Đồ Đệ Xuống Núi, Vô Địch Thiên Hạ
Chương 1858: Lựa chọn
Ss Tần
03/05/2024
Bàn tay thô bạo bóp chặt cổ của Tiêu Phi Yên!
Dùng lực giơ bà ta lên!
Một cảm giác khó thở truyền đến!
“Ha ha!”
Tiêu Phi Yên cười khinh thường: “Ông giết tôi đi, tôi sẽ không nói đâu!”
“Bà tưởng bản vương không dám sao?”, đôi mắt của Tù Sư đỏ bừng, lúc chuẩn bị bóp nát cổ của Tiêu Phi Yên.
“Đợi đã!”
Tiêu Trấn Quốc sầm mặt đi đến: “Ông không thể giết bà ta!”
Tù Sư lướt nhìn ông ta một cái, cười lạnh lùng nói: “Làm sao? Không ngờ giết em gái hả?”
Tiêu Trấn Quốc phì cười một tiếng: “Chúng ta cùng tạo phản, nếu bà ta không hạ chiếu thư nhường vị, người thiên hạ sẽ nhìn nhận chúng ta thế nào?”
“Tù Sư, nếu ông cảm thấy sau khi giết bà ta, thì có thể danh chính ngôn thuận đổi Nguyên tộc thành Tù tộc! Thì coi như tôi chưa nói gì!”
Tù Sư chậm rãi buông tay: “Ông nói xem phải làm thế nào?”
“Khụ khụ…”
Tiêu Phi Yên trượt ngã xuống đất, ho khan dữ dội vài tiếng.
“Giữ cái mạng ba ta lại, làm theo kế hoạch để tôi đăng cơ! Đương nhiên trẫm sẽ hạ lệnh phong Tù tộc thành vương tộc!”, Tiêu Trấn Quốc lạnh lùng nhìn Tiêu Phi Yên!
Giọng lạnh lùng lại vang lên: “Theo tôi biết, tổ địa Hoa tộc cần ba tấm Hắc Long Lệnh!”
“Và còn cả máu tươi của người Hoa tộc, mới có thể mở ra!”
“Linh Nhi là con gái của Lục Thiên Thần, trong cơ thể cô ta không thể chảy dòng máu của Hoa tộc!”
“Nghê Hoàng là huyết mạch Mị tộc, mỗi một người Mi tộc khi đến tuổi thành niên đều sẽ tiến hành kiểm tra huyết mạch, nếu là cô ta thì đã bị Mị tộc phát hiện lâu rồi!”
“Chỉ còn lại Dạ Thần đó…”
Nói đến đây.
Sắc mặt của Tiêu Trấn Quốc biến ảo bất đinh!
Tù Sư hơi ngạc nhiên: “Không phải chứ? Trong cơ thể tên nhóc đó có ma huyết sôi sục!”
“Lúc tôi giao đấu với hắn, có thể chắc chắn trăm phần trăm, tuyệt đối là khí tức của Ma tộc!”
Tiêu Trấn Quốc suy nghĩ một lúc, bỗng nhiên cười: “Đây là chính là điểm thú vị!”
“Ở đây tổng cộng chỉ có bốn người, Tiêu Phi Yên là em gái ruột của tôi, cho nên tôi biết bà ta chắc chắn không thể nào là huyết mạch Hoa tộc!”
“Lục Linh Nhi và Nghê Hoàng cũng loại trừ, vậy chỉ còn lại một người cuối cùng - Dạ Thần!”
“Loại trừ tất cả các khả năng, người cuối cùng cho dù khó mà tin được, đó cũng là đáp án!”
Vừa dứt lời.
Tiêu Trấn Quốc ngẩng đầu, nhìn lên tế đàn: “Trong cơ thể Dạ Thần, rất có thể chảy đồng thời dòng máu Hoa tộc và Ma tộc!”
…
“Nơi này chính là tổ địa Hoa tộc sao?”
Nghê Hoàng nhìn xung quanh, đồng tử không ngừng co lại!
Ba người đứng trên một tế đàn lớn giống như thế giới bên ngoài, mọi thứ xung quanh thực sự quá chấn hãi!
Phía trước từng dãy núi kéo dài nhấp nhô liên tiếp, vô số cây cao chọc trời ngàn mét mọc giữa các loại cung điện cổ xưa!
Điều khiến người ta kinh ngạc là dưới đất có thể nhìn thấy dược liệu ở mọi chỗ!
Vô số dược liệu!
Một cây bất kỳ cũng to bằng cánh tay em bé, mọc hoang dại bên đường, trong khe đá!
Thậm chí dưới chân Nghê Hoàng cũng có mấy cây dược liệu khí tức khủng bố!
Diệp Bắc Minh ngắm nhìn xung quanh: “Nơi này đã bị bỏ hoang rất lâu rồi, cho nên mới khiến các giống cây dược liệu này sinh sôi nảy nở không hạn chế!’
“Huyết ô thảo, theo như ghi chếp trong Thần Nông Bách Thảo Kinh, vật này đã tuyệt chủng lâu rồi!”
Khẽ động trong lòng.
Diệp Bắc Minh mau chóng xông ra.
Đi xung quanh một vòng!
“Âm Long Thảo, Bách Lý Hoa, quả tuyệt thiên, cỏ râu rồng vàng...”
Diệp Bắc Minh cứng đờ người: “Vãi! Đều là dược liệu trước thời thượng cổ!”
“Ở bên ngoài, những dược liệu này đều đã bị tuyệt chủng lâu rồi!”
“Thật không ngờ tổ địa Hoa tộc lại toàn là những vật quý giá như này!”
Đột nhiên.
Một ý nghĩ lướt qua trong đầu!
Lúc ở Mị Cảnh, anh có được một phương thuốc Kim Tủy Đan thượng cổ!
Tiếc là trên ghi chép đều là dược liệu thời thượng cổ, Diệp Bắc Minh cũng không quan tâm!
Nay ở tổ địa Hoa tộc đều là những dược liệu từ thời thượng cổ để lại, nói không chừng có thể thu thập!
“Cô chăm sóc cô ta, tôi đi xung quanh xem sao!”
Diệp Bắc Minh ném lại một câu.
Mau chóng lao đi!
Chỉ mất khoảng nửa canh giờ, Diệp Bắc Minh đã gom đủ tất cả dược liệu cần thiết để luyện Kim Tủy Đan!
Lúc anh về đến bên cạnh Nghê Hoàng, Lục Linh Nhi đã tỉnh lại, cứ hét đòi đi cứu Tiêu Phi Yên!
“Mẫu hậu, đám người đó bắt được mẫu hậu của muội nhất định sẽ giết bà ấy!”
“Hoàng tỷ tỷ, muội cầu xin tỷ, cho muội đi cứu bà ấy đi!”
Sắc mặt Nghê Hoàng nghiêm trọng: “Không được, Thần Hậu bảo tỷ bảo vệ muội!”
“Với thực lực của chúng ta, bây giờ ra mà ngoài chắc chắn là nộp mạng!”
Lục Linh Nhi nước mắt lưng tròng, quỳ thụp xuống đất: “Hoàng tỷ tỷ, phụ hoàng đã chết, muội không thể không có mẫu hậu!”
Bất luận Nghê Hoàng an ủi thế nào!
Lục Linh Nhi chỉ muốn đi cứu Tiêu Phi Yên!
Diệp Bắc Minh cau mày, bước một bước lên tế đàn: “Nghê Hoàng, đừng ngăn cô ta!”
“Tình hình bên ngoài như vậy, bây giờ cô đi ra cũng sẽ chết chắc!”
“Với thực lực của cô, đừng nói cứu mẹ cô, mà cô cũng chết cùng mẹ của cô!”
“Bây giờ tôi cho cô hai lựa chọn, thứ nhất, ở lại đây giữ thực lực, sau này báo thù cho mẹ của cô!”
“Thứ hai, bây giờ cô ra ngoài nộp mạng!”
Vừa dứt lời.
Diệp Bắc Minh lấy ra ba tấm Hắc Long Lệnh!
Tưới máu tươi lên tế đàn!
Vù!
Cửa trời mở ra!
Dùng lực giơ bà ta lên!
Một cảm giác khó thở truyền đến!
“Ha ha!”
Tiêu Phi Yên cười khinh thường: “Ông giết tôi đi, tôi sẽ không nói đâu!”
“Bà tưởng bản vương không dám sao?”, đôi mắt của Tù Sư đỏ bừng, lúc chuẩn bị bóp nát cổ của Tiêu Phi Yên.
“Đợi đã!”
Tiêu Trấn Quốc sầm mặt đi đến: “Ông không thể giết bà ta!”
Tù Sư lướt nhìn ông ta một cái, cười lạnh lùng nói: “Làm sao? Không ngờ giết em gái hả?”
Tiêu Trấn Quốc phì cười một tiếng: “Chúng ta cùng tạo phản, nếu bà ta không hạ chiếu thư nhường vị, người thiên hạ sẽ nhìn nhận chúng ta thế nào?”
“Tù Sư, nếu ông cảm thấy sau khi giết bà ta, thì có thể danh chính ngôn thuận đổi Nguyên tộc thành Tù tộc! Thì coi như tôi chưa nói gì!”
Tù Sư chậm rãi buông tay: “Ông nói xem phải làm thế nào?”
“Khụ khụ…”
Tiêu Phi Yên trượt ngã xuống đất, ho khan dữ dội vài tiếng.
“Giữ cái mạng ba ta lại, làm theo kế hoạch để tôi đăng cơ! Đương nhiên trẫm sẽ hạ lệnh phong Tù tộc thành vương tộc!”, Tiêu Trấn Quốc lạnh lùng nhìn Tiêu Phi Yên!
Giọng lạnh lùng lại vang lên: “Theo tôi biết, tổ địa Hoa tộc cần ba tấm Hắc Long Lệnh!”
“Và còn cả máu tươi của người Hoa tộc, mới có thể mở ra!”
“Linh Nhi là con gái của Lục Thiên Thần, trong cơ thể cô ta không thể chảy dòng máu của Hoa tộc!”
“Nghê Hoàng là huyết mạch Mị tộc, mỗi một người Mi tộc khi đến tuổi thành niên đều sẽ tiến hành kiểm tra huyết mạch, nếu là cô ta thì đã bị Mị tộc phát hiện lâu rồi!”
“Chỉ còn lại Dạ Thần đó…”
Nói đến đây.
Sắc mặt của Tiêu Trấn Quốc biến ảo bất đinh!
Tù Sư hơi ngạc nhiên: “Không phải chứ? Trong cơ thể tên nhóc đó có ma huyết sôi sục!”
“Lúc tôi giao đấu với hắn, có thể chắc chắn trăm phần trăm, tuyệt đối là khí tức của Ma tộc!”
Tiêu Trấn Quốc suy nghĩ một lúc, bỗng nhiên cười: “Đây là chính là điểm thú vị!”
“Ở đây tổng cộng chỉ có bốn người, Tiêu Phi Yên là em gái ruột của tôi, cho nên tôi biết bà ta chắc chắn không thể nào là huyết mạch Hoa tộc!”
“Lục Linh Nhi và Nghê Hoàng cũng loại trừ, vậy chỉ còn lại một người cuối cùng - Dạ Thần!”
“Loại trừ tất cả các khả năng, người cuối cùng cho dù khó mà tin được, đó cũng là đáp án!”
Vừa dứt lời.
Tiêu Trấn Quốc ngẩng đầu, nhìn lên tế đàn: “Trong cơ thể Dạ Thần, rất có thể chảy đồng thời dòng máu Hoa tộc và Ma tộc!”
…
“Nơi này chính là tổ địa Hoa tộc sao?”
Nghê Hoàng nhìn xung quanh, đồng tử không ngừng co lại!
Ba người đứng trên một tế đàn lớn giống như thế giới bên ngoài, mọi thứ xung quanh thực sự quá chấn hãi!
Phía trước từng dãy núi kéo dài nhấp nhô liên tiếp, vô số cây cao chọc trời ngàn mét mọc giữa các loại cung điện cổ xưa!
Điều khiến người ta kinh ngạc là dưới đất có thể nhìn thấy dược liệu ở mọi chỗ!
Vô số dược liệu!
Một cây bất kỳ cũng to bằng cánh tay em bé, mọc hoang dại bên đường, trong khe đá!
Thậm chí dưới chân Nghê Hoàng cũng có mấy cây dược liệu khí tức khủng bố!
Diệp Bắc Minh ngắm nhìn xung quanh: “Nơi này đã bị bỏ hoang rất lâu rồi, cho nên mới khiến các giống cây dược liệu này sinh sôi nảy nở không hạn chế!’
“Huyết ô thảo, theo như ghi chếp trong Thần Nông Bách Thảo Kinh, vật này đã tuyệt chủng lâu rồi!”
Khẽ động trong lòng.
Diệp Bắc Minh mau chóng xông ra.
Đi xung quanh một vòng!
“Âm Long Thảo, Bách Lý Hoa, quả tuyệt thiên, cỏ râu rồng vàng...”
Diệp Bắc Minh cứng đờ người: “Vãi! Đều là dược liệu trước thời thượng cổ!”
“Ở bên ngoài, những dược liệu này đều đã bị tuyệt chủng lâu rồi!”
“Thật không ngờ tổ địa Hoa tộc lại toàn là những vật quý giá như này!”
Đột nhiên.
Một ý nghĩ lướt qua trong đầu!
Lúc ở Mị Cảnh, anh có được một phương thuốc Kim Tủy Đan thượng cổ!
Tiếc là trên ghi chép đều là dược liệu thời thượng cổ, Diệp Bắc Minh cũng không quan tâm!
Nay ở tổ địa Hoa tộc đều là những dược liệu từ thời thượng cổ để lại, nói không chừng có thể thu thập!
“Cô chăm sóc cô ta, tôi đi xung quanh xem sao!”
Diệp Bắc Minh ném lại một câu.
Mau chóng lao đi!
Chỉ mất khoảng nửa canh giờ, Diệp Bắc Minh đã gom đủ tất cả dược liệu cần thiết để luyện Kim Tủy Đan!
Lúc anh về đến bên cạnh Nghê Hoàng, Lục Linh Nhi đã tỉnh lại, cứ hét đòi đi cứu Tiêu Phi Yên!
“Mẫu hậu, đám người đó bắt được mẫu hậu của muội nhất định sẽ giết bà ấy!”
“Hoàng tỷ tỷ, muội cầu xin tỷ, cho muội đi cứu bà ấy đi!”
Sắc mặt Nghê Hoàng nghiêm trọng: “Không được, Thần Hậu bảo tỷ bảo vệ muội!”
“Với thực lực của chúng ta, bây giờ ra mà ngoài chắc chắn là nộp mạng!”
Lục Linh Nhi nước mắt lưng tròng, quỳ thụp xuống đất: “Hoàng tỷ tỷ, phụ hoàng đã chết, muội không thể không có mẫu hậu!”
Bất luận Nghê Hoàng an ủi thế nào!
Lục Linh Nhi chỉ muốn đi cứu Tiêu Phi Yên!
Diệp Bắc Minh cau mày, bước một bước lên tế đàn: “Nghê Hoàng, đừng ngăn cô ta!”
“Tình hình bên ngoài như vậy, bây giờ cô đi ra cũng sẽ chết chắc!”
“Với thực lực của cô, đừng nói cứu mẹ cô, mà cô cũng chết cùng mẹ của cô!”
“Bây giờ tôi cho cô hai lựa chọn, thứ nhất, ở lại đây giữ thực lực, sau này báo thù cho mẹ của cô!”
“Thứ hai, bây giờ cô ra ngoài nộp mạng!”
Vừa dứt lời.
Diệp Bắc Minh lấy ra ba tấm Hắc Long Lệnh!
Tưới máu tươi lên tế đàn!
Vù!
Cửa trời mở ra!
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.