Đồ Đệ Xuống Núi, Vô Địch Thiên Hạ

Chương 1729: Những ai quỳ dưới đất chỉ là phế vật

Ss Tần

04/04/2024

Vương Như Yên, hoàng hậu Hồng Đào, Lục Tuyết Kỳ, Liễu Như Anh, Khương Tử Cơ đều tỏ ra không đành!

Thiên Nhận Băng lắc đầu: “Đừng hành động theo cảm tính, chuyện này liên quan đến sự tiếp nối của Hoa tộc Thượng Cổ!”

“Đây là cơ hội cuối cùng của chúng ta nếu thất bại thì chắc chắn chúng ta chẳng còn đường cứu vãn nữa!”

“Hàng trăm thế hệ dốc hết tâm huyết mới tạo ra cơ hội này, há có thể hủy hoại trong tay chúng ta?”

Tám người chấn động!

Vẻ mặt của mỗi người trở nên kiên định!

“Nhị sư tỷ, bọn em biết rồi!”

Vương Yên Nhi và Cuồng Đan đần mặt ra: “Các chị à, các chị đang nói gì thế?”

Thiên Nhận Băng quỳ một gối xuống: “Yên Nhi cô nương, tiền bối Cuồng Đan, sau này tiểu sư đệ đành nhờ hai người!”



Ở Thần Giới, không một ai không biết điện Thần Hoàng!

Diệp Bắc Minh chỉ tùy ý hỏi thăm là đến được điện Thần Hoàng!

Trước mặt.

Chín mươi chín ngọn núi Rồng tự nhiên thành hình, như chiếm được mọi sự tuyệt mỹ của trời đất.

Bên ngoài điện Thần Hoàng đông nghịt người!

Vô số người tu võ quỳ xuống, dập đầu cúng bái!

Hy vọng sự thành kính của mình có thể khiến những người trong điện Thần Hoàng cảm động, để mình trở thành đệ tử của bọn họ!

Khi Diệp Bắc Minh nhìn chín mươi chín ngọn núi Rồng, anh vô cùng chấn động: “Tiểu Tháp, chuyện gì thế này? Điện Thần Hoàng ấy thế mà lại có bố cục địa thế giống hệt di tích Côn Luân Thượng Cổ?”

Tháp Càn Khôn Trấn Ngục nói: “Hiển nhiên là điện Thần Hoàng được xây phỏng theo di tích Côn Luân Thượng Cổ!”

“Tuy mô phỏng nhưng vẫn có thể ngưng tụ khí vận thiên địa!”

“Ở trong chín mươi chín ngọn núi Rồng này tu luyện thì chắc chắn làm chơi ăn thật!”

Diệp Bắc Minh nhíu mày: “Rốt cuộc điện Thần Hoàng có liên quan gì đến Hoa tộc Thượng Cổ?”

Bên ngoài cửa chính của điện Thần Hoàng, 9999 bậc thang trải thẳng về phía trước!



Giống hệt thang trời trong di tích Côn Luân Thượng Cổ!

Tháp Càn Khôn Trấn Ngục trả lời: “Bản Tháo cũng không biết, tuy người của Hoa tộc Thượng Cổ từng sở hữu bản tháp!”

“Nhưng bản tháp nói cho cậu biết, khi ấy Hoa tộc Thượng Cổ đã diệt vong, vì thế bản tháp cũng không biết rốt cuộc Hoa tộc Thượng Cổ các cậu đã gặp phải chuyện gì!”

Diệp Bắc Minh lắc đầu.

Có lẽ câu trả lời nằm trong điện Thần Hoàng.

Anh lấy mặt nạ da người ra ngụy trang thành Diệp Phong!

Rồi anh bước lên bậc thang của điện Thần Hoàng, đi đến cửa lớn cách trăm trượng đằng trước!

“Ai thế?”

“Thế mà lại dám đứng trên thang thần à?”

Đám đông náo động.

“Cảnh giới Đế? Chỉ là một thằng nhãi cảnh giới Đế thôi, cậu ta điên rồi à?”

Càng ngày càng có nhiều người chú ý Diệp Bắc Minh!

Tất cả mọi người đều quỳ gối trên bậc thang, đi một bước dập đầu một cái!

Với tấm lòng hành hương!

Còn Diệp Bắc Minh lại giẫm lên thang thần, đi đến cửa của điện Thần Hoàng, quả thực là khinh nhờn điện Thần Hoàng!

“Cậu kia, quỳ xuống cho tôi!”

Một chàng trai đứng dậy, quát: “Cậu biết đây là đâu không? Tất cả mọi người đến đây với chí nguyện hành hương!”

“Câu khinh nhờn điện Thần Hoàng như thế là đáng chết, còn không mau quỳ xuống!"

Diệp Bắc Minh liếc anh ta: “Người tu võ phải có tâm chí vô địch, chỉ là một cánh cửa mà mấy người đã sợ đến mức quỳ mọp trên mặt đất!”

“Dù các anh có thể đi vào điện Thần Hoàng thì cũng chỉ là một đám vô dụng thôi!”

Mặt thanh niên kia tái mét!

Những người tu võ hành hương quỳ lạy trên mặt đất cũng vô cùng phẫn nộ!



“Mày nói ai là đồ vô dụng đấy hả?”, thanh niên siết chặt nắm đấm.

Diệp Bắc Minh nói với giọng lạnh nhạt: “Những ai quỳ dưới đất đều là hạng phế vật!”

Anh ta hoàn toàn nổi giận: “Thằng ranh, mày chỉ mới đến cảnh giới Đế thôi, chết đi cho tao!”

“Nhớ kỹ, người giết mày là Viên Sĩ Tổ!”

Cảnh giới Thiên Thần bùng nổ uy thế, anh ta cũng coi như tiểu thiên tài!

Anh ta xông lên tấn công Diệp Bắc Minh như dã thú!

Diệp Bắc Minh không thèm quay đầu lại, khi chàng trai cách anh chỉ cần một mét!

Ầm!

Một tiếng nổ kinh thiên động địa, đối phương bay ra ngoài như chó chết!

Nện mạnh xuống chân bậc thang!

“Tôi nhìn lầm rồi ư? Viên Sĩ Tổ thất bại…”

“Cậu ta là ai? Chỉ là cảnh giới Đế, chưa ra tay mà đã đánh bại Viên Sĩ Tổ ở cảnh giới Thiên Thần ư?”

Dọc chiếc cầu thang dài, khắp bốn phía vang lên vô số tiếng hô bất ngờ, kinh ngạc!

Diệp Bắc Minh chẳng buồn liếc mắt một cái, anh đi nhanh đến cửa điện Thần Hoàng!

Xoẹt!

Hơn trăm ánh mắt lạnh lùng bắn về phía Diệp Bắc minh, tất cả đều đến từ những hộ vệ canh giữ ở cửa điện Thần Hoàng!

Bọn họ đều vô cùng trẻ tuổi!

Trước kia, bọn họ cũng từng quỳ gối leo lên từng bậc thang ngoài cửa điện Thần Hoang!

Nên mới có cơ hội trở thành hộ vệ trông cửa!

Lẽ nào bọn họ cũng là một đám phế vật như Diệp Bắc Minh nói ư?

Hai ông lão lạnh lùng mở miệng: “Chàng trai, dừng lại!”

“Muốn tiến vào điện Thần Hoàng, phải quỳ từng bậc bò lên!”

Diệp Bắc Minh lấy Thần Hoàng Lệnh ra: “Vậy thì tôi đi nhé?”

Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net

truyện trọng sinh
truyện sắc

Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.

truyện bách hợp

Nhận xét của độc giả về truyện Đồ Đệ Xuống Núi, Vô Địch Thiên Hạ

Số ký tự: 0

    Bình luận Facebook