Đồ Đệ Xuống Núi, Vô Địch Thiên Hạ

Chương 1100: Mười vị sư tỷ tề tựu đông đủ

Ss Tần

23/11/2023

"Người tu võ thông thường lần đầu tiên sáng lập thế giới bỏ túi mà có không gian bên trong lớn chừng một thước vuông đã cực kỳ kinh khủng!"

"Nhưng lần đầu tiên cậu sáng lập thế giới bỏ túi đã có không gian chừng một trăm mét vuông!"

"Cậu gấp trăm lần người tu võ phổ thông đấy!"

Diệp Bắc Minh suy tư gật đầu: "Mới gấp trăm lần à?"

"Đúng rồi, bọn họ sẽ có con suối chứ?"

Hô hấp tháp Càn Khôn Trấn Ngục ngừng lại: "Con suối gì cơ?"

Diệp Bắc Minh chỉ vào một góc cách đó không xa: "Chính là cái này!"

"Tôi cũng không biết xảy ra chuyện gì, lúc tôi sáng lập thế giới nhỏ này thì tự nó xuất hiện ở đó".

Liếc nhìn lại.

Một con suối to bằng miệng chén đang phun nước suối trong suốt ra ngoài.

"Ôi mẹ ơi..."

Tháp Càn Khôn Trấn Ngục hoàn toàn hồ đồ!

Suốt một phút không nói nên lời.

"Tháp nhỏ? Ông sao rồi?"

"Tháp nhỏ, ông nói chuyện đi?"

"Đây là có chuyện gì?"

"Đù mẹ á!", tháp Càn Khôn Trấn Ngục phát ra tiếng gào thét trước giờ chưa từng có: "Nhóc, cậu đã không thể dùng từ nghịch thiên để hình dung nữa rồi!"

"Quả thực là nghịch thiên trong nghịch thiên!"

"Làm sao vậy, chẳng phải chỉ là một con suối thôi sao?"

Diệp Bắc Minh kỳ quặc hỏi lại.

"Suối? Đây là con suối bình thường sao?"

Giọng nói của tháp Càn Khôn Trấn Ngục run rẩy: "Nước là khởi nguyên của vạn vật!"

"Cậu biết một con suối có ý nghĩa như thế nào không? Ý nghĩa có thể ra đời sinh mệnh!"

"Nếu như thế giới nhỏ này có thể trưởng thành không giới hạn, nó có thể tự mình hình thành một thế giới hoàn mỹ!"

"Mà cậu, chính là Thượng đế, là Chúa sáng thế của thế giới này!"

"Hiện tại, cậu biết có ý nghĩa thế nào rồi chứ?"

Nghe được lời này, Diệp Bắc Minh cũng giật nảy mình.

Anh còn muốn cẩn thận nghiên cứu thế giới nhỏ.

Đột nhiên.

Thần hồn Diệp Bắc Minh rung động: "Có người tiến vào sân này!"

Một giây sau.



Diệp Bắc Minh vô cùng kích động rời khỏi thế giới nhỏ!

Mở mắt ra.

Chỉ còn một mình anh ở trong phòng, tất cả mọi người đã rời đi, không còn ai.

Đúng lúc này, bên ngoài vang lên âm thanh quen thuộc.

"Tiểu sư đệ, các chị đã hoàn thành nhiệm vụ và trở lại rồi đây!"

Mười cô gái vô cùng xinh đẹp đồng loạt đẩy cửa vào.

Thập sư tỷ, Vương Như Yên!

Cửu sư tỷ, hoàng hậu Hồng Đào!

Bát sư tỷ, Lục Tuyết Kỳ!

Thất sư tỷ, Liễu Như Khanh!

Lục sư tỷ, Đạm Đài Yêu Yêu!

Ngũ sư tỷ, Khương Tử Cơ!

Tứ sư tỷ, Chu Lạc Ly!

Tam sư tỷ, Tiểu Độc Tiên!

Nhị sư tỷ, Thiên Nhận Băng!

Đại sư tỷ, Lạc Khuynh Thành!

Mười vị sư tỷ xinh đẹp đứng trước người Diệp Bắc Minh, nở nụ cười như hoa: "Tiểu sư đệ, đã lâu không gặp!"

...

...

Khuôn mặt Diệp Bắc Minh tràn ngập kích động: "Sư tỷ, sao các chị đến đây hết vậy?"

Vương Như Yên hoạt bát cười: "Sao hả? Các chị trở lại mà em không vui?"

"Vui chứ, đương nhiên vui vẻ!"

Diệp Bắc Minh gật đầu.

Đạm Đài Yêu Yêu đi đến trước mặt Diệp Bắc Minh, nhéo nhéo gương mặt của anh.

"Mấy tháng không thấy, em càng ngày càng cường tráng".

"Chị Tiểu Yêu!"

Diệp Bắc Minh giữ chặt tay Đạm Đài Yêu Yêu: "Tại sao mọi người lại về rồi?"

Đạm Đài Yêu Yêu cười trộm: "Nhớ em đấy".

"Không đúng!"

Lông mày Diệp Bắc Minh xoắn lại với nhau: "Lần này các chị trở về, nhất định có chuyện lớn sắp xảy ra!"



Anh có dự cảm không tốt.

Cả mười vị sư tỷ đều yên lặng.

"Chị Tiểu Yêu, rốt cuộc đã xảy ra chuyện gì?"

Đạm Đài Yêu Yêu quay đầu đi chỗ khác.

Diệp Bắc Minh chỉ có thể nhìn sang Vương Như Yên: "Thập sư tỷ, các chị làm sao vậy?"

Vương Như Yên im lặng không nói gì.

"Cửu sư tỷ, chị nói chuyện đi!"

Hoàng hậu Hồng Đào muốn nói lại thôi.

Lục Tuyết Kỳ bên cạnh lắc đầu.

Diệp Bắc Minh dần nóng nảy: "Bát sư tỷ, vì sao chị lại ngăn cản Cửu sư tỷ?"

Lục Tuyết Kỳ thở dài, không trả lời.

"Thất sư tỷ, các chị ấy đều sao vậy?"

Diệp Bắc Minh nhìn về phía Liễu Như Khanh.

Liễu Như Khanh cắn cắn môi đỏ: "Tiểu sư đệ, đây là sứ mệnh của chúng ta!"

"Lần này các chị đến để từ biệt em!"

Cái gì!

Từ biệt?

Thân thể Diệp Bắc Minh chấn động.

Anh dường như nghĩ tới điều gì đó.

Hai mắt anh lập tức đỏ lên, quát lớn: "Các chị thật sự chuẩn bị hiến tế sao?"

"Nhưng mà long mạch còn chưa thu thập đủ mà!"

Mười sư tỷ liếc nhìn nhau, tất cả đều gật đầu.

Ngoài Lạc Khuynh Thành ra, mỗi người đều tự lấy ra một cái đỉnh bằng đồng.

Gào rống!

Trong đỉnh, tiếng rồng ngâm vang lên, trong mỗi một đỉnh bằng đồng đều có ba long mạch đang lượn vòng.

Diệp Bắc Minh thấy cảnh tượng này thì trừng to mắt: "Đây là?"

Chu Lạc Ly giải thích: "Tiểu sư đệ, đây là đỉnh Cửu Châu!"

"Là chí bảo của Hoa tộc, những long mạch này chính là long mạch mà Hoa tộc chúng ta đã từng đánh mất".

Diệp Bắc Minh nhìn chín cái đỉnh bằng đồng: "Tổng cộng mới có 27 long mạch, dù cộng thêm 7 long mạch trong cơ thể em!"

"Thì mới có 34, hoàn toàn không đủ chữa trị Đại Lục Chân Võ!"

Một giây sau.

Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net

truyện bách hợp
truyện sắc

Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.

truyện bách hợp

Nhận xét của độc giả về truyện Đồ Đệ Xuống Núi, Vô Địch Thiên Hạ

Số ký tự: 0

    Bình luận Facebook