Đồ Đệ Xuống Núi, Vô Địch Thiên Hạ

Chương 2229: Luân Hồi, mồi nhử, Vô Căn Chi Hỏa!

Ss Tần

11/10/2024

Nghe những lời Diệp Bắc Minh nói, giọng nói kia im lặng.

Diệp Bắc Minh tiếp tục nói: "Ta nghĩ rồi! Những người đó bồi dưỡng các ứng viên, tu luyện phép tắc Luân Hồi!"

"Còn ngươi, thì liên tục đánh giết những người tu luyện phép tắc Luân Hồi!"

"Vậy nên, chắc chắn các ngươi là kẻ thù! Kẻ thù của kẻ thù, chính là bạn!"

Giọng Diệp Bắc Minh lạnh lẽo: "Hợp tác!"

"Hợp tác ư? Ngươi vẫn chưa xứng!"

Giọng nói đó cực kỳ cao ngạo: "Nhưng bổn tọa có thể cho ngươi một cơ hội!"

"Chỉ cần Phép tắc Luân Hồi của ngươi đạt đến tầng sáu, ta sẽ cân nhắc về lời đề nghị này!"

Sau đó thì không nói gì nữa!

"Đợi đã, ngươi tên là gì?"

"Ta vốn không có tên! Nhưng Phép tắc Luân Hồi do ta tạo ra, nó lấy tên của ta!"

Ánh mắt Diệp Bắc Minh mừng rỡ: "Vậy ngươi tên là... Luân Hồi?"

"Sssss...."

Một luồng khí lạnh nổi lên sau lưng!

Đóng cửa phép tắc Luân Hồi!

Duy trì suốt ba canh giờ, sắc mặt Diệp Bắc Minh tái nhợt: "Đệt! Tiểu Tháp, ông nghe thấy chưa?"

"Ông ta lại là người tạo ra Phép tắc Luân Hồi!"

Tháp Càn Khôn Trấn Ngục cũng khiếp lắm: "Mẹ nó, nhóc con! Lần này cậu chơi lớn rồi đấy!"

"Tự mình tạo ra một Phép tắc, tên này quá khủng bố!"

Diệp Bắc Minh nuốt ngụm nước miếng, gật đầu: "Dù sao đi chăng nữa, đây cũng là một khởi đầu tốt!"

"Đi, tìm Vô Căn Chi Hỏa, rồi rời khỏi đây trước đã!"

...

"Dựa vào đâu mà không cho bọn ta đi?"

"Ta là người của Tử Vi Đế Tộc!"

Một lão giả đầy giận dữ nói: "Ngươi không sợ Tử Vi Đế Tộc..."

Còn chưa nói hết câu!

Lão giả tóc trắng đã cuồng nộ vung ra một cái tát, lão giả của Tử Vi Đế Tộc hóa thành một làn sương máu ngay tại chỗ!

Lão giả tóc trắng cười lạnh: "Tử Vi Đế Tộc là thứ rác rưởi gì! Thời kỳ đỉnh cao của lão phu, giết Tử Vi Đế Tộc như giết chó!"

"Ngươi!"

Người của Tử Vi Đế Tộc kinh hãi lùi lại!

Các tu võ giả khác cũng kinh hãi không thôi!

"Lão phu nói lại một lần cuối cùng, tìm ra người này! Nếu không, các ngươi đừng hòng rời khỏi Vô Căn Chi Địa!"

"Nếu vào ngày cuối cùng, trước khi Vô Căn Chi Địa đóng cửa! Các ngươi vẫn chưa tìm thấy người đó, vậy thì trước khi bọn ta rời đi, bọn ta sẽ phá hủy cái Truyền tống trận cuối cùng!"

Lão giả giơ tay lên.

Chỉ vào bức tranh khổng lồ trên không trung!

Chính là Diệp Bắc Minh!



Rất nhiều tu võ giả đỏ hồng mắt: "Diệp Bắc Minh, sao lại là Diệp Bắc Minh nữa vậy!"

"Đệt! Thằng tiểu súc sinh này, sao chỗ nào cũng đắc tội với người khác vậy!"

"Chết tiệt! Hắn đáng chết như thế, sao cứ làm liên lụy đến chúng ta cơ chứ?"

"Đi thôi! Còn đợi gì nữa? Ba cái truyền tống trận, bị bọn họ phá hủy hai cái rồi, chỉ còn lại cái cuối cùng thôi!"

"Còn mấy ngày nữa là Vô Căn Chi Địa đóng cửa, chúng ta không tìm được hắn, chẳng lẽ phải ở đây đợi đến lần mở cửa tiếp theo sao? Đó là một vạn năm sau đấy, chúng ta không trụ được lâu vậy đâu!"

Nhìn từng bóng người lao ra.

Ở cách đó không xa, một lão giả hạ giọng.

Lại gần một thiếu nữ có dáng người bốc lửa, nhưng dung mạo lại cực xấu!

Chính là Trần Vũ Nhu!

"Tiểu thư, giờ phải làm sao?"

Lão giả sợ hãi nhìn bốn người đang đứng trước Truyền tống trận: "Rõ ràng khí tức của bốn người này chỉ ở khoảng cảnh giới Tế Đạo tầng sáu, tầng bảy, nhưng thực lực lại đáng sợ khác thường!"

"Mười lăm trưởng lão ở cảnh giới Tế Đạo tầng tám, thế mà lại bị tát một cái chết!"

"Nếu chúng ta cưỡng ép xông vào, thể nào cũng chết!"

Nét mặt Trần Vũ Nhu trở nên nghiêm trọng: "Tìm được Diệp công tử trước đã rồi tính tiếp!"

Lúc này, một nam tử cảnh giới Tế Đạo tầng bảy dẫn một người phụ nữ đi tới!

"Mấy vị đại nhân, tôi chưa tìm thấy Diệp Bắc Minh, nhưng lại phát hiện một người có quan hệ với Diệp Bắc Minh!"

Sau đó hắn tiện tay đẩy người phụ nữ ra!

Diệp Quỳnh hộc máu, mặt trắng bệch!

"Cô ta tên Diệp Quỳnh, đến từ nhà họ Diệp ở Trung Châu!"

"Cùng vào Vô Căn Chi Địa với Diệp Bắc Minh, nếu để cô ta ở đây, có khi Diệp Bắc Minh sẽ tới cứu cô ta!" Người đàn ông quỳ một gối nói.

Lão giả tóc bạc sa sầm mặt: "Người mà lão phu cần là Diệp Bắc Minh, ngươi bắt cô ta thì có ích gì?"

Đang định ra tay, giết người đàn ông bắt Diệp Quỳnh tới!

"Đợi đã!"

Người phụ nữ mặc áo đạo sĩ ngăn lại: "Giữ cô ta lại, biết đâu lại có ích!"

"Bọn ta lại thêm một quy định nữa, ai mà mang người có một chút liên quan với Diệp Bắc Minh tới đây, cũng có thể rời khỏi đây!"

"Ta muốn cho tất cả mọi người biết, chỉ cần tên nhóc đó một ngày không xuất hiện, bất cứ ai có quan hệ với cậu ta, đều phải chết!"

"Về phần ngươi, ngươi có thể đi rồi!"

Người phụ nữ mặc áo đạo sĩ nói.

"Cảm ơn, cảm ơn bốn vị đại nhân!"

Người đàn ông như được đại xá!

Chạy luôn vào cửa Truyền tống, biến mất.

Các tu võ giả khác thấy vậy, lập tức phấn khởi.

Bọn họ biết thực lực của Diệp Bắc Minh khủng bố, họ đánh không lại Diệp Bắc Minh, chẳng lẽ còn đánh không lại những người có liên quan đến cậu ta chắc?

"Đi! Mau đi tìm Bất Hủ Nhan, lúc trước Diệp Bắc Minh ở tộc Bất Hủ, đã có quan hệ không rõ ràng với người phụ nữ này!"

Vèo! Vèo!

Vô số bóng người lao đi!

"Nếu nói vậy, ngày trước Diệp Bắc Minh còn ở thần viện Thái Thương một thời gian đấy!"



"Vị kia nhà họ Trần, chắc cũng được tính là sư tỷ của Diệp Bắc Minh nhỉ?"

Vèo! Vèo! Vèo!

Hàng ngàn ánh mắt lập tức khóa chặt Trần Vũ Nhu!

"Bắt cô ta lại!"

Hàng ngàn thân ảnh lập tức lao đến!

"Bảo vệ tiểu thư!"

Mấy lão giả nhà họ Trần quát to, liều mạng chống trả, nhưng dù họ có mạnh đi chăng nữa thì cũng không thể chống lại hàng vạn tu võ giả liên thủ lại!

Phụt...

Mấy người ngã xuống ngay tại chỗ, chỉ còn lại hai lão giả thực lực khá mạnh là chắn trước người Trần Vũ Nhu!

"Các ngươi điên rồi! Các ngươi dám ra tay với người của Tử Vi Đế Tộc, các ngươi không sợ Tử Vi Đế Tộc trả thù sao?"

Hai lão giả vừa hộc máu, vừa cấp tốc lùi về sau!

Mọi người cười dữ tợn: "Tử Vi Đế Tộc có cứu được bọn ta không?"

"Đây là Vô Căn Chi Địa, bọn ta sắp không sống nổi nữa rồi, Tử Vi Đế Tộc là cái thá gì!"

"Bắt được người phụ nữ này, thì có thể đổi lấy một suất rời khỏi đây!"

"Giết!"

Đám đông hò xông lên!

Hai lão giả cắn răng, đẩy Trần Vũ Nhu ra xa: "Tiểu thư, mau đi! Đi tìm Diệp công tử, chỉ có cậu ấy mới bảo vệ được người!"

Bụp!

Trực tiếp tự bạo!

Đám mây hình nấm khủng bố nổ tung, tạm thời ngăn lại những kẻ đang lao tới!

"Ta nhớ kỹ các ngươi rồi, tất cả đều đáng chết!"

Trần Vũ Nhu tức quá hộc máu, sau đó quay người vội vàng bỏ chạy!

Lão giả tóc bạc nhíu mày, đang định đuổi theo, người phụ nữ mặc áo đạo sĩ ở bên cạnh ngăn ông ta lại: "Không cần đuổi, cứ để cô ta chạy!"

"Một con mồi đang chạy trốn, biết đâu có thể tìm ra con thú săn, đúng không?"

...

Diệp Bắc Minh vẫn chưa biết việc mình bị truy lùng!

Lúc này, anh đang đứng trước một khoảng không vô định!

Ở sâu trong hư không phía trước, có một cỗ năng lượng dị thường dang dao động!

Diệp Bắc Minh ném một cục đá, ngay khi cục đá tiếp xúc với cỗ năng lượng đó!

Cục đá tan ra, rồi bùng cháy một cách kỳ lạ!

Ngọn lửa gần như trong suốt!

Nếu không dùng thần niệm thăm dò, cảm nhận được một cỗ nhiệt khủng khiếp, thì có khi Diệp Bắc Minh không nhận ra, trong khoảng hư không kia lại có một ngọn lửa!

"Tiền bối, đây chính là Vô Căn Chi Hỏa à?" Diệp Bắc Minh kích động.

Ngôi mộ nằm sâu nhất trong Nghĩa địa Hỗn Độn hé ra một khe hở, sau đó có ánh sáng nhạt lập lòe: "Bám rễ vào hư không, không nơi nương tựa! Không gốc không màu!"

"Ngọn lửa không có gốc, chính là Vô Căn Chi Hỏa!"

"Lấy nó luyện kiếm, sẽ luyện thành binh khí Đại Đế!"

Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net

truyện bách hợp
truyện ngôn tình

Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.

truyện bách hợp

Nhận xét của độc giả về truyện Đồ Đệ Xuống Núi, Vô Địch Thiên Hạ

Số ký tự: 0

    Bình luận Facebook