vậy!
"Diệp công tử, vì sao anh lại hận nhà họ Tô đó đến vậy?"
"Vì sao ư? Ha ha ha ha..." Diệp Bắc Minh bật cười thê lương.
Rồi anh im lặng!
Mắt anh đỏ ngầu!
Như có một lưỡi dao cắm sâu vào tim, xoáy mạnh từng vòng!
"Cha mẹ tôi, sư tỷ, với vợ tôi, họ chết cả rồi..."
Không biết qua bao lâu, Diệp Bắc Minh mới khàn giọng bật ra một câu!
"A?"
Tô Diên bụm miệng, vô thức lùi về sau vài bước!
Giờ phút này, cô ta cảm nhận được nỗi tuyệt vọng chưa từng có từ Diệp Bắc Minh!
"Diệp công tử, xin lỗi... tôi không biết chuyện này..." Tô Diên hơi đau lòng.
"Không sao..."
Diệp Bắc Minh lắc đầu, con ngươi xám như tro tàn: "Cả thế giới sụp đổ, không ai có thể sống sót... Chỉ hy vọng, khoảnh khắc qua đời, họ không đau đớn..."
"Cả thế giới sụp đổ ư? Chuyện này là sao?" Tô Diên nhíu mày.
Diệp Bắc Minh nhìn cô ta một cái, sau đó kể ra chuyện nhà tù số bảy cho cô ta nghe!
"Nhà tù số bảy... nếu đúng như những gì Diệp công tử nói!" Tô Diên giơ tay chống cằm: "Nhà tù số bảy này, chắc là một vị diện độc lập!"
"Nó giống một vị diện cấp bảy á! Nhưng... nếu vị diện cấp bảy sụp đổ, thì cũng không thể hóa thành hư vô luôn được!"
Diệp Bắc Minh ngẩng đầu lên!
Nắm lấy cổ tay Tô Diên!
Hơi thở dồn dập lập tức phả lên mặt Tô Diên!
Tô Diên bị phản ứng của Diệp Bắc Minh làm cho giật mình: "Diệp công tử, anh làm tôi đau..."
"Nói nhanh, câu cô vừa nói là ý gì?"
Mắt Diệp Bắc Minh đỏ ngầu, tay vẫn nắm chặt lấy cổ tay Tô Diên!
Tô Diên nhịn đau giải thích: "Diệp công tử, nếu nhà tù số bảy mà anh kể là một vị diện cấp bảy!"
"Lực lượng của cấp Đại Đế, hẳn không đủ để hủy diệt vị diện này!"
"Cảnh giới Đại Đế có thể khiến cho vị diện cấp bảy sụp đổ, chia năm xẻ bảy, nhưng chỉ dựa vào một trận pháp, thì không hủy diệt được!"
"Cùng lắm là khiến thế giới đó đổ nát, nếu may mắn... ừm... có khi nó sẽ rơi vào vị diện cấp bảy, cấp tám khác!"
"Cái gì?!"
Diệp Bắc Minh cứng đờ người, con ngươi co rút!
Kích động đến nỗi nói năng lộn xộn!
"Cô bảo... ừm... ba mẹ tôi, sư tỷ, Nhược Giai, Xá Nguyệt, Tôn Thiến, họ đều có khả năng vẫn còn sống?" Diệp Bắc Minh nổi da gà.
Một hàng huyết lệ chảy ra!
"Đúng vậy."
Tô Diên gật đầu.
"Ha ha ha ha! Ha... ha ha ha..."
Diệp Bắc Minh ngửa mặt lên trời cười to!
Huyết lệ cứ chảy, nỗi bi phẫn cùng thù hận trong tim đều hóa thành nỗi kích động trào ra ngoài!
"Tốt! Tốt! Tốt quá rồi! Ha ha ha ha ha... tốt quá rồi!"
"Tiểu Tháp, ông có nghe thấy không? Vẫn còn cơ hội... có lẽ mọi người chưa chết!"
Diệp Bắc Minh ôm lấy Tô Diên, hôn mạnh lên má cô ta: "Tô cô nương, cảm ơn! Cảm ơn cô!"
"Từ nay trở đi, chuyện của cô chính là chuyện của Diệp Bắc Minh tôi!"
"Cô cần nội đan của một con ma thú ở cảnh giới Tế Đạo chi thượng đúng không?"
"Cô ở đây chờ tôi! Tôi đi rồi về!"
Nói xong.
Diệp Bắc Minh phấn khởi xông vào sâu trong hang Thần Ma, không ngoảng đầu lại luôn!
Để lại Tô Diên đứng ngây tại chỗ!
Hai má đỏ bừng, đôi mắt xinh đẹp nhìn theo hướng Diệp Bắc Minh rời đi: "Anh ta... anh ta vừa hôn mình hả?"
Một lúc sau.
"Gào!"
Sâu trong hang Thần Ma, vang lên tiếng gào của ma thú!
Một mùi máu tanh cực kỳ khủng bố thổi quét qua lối đi, sau đó truyền ra tiếng chiến đấu, những đợt sóng năng lượng mạnh mẽ cuồn cuộn như sóng thần đổ tới!
Có thể nghe ra, cuộc chiến cực kỳ khốc liệt!
Một khắc đồng hồ sau.
Tiếng đánh nhau biến mất!
Đợi thêm mấy chục giây nữa, một thanh niên người đẫm máu.
Khuôn mặt mỉm cười nhẹ nhàng, ném một viên nội đan màu đen qua: "Tô cô nương, tôi tìm được một con ma long đen, đây là nội đan của nó!"
"Thực lực của nó, gần đạt đến Tế Đạo Chi Thượng tầng hai! Chắc là đủ để cô vượt qua thí luyện rồi!"
"Hả?"
Tô Diên há to miệng.
Cúi đầu nhìn nội đan trong tay!
Một cỗ lực lượng cực kỳ tinh thuần úp tới!
Chủ nhân của nó, chắc chắn đã qua cảnh giới Tế Đạo tầng một!
'Mới một lúc như vậy thì anh ấy đã cường thế chém chết một con ma long cảnh giới Tế Đạo Chi Thượng tầng một rồi ấy hả? Trời ơi...'
Tô Diên cứng người đứng yên tại chỗ: 'Đây là quái vật gì vậy!'
Diệp Bắc Minh quay người, bỏ lại một câu: "Tô cô nương, cáo từ!"
Anh lao ra khỏi hang Thần Ma, đầu cũng không ngoảnh lại, đi thẳng về phía nhà tù số bảy!
"Ba mẹ, sư tỷ, Nhược Giai đợi anh!"
Ở đây chỉ còn lại Tô Diên.
Đứng ngây ngốc nhìn Diệp Bắc Minh biến mất: "Này... cứ thế là đi à?"
Không biết qua bao lâu.
Tô Diên mới phản ứng lại: "Không được! Anh ấy là thể chất Hỗn Độn! Tỷ năm khó gặp một lần!"
Cô ta lấy trận bàn màu đen ra, nhỏ vào một giọt máu tinh!
Vù!
Huyết quang ngưng tụ, tạo thành một trận pháp cỡ nhỏ!
Trong nháy mắt.
Xung quanh hiện lên hình ảnh, đó là một viện cổ kính, một thiếu phụ ăn mặc lộng lẫy đang ngồi trong đình: "Diên Nhi, sao tự nhiên con lại liên lạc với dì?"
"Hay là lúc thí luyện gặp phải vấn đề khó hả?"
Tô Diên cắn môi: "Dì ơi, cháu có thể tin tưởng dì không?"
Thiếu phụ cười khúc khích: "Con nhóc này, dì nuôi cháu từ nhỏ đến lớn đấy."
"Cháu nói xem, có bí mật gì, nói đi! Dì bảo đảm sẽ giữ bí mật cho cháu!"
Tô Diên nói ra một câu kinh người: "Dì ơi, cháu phát hiện một người có thể chất Hỗn Độn!"
Xoẹt!
Thiếu phụ kích động đến nỗi đứng bật dậy, bộ ngực phập phồng mãnh liệt: "Cháu... cháu nói gì? Cháu nói lại lần nữa xem nào!"
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.