Đồ Đệ Xuống Núi, Vô Địch Thiên Hạ

Chương 1767: Long Cốt Chí Tôn!

Ss Tần

13/04/2024

Grào!

Một tiếng rồng ngâm vang lên!

Cơ thể Đường Hạo vang lên âm thanh lốp bốp giòn giã, máu thịt trong cơ thể gần như trở nên trong suốt!

Con ngươi của đám người dưới đài co rút lại, chỉ thấy trong cơ thể Đường Hạo, sáu khối xương Chí Tôn trong suốt phóng ra một chùm sáng vàng, đồng thời còn mơ hồ phát ra tiếng rồng ngâm!

"Đây là... Hít!"

Một vị lớn tuổi trong Thất Tinh Các trừng to mắt, kích động khoa tay múa chân: "Long Cốt Chí Tôn! Đây là Long Cốt Chí Tôn!"

Lời này vừa ra khỏi miệng,

tất cả mọi người đều kinh ngạc!

Vô số tầm mắt dồn dập nhìn qua!

"Trần trưởng lão, ngài nói cái gì?"

"Long Cốt Chí Tôn? Làm sao có thể!"

"Đúng vậy! Long Cốt Chí Tôn là xương Chí Tôn Tổ Long sau khi vẫn lạc để lại, mỗi khối đều vật hiếm thấy trên thế gian, Đường Hạo thế mà con mẹ nó có sáu khối?", Tông chủ của Vạn Thần Tông suýt chút nữa là nhảy dựng lên: "Không cá cược, tôi không cá cược nữa!"

"Như này thì thắng thế nào?"

Khuôn mặt già của Thanh Huyền Tử đỏ bừng, lão ta cười to: "Hahaha, có chơi có chịu!"

"Thân là Tông chủ Vạn Thần Tông, sao có thể nói không giữ lời?"

Khóe miệng Tông chủ của Vạn Thần Tông co giật: "Đây chính là Long Cốt Chí Tôn đấy! Còn mẹ nó tận sáu khối!"

"Đồng thời vận dụng sáu khối Long Cốt Chí Tôn, ít nhất phải có sức chiến đấu gấp mười lần cảnh giới Thần Hoàng đỉnh phong bình thường!"

"Diệp Phong làm sao mà thắng được?"

Đúng vậy!

Diệp Phong làm sao có thể thắng?

Không chỉ có mỗi lão ta, tất cả mọi người ở đây đều có chung suy nghĩ ấy trong lòng!

Trên mặt Lạc Khuynh Thành tràn đầy lo lắng, cô ấy nhìn chằm chằm vào võ đài!

Mười đầu móng tay đâm vào da thịt, máu tươi chảy ra cũng không cảm nhận được!

"Tiểu tử, hưởng thụ cho tốt đi!"



Đường Hạo lao đến như mãnh thú, mười ngón tay đan chặt, nâng lên cao quá đỉnh đầu, hung hăng nện về phía Diệp Bắc Minh!

Loảng xoảng!

Một tiếng vang thật lớn!

Võ đài dưới chân Diệp Bắc Minh vỡ vụn thành từng mảnh, mảnh gỗ vụn bay tứ tung!

Vù!

Một trận pháp che chắn xuất hiện dưới chân Diệp Bắc Minh, ngăn anh tiếp tục rơi xuống!

Đây là trận pháp Nghê Hoàng bố trí khi trùng kiến võ đài, nếu không, võ đài dựng bằng gỗ bình thường chỉ sợ sẽ hóa thành bột mịn ngay khi hai người vừa đánh nhau!

"Làm sao có thể..."

Ý cười trên gương mặt già của Thanh Huyền Tử cứng đờ!

"Hít...", Tông chủ của Vạn Thần Tông đứng một bên hít sâu một hơi!

"Ông trời ơi..!"

Chủ những tông môn khác kinh hô một tiếng, tròng mắt bị kinh hãi đến kém chút nữa là nhảy ra ngoài: "Làm sao có thể!"

Chỉ thấy,

Diệp Bắc Minh đứng tại chỗ, chỉ dùng một tay đã chặn được sức mạnh hai tay hợp kích của Đường Hạo!

Quan trọng nhất chính là, đó là sức mạnh do mẹ nó sáu khối Long Cốt Chí Tôn bộc phát đấy!

Thế mà anh chỉ dùng một tay là có thể đỡ được?

Hai người này đến cùng là ai con mẹ nó nghịch thiên hơn!

Lạc Khuynh Thành há miệng nhỏ, cơ thể mềm mại không ngừng run rẩy, gương mặt xinh đẹp đỏ bừng, miệng há lớn thở dốc!

Diệp Bắc Minh thất vọng lắc đầu: "Đây là thực lực thật sự của anh?"

Một tay khác đấm ra một quyền!

Rầm!

Đường Hạo với vẻ mặt đau khổ bay ra ngoài, nơi đan điền truyền đến cảm giác đau nhức kịch liệt khiến anh ta suýt chút nữa bất tỉnh!

"Cẩn thận!"

Nếu không phải lão quỷ ở chỗ sâu trong đan điền khẽ quát một tiếng,

quỷ khí đầy trời bạo phát đi ra ngăn cản phần lớn sức mạnh của một quyền này,



chỉ sợ Đường Hạo sẽ bị quyền này đánh chết tươi!

Cho dù có lão quỷ hỗ trợ, Đường Hạo vẫn bị bay ra ngoài mấy chục mét!

Mắt thấy sắp bị rớt khỏi võ đài, Đường Hạo gầm nhẹ một tiếng, một cái tay cắm sâu xuống sàn võ đài, tạo ra một cái rãnh sâu hoắm trên mặt sàn!

Rốt cục cũng dừng lại ở biên giới võ đài!

Giờ khắc này, toàn bộ quảng trường điện Thần Hoàng chìm trong yên tĩnh như đã chết!

Hai lần!

Diệp Phong thế mà đánh cho Đường Hạo suýt chút nữa rơi xuống võ đài hai lần!

Đường Hạo đứng tại biên giới võ đài, hai mắt đỏ như máu!

Trong cổ họng anh ta phát ra âm thanh khàn khàn: "Tiểu tử, là anh ép tôi!"

"Lúc đầu tôi chỉ muốn dùng sức mạnh của võ đạo để loại bỏ anh, nhưng xem ra anh đúng là một con kiến hơi mạnh một chút!"

"Lão quỷ, sử dụng toàn lực cho tôi!"

Đường Hạo hoàn toàn nổi giận: "Cắn nuốt anh ta!"

Sức mạnh của người trước mắt khiến anh ta cảm nhận được sự uy hiếp, dù cho phải sử dụng sức mạnh của lão quỷ trước mặt mọi người, anh ta cũng không muốn để người này còn sống rời khỏi!

Vù!

Trong chốc lát, quỷ khí ngợp trời lấy Đường Hạo làm trung tâm thoát ra bên ngoài!

Cắn nuốt lan ra bốn phương tám hướng!

Một số người tu võ đứng gần võ đài còn chưa phát hiện thấy nguy hiểm, quỷ khí vọt tới đụng vào cơ thể bọn họ trong nháy mắt!

"A! Cơ thể của tôi..."

Tất cả đều kêu thảm một tiếng!

Giống như là băng tuyết gặp phải ánh nắng, trong nháy mắt hòa tan thành một mảnh sương máu!

"Mau chạy đi!"

"Cách xa võ đài!"

Tất cả mọi người lùi lại, rời xa võ đài!

Lạc Khuynh Thành vô cùng nóng nảy: "Nghê Hoàng tiền bối, Đường Hạo có thể sử dụng loại thủ đoạn này sao? Có phải anh ta làm trái quy tắc rồi không?"

Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net

truyện bách hợp
truyện ngôn tình

Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.

ngôn tình sắc

Nhận xét của độc giả về truyện Đồ Đệ Xuống Núi, Vô Địch Thiên Hạ

Số ký tự: 0

    Bình luận Facebook