Đồ Đệ Xuống Núi, Vô Địch Thiên Hạ

Chương 1006: Nhị sư tỷ: quên bọn chị đi!

Ss Tần

23/10/2023

Đạm Đài U Nguyệt hơi bất ngờ: "Anh cũng biết cảm ơn à? Tôi còn tưởng anh oán trời oán đất nữa cơ".

"Khụ khụ, thế hả?"

Diệp Bắc Minh lúng túng ho khan.

Phụt!

Đạm Đài U Nguyệt che miệng cười: "Đương nhiên rồi".

Cảm thấy không phù hợp với thân phận của mình, gương mặt cô ấy trở nên nghiêm túc: "Đúng rồi, còn một chuyện khác nữa, tôi muốn hỏi..."

Đột nhiên.

Nhẫn trữ vật trên ngón tay Diệp Bắc Minh rung lên.

Anh cầm ra một miếng ngọc bội màu đen.

Bên trong truyền tới giọng của Hắc Long Vương: "Đồ nhi, sư tỷ của cậu tỉnh rồi!"

Vạn dặm truyền âm!

Diệp Bắc Minh giật mình: "Cô Đạm Đài, xin lỗi không tiếp truyện được nữa!"

....

Sâu trong Long Đảo.

Bên cạnh Long Trì.

Thiên Nhận Băng đã tỉnh lại, thay một bộ váy dài mới tinh màu lam!

Diệp Bắc Minh nhanh chóng bước lên trước: "Nhị sư tỷ!"

Trạng thái của Thiên Nhận Băng có chút không đúng, vẻ mặt hơi mê mang: "Tiểu sư đệ, em tới đây".

Diệp Bắc Minh khá bận tâm: "Nhị sư tỷ, chị sao thế?"

"Tiểu sư đệ, em có biết thiên nữ không?"

Thiên Nhận Băng quay đầu, dùng vẻ mặt phức tạp nhìn Diệp Bắc Minh.

Diệp Bắc Minh sửng sốt: "Nhị sư tỷ, các chị biết cả rồi sao?"

Thiên Nhận Băng khẽ mỉm cười, giọng vô cùng bình tĩnh: "Ngay từ khi biết chuyện này, bọn chị đã biết số mệnh của mình rồi”.

"Hiến tế sinh mệnh, tu bổ thế giới Chân Võ!"

"Không chỉ có chị, còn có chị, còn có Tiểu Độc Tiên, Lạc Ly, Tử Cơ, Yêu Yêu, Như Khanh, Tuyết Kỳ, Hồng Đào, Như Yên nữa".



"Số phận của họ cũng giống như chị!"

Trái tim Diệp Bắc Minh co thắt.

Chuyện anh lo lắng nhất vẫn phải tới!

Diệp Bắc Minh thở gấp: "Các sư tỷ đâu rồi?"

Thiên Nhận Băng trả lời: "Bọn họ có sứ mệnh của mình!"

"Sứ mệnh gì cơ chứ?"

Diệp Bắc Minh truy hỏi.

Đồng tử của Thiên Nhận Băng co lại: "Tìm long mạch đã mất của đại lục Chân Võ!"

Mặt Diệp Bắc Minh cứng lại.

Tu bổ đại lục Chân Võ hư hại, phải tìm được long mạch đã mất!

Nếu không, tất thảy đều không có tác dụng gì!

"Long mạch ở đâu?"

Thiên Nhận Băng trả lời: "Thế lực của rất nhiều đại lục ở thế giới Cao Võ đều tham gia vào việc chia cắt long mạch của đại lục Chân Võ!"

"Tám gia tộc Thần Huyết chỉ là một trong số đó thôi, còn có những thế lực khac nữa!"

"Mỗi một thế lực đều khổng lồ, dù nhà họ Diệp, thậm chí là Hoa tộc, ở thời kì thịnh vượng cũng không phải là đối thủ của họ".

Cô ấy khẽ gật đầu: "Tiểu sư đệ, chuyện này không liên quan đến em!"

Mặt Diệp Bắc Minh đầy nghiêm nghị: "Chuyện này có liên quan đến em!"

"Chuyện của các chị chính là chuyện của Diệp Bắc Minh em, bất kể thế nào, em cũng không thể để các chị đi hiến tế được!"

Thiên Nhận Băng nhìn Diệp Bắc Minh bằng vẻ mặt phức tạp: "Tiểu sư đệ, chuyện này không đơn giản như em nghĩ đâu".

Diệp Bắc Minh tiến lên: "Nhị sư tỷ, nói cho em biết tất cả đi".

Thiên Nhận Băng vẫn lắc đầu: "Tiểu sư đệ, nếu em biết tất cả thì cũng chỉ tuyệt vọng thôi".

Cô ấy kéo Diệp Bắc Minh vào lòng: "Tiểu sư đệ, ngoan, sứ mệnh của sư tỷ còn chưa hoàn thành!"

Cô ấy vỗ vào lưng Diệp Bắc Minh.

Rồi nhẹ nhàng đẩy anh ra: "Được rồi, chị đi đây"

Diệp Bắc Minh ôm Thiên Nhận Băng: "Không, Nhị sư tỷ, em có thể giúp các chị!"



"Nghe lời, buông tay đi!"

Giọng Thiên Nhận Băng cứng lại.

Diệp Bắc Minh đơ người, buông tay ra.

Thiên Nhận Băng cười thoải mái: "Từ khi chị em bọn chị sinh ra, số mệnh đã định rồi!"

"Tiểu sư đệ, tương lai của em sáng ngời, nhất định có thể đi lên đỉnh cao võ đạo!"

Cô ấy xoay người, kiên quyết rời đi!

Cô ấy đã chuẩn bị hy sinh cho đại lục Chân Võ.

Diệp Bắc Minh đuổi theo kêu lên: "Nhị sư tỷ!"

Thiên Nhận Băng khẽ quát: "Tiểu sư đệ, đứng lại!"

"Không được phép đuổi theo! Thực lực của đệ không đủ để đối địch với chúng. Hứa với ta, không được đi tìm chết".

"Các sư tỷ chỉ có thể đi cùng đệ tới đây, hãy quên bọn chị đi".

"Hãy coi như một giấc mơ đi".

Diệp Bắc Minh cứng ngắc tại chỗ!

Anh trơ mắt nhìn Thiên Nhận Băng rời đi.

Hai nắm đấm siết chặt lại.

Hắc Long Vương đi tới: "Đồ nhi".

Mắt Diệp Bắc Minh đỏ lên: "Sư phụ, thực lực của con không đủ thật sao?"

"Con mới ở cảnh giới Thần Vương đã có thể chém chết được cao thủ Vực Vương!"

"Tại sao sư tỷ không tin con?"

"Vực Vương là thứ gì? Chỉ là con kiến hôi thôi!"

Hắc Long Vương cười lạnh: "Tôi nói cho cậu biết, kẻ địch còn kinh khủng gấp trăm lần thầy!"

"Còn mạnh hơn cảnh giới Vực Chủ trăm lần sao?"

Đồng tử của Diệp Bắc Minh co lại.

Hắc Long Vương tiếp tục nói: "Sư tỷ của cậu làm đúng lắm, dựa vào tính cách của cậu, nếu trực tiếp đi gây chuyện với những kẻ đó!"

"Cậu cảm thấy cậu có chết không?"

Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net

truyện trọng sinh
truyện ngôn tình

Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.

ngôn tình sắc

Nhận xét của độc giả về truyện Đồ Đệ Xuống Núi, Vô Địch Thiên Hạ

Số ký tự: 0

    Bình luận Facebook